Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1512: Khổng Tuyên vì sao lại dám ra tay với Địa Tạng Vương Bồ Tát?

Người dịch: Nguyễn Khiêm

- Ngũ Sắc Thần Quang! Ngươi là Khổng Tuyên!

Nguyên bản còn hoài nghi, cường giả bí ẩn ở trước mắt này đến tột cùng là ai? Tay không tấc sắt lại có thể đánh ngang tay với mình khi đã lấy ra Hạo Thiên Kiếm, Càn Khôn Kính!

Nhưng bây giờ, nhìn thấy người này tế ra Ngũ Sắc Thần Quang, trong lòng của Ngọc Hoàng Thượng Đế lập tức hiểu được!

Nguyên lai, người ở trước mắt này lại là Khổng Tuyên!

Khó trách hắn có thể tay không tấc sắt chiến đấu với mình!

Dù sao, hắn đã từng được nhiều người công nhận là Chuẩn Thánh mạnh nhất, đó cũng không phải là nói đùa!

Không nói đến cảm xúc ở trong lòng của Ngọc Hoàng Thượng Đế lúc này là như thế nào!

Sau khi Ngũ Sắc Thần Quang được tế ra, Khổng Tuyên thao túng Ngũ Sắc Thần Quang quét một cái!

Tự nhiên, Càn Khôn Kính ở trong tay của Ngọc Hoàng Thượng Đế lập tức bị Khổng Tuyên cuốn đi!

Ngay sau đó, Ngũ Sắc Thần Quang lại quét thêm một lần nữa, Hạo Thiên Thần Kiếm màu vàng ở trong tay của Ngọc Hoàng Thượng Đế cũng bị quét đi rồi!

- Minh Vương, ngươi đây là tại sao?

Hai món bảo vật bị Ngũ Sắc Thần Quang quét đi, Ngọc Hoàng Thượng Đế vội vàng hô!

Chỉ có điều là hai món bảo vật tới tay, Khổng Tuyên cũng không có ý định chờ lâu ở đây, bồi tiếp Ngọc Hoàng Thượng Đế nữa, thân hình khẽ động là đã bay đi về phương xa!

Đồng thời, trong khi bay đi, Khổng Tuyên còn để lại một câu nói:

- Ngọc Hoàng Thượng Đế, bản tọa tạm thời mượn dùng hai món bảo vật này một chút! Ngày sau tự nhiên trả lại cho ngươi!

Vừa dứt lời thì thân hình của Khổng Tuyên đã biến mất ở chỗ chân trời!

Cho dù là Ngọc Hoàng Thượng Đế muốn đuổi theo, thế nhưng mà làm sao có thể đuổi được?

- Đáng ghét! Đáng ghét. . .

Mắt thấy Khổng Tuyên rời khỏi, trong lòng của Ngọc Hoàng Thượng Đế không khỏi thầm mắng!

Chỉ có điều là hắn lại có biện pháp gì đâu?

Chớ nói bản thân không đuổi kịp, cho dù đuổi được cũng đánh không lại!

Cho dù tái đấu thêm một lần nữa thì có lẽ Lượng Thiên Xích ở trong tay của mình đều sẽ bị quét đi luôn nữa ấy chứ!

Chỉ nói mượn bản thân hai món bảo vật, nhưng lại không nói mượn bao lâu, hiển nhiên, lấy tính cách của đám người trong Phật Môn kia, sau khi mượn đi đoán chừng là sẽ không trả lại rồi!

Bản thân thật vất vả mới nhận được hai kiện chí bảo là Càn Khôn Kính cùng Lượng Thiên Xích từ trong tay của Hồng Quân lão tổ, thế mà chưa dùng bao lâu đã bị cưỡng ép cướp đi một kiện rồi?

Chẳng lẽ Khổng Tuyên không sợ hành động này của hắn sẽ kích thích mâu thuẫn ở giữa Phật môn cùng Thiên Đình hay sao?

- Ai, chờ một chút, hành động lần này của hắn không phải là . . .

Mặc dù Ngọc Hoàng Thượng Đế âm thầm phẫn nộ, thế nhưng mà, sau khi suy nghĩ một chút, trong lòng của Ngọc Hoàng Thượng Đế hơi động một chút, cảm thấy mình hình như đoán được tâm tư của Khổng Tuyên!

Nếu như muốn duy trì quan hệ giữa Phật Môn cùng Thiên Đình, Khổng Tuyên tuyệt đối sẽ không dám làm như vậy!

Có thể hết lần này tới lần khác hắn lại làm như vậy, đã nói lên hắn không thèm để ý đến việc duy trì quan hệ giữa Phật Môn cùng Thiên Đình chứ nhỉ?

Ngoài ra nghĩ đến hiện tại Thánh Nhân Chuẩn Đề đã rơi xuống khỏi Thánh Nhân tôn vị. . .

- Xem ra, tiếp đó, hình như có một trò hay có thể nhìn đây nhỉ?

Trong đầu mặc dù vẫn như cũ là cảm thấy phẫn nộ, thế nhưng mà, Ngọc Hoàng Thượng Đế lại cảm thấy có một ít mong đợi!

- Ừm, kế tiếp thì sao đây?

Một bên khác, sau khi rời khỏi Thiên Đình, tâm tư của Khổng Tuyên âm thầm trầm ngâm!

Sau khi lấy được Tố Sắc Vân Giới Kỳ từ trong tay của Địa Tạng Vương Bồ Tát, Càn Khôn Kính từ trong tay của Ngọc Hoàng Thượng Đế, bản thân nên đi chỗ nào cướp đoạt bảo vật tiếp đây?

Nếu nói, hiện thiếu sót nhất ở trong tay của mình vẫn là bảo vật loại hình công kích chứ nhỉ?

Sau khi suy tư một lát, Khổng Tuyên thầm nghĩ đến Huyền Trang!

Nếu nói, bây giờ giữa trời đất trong tay của ai có nhiều bảo vật nhất? Đa phần mọi người sẽ nghĩ đến Huyền Trang rồi!

Tru Tiên Kiếm Trận đều lấy ra rồi! Đồ Vu Kiếm cũng có! Còn có Thí Thần Thương!

Chủ yếu hơn chính là Thái Cực Đồ, Liên Hoa Thập Bát Phẩm, Thanh Liên Bảo Sắc Kỳ cùng Chân Võ Tạo Điêu Kỳ. . .

Hiện tại, mình đang thiếu một món bảo vật loại hình công kích mạnh mẽ, nếu như có thể tùy tiện lấy được một món bảo vật của Giang Lưu, Đồ Vu Kiếm có thể, Thí Thần Thương cũng có thể!

Giang Lưu có nhiều bảo vật như vậy, thiếu một cái chắc cũng không chết đâu nhỉ?

Chỉ là nghĩ đến Giang Lưu, mặc dù trong lòng của Khổng Tuyên sốt ruột, nhưng suy nghĩ một lúc, bây giờ thực lực của Huyền Trang. . .

Còn có hai người Trư Bát Giới cùng với Tôn Ngộ Không đều đã đột phá đến cảnh giới Chuẩn Thánh!

Chủ yếu hơn chính là hiện tại, Huyền Trang là người duy nhất được biết đến là đã trảm Tam Thi giữa trời đất này!

Nghĩ đến những chuyện này, trong lòng của Khổng Tuyên âm thầm có ý rút lui!

Mặc dù vô cùng có tự tin đối với thực lực của mình thế nhưng mà, cùng lúc đối mặt với ba vị Chuẩn Thánh trong đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh, trong lòng của Khổng Tuyên thật đúng là không hề cảm thấy có chút khả năng thành công nào!

Mặc dù bảo vật ở trong tay của Huyền Trang rất nhiều, phẩm chất cũng cực cao, nhưng bản thân cũng phải có mạng đi lấy mới được!

Lắc đầu, sau khi loại bỏ Huyền Trang ra khỏi đầu, Khổng Tuyên tiếp tục suy tư!

Còn có ai? Giữa trời đất này còn có ai nắm trong tay bảo vật? Mà lại là bảo vật thực sự mạnh mẽ?

Mặc dù Chuẩn Đề đã ngã xuống khỏi Thánh Nhân tôn vị, nhưng hắn dù sao đã từng là Thánh Nhân!

Thật muốn động thủ với hắn thì hình như, chuẩn bị bất kỳ cái gì đều là không đầy đủ cả!

Chuyện Khổng Tuyên đang suy tư phải đối phó người nào tạm thời không nói!

Một bên khác, đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh vừa đi vừa nghỉ, vào đánh phó bản, ngày trải qua yên lặng mà tường hòa!

Khoảng cách đến Đại Lôi Âm Tự đương nhiên cũng càng ngày càng gần!

Một ngày này, sau khi vượt thêm một lần phó bản nữa, Giang Lưu kéo Giao diện thương thành của bản thân ra nhìn!

Cảm thấy, khoảng cách khắc kim mua sắm Băng Dính Vạn Năng hình như không xa!

Sau khi suy tư một lát, thân hình của Giang Lưu khẽ động, đi xuống Địa Phủ rồi chạy tới Động Địa Tạng!

Số tiền để khắc kim mua sắm Băng Dính Vạn Năng có thể nói ở trong tầm tay rồi!

Hiện tại, đang có thời gian nhàn hạ, bản thân cũng nên chạy qua Động Địa Tạng một lần chứ nhỉ?

Chỉ khi nào lấy được Tố Sắc Vân Giới Kỳ kia từ trong tay của Địa Tạng Vương Bồ Tát, cầm vào trong tay mình mới xem như là chân chính yên tâm!

Chuyện này giống như là trước đây, kém một điểm kinh nghiệm cuối cùng là lên tới cấp 90, Giang Lưu có một ít cảm giác không chờ đợi được vậy!

Hiện tại cũng là như thế này! Còn kém một phần tiền cuối cùng, trong mười món bảo vật thì mình cũng đã tập hợp đủ chín kiện rồi!

Cho nên, Giang Lưu cũng cảm thấy không kịp chờ đợi, muốn cầm một món bảo vật sau cùng là Tố Sắc Vân Giới Kỳ vào trong tay mới có thể yên tâm!

Nghĩ tới đây, Giang Lưu đi vào Địa Phủ, đi tới Động Địa Tạng!

- A Di Đà Phật, gặp qua Chiên Đàn Công Đức Phật!

Nhìn thấy Giang Lưu xuất hiện, tiểu sa di trông cửa Động Địa Tạng ngạc nhiên đến sắc mặt biến đổi!

Mặc dù đang làm lễ ra mắt, thế nhưng mà, bước chân lại theo bản năng lui về phía sau mấy bước!

Khóc rồi! Nhìn thấy Giang Lưu lại tới, tiểu sa di này gần như sắp khóc ra đến!

Trước đó, hắn từng bị Chiên Đàn Công Đức Phật đánh qua! Đối phương hoàn toàn là không hề nể mặt Địa Tạng Vương Bồ Tát!

Mà mấy ngày trước, hắn lại mới bị Minh Vương Khổng Tuyên đánh bất tỉnh nữa!

Hiện tại, Chiên Đàn Công Đức Phật này lại đến làm gì? Hắn không phải là muốn hạ độc thủ đối với mình đấy chứ?

- A Di Đà Phật, xin phiền thông báo một câu, nói Chiên Đàn Công Đức Phật đến bái phỏng Địa Tạng Vương Bồ Tát!

Chỗ cửa Động Địa Tạng, Giang Lưu thấy tiểu sa di này đột nhiên trở nên sợ hãi bản thân, hơi giật mình, mở miệng nói!

- Tốt, Chiên Đàn Công Đức Phật, ta sẽ đi thông bẩm!

Sau khi nghe được lời nói của Giang Lưu, tiểu sa di này vội vàng gật nhẹ đầu!

Tiếp đó, hắn vội vàng chạy vào bên trong Động Địa Tạng!

Một lát sau, tiểu sa di này đi ra, nói:

- Chiên Đàn Công Đức Phật, Bồ Tát mời ngài đi vào!

- Ừm!

Khẽ gật đầu sau đó Giang Lưu cất bước đi vào bên trong Động Địa Tạng!

- Bồ Tát, ngài làm sao vậy?

Sau khi đi vào bên trong Động Địa Tạng, mắt thấy Địa Tạng Vương Bồ Tát, biểu cảm ở trên mặt của Giang Lưu không khỏi biến đổi, đồng thời, hắn kinh hãi hét lên hỏi!

Bởi vì Giang Lưu có thể rõ ràng nhìn thấy, sắc mặt của Địa Tạng Vương Bồ Tát đã trắng bệch!

Chủ yếu hơn là thanh máu HP trên đầu của hắn chỉ có khoảng 30% mà thôi!

Hiển nhiên, từ tình huống của thanh máu HP là có thể nhìn ra được, hiện tại, Địa Tạng Vương Bồ Tát bị thương rất nặng!

- A Di Đà Phật, là Minh Vương Khổng Tuyên! Mấy ngày trước đây hắn đi tới Động Địa Tạng, ra tay với ta, lấy Ngũ Sắc Thần Quang cưỡng ép quét Tố Sắc Vân Giới Kỳ đi rồi!

Sau khi nghe được câu hỏi của Giang Lưu, Địa Tạng Vương Bồ Tát trả lời, đồng thời, cũng kể chuyện đã phát sinh ngày hôm đó cho Giang Lưu nghe!

- Khổng Tuyên sao? Thương thế của hắn đã khôi phục rồi ư? Ngũ Sắc Thần Quang của hắn cũng không việc gì nữa sao?

Sau khi nghe được lại là Khổng Tuyên hạ giới ra tay, trong lòng của Giang Lưu âm thầm kinh ngạc!

- Hả? Từ từ đã! Khổng Tuyên làm sao lại dám ra tay với Bồ Tát? Hắn không có chuyện gì hay sao?

Cùng lúc đó, trong lòng của Giang Lưu hơi động một chút, giống như là nghĩ đến chuyện gì đó, hắn kinh ngạc hỏi Địa Tạng Vương Bồ Tát!

Nhớ kỹ trước đây bản thân có một lần đánh chết Vương Mẫu Nương Nương thì Ngọc Hoàng Thượng Đế chạy đến Động Địa Tạng, cưỡng ép đoạt lại hồn phách của Vương Mẫu Nương Nương, thậm chí ra tay với Địa Tạng Vương Bồ Tát!

Cho nên dẫn đến Ngọc Hoàng Thượng Đế gặp Thiên Phạt!

Có vết xe đổ này mà Khổng Tuyên lại vẫn dám ra tay với Địa Tạng Vương Bồ Tát hay sao?

- Huyền Trang, tình huống của Khổng Tuyên có điểm khác biệt với Ngọc Hoàng Thượng Đế.

Sau khi nghe được lời nói của Giang Lưu, Địa Tạng Vương Bồ Tát lắc đầu nói với hắn!

- Hai bên khác biệt ư? Khác biệt ở chỗ nào vậy?

Giang Lưu hỏi Địa Tạng Vương Bồ Tát!

Không phải cả hai người đều là ra tay với Địa Tạng Vương Bồ Tát hay sao? Tình huống có thể có điểm gì khác biệt!

- Huyền Trang, cậu ngẫm lại xem, Ngọc Hoàng Thượng Đế trước đây ra tay với ta là vì cướp đoạt hồn phách của Vương Mẫu Nương Nương, hành động này của hắn mới là vi phạm năng lực chưởng khống luân hồi cảu Tiên Phật trong Thiên Đình và Phật môn do Thiên Đạo giao phó cho ta!

Địa Tạng Vương Bồ Tát giải thích!

Nói đến đây, dừng lại một chút, Địa Tạng Vương Bồ Tát lại nói tiếp:

- Thế nhưng mà, Khổng Tuyên ra tay với ta cùng không quan hệ với chuyện luân hồi, chỉ có thể coi là ân oán cá nhân giữa ta và hắn đi!

- Rõ ràng rồi!

Nghe xong lời giải thích của Địa Tạng Vương Bồ Tát, Giang Lưu bừng tỉnh hiểu ra!

Nếu như là coi Địa Tạng Vương Bồ Tát thành một chiếc xe chở tiền mà nói! Như thế, hành động của Ngọc Hoàng Thượng Đế tựa như là tội phạm tấn công xe chở tiền để cướp tiền bên trong xe chở tiền vậy!

Thế nhưng mà hành động của Khổng Tuyên thì sao đây? Tựa như là nghịch phá xe chở tiền trống không, chỉ thế thôi!

Phá xe để cướp tiền cùng phá xe trống không, hai tội này có thể giống nhau hay sao?

Cho nên, đây là lý do vì sao Ngọc Hoàng Thượng Đế gặp Thiên Phạt, thế nhưng Khổng Tuyên lại không có chuyện gì hay sao?

- Ai, quả nhiên trên thế giới này, không có việc gì dễ dàng như vậy cả!

Mặc dù trong lòng đã lập tức hiểu được rõ ràng, thế nhưng mà, Giang Lưu lại thở dài một tiếng!

Ly Địa Diễm Quang Kỳ thu hoạch được một cách dễ như trở bàn tay, có thể nói tự nhiên chui vào tay!

Thế nhưng mà, Tố Sắc Vân Giới Kỳ sau cùng này lại bị Khổng Tuyên đoạt đi!

Món bảo vật nguyên bản cảm thấy khó có thể thu hoạch là Ly Địa Diễm Quang Kỳ thế mà lại dễ dàng thu được vào tay!

Món bảo vật nguyên bản cảm thấy dễ dàng đạt được là Tố Sắc Vân Giới Kỳ lại xảy ra sự cố rồi!

- Xem ra, ta phải nghĩ biện pháp đoạt lại Tố Sắc Vân Giới Kỳ kia từ trong tay Khổng Tuyên mới được!

Giang Lưu hơi nheo mắt lại, đồng thời, trong lòng cũng âm thầm suy tư!

Mười món bảo vật chỉ còn có món cuối cùng là Tố Sắc Vân Giới Kỳ này mà thôi, cho nên trong lòng của Giang Lưu tự nhiên là nhất định phải chiếm được nó rồi!

Bạn cần đăng nhập để bình luận