Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1227: Thái Thượng Lão Quân liên thủ với Ngọc Hoàng Thượng Đế

Người dịch: Nguyễn Khiêm

Không thể không nói, lời nói này của Ngọc Hoàng Thượng Đế đã đánh trúng điểm mà Thái Thượng Lão Quân quan tâm.

Trước đây khi còn chưa đột phá, trở thành Thánh Nhân thì Thái Cực Đồ chính là bảo vật được Đạo Tổ Hồng Quân trao tặng cho Lão Tử, đây là bảo vật do mảnh vỡ của Hỗn Độn Thần Khí Bàn Cổ Phủ biến thành, thậm chí có thể nói Thái Cực Đồ là một trong những Tiên Thiên Chí Bảo mạnh mẽ nhất trên đời này.

Theo lý thuyết, Hỗn Độn Chí Bảo Bàn Cổ Phủ hẳn là tồn tại có một không hai trong thiên hạ, cho nên, Thái Cực Đồ này cũng hẳn là tồn tại có một không hai mới đúng.

Thế nhưng trong tay của người thần bí mặc áo choàng màu đen kia vậy mà lại còn có bộ Thái Cực Đồ thứ hai!

Chỉ là ngẫm lại cũng làm người ta cảm thấy khó có thể tin!

Muốn nói trong lòng người nào có nghi ngờ nhất thì chắc chắn sẽ thuộc về Lão Tử, người đứng đầu trong sáu vị Thánh Nhân.

câu nói của Ngọc Hoàng Thượng Đế làm cho Thái Thượng Lão Quân phải trầm tĩnh lại không nói, vì điều tra nguồn gốc của bộ Thái Cực Đồ thứ hai kia, liên thủ với Ngọc Hoàng Thượng Đế đối phó người thần bí mặc áo choàng màu đen kia hay sao?

Suy đi nghĩ lại một phen, Thái Thượng Lão Quân cảm giác đề nghị này hình như cũng không tệ lắm.

Đầu tiên, từ trên lập trường thì Thái Thượng Lão Quân cũng rất hi vọng Ngọc Hoàng Thượng Đế có thể ngồi vững vàng trên vị trí chủ nhân của tam giới này, nếu không cũng sẽ không hai lần ra mặt cứu tràng.

Nếu như Ngọc Hoàng Thượng Đế có thể giẫm lên người thần bí mặc áo choàng màu đen để tăng cao uy vọng thì thật là chuyện không sai.

Thứ hai, nếu như có thể đánh bại người thần bí mặc áo choàng màu đen kia, từ trên người của hắn hiểu rõ được nguồn gốc của bộ Thái Cực Đồ thứ hai kia, đây cũng cho mình một câu trả lời chắc chắn, giải trừ nghi hoặc bấy lâu nay.

Cuối cùng cũng là lý do trọng yếu nhất, lần này liên thủ lấy Ngọc Hoàng Thượng Đế làm chủ, bản thân ở bên cạnh hiệp trợ, người thần bí mặc áo choàng màu đen kia cho dù mạnh hơn, lấy năng lực của bản thân, tự vệ vẫn là không thành vấn đề.

Cho nên, sau khi im lặng chốc lát, cũng cẩn thận suy tư một phen, Thái Thượng Lão Quân gật nhẹ đầu, nói:

- Đã như vậy thì bần đạo sẽ liên thủ cùng với bệ hạ!

- Như thế rất tốt! Ân tình ngày hôm nay quả nhân ngày sau nhất định sẽ đền đáp!

Sau khi thấy Thái Thượng Lão Quân gật đầu đáp ứng, Ngọc Hoàng Thượng Đế cũng nở một nụ cười thật tươi, gật đầu nói.

- Không biết bệ hạ có kế hoạch gì để tìm kiếm và đối phó với người thần bí mặc áo choàng màu đen kia hay chưa?

Mặc dù là đã đáp ứng hiệp nghị liên thủ với Ngọc Hoàng Thượng Đế, nhưng cụ thể chuyện này nên thao tác như thế nào ? Đương nhiên vẫn là phải có một kế hoạch phù hợp mới tốt.

- Cho đến tận bây giờ vẫn không có người nào biết được thân phận chân chính của người thần bí mặc áo choàng màu đen kia, chỉ biết rõ quan hệ giữa hắn cùng Cao Dương không tệ lắm. Hơn nữa trong khoảng thời gian gần đây, hắn trốn mất tăm, không ra ngoài, rất ít khi hiện thân, muốn ra tay với hắn, vẫn là phải nghĩ biện pháp dẫn hắn ra trước mới được!

Ở trên mặt hiện lên biểu cảm suy tư, Ngọc Hoàng Thượng Đế mở miệng nói.

Gần đây người thần bí mặc áo choàng màu đen thật là rất ít khi hiện thân, bị động chờ hắn không biết ngày tháng năm nào mới gặp được, lúc đó lỡ may có chuyện gì không liên thủ đối phó hắn được thì sao?

Đương nhiên vẫn là muốn nghĩ biện pháp dẫn hắn ra trước, lại đến đối phó hắn, như vậy mới thích hợp nhất.

- Bệ hạ nói cực phải, chẳng qua là nên như thế nào để dẫn hắn ra đây?

Khẽ gật đầu, xem như đồng ý lời nói của Ngọc Hoàng Thượng Đế rồi Thái Thượng Lão Quân lại hỏi.

- Chuyện này. . .

Ngọc Hoàng Thượng Đế há to miệng, trong lúc nhất thời nói không ra lời.

Mặc dù trong lòng có phương hướng đại khái, thế nhưng mà kế hoạch cùng sách lược tương ứng thì thật là vẫn không có.

Nhìn thấy biểu cảm ở trên mặt của Ngọc Hoàng Thượng Đế, Thái Thượng Lão Quân cũng đại khái có thể đoán được tình huống bây giờ của hắn. Vì thế, sau khi khẽ gật đầu, ông cũng không tiếp tục truy hỏi cái gì.

Hai vị nhân vật lớn cấp độ Chuẩn Thánh tụ họp cùng một chỗ, bắt đầu chậm rãi nghị luận, chế định một kế hoạch nhằm vào người thần bí mặc áo choàng màu đen.

Giang Lưu tự nhiên là hoàn toàn không biết việc hai người Ngọc Hoàng Thượng Đế cùng Thái Thượng Lão Quân liên thủ lại để đối phó với mình. Vào lúc này Giang Lưu vẫn đi trên đường với tốc độ không nhanh không chậm như thường ngày.

Thế nhưng mà, sau khi Phật môn công bố chuyện Giang Lưu thụ phong Chiên Đàn Công Đức Phật, tin tức này vẫn rất nhanh đã truyền khắp tam giới lục đạo, điều này cũng làm cho rất nhiều người tam giới lục đạo đều âm thầm nghị luận.

- Giáo chủ được phong Chiên Đàn Công Đức Phật ư? Chuyện này cũng không có ảnh hưởng gì chứ? Minh Giáo sớm muộn gì cũng sẽ lật đổ Thiên Đình và Phật môn, thành phật cũng không có ý nghĩa gì. . .

Sau khi biết được tin tức này, Huyền Điểu móp méo miệng nói.

- Chuyện này cũng khó nói. Dù sao thành phật liền mang ý nghĩa thân phận bây giờ đã khác trước, chắc hẳn, Giáo chủ làm việc sẽ chỉ càng thêm thuận tiện đi?

Ở bên cạnh, sau khi nghe được lời nói của Huyền Điểu, Hạt Tử Tinh lắc lắc đầu, đưa ra ý kiến bất đồng.

Hạt Tử Tinh trước đây đã từng sống ở trong Đại Lôi Âm Tự, cho nên nàng hiểu rõ tình huống của Phật môn hơn Huyền Điểu.

Vì thế, một tôn Phật Đà chính quả có được cái dạng năng lượng gì, Hạt Tử Tinh vẫn là rất rõ ràng.

- Thành phật hay sao?

Ở một bên khác, trong Ma giới, sau khi biết được tin tức này, Quan Âm Bồ Tát có chút thất thần nhìn về phương xa.

Chỉ trong vòng mấy năm ngắn ngủi, ngay cả Huyền Trang đều đã thành phật hay sao?

Giờ phút này quay đầu nhìn lại, cảnh tượng trước đây bản thân ở thành Trường An chỉ dẫn Huyền Trang đạp vào con đường đi Tây Thiên thỉnh kinh tựa như là đang ở trước mắt, trong lòng có một loại cảm giác cảnh còn người mất.

- Chuyện đi Tây Thiên thỉnh kinh còn không có kết thúc, Như Lai Phật Tổ liền không kịp chờ đợi mà đã phong phật cho Huyền Trang rồi hay sao? Xem ra là hành động gần đây của Huyền Trang đã ảnh hưởng hay sao? Không chỉ làm cho Ngọc Hoàng Thượng Đế mất thể diện, mà còn phóng đại thể diện của Phật môn. Thật muốn nhìn thấy biểu cảm ở trên mặt của Ngọc Hoàng Thượng Đế vào lúc này là dạng gì!

Ở bên cạnh, trên mặt của Cự Hạt lộ ra biểu cảm cười trên nỗi đau của người khác.

- Chẳng qua là hành trình đi Tây Thiên thỉnh kinh còn không có kết thúc, Huyền Trang liền thành phật, vậy sau khi hành trình đi Tây Thiên thỉnh kinh kết thúc, Như Lai Phật Tổ lại sẽ ban thưởng như thế nào đây?

Vào lúc này, ở một bên khác của Nghịch Phật Tự, trên mặt của Hắc Bào hiện lên biểu cảm nghi hoặc, trong miệng thấp giọng nỉ non.

Cùng lúc đó, một bên khác của Ma giới.

Yêu ma có được huyết mạch của Tổ Vu Đế Giang lưng vác một ngọn núi lớn, hoàn toàn dựa vào sức mạnh của nhục thân, cõng ngọn núi này một bước một cái dấu chân đi đến nơi xa, mồ hôi rơi như mưa.

Hắc Hùng Tinh có được huyết mạch của Tổ Vu Nhục Thu đang ở một góc khác không xa, trên lưng của hắn cõng một thanh kiếm, chẳng qua là ở phía trên thanh kiếm này có vô số vết rỉ loang lổ, Hắc Hùng Tinh cõng kiếm từng bước một tiến lên, mũi kiếm tắc thì rơi phía trên một viên đá mài khổng lồ.

Khi hắn không ngừng đi vòng quanh, thanh kiếm này cũng không ngừng được đá mài rèn luyện, vết rỉ hình như đang từng giờ từng phút tróc ra.

Còn Bạch Thử Tinh có được huyết mạch của Tổ Vu Huyền Minh đang đứng bên một hồ nước, hàn khí vô cùng vô tận tràn ngập ra, ngưng kết thành một kim châm bằng băng nhỏ như lông trâu, mảnh dẻ. Sau khi mỗi một cây kim châm bằng băng được hình thành, Bạch Thử Tinh sẽ vung tay lên bắn kim châm ra đi, đâm trúng một chiếc lá cây đang bay xuống.

Lấy thực lực của Bạch Thử Tinh trong lúc giơ tay nhấc chân có thể đóng băng một phạm vi rộng lớn đến cả trăm mét vuông, thế nhưng mà lại chỉ có thể ngưng kết băng châm nhỏ bé, chuyện này đối với Bạch Thử Tinh thì là một cách rèn luyện vô cùng khó chịu.

Bởi vì sơ ý một chút, ngưng kết ra tới không phải là băng châm, mà là cây kem!

Chuyện này giống như là có được đại lực sĩ có thể nâng quả tạ mấy trăm cân nhưng bây giờ phải để tay lên trên cân điện tử sao cho mỗi lần đập xuống lại chỉ được phép cho số chỉ là 1 gam, chuyện này tự nhiên là phải cần lực khống chế mạnh mẽ đến gần như biến thái.

- Rất tốt, các ngươi cứ huấn luyện theo các bài tập này, trước luyện được ba tháng rồi nói sau!

Sau khi phân công tốt nhiệm vụ huấn luyện cho bọn họ, Chúc Cửu Âm hóa thành hình thái Đạo Thể khoát tay nói.

- Chờ một chút! Ngài . . . ngài muốn đi ra ngoài hay sao?

Nghe ngữ khí của Chúc Cửu Âm, hình như muốn rời khỏi, Hắc Hùng Tinh không nhịn được mở miệng hỏi một câu.

- Không! Ta chẳng qua là không muốn chờ đợi thôi. Ta sẽ đi đến một tháng sau, xem thành quả huấn luyện của các ngươi ra làm sao, cần làm ra điều chỉnh hay không?

Nghe thấy câu hỏi dò của Hắc Hùng Tinh, Chúc Cửu Âm mỉm cười đáp.

Sau khi dứt lời, Chúc Cửu Âm bắt đầu sử dụng thiên phú thần thông.

Trong mắt hắn, cảnh vật chung quanh lấy tốc độ cực kỳ mau lẹ chạy về phía trước, đối với Chúc Cửu Âm thời gian mới trôi qua có mấy phút mà thôi, thế nhưng mà, ở bên ngoài thì thời gian cũng đã đi qua đầy đủ một tháng.

Nhìn qua, yêu ma có được huyết mạch của Đế Giang còn đang vác núi, Hắc Hùng Tinh còn đang mài kiếm, còn như Bạch Thử Tinh vẫn đang rèn luyện băng châm. . .

Sau khi nhìn kỹ một chút, mặc dù tiến bộ của mấy người không tính là đặc biệt rõ ràng, thế nhưng mà, một tháng thời gian có thể tiến bộ đến trình độ này cũng đã rất không tồi rồi, Chúc Cửu Âm âm thầm gật nhẹ đầu, cũng xem như tương đối hài lòng.

- Ngài . . . ngài cuối cùng lại xuất hiện, ngài đây là sử dụng thần thông từ một tháng trước lập tức nhảy tới hiện tại hay sao?

Nhìn thấy Chúc Cửu Âm gần như là trống rỗng xuất hiện, Hắc Hùng Tinh mở miệng nói.

- Không sai, đối với các ngươi thì thời gian đã trôi qua một tháng nhưng với ta thì chỉ là mấy phút mà thôi!

Gật nhẹ đầu, thiên phú thần thông của bản thân cũng không phải là thứ gì quá bí mật mà không thể thừa nhận, Chúc Cửu Âm trả lời.

- Năng lực thật sự là thuận tiện!

Nghe thấy câu trả lời của Chúc Cửu Âm, ở bên cạnh, Bạch Thử Tinh không nhịn được cảm khái nói.

- Ta bây giờ không có chuyện gì, chỉ cần rèn luyện mấy người các ngươi là được rồi, chẳng lẽ ta còn phải một ngày lại một ngày bồi các ngươi rèn luyện hay sao?

Nghe được lời cảm khái của Bạch Thử Tinh, Chúc Cửu Âm lắc lắc đầu nói.

Đúng vậy! Lời nói này của Chúc Cửu Âm cũng có lý, hơn nữa chủ yếu hơn là nhân gia có năng lực thuận tiện như vậy, bọn họ cũng hoàn toàn không chỉ trích được!

- Đúng rồi, trong một tháng này có xảy ra việc lớn gì hay không?

Sau khi nói cho Bạch Thử Tinh không thể phản bác được, Chúc Cửu Âm hỏi tiếp.

- Mấy người chúng ta đều ở nơi này rèn luyện, chưa từng đi ra ngoài. Có phát sinh việc lớn gì hay không, chúng ta làm sao sẽ biết được?

Nghe được câu hỏi dò của Chúc Cửu Âm, ở bên cạnh, Đế Giang không nhịn được mở miệng nói.

- Chuyện này. . .

Nghe thấy câu nói này của Đế Giang, Chúc Cửu Âm giật mình, hình như nhân gia nói không có sai chứ nhỉ?

- Không sai, ta đây là cố ý dò xét các ngươi, xem các ngươi có phải lười biếng, trốm trốn ra ngoài chơi hay không? Hiện tại xem ra, các ngươi đều rất không tệ, không có lười biếng, ta cực kỳ vui mừng!

Sau khi trầm tĩnh một lát, Chúc Cửu Âm lập tức nở một nụ cười có vẻ cực kỳ vui mừng rồi nói với mấy người Đế Giang.

Chẳng qua là nghe lời nói này của hắn, biểu cảm ở trên mặt của mấy người Đế Giang đều có chút quái dị.

Người xác định là đang khảo nghiệm mấy người bọn họ hay sao? Thấy thế nào đều là do trí thông minh của chính hắn không được, hoàn toàn không có suy nghĩ đến điểm này chứ nhỉ?

Đương nhiên, cho dù trong lòng chửi bậy, nhưng bọn họ cũng không dám nói lời như vậy ra khỏi miệng, chọc giận Chúc Cửu Âm, hắn tăng cường độ huấn luyện lên gấp bội thì bọn họ chỉ có đường khóc mà thôi.

Sau khi mở miệng chỉ điểm mấy người Đế Giang vài câu, Chúc Cửu Âm xoay người rời khỏi, tìm được mấy vị Vu tộc khác, hỏi dò xem trong một tháng gần đây này, tam giới lục đạo có chuyện gì lớn xảy ra hay không.

- Tổ Vu đại nhân, muốn nói việc lớn, gần đây thật đúng là có phát sinh một việc lớn! Khương Tử Nha bị Ngọc Hoàng Thượng Đế bắt. . .

Nghe được câu hỏi của Chúc Cửu Âm, Vu tộc bị hỏi dò mở miệng, kể lại vắn tắt chuyện Giang Lưu giải cứu Khương Tử Nha cho hắn nghe.

- Còn có, ngay ở mấy ngày trước, Như Lai Phật Tổ sớm thụ phong cho Pháp Sư Huyền Trang thành phật!

Ngay sau đó, Vu tộc này lại mở miệng nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận