Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1392: Ma giới và Nhân giới có một cánh cửa?



Tốc độ đột nhiên tăng lên 100%, cảm nhận trên tốc độ đương nhiên cũng vô cùng rõ ràng.

Giống như đua xe trong thế giới hiện thực, tốc độ 50 mã lực và tốc độ 100 mã lực hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau.

Đích thân cảm Nhân tộc độ dịch chuyển tăng lên 100%, trong lòng Giang Lưu thầm lẩm bẩm.

- Tuy nói lực tấn công và lực phòng ngự đều rất quan trọng, nhưng mà, có khi tốc độ cũng vô cùng quan trọng đấy!

- Chỉ cần tốc độ đủ nhanh, có thể đánh được đối thủ, đối phương muốn chạy trốn gần như là chuyện không thể nào!

- Tương tự, nếu gặp phải đối thủ đánh không lại, xác suất bản thân chạy thoát cũng lớn hơn rất nhiều?

Đương nhiên, đây chỉ là cách nghĩ của bản thân hắn thôi, một suy nghĩ chẳng làm được gì!

Nếu mình có thể mở khóa được thuộc tính tăng phúc lực tấn công vốn có của Kim Đăng, vậy đương nhiên là quá tốt rồi!

Nhưng linh bảo gắn liền bên mình của Nhiên Đăng Phật Tổ đã buộc định với hắn, có thể có cách gì chứ?

Sau khi tận hưởng tốc độ nhanh như chớp, không lâu sau Giang Lưu đã đến được Bắc Câu Lô Châu.

- Ủa? Đó là cái gì?

Chỉ là, khi Giang Lưu chuẩn bị tìm vết nứt không gian thông đến Ma giới, đột nhiên, ở phía không xa một cảnh tượng ma khí ngút trời đã thu hút sự chú ý của hắn.

Suy nghĩ một hồi, Giang Lưu lập tức bay về phía phát ra ma khí đó.

Rất nhanh sau đó, hắn đã đến được chỗ phát ra ma khí!

Nhìn cảnh tượng ở đây, sắc mặt Giang Lưu bỗng dưng trở nên âm trầm, một cánh cửa đứng sừng sững giữa thiên địa.

Cánh cửa cực lớn, cao hơn trăm trượng, rộng hai ba mươi trượng!

Cánh cửa lớn như thế, cho dù Tôn Ngộ Không thi triển thần thông Pháp Thiên Tượng Địa cũng có thể dễ dàng bay qua.

Ma khí đáng sợ, toát ra từ trong cánh cửa.

Hiển nhiên, một bên khác của cánh cửa này liên kết với bên Ma giới!

- Đám người Ma giới này, vậy mà lại dám xây dựng một cánh cửa ở nhân gian? Không muốn sống nữa rồi sao?

Thấy cảnh này, chân mày của Giang Lưu cau chặt lại.

Dù sao Ma giới cũng độc lập bên ngoài Tam giới Lục đạo, mặc dù có nhiều người biết Bắc Câu Lô Châu và Ma giới có không ít vết nứt không gian, nhưng cũng chỉ là vết nứt không gian mà thôi, không có gì đáng sợ.

Giống như hai đảo quốc độc lập với nhau, ở giữa cách nhau một con sông, thỉnh thoảng có người bơi qua bơi lại cũng chẳng đáng ngại, hai bên nhắm một mắt mở một mắt coi như cho qua!

Nhưng mà, có người nghiễm nhiên xây dựng một cây cầu giữa hai hòn đảo này, thì lại có ý nghĩa hoàn toàn khác.

Tiếng khóc thét, tiếng kêu gào, tiếng cười gằn!

Ngay lúc ánh mắt của Giang Lưu nhìn trên cánh cửa này, đột nhiên, một trận âm thanh hỗn tạp vang lên, thu hút sự chú ý của Giang Lưu.

Giang Lưu nhìn về phía đó, hóa ra là hơn mười tên Ma tộc đã săn không ít dã thú trở về.

Càng đáng chú ý là, còn có hơn mười người của Nhân tộc cũng đang ở trong phạm vi săn bắt của đám Ma tộc này, bị bắt mang về.

- Cái đám này, đều đáng chết!

Chứng kiến những gì đám Nhân tộc gặp phải, sắc mặt Giang Lưu âm trầm như nước.

Nhưng mà, cho dù trong lòng có phẫn nộ cỡ nào, Giang Lưu cũng không có ý ra tay vội.

Nếu Ma tộc xuất hiện ở nhân gian, đó chính là đối tượng mà người người đều phải hô đánh!

Cho dù tu sĩ của nhân gian không đối phó nỗi, cũng sẽ cầu xin lên trời, xin Thần Tiên trên trời hạ phàm trừ ma.

Nếu đám Ma tộc dám tạo một cánh cửa kết nối với Nhân Gian giới ở đây, chắc là bên trong có điều kỳ lạ!

Vì thế, Giang Lưu không định ra tay quá vội, mà muốn làm rõ mọi chuyện trước mắt đã rồi tính tiếp.

Trước cánh cửa có không ít Ma tộc xuất hiện, dường như đã hình thành một bộ lạc Ma tộc nhỏ bé rồi. Tên Ma tộc bắt Nhân tộc về, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng nói:

- He he he, vận khí hôm nay của ta không tệ, vậy mà bắt được một ít Nhân tộc!

Theo sau câu nói vừa dứt của tên Ma tộc kia, mấy tên Ma tộc khác tụ lại, vẻ mặt mang theo ý cười nói:

- Nhân tộc? Thế thì vận khí hôm nay thật sự quá tốt rồi!

Nhân tộc chính là sự tồn tại có Tiên Thiên đạo thể, lại là nhân vật chính giữa thiên địa. Thời kỳ Thượng Cổ, Yêu tộc lấy Nhân tộc làm thức ăn, sau khi ăn Nhân tộc, có thể gia tăng tu vi rất lớn.

So với những động vật có lông, da dày hoặc có vảy thì con người da mịn thịt mềm, cảm giác càng ngon hơn!

Vì thế, không chỉ Yêu tộc mà cả Ma tộc cũng thấy, nhân loại là mỹ vị đẳng cấp nhất.

- Không được, cho dù là muốn làm rõ chuyện này là thế nào, nhưng cũng không thể để những Nhân tộc kia bị giết được, phải cứu bọn họ mới được!

Mắt thấy đám Nhân tộc kia đang trong tình cảnh ngàn cân treo sợi tóc, trong lòng Giang Lưu thầm lẩm bẩm.

Trong lòng khẽ động, Giang Lưu hít một hơi thật sâu, chợt tu vi Đại La Kim Tiên hậu kỳ bắt đầu kích hoạt, thổi một hơi về phía bộ lạc Ma tộc kia.

Bỗng chốc, cát bay đá chạy, cuồng phong rít gào.

Thực lực của đám Ma tộc này không tệ, nhưng mà, so với cấp Đại La Kim Tiên của Giang Lưu mà nói, đương nhiên là còn kém rất nhiều!

Dưới tiếng gió cuồng bạo gào thét, không ít Ma tộc kinh hãi hét lên, mỗi người đều cố gắng ổn định thân mình, cảnh tượng đột nhiên trở nên hỗn loạn.

Lợi dụng lúc hỗn loạn này, Giang Lưu thân hình như điện, lao thẳng tới!

Sau đó hắn giơ tay phất một cái, hơn mười Nhân tộc bị bắt bị Giang Lưu cuốn đi, rất nhanh đã biến mất ở phía chân trời.

Trong nháy mắt, đã đi xa trăm dặm!

Thân hình của Giang Lưu dừng lại, cũng thả hết những Nhân tộc vừa cứu ra xuống.

Đương nhiên, những Nhân tộc này biết Giang Lưu cứu bọn họ, ai ai cũng mở lời cảm tạ:

- Đa tạ đại sư ra tay cứu giúp!

- Trị Dũ Thánh Thủ!

Không vội nói chuyện, Giang Lưu nhìn thấy không ít Nhân tộc bị thương, hắn giơ tay lên, ném kỹ năng Trị Dũ Thanh Thủ ra.

Chẳng mấy chốc, Thánh vật từ trên trời rơi xuống, làm cho thương thế trên những Nhân tộc này khôi phục không ít.

- Lão trượng, ngươi đừng vội cảm tạ, ta cũng là Nhân tộc, Nhân Vương Lý Thế Dân chính là huynh đệ kết nghĩa của ta, ta ra tay cứu các ngươi cũng là chuyện nên làm!

Giang Lưu nói, trước tiên cho bọn họ thấy hắn cũng là Nhân tộc.

Ngay sau đó, hắn hỏi:

- Theo ta biết, mặc dù giữa Ma giới và Nhân giới có vết nứt không gian nhưng bọn họ chưa bao giờ dám xâm phạm Nhân giới, bây giờ, đám Ma tộc này là chuyện thế nào vậy?

Nghe Giang Lưu nói rõ thân phận của mình, đương nhiên đám Nhân tộc này ai nấy cũng đều vui mừng, cảm thấy gần gũi hơn rất nhiều, lão giả cầm đầu mở miệng nói:

- Hóa ra là huynh đệ kết nghĩa của Nhân Vương, thứ cho đám người lão hủ này trí nhớ kém!

Dứt lời, lão giả lại lắc đầu, trên mặt cũng mang theo vẻ mờ mịt, nói:

- Thật ra lão hủ cũng không biết chuyện gì xảy ra. Không lâu trước đây, đột nhiên một lượng lớn Ma tộc xuất hiện, hơn nữa, bọn họ còn nhanh chóng tạo ra một cánh cửa cực lớn như thế!

- Tuy Nhân tộc bọn ta ít nhiều gì cũng có cách tự bảo vệ, nhưng không phải là đối thủ của Ma tộc!

Nghe được lão giả nói như vậy, Giang Lưu khẽ gật đầu.

Những Nhân tộc này chỉ sống ở Bắc Câu Lô Châu, cũng không có năng lực thông thiên triệt địa, đám Ma tộc này tại sao lại tạo một cánh cửa ở đây, bọn họ không rõ cũng là lẽ dĩ nhiên.

Giang Lưu im lặng một lát rồi nói:

- Vậy thì, đám Ma tộc đó xây cửa ở đây, các ngươi không có ai cầu xin lên trời cao, nhờ Thần Tiên trên trời hạ giới trừ ma sao?

- Đương nhiên là bọn ta có!

Tiếp lời Giang Lưu, một tráng niên thân thể tráng kiện bên cạnh không nhịn được tiến lên vài bước, vẻ mặt giận dữ nói:

- Sau khi bọn ta phát hiện ra sự mạnh mẽ của đám Ma tộc này, không ít tộc nhân đã cầu xin trời cao, xin Thần Tiên trên trời xuống trần!

- Tuy nhiên, dù bọn ta cầu xin thế nào cũng không có tin tức gì, các vị Thần Tiên trên trời hoàn toàn không đáp lại lời cầu nguyện của bọn ta.

- Đúng, đúng vậy, bọn ta đã cầu nguyện rất nhiều lần, nhưng không có Thần Tiên nào đến lo cho bọn ta!

Sau lời nói của tráng niên đó, những Nhân tộc khác bên cạnh cũng gật đầu tán đồng, trên mặt đều vẻ bi ai và phẫn nộ.

- Chuyện này làm sao có thể?

Nghe những Nhân tộc này kể, lông mày của Giang Lưu nhíu chặt lại, trong lòng thì thầm.

Ngọc Đế thân là chủ Tam giới, Ma giới xâm nhập nhân gian, thậm chí còn nghiễm nhiên xây cổng ở đây, vậy mà hắn lại chẳng có chút phản ứng gì sao?

- A, khoan đã...

Ngay khi Giang Lưu đang nghi hoặc trong lòng, đột nhiên, hắn chợt ngộ ra, nghĩ đến chuyện trước đây Ngọc Đế và La Hầu – chủ Ma giới từng liên thủ với nhau giết chết Ô Sào thiền sư.

Sau khi giết Ô Sào thiền sư, kẻ được lợi là Ngọc Đế, như thế, Ma Tổ La Hầu tại sao lại sẵn sàng đồng ý giúp Ngọc Đế chứ?

Sau khi nghĩ đến cánh cửa đó, Giang Lưu đột nhiên bừng tỉnh, hắn cảm thấy dường như bản thân hiểu ra một số chuyện nào đó rồi!

Giang Lưu im lặng một hồi rồi nói:

- Mọi người, tạm thời hãy tìm một chỗ trốn đi, chuyện này ta sẽ đích thân đến Thiên Đình một chuyến, hỏi Ngọc Đế là chuyện như thế nào!

Thấy Giang Lưu có thể giải cứu đám người Nhân tộc bọn họ ra khỏi bàn tay của Ma tộc, biết Giang Lưu không phải là người phàm, lúc này lại nghe hắn muốn đi tìm Ngọc Đế, lão trượng dẫn dầu vội vàng nói lời cảm tạ:

- Đa tạ đại sư!

- Hừ...

Tuy nhiên, so với lời cảm ơn của lão trượng, tráng niên bên cạnh lại hừ lạnh một tiếng, nói:

- Nếu Ngọc Đế chịu ra tay giúp đỡ thì đã làm từ lâu rồi, đâu có đợi đến bây giờ? Ta thấy đại sư ngươi cho dù có đi tìm Ngọc Đế, cũng không có ích gì!

- Đúng! Quả nhiên có lý!

Tráng niên này xem ra vẫn có chút uy phong, suy nghĩ của hắn cũng không phải không có lý, đám người vốn dĩ đã được yên tâm, sau khi nghe được lời của tráng niên đó thì bắt đầu trầm giọng bàn luận, trên mặt lộ ra vẻ lo lắng bất an.

Nhìn thấy vẻ mặt thấp thỏm bất an của những Nhân tộc này, Giang Lưu lên tiếng bảo đảm:

- Mọi người yên tâm, chuyện này nếu ta đã nhìn thấy rồi, ta tuyệt đối sẽ không ngồi yên mà nhìn đâu. Nếu Ngọc Đế sẵn sàng ra tay giải quyết, đương nhiên là tốt, nếu hắn không ra tay, ta cũng sẽ đích thân động thủ với cánh cổng đó!

Nghe Giang Lưu mở lời đảm bảo, đám Nhân tộc này đều thở phào nhẹ nhõm, vội vàng cảm tạ:

- Vậy thì đa tạ đại sư!

Đối với Ngọc Đế, những người này đã không còn tin tưởng nữa, nhưng vừa rồi Giang Lưu đã ra tay cứu bọn họ, bọn họ vẫn rất tin tưởng Giang Lưu.

Nhắc nhở: Kích hoạt nhiệm vụ “Ma Môn”, yêu cầu nhiệm vụ, thành công phá hủy cánh cổng Ma giới xây dựng ở nhân gian, nhiệm vụ thành công, thu được 50 tỷ điểm kinh nghiệm, một bảo rương cấp Thần*1.

Bạn cần đăng nhập để bình luận