Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1208: Che giấu tai mắt người khác

Người dịch: Nguyễn Khiêm

Bên trong tam giới lục đạo, mỗi một vị cường giả Chuẩn Thánh đều là bá chủ một phương, mà ở bên trong hàng ngũ Chuẩn Thánh, thực lực của Ô Sào Thiền Sư cũng thuộc về dạng tương đối mạnh, dù sao cũng là nhân vật màu xanh lam cấp 96.

Đoàn năm người đi Tây Thiên thỉnh kinh trong mấy năm qua này vẫn một mực rền luyện bên trong phó bản, vì thế lúc chiến đấu, bọn họ phối hợp vô cùng ăn ý.

Lại thêm có ba vị cường giả cấp độ Đại La Kim Tiên là Hồng Hài Nhi, Ngưu Ma Vương cùng Hạt Tử Tinh liên thủ, chiến lực tám vị cường giả cấp độ Đại La Kim Tiên bạo phát ra thật là vô cùng đáng sợ.

Chẳng qua là đối với nhân vật màu xanh lam cấp 96 như Ô Sào Thiền Sư thì vẫn còn kém một phần.

Mặc dù lấy một địch tám nhưng Ô Sào Thiền Sư thoạt nhìn vẫn có thừa sự thoải mái.

- Không hổ là Hoàng tộc Kim Ô, thật mạnh!

Nhìn thấy chiến lực của Ô Sào Thiền Sư thiể hiện ra, trong lòng của không ít Yêu tộc đều cảm thấy kinh hãi, ngoài ra còn có một loại cảm giác cùng có vinh quang.

Mặc dù Yêu tộc xuống dốc, thế nhưng mà, một vị hoàng tộc Kim Ô cuối cùng này vẫn có thực lực vô cùng mạnh mẽ.

Nếu như là hắn vung cánh tay hô lên, không biết phải chăng là có thể khôi phục mấy phần phong thái của Yêu tộc ở thời kỳ Thượng Cổ đây?

- Chúng ta tới một chuyến chính là vì đến xem trò vui hay sao?

Một vị Bồ Tát của Phật môn nhìn thấy bản thân hoàn toàn không có tư cách nhúng tay vào trận chiến đấu ở trước mắt, thở dài một tiếng nói.

Vừa mới bắt đầu đi thu phục Thái Âm Chân Viêm thì ngay cả tới gần đều không làm được, chỉ có thể trơ mắt nhìn mà thôi.

Mà bây giờ thì sao đây? Một vị Chuẩn Thánh cùng tám vị cường giả cấp độ Đại La Kim Tiên hỗn chiến càng là cuộc chiến mà bọn họ không có tư cách nhúng tay.

Cho nên, từ đầu đến cuối, phần lớn người chạy tới trên mặt trăng một lần hình như đúng là chỉ đến xem trò vui mà thôi!

- Thật là lợi hại! Thực lực của con khỉ ngang ngược này đã tăng lên thật nhiều!

Một bên khác, Nhị Lang Thần Dương Tiễn kinh hãi bởi vì thực lực của mấy người Giang Lưu, trong đó, hắn chú ý nhất vẫn là Tôn Ngộ Không.

Năm trăm năm trước thì bọn họ còn đánh ngang tay nhưng bây giờ thực lực của Tôn Ngộ Không đã mạnh hơn mình một đoạn rồi.

Không nói đến trong lòng của những người ở bên cạnh có suy nghĩ gì, vào lúc này, trong lòng của Giang Lưu thật ra là âm thầm ngưng trọng mà vội vàng.

Từ cục diện nhìn lại, Thái Dương Chân Hỏa của Ô Sào Thiền Sư thật sự là có đủ sức mạnh đốt cháy vạn vật, nếu không phải là dựa vào Thanh Liên Phật Y phòng ngự, những người bên phía mình đã sớm bị thua liểng xiểng rồi.

Thế nhưng mà, cho dù bây giờ bọn họ còn có thể dây dưa với Ô Sào Thiền Sư một chút, nhưng Giang Lưu cũng rất hiểu rõ, tình huống lúc này của bọn họ cũng không lạc quan.

Người khác có lẽ không rõ ràng, thế nhưng chính Giang Lưu lại vô cùng hiểu rõ, trong tay Ô Sào Thiền Sư còn có đại sát khí là Trảm Tiên Phi Đao không có sử dụng đâu.

Nếu như là Ô Sào Thiền Sư thật sự dùng đến Trảm Tiên Phi Đao thì hậu quả khó liệu!

Bản thân có Thanh Liên Phật Y có thể hộ thân, thế nhưng những người khác thì sao đây?

Trong lúc phất tay, Thái Dương Chân Hỏa màu vàng theo động tác của Ô Sào Thiền Sư mà lưu động, tư thái hoàn toàn là hổ vào bầy dê vậy, mặc dù tám người Giang Lưu liên thủ nhưng cũng không có biện pháp đánh bại Ô Sào Thiền Sư.

Chủ yếu hơn là cường giả cấp độ Chuẩn Thánh một mực tồn tại từ thời kỳ Thượng Cổ đến nay, lĩnh ngộ của Ô Sào Thiền Sư đối với sức mạnh pháp tắc vô cùng cao thâm.

Một phần kỹ năng loại pháp tắc Giang Lưu đều thử sử dụng rồi thế nhưng mà chỉ cần Ô Sào Thiền Sư có phòng bị thì hoàn toàn có thể gặp chiêu phá chiêu, làm cho những kỹ năng loại pháp tắc của Giang Lưu không phát huy được tác dụng.

- Nếu các ngươi chỉ có thực lực như vậy thì hôm nay, chuyện các ngươi thua là không nghi ngờ! Ngọn lửa này chính là vật mà ta nhất định phải có!

Đấu thêm khoảng mười lăm phút sau, Ô Sào Thiền Sư tựa hồ đã không còn kiên nhẫn, trong miệng tuyên bố một câu.

Sau khi dứt lời, Ô Sào Thiền Sư lật bàn tay một cái, một cái hồ lô xưa cũ xuất hiện ở trong tay của hắn.

Chính là Trảm Tiên Hồ Lô!

- Nguy rồi!

Nhìn thấy Ô Sào Thiền Sư lấy Trảm Tiên Hồ Lô ra tới, trong lòng của Giang Lưu âm thầm ngưng trọng.

Nếu Trảm Tiên Phi Đao này được tế lên thì ai trong bọn họ có thể chống đỡ được?

Hô!

Nhưng mà, mắt thấy một luồng khí tức sắc bén từ bên trong Trảm Tiên Hồ Lô bay lên thì đột nhiên, một luồng kiếm khí kinh thiên xuất hiện, chém thẳng về phía Ô Sào Thiền Sư.

Cảm nhận được luồng kiếm khí kinh thiên tập kích tới này, biểu cảm ở trên mặt của Ô Sào Thiền Sư biến đổi, hắn vung tay lên, Thái Dương Chân Hỏa màu vàng hóa thành một bức tường lửa che ở trước mặt hắn.

Luồng kiếm khí kinh thiên này rơi vào phía trên bức tường Thái Dương Chân Hỏa, chẳng mất bao lâu, kiếm khí văng khắp nơi, ngọn lửa vỡ vụn, hai bên triệt tiêu trong vô hình.

Luồng kiếm khí mạnh mẽ như thế làm cho tất cả những người ở đây đều ngạc nhiên, kinh hãi nhìn qua.

Chỉ thấy một bóng người nhanh chóng bay về phía bên này, chính là Cao Dương cầm Thanh Bình Kiếm trong tay.

- Thiền Sư, xin ngươi giơ cao đánh khẽ!

Cao Dương đi tới trước mặt của mấy người Giang Lưu rồi xoay người lại, Thanh Bình Kiếm đưa lên ngang ngực, nhìn chằm chằm vào Ô Sào Thiền Sư nói.

Mặc dù tư thái bày rất thấp, thế nhưng biểu cảm ở trên mặt của Cao Dương lại khiến cho người ta có cảm giác là không kiêu ngạo không tự ti.

- Xuất hiện rồi! Thanh Bình Kiếm xuất hiện rồi! Chứng Đạo Chi Bảo của Thông Thiên Giáo Chủ xuất hiện rồi! Không biết Ô Sào Thiền Sư này có thể đấu thắng được hay không đây?

Nhìn thấy Cao Dương xuất hiện, vô số người đều chấn động, lên tinh thần.

Đám người Huyền Trang chẳng qua chỉ là hỗ trợ mà thôi, trung tâm của chuyện này vẫn là vây quanh Hồng Hài Nhi, đây là chuyện của Minh Giáo.

Nháo đến tình trạng này, công chúa Cao Dương sẽ đứng ra có thể nói là chuyện hợp tình hợp lý.

- Công chúa Cao Dương, ngọn lửa này chính là đồ của bản tọa . . .

Nhìn thoáng qua Thanh Bình Kiếm ở trong tay của Cao Dương, Ô Sào Thiền Sư khẽ nhíu mày, sau đó mở miệng nói, rõ ràng là hắn không muốn ra tay với Cao Dương mà muốn biện luận dựa vào lí lẽ.

- Thiền Sư, vạn vật trong thiên hạ cũng không có tuyệt đối thuộc về người khác, nếu ngọn lửa này đã rơi vào trong tay của Hồng Hài Nhi thì có thể thấy được đây là ý trời!

Cao Dương mở miệng trả lời, quả nhiên là không kiêu ngạo không tự ti cũng không có ý lùi bước.

- Cho nên nói, các vị là không định trả lại ngọn lửa này cho ta rồi?

Nhíu mày, biểu cảm ở trên mặt của Ô Sào Thiền Sư âm trầm một chút.

- Minh Giáo ta không muốn tranh đấu với Thiền Sư, nhưng nếu như Thiền Sư không chịu ngừng tay, chúng ta cũng chỉ có thể gặp chiêu phá chiêu!

Thanh Bình Kiếm hơi hất lên một chút, câu nói cùng động tác này của Cao Dương cũng đã biểu lộ thái độ của nàng.

Biểu cảm ở trên mặt của Ô Sào Thiền Sư âm trầm không xác định, hiển nhiên là tại cân nhắc được mất.

Trong trận chiến vừa rồi, bản thân một mình chiến đấu với tám vị tồn tại cấp độ Đại La Kim Tiên, mặc dù chiếm cứ thượng phong nhưng lại cũng có hạn.

Nếu không thì hắn cũng không bị buộc đến mức phải lộ ra Trảm Tiên Phi Đao.

Vào lúc này, lại thêm một Cao Dương cùng Thanh Bình Kiếm, bản thân thật là không có phần thắng gì.

Chủ yếu hơn, Thanh Bình Kiếm chính là Chứng Đạo Chi Bảo của Thông Thiên Giáo Chủ, theo một góc độ nào đó thì có thể nói là đại biểu cho ý chí của Thông Thiên Giáo Chủ, mà ở bên trong Yêu tộc, uy vọng của Thông Thiên Giáo Chủ vẫn còn rất cao.

- Đã như vậy, bản tọa coi như là nể mặt Thông Thiên Giáo Chủ đi, tạm thời thối lui, chẳng qua là ân tình hôm nay về sau tất nhiên sẽ có thời điểm thanh toán. . .

Sau khi trầm mặc hồi lâu, Ô Sào Thiền Sư mở miệng nói. Trong khi đang nói chuyện, hắn cũng thu hồi Thái Dương Chân Hỏa của bản thân.

Nếu như là đã quyết định rời khỏi, những gì cần nói cũng đã nói, tự nhiên, Ô Sào Thiền Sư cũng không có ý định dừng lại ở đây lâu, thân hình khẽ động, nhanh chóng rời khỏi.

Sau khi Ô Sào Thiền Sư rời khỏi, rất nhiều yêu ma cũng đều đi theo lặng yên không tiếng động rút lui đi.

Ngay cả cường giả cấp độ Chuẩn Thánh như Ô Sào Thiền Sư đều không có biện pháp đoạt ngọn lửa kia lại, trong lòng của những yêu ma này tự nhiên cũng sẽ không tồn tại hi vọng xa vời, không thực tế.

Còn như những người của Thiên Đình và Phật môn ở bên cạnh kia cũng không có ý định ngăn cản, bình an vô sự, từng người lục tục tán đi.

- Đa tạ Pháp Sư Huyền Trang ra tay tương trợ!

Vào lúc này, Ngưu Ma Vương đi tới trước mặt Giang Lưu, lên tiếng nói cám ơn.

- Đại ca, giữa chúng ta cần gì khách khí như thế?

Chẳng qua là Giang Lưu còn không có trả lời Ngưu Ma Vương, ở bên cạnh Tôn Ngộ Không lại nhảy lên đến đây, vừa cười vừa nói.

- Thế nào? Nàng không cần cảm tạ ta hay sao?

Giang Lưu mỉm cười, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Cao Dương, hỏi.

- Chàng cần ta cảm tạ hay sao?

Hơi ngoẹo đầu, Cao Dương hỏi thăm Giang Lưu ngược lại.

Sau khi dứt lời, hai người rất có ăn ý nở nụ cười.

Cuộc nói chuyện bình bình đạm đạm lại cho thấy tình cảm của hai người vô cùng thâm hậu.

Ở bên cạnh, nhìn thấy cảnh tượng này, những người sắp sửa rời đi cũng không hề tỏ ra kinh ngạc.

Tôn Ngộ Không cùng Ngưu Ma Vương là anh em kết bái, tình cảm giữa Cao Dương cùng Huyền Trang thì cả tam giới đều biết rõ, Minh Giáo cùng đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh thân như người một nhà, đây cũng là chuyện đương nhiên.

Biểu hiện giữa mấy người Giang Lưu cùng Cao Dương lúc này tự nhiên là che giấu tai mắt người.

Nhưng không thể không nói, hôm nay có thể thu hoạch Thái Âm Chân Viêm này, chủ yếu hơn là Thái Âm Chân Viêm cùng Thái Dương Chân Hỏa dung hợp đối với Hồng Hài Nhi là thu hoạch lớn lao.

Tự nhiên, đối với toàn bộ Minh Giáo cũng là một lần đề thăng khổng lồ.

Nếu nói, ngoại trừ mấy thầy trò Giang Lưu, thực lực Minh Giáo biểu hiện ra ngoài cũng đã rất tốt.

Cao Dương tay cầm Thanh Bình Kiếm chính là chiến lực cấp độ Chuẩn Thánh, sau đó có Trường Mi Đại Tiên, Huyền Điểu, Pháp Hải, Hắc Hùng Tinh, Bạch Thử Tinh, Hạt Tử Tinh cùng Ngưu Ma Vương là bảy vị cường giả cấp độ Đại La Kim Tiên, thế lực dạng này vẫn là vô cùng mạnh mẽ.

Chẳng qua là trong mấy ngày gần đây, tình huống của Hồng Hài Nhi cũng có chút lúng túng.

Mặc dù có Thái Dương Chân Hỏa cùng Tam Muội Chân Hỏa, nhưng tu vi của hắn rốt cuộc chẳng qua là cảnh giới Thái Ất Chân Tiên mà thôi.

Là Phó Giáo Chủ của Minh Giáo, thủ hạ có bảy vị cường giả cấp độ Đại La Kim Tiên, bản thân lại chẳng qua chỉ có tu vi là Thái Ất Chân Tiên, địa vị của Hồng Hài Nhi tự nhiên là khá xấu hổ.

Hôm nay, nhờ thu hoạch được Thái Âm Chân Viêm này giúp cho tu vi tăng lên tới cấp độ Đại La Kim Tiên, đối với địa vị của Hồng Hài Nhi thì cũng giống như là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.

Không nói đến mấy người Giang Lưu cùng Cao Dương trò chuyện với bầu không khí hòa hợp, ở một bên khác, Ô Sào Thiền Sư bay về nơi xa với tốc độ cực nhanh.

Ở trên mặt trăng bị mất mặt, biểu cảm ở trên mặt của Ô Sào Thiền Sư cũng không dễ nhìn.

Chẳng qua là sau khi hắn bay ra một quãng xa, biểu cảm khó chịu ở trên mặt lại biến mất không còn sót lại chút gì.

Bình thản tựa như là hắn hoàn toàn không để những chuyện vừa mới đã phát sinh ở trong lòng vậy.

Ô Sào Thiền Sư chính đang bay về phía trước thì đột nhiên, không gian hơi bóp méo một chút, bầu trời trở nên tối sầm lại.

Cùng lúc đó, một bóng đen xuất hiện ở trước mặt Ô Sào Thiền Sư.

- Ngươi có thể thật bỏ được! Ngọn lửa kia vốn dĩ là cha mẹ ngươi lưu cho ngươi. Thế mà ngươi cũng bỏ được đưa ra ngoài!

Bóng người này nhìn về phía Ô Sào Thiền Sư, mở miệng nói.

- Yêu tộc đã thối lui ra khỏi võ đài tranh giành địa vị trong trời đất này. Thiên Đạo há có thể cho phép huyết mạch của Kim Ô ta tiến thêm một bước? Nếu chú định không phải là ta, không bằng đưa hắn ra ngoài, phát huy tác dụng nó nên có.

Ô Sào Thiền Sư bình thản đáp.

Bạn cần đăng nhập để bình luận