Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1154: Ra tay với Chân Võ

Người dịch: Nguyễn Khiêm

Băng Dính Vạn Năng, đây là một loại đạo cụ đặc thù bên trong Thương Thành, có thể dung hợp những đồ vật đồng căn đồng nguyên một cách hoàn mỹ.

Cũng chính là sử dụng cái này, Giang Lưu mới dung hợp được cửu phẩm Tịnh Thế Thanh Liên cùng cửu phẩm Công Đức Kim Liên, hóa thành Liên Hoa mười tám phẩm.

Ở trong lòng của Giang Lưu vẫn luôn có một cái ý nghĩ, đó chính là tập hợp đủ mười món bảo vật Hỗn Độn Thanh Liên biến thành, sau đó một lần nữa dung hợp thành một đóa Hỗn Độn Thanh Liên hoàn chỉnh, là Hỗn Độn Chí Bảo chân chính.

Đến lúc đó, không biết có thể thể hiện ra sức mạnh cường đại cỡ nào đây?

Chân Võ Tạo Điêu Kỳ là một trong Tiên Thiên Ngũ Phương Kỳ, cũng là một trong mười món bảo vật Hỗn Độn Thanh Liên biến thành, trong lòng của Giang Lưu tự nhiên là muốn cướp đoạt.

- Muốn đánh chết Chân Võ Đại Đế, chúng ta tự nhiên là cần cẩn thận lên kế hoạch thật tốt mới được!

Nhìn thoáng qua mấy người Tôn Ngộ Không, Giang Lưu mở miệng nói.

- Đừng nói nhiều như vậy! Sư phụ, người chỉ cần nói cho ta biết cần lão Tôn ta đi làm gì là được rồi!

Nghe được câu nói của Giang Lưu, Tôn Ngộ Không lại phất tay áo, cũng không có ý định thương nghị cùng Giang Lưu, nói thẳng.

Theo Tôn Ngộ Không, hao phí tâm tư đi suy nghĩ những chuyện này còn không bằng sư phụ nhanh chóng nói với mình nên làm như thế nào mới là thuận tiện và mau lẹ nhất.

- Không sai không sai, lời này của Hầu ca thật có lý!

Tương đối thì Trư Bát Giới là người lười biếng nhất trong đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh. Chính vì thế, Trư Bát Giới có thể nhanh chóng gật đầu biểu thị đồng ý đối với lời này của Tôn Ngộ Không.

Giang Lưu lại nhìn Sa Ngộ Tịnh ở bên cạnh.

- Sư phụ, Đại sư huynh cùng Nhị sư huynh nói đúng!

Cũng không đợi Sa Ngộ Tịnh mở miệng, chính Giang Lưu lại mở miệng, bắt chước ngữ khí của Sa Ngộ Tịnh.

Lời kịch của bản thân cũng bị sư phụ đoạt mất, vậy mình còn có thể nói cái gì đấy? Biểu cảm trên mặt của Sa Ngộ Tịnh có chút xấu hổ, chợt hắn gật nhẹ đầu, nói:

- Híc, sư phụ nói đúng!

- Tốt thôi! Nếu các ngươi đều muốn trộm lười vậy thì để vi sư tự cẩn thận lên kế hoạch!

Mấy người Tôn Ngộ Không không muốn lãng phí tế bào não, bản thân có thể làm sao đây? Giang Lưu gật nhẹ đầu nói.

Sau khi mấy ngày, vào đánh phó bản, cũng thấy thức tỉnh kỹ năng Khu Tán Chú của bản thân, nhìn qua hành động của mấy người Giang Lưu tựa hồ cũng không hề khác gì ngày bình thường cả.

Thế nhưng mà, trong mấy ngày gần đây, Giang Lưu lại liên hệ Địa Tạng Vương Bồ Tát, nhờ Thính Đế chú ý hành tung của Chân Võ Đại Đế.

Chân Võ Đại Đế còn không có đột phá đến Chuẩn Thánh, cho nên, năng lực của Thính Đế vẫn còn có thể phát huy tác dụng.

Giang Lưu cùng Địa Tạng Vương Bồ Tát xem như là đứng cùng một bên chiến tuyến, tự nhiên, cũng biết rõ Giang Lưu là chuẩn bị chủ động ra tay với Chân Võ Đại Đế.

Địa Tạng Vương Bồ Tát cũng tự nhiên là phối hợp Giang Lưu, sai Thính Đế chú ý hành tung của Chân Võ Đại Đế.

Cứ như vậy, chờ khoảng chừng nửa tháng thời gian, Thính Đế liên hệ Giang Lưu, nói cho hắn biết chờ được một thời cơ không tệ.

Nếu như coi Ngọc Hoàng Đại Đế là Hoàng Đế của Nhân gian thì như vậy, thân phận của Tứ Ngự có thể nói là tựa như quan lớn nhất phẩm vậy.

Mà Chân Võ Đại Đế thì có thân phận tương đương với binh mã Đại Nguyên Soái.

Ngọc Đế chấp chưởng tam giới, không chỉ là đơn thuần quản lý, đương nhiên cũng cần võ lực uy hiếp, vì thế, bình thường nếu bên trong tam giới xuất hiện tình huống yêu ma làm loạn, Thiên Đình đều sẽ cử người đến ứng đối.

Nói thí dụ như yêu nghiệt làm loạn, đầu tiên là Thiên Đình sẽ để tu sĩ của thế gian thăm dò trước, nếu biết rõ không đủ thực lực giải quyết, bọn họ sẽ cầu nguyện thượng thiên, sau đó Thiên Đình sẽ phái người hạ giới hàng yêu phục ma.

Mà một ít yêu ma quỷ quái thực lực càng thêm cường đại tự nhiên là cần tồn tại càng mạnh đi đối phó.

Có lẽ là vận khí của Giang Lưu rất không tệ, gần đây ở trong phạm vi địa giới của Bắc Câu Lô Châu có một con yêu ma cường đại thông qua vết nứt giữa Ma giới cùng Nhân Gian, đi tới bên trong Nhân giới.

Yêu ma này có thực lực vô cùng cường đại, Tiên giới mấy lần phái Thiên Binh Thiên Tướng tiến đến vây quét, thậm chí là để cả bốn đại Thiên Sư tề xuất, lại đều thất bại tan tác mà quay trở về.

Cho nên lần này, Chân Võ Đại Đế chuẩn bị tự mình động thủ.

- Có thể làm cho bốn đại Thiên Sư liên thủ đều thất bại tan tác mà quay trở về? Thực lực của con yêu ma đột nhiên chạy đến Nhân Gian này không tầm thường!

Sau khi biết được tình báo từ chỗ Thính Đế, trong lòng của Giang Lưu thầm nói.

Bốn đại Thiên Sư cũng đều có tu vi là Đại La Kim Tiên, mặc dù mạnh nhất cũng chỉ là Đại La Kim Tiên trung kỳ, nhưng mà bốn đại Thiên Sư phối hợp với nhau đã lâu, chiến đấu cực kỳ ăn ý, thực lực tổng hợp lại không tầm thường, cho tới nay đều là chiến lực cấp cao để trấn áp yêu ma.

Như thế xem ra, thực lực của con yêu ma chạy tới Nhân Gian kia ít nhất cũng đạt đến Đại La Kim Tiên hậu kỳ rồi chứ nhỉ?

Cũng khó trách Chân Võ Đại Đế muốn đích thân ra tay.

Sau khi biết được một tin tức như thế, Giang Lưu tự nhiên bắt đầu hoàn thiện khung kế hoạch đã chuẩn bị sẵn.

Sau khi suy tư một lát, trong lòng của Giang Lưu liền có được một kế hoạch khá là rõ ràng.

- Ngộ Không, chúng ta khởi hành, đi Bắc Câu Lô Châu đi một lần!

Sau khi hoàn thiện kế hoạch ở trong lòng, Giang Lưu nhanh chóng mở miệng nói với Tôn Ngộ Không.

- Ồ? Sư phụ, người tìm được thời cơ ra tay với Chân Võ Đại Đế rồi hay sao?

Nghe được Giang Lưu đột nhiên nói phải đi Bắc Câu Lô Châu, ánh mắt của Tôn Ngộ Không sáng lên, hắn vội vàng mở miệng hỏi.

- Không sai, thật là có một cơ hội ra tay!

Giang Lưu gật nhẹ đầu nói.

- Sư phụ, người chỉ gọi Hầu ca cùng đi thôi sao? Không cần chúng ta hỗ trợ hay sao?

Ở bên cạnh, Trư Bát Giới có chút cuống lên, mở miệng hỏi thăm Giang Lưu.

- Đối phó với Chân Võ Đại Đế này, nhiều người cũng không tốt, có ta cùng Ngộ Không là được rồi!

Sau khi nhìn Trư Bát Giới một cái, Giang Lưu nói.

- Sư phụ, ngay cả ta cũng không cần đi hay sao?

Tự nhận là phương diện thực lực cũng không kém hơn Đại sư huynh là bao, nhưng mà sư phụ lại không có ý định mang theo bản thân, Bạch Long Mã không nhịn được hỏi.

- Ừm, Tiểu Bạch, con cũng không cần đi tới, chúng ta có việc khác cần làm!

Giang Lưu gật nhẹ đầu, cũng thật là không có ý định cho Bạch Long Mã cũng cùng đi Bắc Câu Lô Châu.

- Tốt, sư phụ!

Nếu sư phụ đã nói như vậy, tất nhiên là sư phụ đã có kế hoạch, Bạch Long Mã gật nhẹ đầu, tự nhiên là không có nhiều lời.

Chỉ có điều, mặc dù trong miệng của Giang Lưu nói là muốn đi cùng với Tôn Ngộ Không, nhưng trên thực tế, Giang Lưu lại cũng không có ý định cho chân thân đi qua, mà là để Ác Thi xuất hiện, cùng đi với Tôn Ngộ Không tới Bắc Câu Lô Châu một lần.

Nếu như thật sự muốn đánh chết Chân Võ Đại Đế, đối phó Chân Võ Tạo Điêu Kỳ của hắn phải dùng đến Thái Cực Đồ, mà dùng tới Thái Cực Đồ tất nhiên muốn lộ ra thân phận người thần bí, cho nên, bản thân nhất định phải có bằng chứng chứng minh mình không ở hiện trường.

Chủ yếu hơn chính là nếu như là thân phận người thần bí lộ ra, bị mấy Chuẩn Thánh phát hiện, bản thân có lẽ khó mà rời khỏi, nhưng Ác Thi có thể nhanh chóng dùng công năng triệu hồi của giao diện Trảm Thi để rời khỏi.

Vì thế, Giang Lưu cũng không có ý định tự mình, mà là để Ác Thi đồng hành cùng với Tôn Ngộ Không.

Còn như nói tại sao lại sai Ác Thi đi, mà không phải là Thiện Thi có sức chiến đấu càng mạnh hơn ư?

Ở phương diện một đấu một, chức nghiệp Ma Sư của Ác Thi có thể phát huy ra tác dụng tốt hơn chức nghiệp Thiên Sư của Thiện Thi.

Tôn Ngộ Không cùng Ác Thi đã hành động, dựa theo kế hoạch làm việc, còn như Giang Lưu đây? Tự nhiên là muốn tìm một bằng chứng chứng minh mình không ở hiện trường thích hợp.

- Cho nên nói, ta bây giờ tốt nhất là tìm người trong Phật môn hoặc là người trong Thiên Đình đợi ở một chỗ hay sao?

Trong lòng của Giang Lưu âm thầm suy tư.

Sau đó, hắn ngồi ở trên lưng Bạch Long Mã, nhanh chóng bay qua chùa chiền thờ phụng dưới trướng Dược Sư Vương Phật.

Dược Sư Vương Phật biết được Giang Lưu đến thăm, vẫn còn niềm nở nghênh đón Giang Lưu đi vào.

Sau khi hỏi dò mục đích đến chơi của Giang Lưu, Giang Lưu chỉ nói là mình muốn nghiên cứu thảo luận một phần dược lý cùng Dược Sư Vương Phật nên mới đến.

Lần trước nghiên cứu thảo luận còn tính là chủ và khách đều vui vẻ, vì thế, Dược Sư Vương Phật tự nhiên là không có ý định cự tuyệt.

. . .

Không nói đến Giang Lưu cùng Bạch Long Mã vào lúc này đã đợi ở bên người Dược Sư Vương Phật, ở một bên khác, Ác Thi cùng với Tôn Ngộ Không cùng nhau đi, rất nhanh cũng đi vào trong phạm vi địa giới của Bắc Câu Lô Châu.

Lần này, vì đánh chết Chân Võ Đại Đế, Giang Lưu có thể nói là chuẩn bị trang bị một cách cực kỳ sung túc, không chỉ là chuẩn bị Thái Cực Đồ cùng U Ảnh Bào cho Ác Thi sử dụng, thậm chí còn đưa cả Kỹ Năng Huy Chương cùng Kỹ Năng Thư Hạp cho Ác Thi.

Ác Thi kéo danh sách kỹ năng của bản thân ra nhìn thoáng qua, ngoại trừ mấy kỹ năng riêng biệt của chức nghiệp Ma Sư, bên trong Kỹ Năng Thư Hạp còn thả ba cái kỹ năng là Quan Âm Chú, Được Ăn Cả Ngã Về Không cùng Bế Khẩu Thiền.

Có ba cái kỹ năng này kề bên người, khả năng bản thân đánh chết Chân Võ Đại Đế lại đề cao một phần.

Rốt cuộc Chân Võ Đại Đế cũng mới chỉ có tu vi Đại La Kim Tiên đỉnh phong mà thôi, không có đạt đến Chuẩn Thánh thì tự nhiên không tính được là uy hiếp lớn cỡ nào đối với mình.

Sau khi đi vào phạm vi địa giới của Bắc Câu Lô Châu, Ác Thi cũng không có đồng hành cùng với Tôn Ngộ Không, hai người dựa theo kế hoạch tách ra, trong bóng tối tiến gần về phía Chân Võ Đại Đế.

Ở một bên khác, sau khi bốn đại Thiên Sư liên thủ đều thất bại tan tác mà quay trở về, Chân Võ Đại Đế tự mình xuất phát, mang theo một nhóm Thần Tướng tinh nhuệ, nhấc lên Thiên La Địa Võng, đi tới phạm vi địa giới của Bắc Câu Lô Châu, tìm được con yêu ma thông qua vết nứt đi tới Nhân Gian kia.

Chỉ thấy yêu ma này nhìn mập mạp, tròn vo, dáng người khá tương tự Trư Bát Giới.

Chẳng qua là khác với Trư Bát Giới, con yêu ma này nhìn trông hung ác hơn nhiều, phía sau còn mọc ra một đôi cánh nho nhỏ,cũng không biết đôi cánh này có thể nâng nổi thân hình mập mạp của con yêu ma này không nữa.

Bị chư vị Thần Tướng bao quanh, yêu ma này lại không hề có vẻ gì là sợ hãi cả, biểu cảm trên mặt nhìn bình tĩnh như trước.

- Chậc chậc chậc, một trong Tứ Ngự là Chân Võ Đại Đế tự mình ra tay, mặt mũi của ta có vẻ là đủ lớn!

Yêu ma này mở miệng, ngả ngớn nói.

Chẳng qua là còn không đợi Chân Võ Đại Đế trả lời, yêu ma này đã lập tức mở miệng, nói:

- Ấy chết ! Ta nhầm chút! Ta nói sai rồi! Bây giờ, Tứ Ngự cũng chỉ còn lại có một mình ngươi, cho nên ... phải gọi Một Ngự mới đúng chứ nhỉ?

- Làm càn!

Nghe được lời nói của yêu ma này rõ ràng là ẩn chứa ý trêu chọc cùng trào phúng, một vị Thần Tướng mặc giáp vàng đứng bên cạnh Chân Võ Đại Đế không nhịn được mở miệng quát lớn.

- Làm càn là thế nào? Ta nói câu nào không phải là lời nói thật hả? Chỉ nói là vài câu lời nói thật mà thôi, vậy mà đã tính là làm càn hay sao?

Ngẩng đầu, nhìn sang Thần Tướng này, khóe miệng của yêu ma kia hơi nhếch lên rồi hắn hỏi ngược lại.

Chân Võ Đại Đế người mặc giáp trụ, như là đại tướng quân đứng trước trận vậy, sắc mặt âm u nhìn yêu ma ở trước mắt.

Câu nói của con yêu ma này tự nhiên cũng làm cho Chân Võ Đại Đế cảm thấy tức giận.

Không ý định nói nhảm, Chân Võ Đại Đế giơ tay rồi vung lên, ra lệnh:

- Động thủ!

Chân Võ Đại Đế vừa dứt lời, rất nhiều Thần Tướng ở chung quanh lập tức đồng loạt ra tay.

Vô số pháp bảo cùng thuật pháp mạnh mẽ tựa như là mưa to gió lớn đập về phía con yêu ma này.

Bạn cần đăng nhập để bình luận