Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1217: Tâm tư nhỏ của Ngọc Hoàng Thượng Đế

Người dịch: Nguyễn Khiêm

Thiên Đình, Cam Thảo viên.

Là chỗ cho Vương Mẫu Nương Nương thu thập trong thiên hạ kỳ hoa dị thảo, cảnh sắc trong Cam Thảo viên này tự nhiên là rất không tệ.

Một ngày này, trong Cam Thảo viên bày một cái bàn cờ, hai người Ngọc Hoàng Thượng Đế cùng Vương Mẫu Nương Nương ngồi mà đánh cờ, bởi vì Vương Mẫu Nương Nương đã bị trọng thương, cho nên sắc mặt của bà nhìn vẫn còn có chút tái nhợt.

- Khụ khụ khụ, Hạo Thiên, lần này Khương Tử Nha tự tìm đường chết nhưng đối với chàng mà nói thì cũng có thể xem như đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi!

Tay cầm một quân cờ hạ xuống, Vương Mẫu Nương Nương nhẹ nhàng ho khan mấy tiếng rồi mở miệng nói.

- Không sai! Dù sao ở trong Phong Thần Chi Chiến, Khương Tử Nha rốt cuộc cũng là người có công lớn, nếu như ta vô duyên vô cớ giết hắn thì khó mà phục chúng, lại không nghĩ rằng, hắn vậy mà tự tìm đường chết, chuyện này đúng là không trách được ai!

Nói đến đây, Ngọc Hoàng Thượng Đế dừng lại một chút rồi lại tiếp tục nói:

- Mặt khác thì bây giờ vừa vặn là lúc ta cần lập uy. Nếu như có thể đánh chết hắn thì hoàn toàn có thể khôi phục một phần uy vọng trước đây!

Trong lúc đang nói chuyện, trên mặt Ngọc Hoàng Thượng Đế nở một nụ cười tươi, hiển nhiên là tâm tình lúc này cũng không tệ lắm.

Một hòn đá ném hai chim! Cục diện bây giờ quả thật là cực kỳ phù hợp với câu nói này!

- Bệ hạ. . .

Chẳng qua là trong khi hai người Ngọc Hoàng Thượng Đế cùng Vương Mẫu Nương Nương còn đang vui vẻ đánh cờ, trò chuyện thì đột nhiên, một vị Thiên Tướng đi tới.

Bản thân cùng Vương Mẫu Nương Nương đang đánh cờ, thế mà kẻ này vẫn dám đến đây quấy rầy ư?

Ngọc Hoàng Thượng Đế không nói gì, chẳng qua là quay đầu nhìn Thiên Tướng này một chút.

Vào lúc này tới quấy rầy, Thiên Tướng này tự nhiên là có chuyện quan trọng báo cáo, chỉ thấy hắn hành lễ rồi nói:

- Hạ quan vừa mới nhận được thông báo. Vào lúc này, Pháp Sư Huyền Trang vừa hiện thân ở Lôi Bộ, đang chiến đấu với Cửu Thiên Ứng Nguyên Lôi Thần Phổ Hóa Thiên Tôn!

- Ồ? Vì sao Huyền Trang lại muốn động thủ với Cửu Thiên Ứng Nguyên Lôi Thần Phổ Hóa Thiên Tôn?

Sau khi nghe được câu nói của Thiên Tướng này, Ngọc Hoàng Thượng Đế hơi nhướn lông mày.

Bởi vì chuyện ở Quận Phượng Tiên, cho nên lúc này ấn tượng của Ngọc Hoàng Thượng Đế đối với đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh cũng không có tốt đẹp gì, lại thêm gần đây Thiên Đình cùng Phật môn vốn dĩ là xảy ra một vài chuyện hiềm khích. Vì thế, sau khi nghe được Giang Lưu cùng Văn Trọng động thủ, trong lòng của Ngọc Hoàng Thượng Đế cảm thấy rất không vui.

Tử Vi Đại Đế chết ở trong tay của Giang Lưu, Trường Sinh Đại Đế, Chân Võ Đại Đế cùng Thanh Hoa Đại Đế chết cũng nhiều ít có chút quan hệ với đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh . . .

Bây giờ, Huyền Trang lại động thủ ở Thiên Đình nữa!

Chẳng lẽ hắn thật sự nghĩ rằng Thiên Đình là dễ bắt nạt hay sao?

- Trận chiến giữa Lôi Thần Phổ Hóa Thiên Tôn cùng Pháp Sư Huyền Trang là một trận cá cược! Nếu như là Pháp Sư Huyền Trang chiến thắng, Thiên Tôn sẽ phải cầu xin Ngọc Hoàng Thượng Đế tha thứ cho Khương Tử Nha.

Thiên tướng tiếp tục mở miệng báo cáo.

Sau khi nghe được lời này, lông mày của Ngọc Hoàng Thượng Đế càng nhíu chặt hơn.

Thứ nhất, hắn không nghe nói ở giữa Huyền Trang cùng Khương Tử Nha có giao tình gì.

Thứ hai, Văn Trọng đâu là đối thủ của Huyền Trang? Nhưng nếu như là hắn đã động thủ, nói rõ đã đáp ứng lần đánh cược này chứ nhỉ?

Văn Trọng làm việc luôn luôn ổn trọng, vì cái gì hôm nay qua loa như vậy?

Không được, trận chiến đấu này không thể tiếp tục, bản thân phải đi ngăn cản bọn họ mới được.

Khi Ngọc Hoàng Thượng Đế đang muốn mở miệng, sai người đi ngăn cản trận chiến đấu giữa Huyền Trang cùng Văn Trọng thì lời kế tiếp của Thiên Tướng lại làm cho lời đến bên miệng của Ngọc Hoàng Thượng Đế bị nuốt trở vào.

- Là do Pháp Sư Huyền Trang lấy ra một mặt Sưu Bảo Kính xem như tặng thưởng, nói là chỉ cần Thiên Tôn thắng sẽ nhận được món bảo vật này. Pháp Sư Huyền Trang từng nói chỉ cần xoay mặt Sưu Bảo Kính về phái bản thân rồi nói tên bảo vật mình muốn biết rõ lên thì Sưu Bảo Kính có thể chỉ dẫn ra phương hướng bảo vật kia đang ở!

Lời này làm cho trong lòng của Ngọc Hoàng Thượng Đế khẽ run lên, theo bản năng nghĩ đến Đả Thần Tiên đã mất đi của mình.

Nếu như là Văn Trọng thật có thể thắng, Sưu Bảo Kính này chẳng phải là có thể giúp cho bản thân tìm tới tung tích của Đả Thần Tiên hay sao?

- Chỉ có điều, Văn Trọng thế nào sẽ là đối thủ của Huyền Trang kia?

Mặc dù Giang Lưu lấy ra Sưu Bảo Kính này làm tặng thưởng khiến cho Ngọc Hoàng Thượng Đế cũng vô cùng động lòng, nhưng mà sau khi nghĩ kỹ, Ngọc Hoàng Thượng Đế vẫn lắc đầu một cái.

Tặng thưởng tuy tốt nhưng mà thực lực của Văn Trọng lại không được!

- Bệ hạ, nghe nói lần luận bàn này, Pháp Sư Huyền Trang tay không tấc sắt, không sử dụng bất luận bảo vật gì.

Thiên Tướng này sau đó mở miệng nói.

Pháp Sư Huyền Trang chiến đấu với tay không tấc sắt ư? Nếu thật sự là như thế, hình như Văn Trọng đúng là có một phần khả năng chiến thắng!



Rốt cuộc tu vi cao thấp mặc dù trọng yếu, thế nhưng sự mạnh yếu của bảo vật ở trong tay càng trọng yếu hơn!

Giống như là ở thời hiện đại, khi các binh sĩ chiến đấu, mặc dù tố chất thân thể của các binh sĩ rất trọng yếu, nhưng mà trình độ vũ khí trang bị còn trọng yếu hơn nữa!

Trước đây, trong thời kì Phong Thần Chi Chiến, con trai của Trụ Vương là Ân Hồng chỉ có tu vi Thái Ất Chân Tiên nhưng chỉ với món bảo vật Âm Dương Kính lại có thể phản quay ngược đầu lại đuổi đánh sư phụ Quảng Thành Tử có tu vi Đại La Kim Tiên. từ đó có thể thấy được một món bảo vật sẽ có ảnh hưởng như thế nào đối với thực lực tổng hợp của mỗi người.

Nếu như hai bên đều sử dụng bảo vật thì chỉ bằng Thanh Liên Bảo Sắc Kỳ trên người của Huyền Trang kia cũng đủ để hắn đứng ở thế bất bại rồi, trận chiến đấu này căn bản không có cách nào đánh.

Nhưng nếu như Huyền Trang không sử dụng những bảo vật kia hình như Văn Trọng thật là có khả năng chiến thắng!

Rốt cuộc Văn Trọng cũng có tu vi là Đại La Kim Tiên.

Tốt thôi!

Nghĩ như vậy, nguyên bản còn muốn đi ngăn cản Giang Lưu và Văn Trọng luận bàn, Ngọc Hoàng Thượng Đế liền không nghĩ đi ngăn cản nữa.

Nếu như là Văn Trọng có thể chiến thắng Huyền Trang cố nhiên là không thể tốt hơn.

Cho dù Văn Trọng thất bại thì hắn cũng chỉ phải mở miệng cầu xin tha thứ thay cho Khương Tử Nha mà thôi, quyền quyết định vẫn là ở trong tay mình, đến lúc đó, bản thân mở miệng phản bác thì được rồi.

Nghĩ như vậy, Ngọc Hoàng Thượng Đế tự nhiên là không có lý do gì để cự tuyệt nữa.

Tiếp tục sai Thiên Tướng chú ý trận chiến đấu giữa Giang Lưu cùng Văn Trọng, Ngọc Hoàng Thượng Đế thu hồi một phần tâm tư, tiếp tục đánh cờ cùng Vương Mẫu Nương Nương.

Mặt khác, thời gian tử hình Khương Tử Nha cũng nhanh đến, chuyện này đều có người trong Thiên Đình đi an bài.

Ở một bên khác, Giang Lưu vào lúc này đang chiến đấu cùng Văn Trọng, ở trên mặt của hắn cũng hiện lên biểu cảm ngưng trọng.

Văn Trọng có tu vi Đại La Kim Tiên, trong tay lại có vũ khí, các loại bảo vật, bản thân tay không tấc sắt thật là rất khó ứng đối.

Rốt cuộc không còn trang bị tăng phúc, chẳng qua là chức nghiệp phụ trợ, bản thân đúng là không có gì khác biệt với lão hổ đã bị nhổ răng vậy.

Phục Ma Chú Cường Hóa, Hộ Thân Chú Cường Hóa.

Hai cái kỹ năng tăng thêm trạng thái tác dụng lên trên người mình, Giang Lưu làm cho phương diện lực công kích cùng lực phòng ngự của mình đều có chỗ tăng cường.

Chẳng qua là không có trang bị tăng phúc, chỉ dựa vào hai cái kỹ năng tăng trạng thái này, cho dù là tăng phúc 30% thì thực sự là vẫn có hạn.

Chiến một trận với Văn Trọng, Giang Lưu có thể cảm giác được, vô luận là phương diện lực công kích vẫn là lực phòng ngự, bản thân cũng bị nghiền ép một bậc, chớ nói chi là dưới tay Văn Trọng còn có một Hắc Kỳ Lân, thực lực cũng không kém.

Rầm rầm rầm! Mấy tiếng nổ lớn vang lên.

Hai bên chiến đấu theo kiểu ngươi tới ta đi, càng ngày càng có nhiều Tiên Quan, Thần Tướng chạy tới quan sát, tất cả đều có thể nhìn ra được, Giang Lưu đang rơi xuống thế hạ phong.

- Xem ra, Pháp Sư Huyền Trang chống đỡ thêm không được bao lâu thì sẽ bị đánh bại chứ nhỉ?

Khoảng mười lăm phút sau, Tiên Quan, Thần Tướng đang quan sát trận chiến ở bên ngoài đều có thể thấy rõ ràng cục diện, nghị luận ầm ĩ.

- Thực lực của Pháp Sư Huyền Trang xác thực mạnh mẽ, thậm chí còn có rất nhiều thần thông loại pháp tắc, thế nhưng các ngươi có phát hiện hay không? Những thần thông này của Pháp Sư Huyền Trang hình như chủ yếu đều là công năng kỳ lạ mà thôi, nói một cách tương đối thì thủ đoạn công kích của hắn có chút thiếu thốn!

- Rốt cuộc ngoài trừ hung danh thì sự từ bi của Pháp Sư Huyền Trang cũng vang vọng tam giới, chắc hẳn hắn cũng không có tốn quá nhiều thời gian đi tu hành các loại pháp thuật công kích chứ nhỉ?

- Không thể không nói, tay không tấc sắt có thể cùng Thiên Tôn đấu lâu như vậy, thực lực của Pháp Sư Huyền Trang xác thực cao tuyệt, chẳng qua là lần này . . . Pháp Sư vẫn còn có chút khinh thường!

. . .

Những Tiên Quan, Thần Tướng đang quan sát trận chiến thấp giọng nghị luận.

Từ cục diện nhìn lại, Giang Lưu đang rơi xuống thế hạ phong, tự nhiên, những Tiên Quan, Thần Tướng đang quan sát trận chiến này cũng lại thêm chú ý Văn Trọng.

Bản thân có tu vi Đại La Kim Tiên, có được bảo vật ở trong tay, thậm chí còn có tọa kỵ lợi hại như Hắc Kỳ Lân phối hợp, có thể xem như là lấy hai chọi một.

Có thể tay không tấc sắt chống đỡ lâu như vậy, đủ để thuyết minh Pháp Sư Huyền Trang lợi hại.

- Ừm, xem ra, diễn kịch cũng diễn không sai biệt lắm!

Đấu lâu như vậy rồi, cũng bị nghiền ép lâu như vậy, Giang Lưu âm thầm gật nhẹ đầu.

Đấu lâu như vậy rồi, ở trên người của Văn Trọng cùng Hắc Kỳ Lân hoặc nhiều hoặc ít cũng có chút thương thế, mà thương thế ở trên người của Giang Lưu càng thêm nghiêm trọng, nhìn qua là biết trận chiến đấu này cũng đến lúc mấu chốt.

- Thiên Tôn, không thể không nói thực lực của ngươi xác thực rất mạnh. Đã như vậy, bần tăng cũng sẽ không còn nương tay nữa!

Giang Lưu không để ý thương thế nghiêm trọng, nhìn chằm chằm vào Văn Trọng nghiêm túc nói.

- Hừ, ngươi còn có thủ đoạn gì nữa, liền cùng nhau lấy ra đi!

Văn Trọng ngồi ở trên lưng Hắc Kỳ Lân, hừ lạnh một tiếng nói, hiển nhiên là ông cảm thấy Giang Lưu đang phô trương thanh thế.

Vừa dứt lời, Văn Trọng nhấc tay lên, ở dưới sự khống chế của hắn, song giản trong tay bay ra và sáng rực lên.

Bế Khẩu Thiền!

Không nói nhảm, mắt thấy thời gian làm lạnh của kỹ năng cũng đã hết, Giang Lưu vung tay lên, thi triển kỹ năng Bế Khẩu Thiền tác dụng vào Văn Trọng.

Ngay sau đó, kỹ năng Biến Dương Thuật cùng Trị Dũ Thánh Thủ lập tức được thi triển theo.

Một bộ liên chiêu này đã sớm được Giang Lưu thi triển cực kỳ thuận tay, xe nhẹ đường quen.

Đầu tiên là biến thành một con cừu non vô hại, sau đó, thánh vật không thể phá hủy từ trên trời giáng xuống, hung hăng áp ở trên người của Văn Trọng, làm cho hắn không thể động đậy.

Đồng thời, gợn sóng vô hình tràn ngập ra, xẹt qua toàn bộ thân hình của Giang Lưu, làm cho thương thế ở trên người của hắn nhanh chóng khôi phục.

- Thật là lợi hại, liên tiếp ba môn thần thông loại pháp tắc phối hợp, như thế này thì ai có thể ngăn cản được!

Mắt thấy Giang Lưu liên tục thi triển mấy chiêu này, ở bên cạnh, những Tiên Quan, Thần Tướng đang quan sát trận chiến đều tỏ ra sợ hãi, thán phục.

Lúc tách ra sử dụng thì cũng chỉ là cảm thấy những môn thần thông loại pháp tắc có chút lợi hại, nhưng một hơi thi triển ba môn thần thông loại pháp tắc, phối hợp giống như là thiên y vô phùng, không có sai sót gì này làm cho tất cả Tiên Quan, Thần Tướng đều cảm thấy vô cùng BUG!

Hống!

Nếu như là người bình thường, đến lúc này bị đè ép, chỉ có thể chờ đợi thời gian kỹ năng Trị Dũ Thánh Thủ trôi qua, thế nhưng mà, Văn Trọng cũng không chỉ là lẻ loi chiến đấu một mình.

Mặc dù Văn Trọng bị Trị Dũ Thánh Thủ đè ở phía dưới, thế nhưng tọa kỵ của hắn là Hắc Kỳ Lân lại cũng không có bị đè ép. Mắt thấy cục diện hiện tại, chủ nhân bị đè ép, không thoát ra được, Hắc Kỳ Lân rít lên một tiếng, mở ra miệng rộng đánh về phía Giang Lưu, hung thần ác sát, hiển nhiên cũng khó đối phó.

Quyết Đấu Khế Ước!

Chẳng qua là Giang Lưu đã sớm chuẩn bị, trong nháy mắt đã thi triển kỹ năng Quyết Đấu Khế Ước, kết nối bản thân cùng Văn Trọng.

Tự nhiên, công kích của Hắc Kỳ Lân đối với mình lập tức trở nên không có hiệu quả!

- Liên Hoa Chú!

- Chưởng Tâm Lôi!

Nhìn thấy Văn Trọng bị đặt ở phía dưới Trị Dũ Thánh Thủ, Giang Lưu giơ tay lên chính là hai lọai kỹ năng này đánh lên trên người của hắn.

Mặc dù Văn Trọng cũng có tu vi Đại La Kim Tiên hậu kỳ nhưng hai đòn công kích này của Giang Lưu cũng không đơn gian, cho nên thanh máu HP ở trên đầu của Văn Trọng đã bị giảm xuống gần một nửa.

- Thế nào? Thiên Tôn? Đến lúc này, ngài còn muốn tiếp tục đánh nữa hay không?

Bạn cần đăng nhập để bình luận