Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1153: Tứ Ngự nên có chung một kết cục

Người dịch: Nguyễn Khiêm

Khổng Tuyên đánh với Côn Bằng một trận và kém chút nữa là bại vong, tin tức này truyền tới thật là làm cho tất cả mọi người vì thế mà chấn động.

Đặc biệt là những cường giả Chuẩn Thánh khác, trong lòng đều âm thầm sợ hãi, không nghĩ tới, thực lực của Côn Bằng thế mà đã cường đại đến tình trạng này? Cường giả có danh xưng Chuẩn Thánh mạnh nhất như Khổng Tuyên thế mà thua ở trong tay của hắn?

Tuy rằng Khổng Tuyên đã được Chuẩn Đề ra tay cứu, thế nhưng mà Ngũ Sắc Thần Quang vẫn bị Côn Bằng phá hủy.

Bởi vì Ngũ Sắc Thần Quang bị hủy, thực lực tổng hợp của Khổng Tuyên giảm xuống ít nhất là ba phần mười, về sau danh xưng Chuẩn Thánh mạnh nhất này hẳn là sẽ rơi vào trong tay của Yêu Sư Côn Bằng nhỉ?

Cho nên, tin tức này có thể làm cho những Chuẩn Thánh khác chấn động, chủ yếu vẫn là bởi vì thực lực của Côn Bằng.

Thế nhưng mà, Vô Thiên Phật Tổ thì khác, khi biết được tin tức Khổng Tuyên kém chút nữa là bị Côn Bằng giết này, trong lòng của Vô Thiên Phật Tổ càng thêm chấn động.

Hắn chấn động cũng không phải là thực lực của Côn Bằng, mà là Huyền Trang!

- Ngay lúc trước, Huyền Trang vừa mới nhắn tin nói có một cái cơ hội ngàn năm mới có một, hỏi ta muốn đi đánh chết Khổng Tuyên hay không. Nhưng sau khi đợi ta cự tuyệt thì không bao lâu sau, tin tức Khổng Tuyên thiếu chút nữa chết ở trong tay của Côn Bằng truyền ra. Đây là trùng hợp hay sao?

Trong lòng của Vô Thiên Phật Tổ thầm nói.

Chợt, hắn lắc lắc đầu, không thể nào là trùng hợp, trên thế giới nào có chuyện đúng dịp như vậy? Hai chuyện xảy ra trước sau chênh lệch không đến nửa giờ.

- Như vậy ở bên trong sự kiện này, Huyền Trang rốt cuộc đóng vai là gì đây?

Nếu cảm thấy không phải là trùng hợp, tự nhiên, trong lòng của Vô Thiên Phật Tổ phải suy tư tất cả những chuyện đã xảy ra này.

Ở bên trong chuyện này tựa hồ hoàn toàn không có dấu vết gì liên quan tới Huyền Trang, ở trong con mắt của mọi người, chuyện này cũng không thể có quan hệ gì với Huyền Trang.

Thế nhưng mà, Vô Thiên Phật Tổ biết rõ, tất cả những chuyện này tất nhiên có quan hệ khó nói với Huyền Trang, rốt cuộc, Huyền Trang đã sớm chủ động mời bản thân ra tay.

- Xem ra, Huyền Trang này ẩn tàng còn sâu hơn so với sự tưởng tượng của ta nhiều!

Một mặt là bản thân biết rõ chuyện có quan hệ với Huyền Trang, một mặt là Huyền Trang sớm đã bỏ chuyện qua một bên, làm cho người ta nhìn không ra một chút vết tích, điều này làm cho trong lòng của Vô Thiên Phật Tổ thầm sợ hãi.

Chuyện này nhìn tựa hồ cũng không có cái gì, thế nhưng mà, kết hợp với thân phận trung tâm của hành trình đi Tây Thiên thỉnh kinh của Huyền Trang bây giờ, Vô Thiên Phật Tổ lại có một loại cảm giác cực kỳ sợ hãi trước suy nghĩ tỉ mỉ của đối phương.

Nguyên bản bởi vì bế quan tu luyện chuẩn bị đột phá cho nên tâm tư của Vô Thiên Phật Tổ đều đặt ở phía trên tu vi của bản thân. Thế nhưng mà vào lúc này, Vô Thiên Phật Tổ phân ra một bộ phận tinh thần, một lần nữa chỉnh lý một phần tin tức liên quan tới Huyền Trang.

Nhớ rõ trước đây lần thứ nhất nhìn thấy Huyền Trang thì bản thân đã bắt hắn giữ lại Đại Nghịch Phật Tự, dẫn tới Tam Thế Phật tự mình ra tay cứu giúp.

Lúc ấy, đối với mình thì Huyền Trang chỉ là một người đi lấy kinh bình thường, cũng không để vào mắt.

Cũng chỉ là bây giờ, khi còn ở bên trong Vô Lượng Lượng Kiếp đi Tây Thiên thỉnh kinh, Huyền Trang mới có vẻ trọng yếu mà thôi, chờ Vô Lượng Lượng Kiếp này đi qua, đối phương liền không đáng giá nhắc tới.

Sau đó, bản thân phát hiện Huyền Trang tựa hồ không phải là một lòng với Phật môn, thậm chí dù cho Tam Thế Phật tới cứu hắn thì hắn tựa hồ còn muốn lưu ở bên trong Đại Nghịch Phật Tự của bản thân không chịu rời khỏi, lời nói cùng cử chỉ cũng không giống như là những hòa thượng khác vậy.

Cho nên, ở trong lòng của Vô Thiên Phật Tổ, Huyền Trang là một hòa thượng khá thú vị, nhưng mà cũng chỉ thế thôi.

Cho nên, lúc ấy, Vô Thiên Phật Tổ cũng tiếp thu Huyền Trang tăng thêm bạn bè.

Thế nhưng mà, hiện tại xem ra, khả năng gây náo động của đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh càng lúc càng lớn.

Chẳng những là Tử Vi Đại Đế chết ở trong tay của hắn, Thần khí trấn áp khí vận của Nhân tộc là Không Động Ấn bị hắn cướp đi. Bây giờ, ngay cả chuyện Khổng Tuyên kém chút nữa là bị giết có lẽ cũng có bóng dáng của hắn thôi động ở trong bóng tối phía sau.

- Nếu không phải là lần này Huyền Trang sớm mời ta động thủ thì có lẽ ngay cả ta cũng không phát hiện được Huyền Trang ẩn tàng đi?

Sau khi cẩn thận suy nghĩ lại tình huống liên quan tới Huyền Trang một phen, Vô Thiên Phật Tổ càng nghĩ càng thấy Huyền Trang bây giờ tựa như là một cái vực sâu không nhìn thấy đáy vậy.

Khổng Tuyên là ai? Không chỉ là cường giả có danh xưng Chuẩn Thánh mạnh nhất, càng là tọa kỵ của Thánh Nhân Chuẩn Đề, thực lực còn mạnh hơn Như Lai Phật Tổ.

Thế nhưng mà, Huyền Trang lại trong bóng tối bày mưu đặt kế hàm hại thậm chí còn suýt chút nữa là làm thịt được Khổng Tuyên rồi!

Nhìn lốm đốm cũng biết toàn bộ sự vật, xuyên thấu qua chuyện này, tựa hồ bản thân đã phát hiện ra một bí mật cực kỳ khủng khiếp!

Huyền Trang vốn là Nhị đệ tử Kim Thiền Tử của Như Lai Phật Tổ chuyển thế, mục đích là vì thuận theo Thiên đạo, hoàn thành Vô Lượng Lượng Kiếp, trợ giúp Phật môn truyền phật pháp về phía đông, làm cho Phật môn đại hưng.

Nhưng mà bây giờ quan sát? Quan Âm nhập ma tới bản thân Đại Nghịch Phật Tự, Di Lặc Phật Tổ bị giết, ngay cả Khổng Tuyên cũng thiếu chút nữa là đã bỏ mình. . .

Chỉ cần cẩn thận kiểm kê một chút, mấy người Ngọc Hoàng Đại Đế cùng Thái Thượng Lão Quân đều phát hiện từ lúc hành trình đi Tây Thiên thỉnh kinh bắt đầu đến nay, Phật môn không những là không có thể hiện ra xu thế đại hưng, ngược lại là còn tổn binh hao tướng vô cùng nghiêm trọng.

Nhưng cẩn thận ngẫm lại, bọn họ lại có không nghĩ ra lý do đến tột cùng là vì sao mà khiến cho chuyện diễn biến đến cục diện hôm nay.

Giờ phút này, sau khi kiểm kê một phen, Vô Thiên Phật Tổ cũng có cùng tâm tư như Ngọc Đế cùng Thái Thượng Lão Quân.

Thế nhưng mà, không giống với bọn họ chính là ở chỗ Vô Thiên Phật Tổ có dấu vết để lại, mà hết thảy những dấu vết này đều chỉ về hướng Huyền Trang.

- Nhưng đáng tiếc! Ta đã xóa Huyền Trang khỏi danh sách bạn bè. Nếu không, cùng hắn trò chuyện chút, hẳn là có thể biết rõ càng nhiều tin tức hơn!

Nghĩ đến tất cả những chuyện này có lẽ đều có quan hệ với Huyền Trang, trong lòng của Vô Thiên Phật Tổ lại đột nhiên xuất hiện cảm xúc ảo não, đồng thời hắn cũng cảm thấy có chút hối hận với việc xóa Huyền Trang khỏi danh sách bạn bè.

- Đầu tiên là Quan Âm, tiếp theo là Di Lặc Phật Tổ, sau đó là Khổng Tuyên, người khác có lẽ không biết, nhưng Quan Âm bây giờ đang ở Đại Nghịch Phật Tự của ta. Xem ra, tâm sự với nàng có thể sẽ có thu hoạch. . .

Vừa nghĩ đến đây, Vô Thiên Phật Tổ không định tiếp tục bế quan tu luyện nữa, mà là mở miệng, sai Quan Âm đến phòng bế quan của bản thân một chuyến.

Mặc dù bản thân đột phá tu vi Chuẩn Thánh đỉnh phong trọng yếu, thế nhưng mà, liên quan tới vấn đề giữa Phật môn cùng Huyền Trang, chuyện này càng trọng yếu hơn.

Không nói đến chư vị Chuẩn Thánh có phản ứng như thế nào đối với chuyện Khổng Tuyên kém chút nữa là vẫn lạc, cũng mặc kệ Vô Thiên Phật Tổ có suy nghĩ gì, sau khi tổ chức một bữa tiệc ăn mừng ở bên trong Linh Lung Tiên Phủ, mấy người Giang Lưu tiếp tục hành trình đi Tây Thiên thỉnh kinh, không nhanh không chậm bước về phía Tây.

Cứ như vậy, chẳng bao lâu, một tháng thời gian cứ như vậy đi qua.

Đẳng cấp của Giang Lưu cùng với Tôn Ngộ Không tự nhiên là không có gì thay đổi, theo thứ tự là cấp 86 cùng cấp 87.

Ngược lại là ba người Tiểu Bạch Long, Trư Bát Giới cùng Sa Ngộ Tịnh đều tăng lên 1 cấp.

Hiện giờ, Trư Bát Giới là cấp 83, còn Tiểu Bạch Long cùng Sa Ngộ Tịnh lại là cấp 82.

Đương nhiên, cùng đi vào phó bản, đẳng cấp của Thiện Thi cùng Ác Thi cũng đã được thăng lên một cấp.

Cuối cùng, đáng nhắc tới chính là trong mấy ngày gần đây, ở trong giao diện thức tỉnh, Giang Lưu có cảm giác kỹ năng Khu Tán Chú của mình đã có chút khác biệt rồi.

Mặc dù còn không có triệt để hoàn thành thức tỉnh, thế nhưng Giang Lưu có thể cảm thụ được, khoảng cách Khu Tán Chú thức tỉnh đã không xa.

Trong suốt một tháng này, trên đường đi Tây Thiên thỉnh kinh đi không có phát sinh chuyện gì quan trọng, vì thế, mấy ngày nay, trong lòng của Giang Lưu cũng âm thầm sinh động.

Bên trong Tứ Ngự thì Trường Sinh Đại Đế, Thanh Hoa Đại Đế cùng Tử Vi Đại Đế đều đã tử trận, chỉ có mình Chân Võ Đại Đế là còn sống.

Bản thân có phải là nên nghĩ biện pháp ra tay với Chân Võ Đại Đế hay không nhỉ?

Trong tay Chân Võ Đại Đế cầm một trong Tiên Thiên Ngũ Phương Kỳ là Chân Võ Tạo Điêu Kỳ, tăng 1 000 000 000 điểm phòng ngự, không phải là mình trước đây có thể đánh vỡ. Vì thế, lúc trước, khi Tứ Ngự phân biệt ra tay, chế tác kiếp nạn đối với mình thì bản thân không thành công đánh chết Chân Võ Đại Đế.

Thế nhưng bây giờ, phải chăng có thể lại mưu đồ một lần nữa hay không nhỉ?

Mặc dù 1 000 000 000 điểm phòng ngự cực kỳ cao, thế nhưng mà, tay cầm Thái Cực Đồ có thể dựng lên một cây cầu vàng, có thể đánh ra một đòn công kích 1 200 000 000 điểm, trên lý luận thì bản thân vẫn là có hi vọng đánh chết Chân Võ Đại Đế.

Nếu như là toàn bộ Tứ Ngự dưới tay Ngọc Đế đều bị bản thân đánh chết mới xem như là thật sự thương cân động cốt đi?

Nhắc nhở: Phát động nhiệm vụ ‘Đánh chết Chân Võ’, yêu cầu của nhiệm vụ, thành công đánh chết một trong Tứ Ngự là Chân Võ Đại Đế, nhiệm vụ hoàn thành, ban thưởng 6 tỷ điểm kinh nghiệm, 1 chiếc bảo rương cấp bậc Sử Thi.

Sau khi trong lòng của Giang Lưu hiện ra tâm tư đánh chết Chân Võ Đại Đế, đúng vào lúc này, tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên ở trong đầu của Giang Lưu.

Đây là một nhiệm vụ chủ động, Giang Lưu tự nhiên là không có biện pháp cự tuyệt.

Nhiệm vụ lần này lại ban thưởng tận 6 tỷ điểm kinh nghiệm sao? Xác thực là cực kỳ phong phú, hơn nữa, bảo rương cấp bậc Sử Thi cũng đáng để mong chờ.

Sau khi xác định ra suy nghĩ trong lòng, Giang Lưu lại tiếp tục suy ngẫm biện pháp để hoàn thành nhiệm vụ.

- Các đồ nhi! Vi sư đã nói rồi, con đường về hướng tây đi tới cuối cùng này thì chúng ta không chỉ là đơn thuần ứng đối kiếp nạn Thiên Đình và Phật môn mang đến cho chúng ta, đồng thời, chúng ta cũng phải phản công Thiên Đình và Phật môn.

Một ngày này, ở bên trong thế giới Sơn Hà Xã Tắc Đồ, sau khi đánh chết BOSS sau cùng Như Lai Phật Tổ, Giang Lưu cũng không có vội vàng rời khỏi, mà là mở miệng nói với mấy người Tôn Ngộ Không.

- Sư phụ, người có kế hoạch gì hay sao?

Nghe được câu nói của Giang Lưu, mấy người Tôn Ngộ Không đều đưa mắt nhìn nhau, sau đó Tôn Ngộ Không mở miệng hỏi thăm Giang Lưu.

Tự nhiên, ở bên cạnh, mấy người Trư Bát Giới cũng đều nghiêm túc nhìn chằm chằm vào Giang Lưu.

- Trước đây Tứ Ngự thay phiên ra tay với mấy thầy trò chúng ta, để chế tác kiếp nạn, các con còn nhớ hay không?

Giang Lưu mở miệng hỏi.

- Đương nhiên là còn rồi!

Tôn Ngộ Không gật nhẹ đầu.

- Hắc hắc hắc. . .

Còn ở bên cạnh, nghe được lời nói của Giang Lưu, trên mặt của Trư Bát Giới nở một nụ cười, hắn nói:

- Lúc ấy, Tứ Ngự ra tay, ngoại trừ Chân Võ Đại Đế thì ba kẻ khác không phải đều phân biệt bị sư phụ ngươi hoặc sáng hoặc tối đánh chết hay sao? Sư phụ thật sự là có bản lĩnh.

Đối với việc Trư Bát Giới tán dương mình, Giang Lưu cũng sớm đã nghe thành thói quen.

Trong lòng không buồn không vui, Giang Lưu khẽ gật đầu, rồi nói tiếp:

- Bát Giới nói không sai, trước đây, trong tay Chân Võ Đại Đế có được Chân Võ Tạo Điêu Kỳ, món bảo vật này có được năng lực phòng ngự cực kỳ cường đại, chúng ta thật là không có biện pháp xử lý hắn, thế nhưng mà lúc này không giống ngày xưa!

Nói đến đây, Giang Lưu dừng lại một chút sau đó lại nói tiếp:

- Vi sư cảm thấy, bằng vào thực lực của chúng ta bây giờ có lẽ có thể xử lý Chân Võ Đại Đế!

- Hắc hắc hắc, nếu sư phụ đã có kế hoạch thì hãy cứ nói cho chúng con biết nên làm như thế nào là được rồi!

Nghe được lời nói của Giang Lưu, mấy người Tôn Ngộ Không không có phản đối, nhưng cũng không có ý định truy vấn ngọn nguồn, chẳng qua là muốn Giang Lưu nói cho bọn họ nên làm cái gì mà thôi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận