Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 483: Tiền Thành Thân Cùng Hạ Lễ Suất Sinh Hài Tử

Nghe được Tôn Ngộ Không đi mà quay lại, người Vạn Thánh Long Cung, tự nhiên giật nảy mình, hoàn toàn không rõ Tôn Ngộ Không đi mà quay lại là vì chuyện gì.
Hơn nữa, nghe nói là đánh vào? Cái này tựa hồ kẻ đến không thiện a?
- Đi, đi ra xem một chút! Mặc dù trong lòng khẩn trương, thế nhưng Tôn Ngộ Không đến rồi, dù sao cũng phải đi đón phải không?
Vì thế, lão Long Vương đưa bé gái trong tay vào trong tay Long Bà một bên xong, cùng Cửu Đầu Xà hai người đi ra phòng sinh, hướng Long Cung đại điện đi đến.
Thời điểm đi tới Long Cung đại điện, có thể thấy Tôn Ngộ Không vào lúc này nghiêng nghiêng nằm tại trên bảo tọa Vạn Thánh Long Vương.
Một tay cầm một cây chuối tiêu ăn, đồng thời, nhếch chân lên bắt chéo.
- Đại Thánh, ngươi đi mà quay lại... Nhìn thấy quả nhiên là Tôn Ngộ Không, trong lòng Vạn Thánh Long Vương căng thẳng, tiến lên mấy bước, mở miệng hỏi.
- Thế nào? Tôn Ngộ Không liếc mắt nhìn nhìn Vạn Thánh Long Vương một chút, tức giận tiện tay ném vỏ chuối trong tay một cái, trực tiếp nhét vào trên đầu Vạn Thánh Long Vương, nói:
- Lão Tôn ta tới đây, ngươi cái cá chạch này không chào đón có phải không?
Bị người trực tiếp ném vỏ chuối tại trên đầu, trong lòng Vạn Thánh Long Vương giận dữ, bất quá, nghĩ đến người trước mắt là Tôn Ngộ Không, chớ nói chính mình, cho dù đường đường Tứ Hải Long Vương bị ném vỏ chuối cũng tuyệt đối cả cái rắm cũng không dám thả.
Vì thế, trên mặt Vạn Thánh Long Vương nỡ nụ cười, lấy vỏ chuối trên đầu chính mình xuống:
- Đại Thánh gia, ngươi tại sao lại nói như vậy? Ngươi đến, thật đúng là để cho nơi này của ta bồng tất sinh huy a!
- Đã như vậy, vậy lão Tôn ta liền ở lại đây không đi, thế nào? Mượn câu chuyện Vạn Thánh Long Vương, Tôn Ngộ Không đột nhiên cảm thấy thật có ý tứ, trực tiếp ngồi thẳng thân thể, nhìn về phía Vạn Thánh Long Vương nói ra.
- Ách... Thái độ Tôn Ngộ Không, để cho thần sắc Vạn Thánh Long Vương cứng đờ, đồng thời, khóe miệng hơi run rẩy, hận không thể vứt chính mình hai cái tát.
Nói cái gì không tốt? Nhắc tới cái gì không nhắc? Càng không có nghĩ tới là cái con khỉ này hoàn toàn không theo lẽ thường ra bài a, chính mình ngoài miệng nói một chút mà thôi, hắn thế mà còn muốn ở tại Long Cung này không đi?
- Ha ha, Đại Thánh, ngươi nói đùa...
Khóe miệng kéo kéo, mang nụ cười gượng ép, Vạn Thánh Long Vương nói ra:
- Đại Thánh ngươi không phải một đường bảo hộ Đường Tăng đi Tây Thiên thỉnh kinh sao? Nào có thời gian đến Long Cung chúng ta ở chứ, ha ha!
- Đừng ha ha, sư phụ ta nói, ha ha thật ra là mắng chửi người! Xem Vạn Thánh Long Vương gượng ép cười ha ha, Tôn Ngộ Không liếc mắt nói ra.
Có chút dừng lại, Tôn Ngộ Không ngồi chồm hổm ở trên bảo tọa Vạn Thánh Long Vương, nhìn hắn:
- Nói thực ra, chính ngươi tự vấn tâm đi, thủ đoạn sư phụ ta, còn cần lão Tôn ta đi bảo hộ hắn sao?
- Chuyện này... Nghe Tôn Ngộ Không nói, Vạn Thánh Long Vương nhất thời trì trệ.
Trước đó Đường Tăng giết Thiết Quy vạn năm Hắc Sa Hà, chuyện này Vạn Thánh Long Vương cũng nghe nói qua, thần thông Pháp Thiên Tượng Địa kia cũng đã biết rõ, nói thật, thủ đoạn như thế, đoạn đường tây hành này, Đường Tăng tự vệ hẳn đã đầy đủ rồi.
Thế nhưng, loại lời này có thể nói ra sao? Thật nói ra mà nói, cái con khỉ này không chừng còn liền ở lại Long Cung chính mình không đi thì làm sao bây giờ?
Cái con khỉ này, cả Thiên Cung cũng dám náo, Bàn Đào thịnh hội Vương Mẫu nương nương cũng dám quấy rối, tiên đan Thái Thượng Lão Quân cũng dám cướp, còn có cái gì là hắn không dám làm?
Cửu Đầu Xà bên cạnh, nghe được Tôn Ngộ Không lời này, khóe miệng cũng hơi kéo ra, trong đầu nhớ tới một màn thần thông Pháp Thiên Tượng Địa của Đường Tăng, các quyền đi xuống, trực tiếp đập chết Thiết Quy vạn năm.
Thủ đoạn thần thông như thế, tin tưởng cũng sẽ không kém Tôn Ngộ Không a?
Dạng người này, còn cần người bảo hộ?
Chủ yếu hơn là, chính mình lúc ấy rốt cuộc là đầu óc bị vào nước rồi sao? Thế mà nghĩ đến đi bắt cóc Đường Tăng?
Nếu không phải là chính mình chủ động đi trêu chọc, có lẽ, cũng không có sự việc hôm nay rồi?
- Tốt rồi tốt rồi, ngươi cái Lão Nê Thu này, ta cũng không nhiều lời với ngươi... Vào lúc này, Tôn Ngộ Không tựa hồ chơi chán, khoát tay áo, nói lời này cũng đánh gãy suy nghĩ trong lòng Cửu Đầu Xà.
Chợt, Tôn Ngộ Không mở miệng nói ra:
- Lão Tôn ta hôm nay tới đây, kỳ thật cũng không có ác ý gì, ta tới tặng lễ, cho nên, ngươi cái Lão Nê Thu này cũng đừng lo lắng lão Tôn ta sẽ ở nơi ngươi không đi!
- Nào có, nào có... Tôn Ngộ Không nói, để cho Vạn Thánh Long Vương xấu hổ cười, chỉ là trong lòng âm thầm kinh ngạc, tặng lễ? Vô duyên vô cớ, Tôn Ngộ Không đến đây tặng lễ là chuyện gì xảy ra?
- Không biết Đại Thánh đến tặng lễ, là vì cái gì? Xấu hổ cười cười, chợt, Vạn Thánh Long Vương chuyển chủ đề, hỏi Tôn Ngộ Không.
- Ầy, đây là tiểu Bạch nhờ ta tặng cho ngươi!
Lần này, lời Tôn Ngộ Không nói lại không phải là đối với Vạn Thánh Long Vương, mà là nói với Cửu Đầu Xà bên cạnh, khi nói chuyện, đưa tay lấy ra một thỏi vàng ròng.
- Cho ta?
Cửu Đầu Xà lúng ta lúng túng nhìn thỏi vàng ròng trong tay Tôn Ngộ Không, ngơ ngác, bất quá, vẫn thuận tay nhận lấy.
Một thỏi vàng ròng, đối với phàm nhân mà nói có lẽ là tài phú, nhưng đối với cấp độ này mà nói, tự nhiên không tính là gì.
Nhìn nhìn thỏi vàng ròng trong tay, trong lòng Cửu Đầu Xà âm thầm suy tư cái cử động tặng lễ này, là hàm nghĩa gì, chỉ là một thỏi vàng ròng, đáng giá Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không tự mình đến đưa?
Đương nhiên, chủ yếu hơn là thỏi thỏi vàng ròng này là tặng lễ? Là đưa lễ gì?
- Tiểu Bạch nói, mặc dù sự tình giữa hắn cùng Vạn Thánh công chúa đã qua, thế nhưng, các ngươi thành phu thê, theo lý thuyết, các ngươi thành thân, hắn cũng nên suất tiền, cho nên, đây chính là tiền cưới! Nhìn ra được bộ dáng Cửu Đầu Xà ngơ ngác Tôn Ngộ Không mở miệng giải thích.
- A, vậy đa tạ!
Nhíu mày, Cửu Đầu Xà cũng đoán được thỏi vàng ròng này không phải chủ yếu, Tôn Ngộ Không cũng không có khả năng cố ý tới cửa, chỉ vì đưa một thỏi vàng ròng, dù sao mình cùng Vạn Thánh công chúa thành thân đã qua không biết bao nhiêu năm rồi.
Nhận thỏi vàng ròng Tôn Ngộ Không xong, ánh mắt Cửu Đầu Xà rơi trên người Tôn Ngộ Không, xem hắn phải chăng còn có cái gì cái khác muốn nói, hắn hẳn là còn có mục đích a?
Quả nhiên, đưa ra một thỏi vàng ròng, tính là tiểu Bạch suất tiền cho phu thê hai người bọn hắn thành thân năm đó xong, Tôn Ngộ Không cũng không có ý tứ gấp ly khai, lại nhìn xung quanh một chút, tựa hồ đột nhiên nhớ lại cái gì vậy, nói:
- Đúng rồi, phần tiền nhỏ này là cho Vạn Thánh công chúa, hẳn cũng để cho nàng ra gặp một lần a?
- Cái này, thân thể tiểu nữ không khỏe, vì thế, không tiện ra gặp khách! Nghe Tôn Ngộ Không nói, đột nhiên đem thoại đề kéo tới trên thân nữ nhi của mình, Vạn Thánh Long Vương vội vàng mở miệng nói ra.
Đến rồi! Cửu Đầu Xà bên cạnh, nghe đến đó, trong lòng lại hơi hồi hộp một chút, thầm nghĩ trong lòng.
Chính mình suy đoán quả nhiên không sai, Tôn Ngộ Không xác thực không có khả năng đơn thuần vì đưa một thỏi vàng ròng mà tới.
- Không tiện ra a?
Nghe được lời Vạn Thánh Long Vương, Tôn Ngộ Không cũng không có đến đây ngừng, miệng thảo luận, trực tiếp đứng dậy, hướng bên trong đi đến, nói:
- Không có việc gì không có việc gì, lão Tôn ta cũng không phải loại người coi trọng lễ tiết kia, thân thể Vạn Thánh công chúa không khỏe không tiện ra, vây lão Tôn ta liền tự mình vào xem một chút!
- Ai, Đại Thánh, Đại Thánh a! Xem Tôn Ngộ Không cứ như vậy trực tiếp hướng sau Long Cung chính mình đi đến, Vạn Thánh Long Vương vội vàng, mở miệng la lên, vội vàng đuổi theo, muốn ngăn Tôn Ngộ Không lại.
Thế nhưng, há hắn có thể đuổi được Tôn Ngộ Không? Hoàn toàn là Tôn Ngộ Không một ngựa đi đầu ở phía trước, Vạn Thánh Long Vương cùng Cửu Đầu Xà ở sau.
Tới sau Vạn Thánh Long Cung, đã không cần vận dụng thần thông đi thăm dò, Tôn Ngộ Không liền nghe thanh âm hài nhi khóc nỉ non, chợt con mắt hơi sáng lên, trực tiếp xông vào trong phòng sinh.
- Ngươi? Ngươi là?
Vạn Thánh công chúa trên giường suy yếu, nhìn Tôn Ngộ Không trực tiếp xông tới, đầu tiên là giật mình, chợt hiểu được, hẳn là Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không?
- Không nghĩ tới, Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không trong Truyền thuyết, nguyên lai có bộ dáng như vậy a? Nhìn Tôn Ngộ Không, bộ dáng vừa gầy vừa lùn, trong lòng Vạn Thánh công chúa âm thầm nỉ non.
Đã sớm nghe nói qua rất nhiều truyền thuyết liên quan tới Tôn Ngộ Không, vẫn luôn cảm thấy cái con khỉ này hẳn là uy phong lẫm liệt, thế nhưng, tận mắt thấy, luôn cảm thấy có chút sai lệch cùng suy nghĩ mình a.
- Thân thể thiếp thân không khỏe, không thể đứng dậy, mong rằng Đại Thánh thứ lỗi! Tuy nói trong lòng suy tư, nhưng Vạn Thánh công chúa mặt ngoài lại không động thần sắc, nằm ở trên giường, trung khí không đủ nói với Tôn Ngộ Không.
- Hi hi hi, không có việc gì không có việc gì, lão Tôn ta không thèm để ý! Chỉ là, Tôn Ngộ Không bên cạnh, lại đặc biệt cảm thấy hứng thú đối với bé gái trong ngực Long Bà, duỗi ra khỉ trảo lông xù, đùa bé gái, cũng không quay đầu đáp lời Vạn Thánh công chúa.
Vào lúc này, Cửu Đầu Xà cùng Vạn Thánh Long Vương cũng đều tuần tự theo vào trong phòng sinh rồi, nhìn Tôn Ngộ Không đang trêu chọc bé gái, tâm tư dị biệt.
- Lão Nê Thu, đây chính là cháu ngươi đúng không! Theo hai người bọn họ theo tới phòng sinh xong, Tôn Ngộ Không ngừng đùa bé gái, quay đầu, ánh mắt rơi vào trên thân Vạn Thánh Long Vương.
- Vạn Thánh công chúa đã sinh con rồi, đây không phải việc vui sao? Ngươi vừa rồi vì cái gì giấu giếm lão Tôn ta, không chịu nói cho ta?
- Đại Thánh, chuyện này đối với chúng ta là việc vui, nhưng đối Đại Thánh mà nói, lại chỉ là việc nhỏ mà thôi, ta không dám dùng việc này quấy rầy Đại Thánh! Nghe được lời Tôn Ngộ Không nói, sắc mặt Vạn Thánh Long Vương cười theo đáp.
- Tốt rồi tốt rồi, đừng nói nhảm! Chỉ là, Tôn Ngộ Không lại cực kỳ không kiên nhẫn, khoát tay áo.
- Kỳ thật, lần này tới lão Tôn ta cũng là nghe nói sự tình Vạn Thánh công chúa các ngươi hôm nay sinh hài tử, cho nên, ngoại trừ thay tiểu Bạch suất tiền lúc trước thành hôn ra, cũng thuận đường đưa hạ lễ tiểu hài xuất sinh!
Khi nói chuyện Tôn Ngộ Không, tay vừa nhấc, chợt, một kiện bảo y hào quang từng cơn, xuất hiện tại trong tay Tôn Ngộ Không.
Y phục cấp Truyền Thuyết Cấp 60 trở lên, tự nhiên coi là Tiên gia pháp bảo hiếm thấy rồi.
Lấy bảo y này ra, để cho hai con mắt cha con Vạn Thánh Long Vương đều sáng lên.
Long tộc, tự nhiên ưa thích bảo vật, tuy nói cha con Vạn Thánh Long Vương không tính là Chân Long nhưng tính cách này cũng không thay đổi gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận