Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1278: Vương Mẫu ngã xuống



Trước đây, lúc trở thành Vương Mẫu, Hồng Quân lão tổ đã cho mình và Hạo Thiên mỗi người ba lần năng lực tự cứu lúc lâm nguy, khi đối mặt với tình huống sắp gặp tử vong, mình có thể trực tiếp quay về nơi mình cho là an toàn.

Nơi an toàn này ở đâu? Đương nhiên Vương Mẫu thiết lập nó ở trong tẩm cung của mình rồi, dù sao còn có nơi nào an toàn hơn tẩm cung của mình chứ?

Lần này người áo đen thần bí dám trực tiếp xông vào tẩm cung của mình để ám sát mình, đây là điều Vương Mẫu hoàn toàn không ngờ tới.

Sau khi hiệu quả của tự cứu phát huy tác dụng, mình không hề rời đi, vẫn ở trong tẩm cung như cũ.

Mình bị trọng thương, đến cả đi lại cũng trở nên khó khăn, lúc này muốn rời khỏi hiển nhiên không dễ dàng.

Quả nhiên người áo đen thần bí này thật sự tìm được nàng.

Trong lòng âm thầm tuyệt vọng, cũng biết hôm nay mình gặp kiếp nạn khó tránh, cuối cùng Vương Mẫu nương nương ôm bộ dạng không cam tâm, nhìn chằm chằm Ác Thi hỏi:

- Các hạ, ta với ngươi rốt cuộc có thù oán gì, mà ngươi nhất định phải hạ thủ giết chết ta vậy?

Ba lần năng lực tự cứu, hình như mình vẫn luôn bị đối phương truy sát.

Chỉ là, đối mặt với lời nói của Vương Mẫu nương nương, Ác Thi có ý muốn tốc chiến tốc thắng nên không có tâm trạng trả lời, nhấc tay lên đánh về phía Vương Mẫu nương nương.

Lúc này thị nữ thiếp thân bên cạnh Vương Mẫu nương nương cũng đuổi tới, mắt thấy bộ dạng ngàn cân treo sợi tóc của Vương Mẫu, nàng lại vô cùng trung thành, miệng hét to một câu rồi nhào về phía bên này:

- Dừng tay!

Chỉ là sau khi Ác Thi quay đầu nhìn nàng một cái, tay khẽ vẫy ném kỹ năng Biến Dương Thuật lên người nàng.

Thị nữ thiếp thân có tu vi Đại La Kim Tiên này nháy mắt biến thành một con cừu non vô hại.

Tiếp theo đó Ác Thi lại lần nữa nhấc tay lên đánh một chưởng về phía đầu của Vương Mẫu nương nương!

Một chưởng giáng xuống, thanh máu trên đầu Vương Mẫu nương nương nháy mắt trống rỗng, cơ thể trực tiếp xụi lơ ngã xuống.

Bởi vì Vương Mẫu nương nương chủ động ra tay, sau khi thanh máu bị trống rỗng, khí tức trên người Vương Mẫu nương nương cũng biến mất, hiển nhiên đã bỏ mạng rồi.

Ầm ầm!

Vương Mẫu vừa mất mạng, chỉ nháy mắt trên bầu trời vang lên tiếng sấm sét ầm ầm, trong mắt Giang Lưu có thể phát hiện được tất cả màu sắc trên thế giới này dường như đều biến mất, chỉ còn hai màu đen trắng.

Đồng thời, bầu trời cũng tối sầm xuống, phảng phất như trở thành trời đêm vậy, bên tai vang lên từng đợt âm thanh như có như không, những âm thanh nghe tràn đầy cảm giác bị thương và gào thét.

Thiên địa biến sắc, nhật nguyệt thất sắc?

Nhìn cảnh tượng này, trong lòng Giang Lưu khẽ động.

Trước đây khi Phật Vị Lai Di Lặc Phật Tổ bị giết cũng xuất hiện thiên địa dị tượng giống như vậy nhỉ? Không ngờ hôm nay Vương Mẫu nương nương mất mạng, vậy mà cũng có dị tượng như vậy xuất hiện.

Nhưng mà nghĩ đến thân phận của Vương Mẫu nương nương, cái chết của nàng có thiên địa dị biến như vậy cũng không kì lạ lắm.

Nhắc nhở: Thu được 4,2 tỷ điểm kinh nghiệm, thu được 35 vạn tiền vàng.

Cùng lúc Vương Mẫu nương nương chết đi, tiếng nhắc nhở của hệ thống đúng hẹn mà tới.

Khoảng 4,2 tỷ điểm kinh nghiệm làm cho đẳng cấp của Ác Thi nháy mắt tăng lên một cấp, từ trình độ cấp 83 tăng lên trình độ cấp 84.

Nhắc nhở: Lực lời nguyền nhân quả khởi động, đẳng cấp của ngươi giảm 3, đẳng cấp hiện nay 81!

Chỉ là không đợi trong lòng Ác Thi vui vẻ vì cấp của mình tăng lên, đột nhiên, tiếng nhắc nhở của hệ thống lại vang lên lần nữa.

Khiến lòng của Ác Thi khẽ trầm xuống, chuyện gì vậy? Lực lời nguyền nhân quả phát động? Mình bị giảm cả 3 cấp?

Đương nhiên Ác Thi không có ý giấu giếm tình hình của bản thân, nói theo sự thật cho Giang Lưu đang núp trong bóng tối:

- Ta vừa thu được 4,2 tỷ điểm kinh nghiệm, tăng lên cấp 84, nhưng vừa nãy hệ thống lại nhắc nhở ta cái gì mà lực lời nguyền nhân quả khởi động, khiến ta bị tụt cả 3 cấp, giờ chỉ còn cấp 81 thôi!

- Trước tiên đừng nói gì cả, cứ rời khỏi Thiên Đình đã rồi tính, trời này, phải đổi!

Giang Lưu trả lời một tin nhắn đáp lại lời của Ác Thi, sau đó trực tiếp mở ra giao diện Trảm Thi lựa chọn triệu hồi cả hai người Thiện Thi và Ác Thi.

Theo sự triệu hồi, Ác Thi tất nhiên lại vào giao diện Trảm Thi lần nữa.

Đồng thời cơ thể của Thiện Thi đang triền đấu với Ngọc Đế ở phía xa xa cũng đột nhiên biến mất theo.

Cùng với Thiện Thi biến mất, qua khoảng mười giây, Ngọc Đế bị Kết Giới Hàn Băng đóng băng cũng khôi phục lại từ trạng thái đóng băng.

Nhìn dị tượng thiên địa thất sắc, nhật nguyệt vô quang, sắc mặt Ngọc Đế vô cùng khó coi, đồng thời hắn cũng cảm giác được tim đập nhanh từng đợt.

- Dao Trì!

Trong miệng của Ngọc Đế thấp giọng gọi một câu, dùng toàn bộ lực lượng bay nhanh về hướng của tẩm cung.

Lấy kế điệu hổ ly sơn dẫn dụ mình rời đi, đồng thời đột nhập vào tẩm cung, hạ thủ với Dao Trì? Đây là chuyện mà Ngọc Đế hoàn toàn không ngờ được!

Nếu như sớm biết được điểm này, cho dù lấy roi Đả Thần làm mồi nhử, Ngọc Đế tuyệt đối sẽ không mắc câu.

- Ồ?

Sau khi giao diện Trảm Thi triệu hồi Thiện Thi và Ác Thi, ánh mắt Giang Lưu nhìn về con cừu nhỏ do thị nữ biến thành ở bên cạnh, trong tích tắc, sau khi thị nữ này biến về dáng vẻ bình thường, thân thể thế mà lại hóa thành những đốm sao nhỏ rồi biến mất tăm.

Nhìn thấy thị nữ này cứ như vậy biến mất, trong lòng Giang Lưu thầm nghi ngờ:

- Ác thi cũng đâu có giết nàng đâu! Nàng chết kiểu gì?

Chẳng qua vấn đề này Giang Lưu cũng không có nghiên cứu kĩ, mà là lặng lẽ lui xuống, rời khỏi Thiên Đình.

Cùng với cái chết của Vương Mẫu nương nương, trời thay đổi, nơi thị phi này, mình vẫn mau chóng rời khỏi thì hơn!

Mặc dù thân phận của mình bây giờ là Chiên Đàn Công Đức Phật, Giang Lưu cũng không dám tùy ý để người khác phát hiện dấu vết của mình.

Dù sao bản thân mình khi không đến Thiên Đình làm gì? Quan trọng hơn là mình cũng có thực lực giết được Vương Mẫu nương nương, nếu bại lộ hành tung của mình, tránh không được sẽ bị Ngọc Đế hoài nghi một phen.

Nhưng mà, lúc Giang Lưu đang chuẩn bị lặng lẽ rời đi, đột nhiên toàn bộ Thiên Đình vang lên giọng nói của Ngọc Hoàng Đại Đế:

- Ta, Hạo Thiên, lấy thân phận chủ của Tam giới, Ngọc Hoàng Đại Đế, bây giờ phong tỏa toàn bộ Thiên Đình! Tất cả nhân viên, không được rời Thiên Đình!

Cùng với giọng nói của Ngọc Đế, cả Thiên Đình trong chốc lát đã bị một lực lượng vô cùng huyền diệu bao bọc lại, trong lực lượng thần kì này có xen lẫn với khí vận của Thiên Đình!

Với việc Ngọc Đế phong tỏa toàn bộ Thiên Đình, việc Giang Lưu muốn rời khỏi đương nhiên là không khả thi cho lắm!

Tuy rằng với thực lực cấp Chuẩn Thánh của Giang Lưu, muốn phá vỡ lực lượng này rời đi không phải chuyện gì khó, nhưng mà, một khi ra tay ắt sẽ kinh động mọi người. Đến lúc đó không phải là tự tăng hiềm nghi cho chính mình sao?

Nghĩ một hồi, trong lòng Giang Lưu thầm thở dài một hơi, không vội vàng rời đi, bây giờ vẫn là trốn trong Thiên Đình này đi, đợi trận bão táp này qua rồi tính tiếp.

Sau khi suy tư hồi lâu, vừa lúc Giang Lưu đi đến gần vườn Cam Thảo, hình như cũng không có nơi nào thích hợp để đi?

Giang Lưu lặng lẽ ẩn vào trong vườn Cam Thảo, những tiên nữ xử lý hoa cỏ trong vườn này đều có tu vi thấp, mình muốn ẩn thân ở đây, hẳn không phải chuyện khó khăn gì.

Chỉ là sau khi dị biến thiên địa thất sắc, nhật nguyệt vô quang xuất hiện, vô số đại thần thông giả trong trời đất này đều biết chuyện Vương Mẫu nương nương ngã xuống, phản ứng của các thế lực các phương không giống nhau.

- Vương Mẫu thế mà bị giết? Rốt cuộc là người phương nào ra tay? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Phía bên Phật Môn, trong lòng đám người Như Lai Phật Tổ và Nhiên Đăng Phật bọn họ có càng nhiều hơn vẫn là nghi vấn, không chút dấu hiệu nào Vương Mẫu đã bỏ mình!

Cường giả cấp Chuẩn Thánh ngã xuống, chuyện này nghìn năm vạn năm đều khó gặp một lần, gần đây lại có liên tiếp hai vị Di lặc Phật Tổ và Vương Mẫu nương nương bỏ mình.

Di Lặc Phật Tổ còn đỡ, chạy khá nhan,h ít nhất mang được chân linh mang về, ở một mức độ nào đó cũng được xem là trọng sinh sống lại, nhưng Vương Mẫu nương nương thì sao?

- Nguy rồi! Xảy ra chuyện rồi!

Thành Trường An ở phàm trần, Thái Thượng Lão Quân đang hóa thân thành một vị lão giã đang tham gia cuộc thi Tước Thánh, sau khi biết được tin tức Vương Mẫu ngã xuống, sắc mặt không khỏi thay đổi, đến cả cuộc thi Tước Thánh cũng không đoái hoài tới, nhanh chóng xoay người bay về phía Thiên Đình.

Trong U Minh Huyết Hải, sau khi biết được tin tức Vương Mẫu nương nương ngã xuống, trong lòng Minh Hà lão tổ cũng thầm kinh ngạc:

- Cái vô lượng lượng kiếp này quả nhiên rất đáng sợ! Đến cả Vương Mẫu cũng phải bỏ mình sao? Đây là vị Chuẩn Thánh thứ hai ngã xuống trong giai đoạn lượng kiếp đi?

Đồng thời cũng quyết định chủ ý, đến những thời khắc cuối cùng này, mình càng phải cẩn thận hơn trong cái vô lượng lượng kiếp đó, tuyệt đối không rời khỏi U Minh Huyết Hải nửa bước.

Trong tẩm cung của Ngọc Đế trên Thiên Đình, Ngọc Đế nhanh chóng chạy về tẩm cung.

Ngọc Đế xông vào, hiển nhiên cũng nhìn thấy thi thể của Vương Mẫu nương nương, điều này khiến cho khí tức trên người Ngọc Đế nhất thời hoàn toàn bạo loạn.

Dưới cơn thịnh nộ, Ngọc Đế mở miệng hỏi:

- Là ai? Là ai giết Vương Mẫu?

Nghe câu hỏi của Ngọc Đế, mấy Thiên binh Thiên tướng canh gác tẩm cung trả lời:

- Hồi bẩm báo bệ hạ, người ra tay chính là người áo đen thần bí…

Thật ra, đáp án này trong lòng của Ngọc Đế sớm đã đoán ra được, từ lúc nhìn thấy Chân Võ Tạo Điêu kỳ trên người của tên mặc ngân bào, trong lòng đã có phỏng đoán.

Dưới cơn thịnh nộ, Ngọc Đế nhìn về những Thiên binh Thiên tướng này, lạnh giọng hỏi:

- Các ngươi chính là người canh gác tẩm cung này, nương nương đều đã ngã xuống, sao các ngươi lại bình an vô sự?

Câu hỏi khiến mấy Thiên binh Thiên tướng ngơ ngác nhìn nhau, ai nấy hoảng sợ quỳ xuống, hành lễ dập đầu với Ngọc Đế:

- Bọn ta biết tội rồi, mong bệ hạ tha tội!

Người mặc áo đen thần bí là cường giả cấp Chuẩn Thánh đó, những người như họ có thể ngăn cản được sao?

Nhưng nhìn bộ dạng nổi giận đùng đùng của Ngọc Đế, mấy Thiên binh Thiên tướng này cũng không dám biện giải, chỉ có thể cầu xin tha thứ.

Chỉ là Ngọc Đế đang trong cơn thịnh nộ, sao có thể nghe lọt những lời xin tha này?

- Hừ, tội lớn ngập trời như vậy, quả nhân sao có thể tha tội cho các ngươi?

Trong miệng hừ lạnh một tiếng, giơ tay lên đánh một chưởng về phía những Thiên binh Thiên tướng đang cầu xin này!

Những Thiên binh Thiên tướng đang quỳ dưới đất ngay cả kêu gào cũng không kịp kêu, chỉ chớp mắt từng người đều hôi phi yên diệt, tiêu tán đến vô hình.

Sau khi tiêu diệt những Thiên binh Thiên tướng này, Ngọc Đế vội vàng thu thi thể của Vương Mẫu lại, thân hình như điện chạy về phía động Địa Tàng...

Bạn cần đăng nhập để bình luận