Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1178: Ngọc Hoàng Thượng Đế: Trong thiên hạ có Đả Thần Tiên thứ hai?

Người dịch: Nguyễn Khiêm

Ngọc Hoàng Thượng Đế lần này đi Địa Phủ dĩ nhiên không phải là đi tìm Diêm La Vương, mà là đi tìm Địa Tạng Vương Bồ Tát.

Sau khi Vô Lượng Lượng Kiếp đi Tây Thiên thỉnh kinh xuất hiện, gần đây rất nhiều người trong Thiên Đình và Phật môn đã vẫn lạc, mà sau khi bọn họ vẫn lạc, mỗi lần Địa Tạng Vương Bồ Tát cũng sẽ nhanh chóng an bài những người này đi chuyển thế ở trong một khoảng thời gian cực kỳ ngắn ngủi, nhiều lần bọn họ muốn đi cứu vớt đều chậm một bước.

Nhưng mà hôm nay, Ngọc Hoàng Thượng Đế cảm thấy mình nên đi thử một lần.

Chuyển thế không phải là chuyện dễ dàng an bài như vậy, cứ trong một khoảng thời gian cực kỳ ngắn ngủi, Thiên Đình gần như đồng thời có mấy người bị ám sát, chắc hẳn vào lúc này Địa Tạng Vương Bồ Tát không có khả năng nhẹ nhàng an bài các vị Tiên Quan, Thần Tướng chuyển thế như vậy.

Cho nên, Ngọc Hoàng Thượng Đế đến Động Địa Tạng quan sát.

Nếu như có thể cứu người trở về dĩ nhiên là tốt nhất, nhưng nếu như không được vậy thì mình cũng có thể nói chuyện với vong hồn của bọn họ, từ đó hiểu rõ thân phận của hung thủ sau màn chứ nhỉ?

Tiên âm mịt mờ, linh khí hóa mưa.

Sau khi Ngọc Hoàng Thượng Đế xuất hiện ở bên trong Động Địa Tạng này, các loại cảnh tượng kỳ dị đều biểu hiện ra thân phận bất phàm của Ngọc Hoàng Thượng Đế.

- A Di Đà Phật, bần tăng bái kiến Ngọc Hoàng Thượng Đế bệ hạ!

Sau khi Ngọc Hoàng Thượng Đế đi tới Động Địa Tạng thì không cần tiểu sa di trông cửa hang đi vào thông báo, Địa Tạng Vương Bồ Tát đã chủ động đi ra tới, trong miệng tuyên một tiếng phật hiệu sau đó hành lễ với Ngọc Hoàng Thượng Đế.

- Địa Tạng Vương Bồ Tát không cần phải khách khí!

Hơi hơi giơ tay lên, Ngọc Hoàng Thượng Đế đỡ lấy Địa Tạng Vương Bồ Tát đang hành lễ.

- Bệ hạ, mời vào động phủ!

Đương nhiên sẽ không để Ngọc Hoàng Thượng Đế đợi ở trước cửa hang động này, Địa Tạng Vương Bồ Tát mở miệng mời Ngọc Hoàng Thượng Đế đi vào trong.

Ngọc Hoàng Thượng Đế cũng không có già mồm, sau khi khẽ gật đầu, cùng đi vào với Địa Tạng Vương Bồ Tát.

Sau khi đi vào trong động Địa Tạng, ánh mắt của Ngọc Hoàng Thượng Đế nhanh chóng bị Ao Tẩy Hồn trong động hấp dẫn.

Ao Tẩy Hồn có thể thanh tẩy ký ức hồn phách, cũng là vật liệu chủ yếu của Mạnh Bà Thang.

Ở trong mắt Ngọc Hoàng Thượng Đế có thể nhìn thấy vào lúc này, hồn phách của Tật Phong Tướng Quân đang chờ ở trong đó.

- Bệ hạ! Cứu mạng! Cứu mạng. . .

Tật Phong Tướng Quân rốt cuộc cũng có tu vi là Đại La Kim Tiên, cho nên dù có bị ngâm bên trong Ao Tẩy Hồn thì vào lúc này, hắn vẫn còn bảo lưu lấy vài phần thần trí. Chính vì thế, sau khi nhìn thấy Ngọc Hoàng Thượng Đế đi vào bên trong Động Địa Tạng, hắn vội vàng mở miệng kêu cứu.

- Địa Tạng Vương Bồ Tát! Đây là có chuyện gì? Thiên Đình ta tuần tự tử trận mấy người, vì cái gì mà bây giờ chỉ còn lại một mình Tật Phong Tướng Quân?

Nhìn thấy Tật Phong Tướng Quân đang bị ngâm ở bên trong Ao Tẩy Hồn, Ngọc Hoàng Thượng Đế mở miệng hỏi.

- Hồi bẩm Ngọc Hoàng Thượng Đế, mấy người Tiết Linh Quan, Long Hổ Thiên Sư, ... đều đã được bần tăng tuần tự đưa đi chuyển thế.

Nghe được câu hỏi dò của Ngọc Hoàng Thượng Đế, mặc dù mặt ngoài Địa Tạng Vương Bồ Tát vẫn cung cung kính kính, thế nhưng khi trả lời Ngọc Hoàng Thượng Đế, biểu cảm ở trên mặt của hắn vẫn không kiêu ngạo không tự ti.

Giận!

Nghe được câu nói của Địa Tạng Vương Bồ Tát, thế mà trong một khoảng thời gian ngắn ngủi như vậy đã an bài mấy người Tiết Linh Quan, Long Hổ Thiên Sư, ... đi chuyển thế, điều này làm cho trong lòng của Ngọc Hoàng Thượng Đế thầm giận.

Bản thân lúc này mới chậm bao lâu? Thế mà chờ đợi mình đã là cục diện này?

Nếu như mình chậm thêm chốc lát nữa, chẳng phải là ngay cả công việc đưa Tật Phong Tướng Quân đi chuyển thế đều sẽ an bài thỏa đáng hay sao?

Chỉ có điều, cho dù trong lòng của Ngọc Hoàng Thượng Đế âm thầm phẫn nộ, nhưng công việc an bài cường giả Tiên cấp đi luân hồi chuyển thế này chính là chức trách của Địa Tạng Vương Bồ Tát do chính Thiên Đạo giao phó, dù cho là Ngọc Hoàng Thượng Đế phẫn nộ nhưng cũng thực sự không có lý do nào để nói cả.

Hít sâu một hơi, Ngọc Hoàng Thượng Đế đè lửa giận trong lòng bản thân xuống, nói với Địa Tạng Vương Bồ Tát:

- Bây giờ, quả nhân còn có một số việc muốn hỏi Tật Phong Tướng Quân, không biết Địa Tạng Vương Bồ Tát có thể dàn xếp hay không?

- Bệ hạ nói quá lời, chỉ cần không phải là trực tiếp mang vong hồn của Tật Phong Tướng Quân đi, bệ hạ muốn hỏi dò bao lâu cũng không có vấn đề gì!

Nghe Ngọc Hoàng Thượng Đế nói khách khí như vậy, Địa Tạng Vương Bồ Tát tỏ vẻ được ưu ái mà kinh sợ, trả lời.

Nếu Ngọc Hoàng Thượng Đế còn muốn hỏi Tật Phong Tướng Quân vấn đề, tự nhiên là không thể để đối phương lại ngâm mình ở trong Ao Tẩy Hồn, cho nên, Địa Tạng Vương Bồ Tát động thủ, mò vong hồn của Tật Phong Tướng Quân ra tới.

- Bái kiến bệ hạ! Thuộc hạ vô năng, phụ lòng bệ hạ kỳ vọng!

Vào lúc này, chỉ còn trông cậy vào Ngọc Hoàng Thượng Đế có thể cứu mình, cho nên, ở trước mặt của Ngọc Hoàng Thượng Đế, Tật Phong Tướng Quân biểu hiện được cực kỳ trung thành.

- Tướng Quân, ta lại hỏi ngươi, hung thủ sau màn kia là ai, ngươi có thể biết được?

Nhìn chằm chằm vào Tật Phong Tướng Quân ở trước mặt của mình, Ngọc Hoàng Thượng Đế hỏi.

- Bệ hạ, ta không biết thân phận của đối phương là cái gì, đối phương mặc một bộ áo choàng màu bạc, làm cho người ta hoàn toàn nhìn không rõ ràng dung mạo của hắn!

Nghe được lời nói của Ngọc Hoàng Thượng Đế, vong hồn của Tật Phong Tướng Quân lắc lắc đầu.

- Mặc một bộ áo choàng màu bạc, làm cho người ta không nhìn thấy dung mạo hay sao?

Câu trả lời này của Tật Phong Tướng Quân làm cho Ngọc Hoàng Thượng Đế hơi nhíu lông mày lại.

Bản thân cũng đã tìm được người bị hại, thế nhưng mà ngay cả hắn cũng không biết thân phận của hung thủ sau màn kia hay sao?

Sau khi suy nghĩ một chút, Ngọc Hoàng Thượng Đế lại hỏi:

- Như vậy, thủ đoạn của đối phương là dạng gì đây? Ngươi có đầu mối gì hay không?

Nếu không nhìn thấy đối phương, như vậy thì dựa vào thủ đoạn biểu hiện ra đến khi chiến đấu để phỏng đoán cũng được chứ, chuyện này tất nhiên là có dấu vết để lại.

- Chuyện này. . .

Chẳng qua là nghe được vấn đề này của Ngọc Hoàng Thượng Đế, ở trên mặt hồn phách của Tật Phong Tướng Quân cũng hiện ra một loại biểu cảm chần chờ, tựa như là có chuyện gì khó nói vậy.

- Thế nào? Chuyện này có cái gì không thể nói hay sao?

Nhìn thấy biểu cảm muốn nói lại thôi này của Tật Phong Tướng Quân, Ngọc Hoàng Thượng Đế truy vấn.

- Bệ hạ, muốn nói đặc điểm dễ dàng nhất để hoài nghi thân phận của đối phương thì muốn nói chính là vũ khí đối phương sử dụng!

Ánh mắt của Tật Phong Tướng Quân nghiêm túc nhìn chằm chằm vào Ngọc Hoàng Thượng Đế, tiếp theo hắn thẳng thắn nói:

- Vũ khí đối phương sử dụng là Đả Thần Tiên!

- Đả Thần Tiên ư?

Sau khi nghe được lời nói này của Tật Phong Tướng Quân, sắc mặt của Ngọc Hoàng Thượng Đế lập tức biến đổi.

Đả Thần Tiên không phải là trên tay của bản thân hay sao? Hung thủ sau màn kia làm sao có khả năng sẽ có Đả Thần Tiên?

- Không có khả năng, Đả Thần Tiên của đối phương nhất định là đồ dỏm!

Ngọc Hoàng Thượng Đế lắc lắc đầu, chắc chắn nói.

Nói đến vấn đề đồ dỏm, trong lòng của Ngọc Hoàng Thượng Đế hơi động một chút, lại nghĩ tới Khương Tử Nha.

Trước đây, sau khi Phong Thần Chi Chiến kết thúc, bản thân từng hao tốn tâm sức rất lớn để nhờ Thái Thượng Lão Quân phỏng chế cho Khương Tử Nha một cái Đả Thần Tiên. Mặc dù không có công năng cường đại như Đả Thần Tiên chân chính, thế nhưng mà cũng có thể xem như là một món bảo vật vô cùng cường đại.

Chẳng lẽ . . . Thân phận của hung thủ sau màn kia chính là Khương Tử Nha hay sao?

Mà đúng là cách đây không lâu Khương Tử Nha cũng thật là đã trốn khỏi ngục giam!

Nghe được hung thủ cầm Đả Thần Tiên, trong lòng của Ngọc Hoàng Thượng Đế theo bản năng nghĩ đến Khương Tử Nha, cảm thấy hắn là có hiềm nghi lớn nhất.

Chẳng qua là ngay lúc này, Tật Phong Tướng Quân lại lắc lắc đầu, nói:

- Bệ hạ, Đả Thần Tiên của đối phương không phải là đồ dỏm, là chính phẩm!

- Chính phẩm? Ngươi lúc đó rốt cuộc là bị giết như thế nào?

Bị Tật Phong Tướng Quân đánh gãy suy nghĩ, Ngọc Hoàng Thượng Đế nghiêm túc quan sát hắn, hỏi dò tình cảnh hắn bị giết lúc ấy.

- Bệ hạ, khi đối đầu với hung thủ kia, một thân sức mạnh này của hạ thần cơ hồ không có đất dụng võ!

Nghe được câu hỏi của Ngọc Hoàng Thượng Đế, sắc mặt của Tật Phong Tướng Quân trở nên vô cùng khó coi, hắn nói:

- Lúc ấy, đối phương sử dụng Đả Thần Tiên khống chế hạ thần, nói thí dụ như khiến cho sức mạnh ở trong cơ thể của hạ thần không thể điều động, nói thí dụ như để công kích của hạ thần hoàn toàn không có hiệu quả đối với hắn, lại nói thí dụ như tạo ra đòn công kích vô hình khó mà phát giác để hạ thần thụ thương! Mà nếu là lúc bình thường thì đây đều là những chiêu thức hạ thần có thể dựa vào sức mạnh của bản thân để ngăn cản được!

- Có thể lấy Đả Thần Tiên tùy ý khống chế ngươi?

Nghe được miêu tả của Tật Phong Tướng Quân, sắc mặt của Ngọc Hoàng Thượng Đế càng thêm khó coi.

Tất cả những chuyện này là công hiệu đặc biệt mà Đả Thần Tiên chân chính mới có.

Chẳng lẽ . . . Giữa trời đất này lại xuất hiện thêm Đả Thần Tiên thứ hai hay sao?

Từ trong lời nói của Tật Phong Tướng Quân, Ngọc Hoàng Thượng Đế có thể hiểu rõ Đả Thần Tiên trong tay hung thủ có những công hiệu đặc biệt mà Đả Thần Tiên hàng nhái trước đây bản thân chế tạo cho Khương Tử Nha không có.

Như vậy, thân phận của đối phương hẳn cũng không phải là Khương Tử Nha.

Hơn nữa, Thánh Nhân đã từng nhận định Khương Tử Nha kia không thể đột phá nổi cảnh giới Thiên Tiên, với chút tu vi ấy của hắn, cho dù là cầm trong tay Đả Thần Tiên bản thân chế tạo cho hắn cũng không có khả năng đánh bại Tật Phong Tướng Quân! Chớ nói chi là hoàn toàn triệt để nghiền ép Tật Phong Tướng Quân.

Sau khi nghĩ đến đây, ở trong lòng của Ngọc Hoàng Thượng Đế, Khương Tử Nha tự nhiên không còn nằm trong danh sách hiềm nghi nữa.

Và sau khi loại bỏ hiềm nghi với Khương Tử Nha, trong lòng của Ngọc Hoàng Thượng Đế lại lập tức hiểu rõ ràng. Khó trách trước đó mấy người Tiết Linh Quan cùng Long Hổ Thiên Sư lại đều giống như là bị ám sát vậy, bị đánh chết nhanh đến mức khó tin, thậm chí không ai có thể phát hiện mánh khóe.

Nếu như là dùng sức mạnh của Đả Thần Tiên để hoàn toàn chưởng khống đối phương, như vậy tất cả những chuyện này đều có thể giải thích thông được.

Nhưng sau khi nghĩ đến vấn đề Đả Thần Tiên thứ hai này, sắc mặt của Ngọc Hoàng Thượng Đế lại trở nên vô cùng khó coi. Sau đó, hắn nhanh chóng xoay người, đi ra ngoài Động Địa Tạng.

- Bệ hạ! Chớ đi! Xin ngài cứu hạ thần!

Mắt thấy Ngọc Hoàng Thượng Đế cứ xoay người nhanh chóng rời khỏi như vậy, Tật Phong Tướng Quân khẩn trương, ngẩng đầu nhìn về phía bóng lưng của Ngọc Hoàng Thượng Đế kêu to.

Chẳng qua là dù cho lời khẩn cầu của Tật Phong Tướng Quân vang lên rất to nhưng thân hình của Ngọc Hoàng Thượng Đế lại không hề có dấu hiệu nào là sẽ dừng lại, tựa như là không có nghe được vậy.

- Cung tiễn Ngọc Hoàng Thượng Đế bệ hạ!

Địa Tạng Vương Bồ Tát nhấc tay lên, nhanh chóng khống chế vong hồn của Tật Phong Tướng Quân, một lần nữa ném vào bên trong Ao Tẩy Hồn sau đó đi tới, đồng thời, cung cung kính kính xoay người hành lễ đưa tiễn Ngọc Hoàng Thượng Đế rời khỏi.

Chỉ có điều, vào lúc này, trong lòng của Ngọc Hoàng Thượng Đế đang âm thầm vội vàng, ngay cả thời gian nói chuyện với Địa Tạng Vương Bồ Tát đều không có, chẳng qua là đưa lưng về phía Địa Tạng Vương Bồ Tát phất tay áo, ra hiệu hắn không cần đa lễ.

Sau đó, thân hình như điện, nhanh chóng rời khỏi Động Địa Tạng, càng là rời khỏi U Minh Địa Phủ, bay trở về Thiên Đình.

Đối với Ngọc Hoàng Thượng Đế thì có thể vững vàng ngồi xuống vị trí chủ nhân của tam giới, không chỉ là vì Thiên Đạo thừa nhận thân phận của mình, cũng không chỉ là bản thân có được tu vi cấp độ Chuẩn Thánh, chủ yếu hơn vẫn là Đả Thần Tiên cùng Phong Thần Bảng có thể chưởng khống những Tiên Quan, Thần Tướng kia.

Nhưng mà bây giờ, trong tay người khác lại cũng có Đả Thần Tiên? Hắn làm sao có thể tiếp thu chuyện này cho được?

Là Đả Thần Tiên của bản thân đã bị mất hay sao?

Vẫn là nói trong thiên hạ này xuất hiện Đả Thần Tiên thứ hai đây?

Vô luận là loại nguyên nhân nào thì đối với Ngọc Hoàng Thượng Đế, đây đều là một uy hiếp khổng lồ.

Chuyện này giống như là Hoàng Đế của một quốc gia đột nhiên phát hiện ở trong tay của người khác thế mà cũng có Ngọc Tỷ truyền quốc vậy.

Không nói đến Ngọc Tỷ của đối phương là lấy trộm từ bản thân hay vẫn là có cái thứ hai giống như đúc thì đều là chuyện vô cùng nghiêm trọng.

Giờ phút này, trong lòng của Ngọc Hoàng Thượng Đế vội vàng như thế nào, tạm dừng không nói.

Sau khi Ngọc Hoàng Thượng Đế vội vã rời khỏi, Địa Tạng Vương Bồ Tát tiện tay nhắn một tin qua cho Giang Lưu.

- Huyền Trang, Ngọc Hoàng Thượng Đế sau khi tới Động Địa Tạng một chuyến lại vội vội vàng vàng rời khỏi. . .

Bạn cần đăng nhập để bình luận