Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1503: Mấy người Tôn Ngộ Không cũng hiểu mưu lược rồi hay sao?

Người dịch: Nguyễn Khiêm

- Sư phụ làm chuyện gì? Chúng ta có thể nghĩ biện pháp đi tính kế Thánh Nhân hay không?

Sau khi Giang Lưu mở miệng hỏi dò việc này, đột nhiên, Trư Bát Giới mở miệng đề nghị!

- Tính kế Thánh Nhân ư?

Liếc mắt nhìn Trư Bát Giới, Giang Lưu cảm thấy lời này của hắn quá lớn mật rồi!

Thánh Nhân là ai? Đó là tồn tại bọn họ muốn tính kế liền có thể tùy tiện tính kế được hay sao?

Lại nói, Thánh Nhân bất tử bất diệt, vạn kiếp không mài, mỗi ngày đều là tính kế đi mưu hại lẫn nhau!

Mấy Chuẩn Thánh như bọn họ có thể đi tính toán Thánh Nhân hay sao?

- Sư phụ, người ngẫm lại xem, Thánh Nhân Chuẩn Đề kia là vì cái gì rơi xuống khỏi Thánh Nhân tôn vị, bởi vì hắn thiếu Nguyên Linh ân tình!

- Đổi lại một góc độ khác, cho dù Tiếp Dẫn Thánh Nhân vào lúc này cũng nhất định phải nể mặt Nguyên Linh!

Trư Bát Giới mở miệng, đưa ra ý nghĩ của mình!

- Nhị sư huynh, mặc dù lời của huynh nói có lý, thế nhưng muốn tính kế Tiếp Dẫn Thánh Nhân thành công thì tuyệt không phải là chuyện đơn giản như vậy!

Chỉ có điều là Giang Lưu còn chưa mở miệng nói chuyện, ở bên cạnh Sa Ngộ Tịnh lại là không nhịn được mở miệng trước!

- Nhị sư huynh, huynh cứ nghĩ lại xem! Chuẩn Đề sở dĩ rơi xuống khỏi Thánh Nhân tôn vị, đó là bởi vì hắn không biết Nguyên Linh đã kế thừa phần ân tình của Hồng Vân đại thần! Hiện tại, Tiếp Dẫn Thánh Nhân đã biết rõ, làm sao sẽ còn trúng chiêu cũ được?

- Không sai không sai! Sa sư đệ nói có lý!

Sa Ngộ Tịnh dứt lời, ở bên cạnh Tôn Ngộ Không gật nhẹ đầu, phát biểu ý kiến của bản thân!

- Nếu như Tiếp Dẫn Thánh Nhân biết rõ vậy cũng có cách khác!

- Nói thí dụ như, có một ít việc, chúng ta có thể để Nguyên Linh đi làm! Ngay cả Tiếp Dẫn Thánh Nhân đều phải cho Nguyên Linh thể diện, những người khác của Phật môn đương nhiên không có khả năng ngỗ nghịch Nguyên Linh rồi!

Trư Bát Giới suy nghĩ một lúc, mở miệng nói!

- Ừm, đây thật là ý tưởng độc đáo, có thể giữ nguyên ý kiến, sau đó ở lúc mấu chốt xác thực cần dùng đến, nhưng mà bây giờ, trong lúc nhất thời lại không có chuyện gì có thể làm cho Nguyên Linh ra mặt!

Sau khi Trư Bát Giới dứt lời, Giang Lưu suy tư một phen rồi chợt mở miệng, xem như công nhânk tính khả thi của đề nghị này của Trư Bát Giới!

Ngay sau đó, ánh mắt của Giang Lưu liền nhìn mấy người Tôn Ngộ Không ở chung quanh một vòng và nói:

- Thế nào? Các con còn có ý tưởng gì khác hay không?

- Sư phụ, ta cảm thấy, vào lúc này vẫn là phải ra tay với Thiên Đình mới đúng!

Suy nghĩ một lúc, Tôn Ngộ Không cũng mở miệng đưa ra ý nghĩ của mình!

- Ồ! Ngộ Không, tại sao con lại nghĩ như vậy? Nói một chút cho ta nghe xem nào.

Sau khi nghe được lời nói của Tôn Ngộ Không, Giang Lưu cũng nhìn về phía Tôn Ngộ Không với ánh mắt kinh ngạc!

- Lão Tôn ta cũng không biết rõ ràng mấy chuyện đạo lý lớn, thế nhưng mà cũng biết rõ một câu nói, đó là thừa dịp ngươi bệnh thì đòi mạng ngươi!

Tôn Ngộ Không mở miệng, nhìn thoáng qua sư phụ cùng các sư đệ đang nhìn chằm chằm vào mình, liền mở miệng giải thích:

- Mấy người ngẫm lại xem, cho tới nay, Phật môn cùng Thiên Đình tuy rằng có cạnh tranh không cũng hợp tác không ít lần, đặc biệt là khi có chung một đối thủ. Và giờ đối thủ chung của họ đã có, chính là Minh Giáo chúng ta.

- Hiện tại, mặc dù Thiên Đình nói là đã phong bế, lão đầu Ngọc Hoàng Thượng Đế đã co đầu rút cổ lại! Thế nhưng mà, ai có thể chắc chắn rằng lúc chúng ta đến Linh Sơn thì Ngọc Hoàng Thượng Đế có thể đột nhiên tái xuất, liên thủ với Phật môn đối phó chúng ta hay không!

- Ừm, Đại sư huynh nói đúng!

Lần này nghe Tôn Ngộ Không giải thích xong, ở bên cạnh cả Trư Bát Giới, Sa Ngộ Tịnh cùng Bạch Long Mã đều gật nhẹ đầu, biểu thị đồng ý!

- Ừm, lời Ngộ Không vừa nói cũng thật là có lý! Như thế, bây giờ, nếu như là chúng ta ra tay với Thiên Đình mà Như Lai Phật Tổ ra tay can thiệp thì chúng ta sẽ làm như thế nào?

Giang Lưu đầu tiên là gật nhẹ đầu, đồng ý với đề nghị của Tôn Ngộ Không, ngay sau đó lại nói tiếp!

Khi Phật môn cùng Thiên Đình cùng chung mối thù thì ở lúc mấu chốt Thiên Đình có khả năng ra tay trợ giúp Phật môn!

Vậy bây giờ Thiên Đình đều tuyên bố phong bế, bản thân lại đi đối phó Thiên Đình thì Phật môn cũng có khả năng ra tay ngăn cản bản thân chứ nhỉ?

- Thế nhưng mà vừa rồi Trư Bát Giới không phải là đã nói ý tưởng rồi hay sao? Có chuyện gì khó khăn, chúng ta đều có thể đẩy Nguyên Linh ra phía trước chặn đường Phật môn hay sao?

Sau khi nghe được lời nói của Giang Lưu, Tôn Ngộ Không mở miệng nói!

Lời này vừa dứt, ánh mắt của mọi người ở đây không khỏi sáng lên rồi tất cả mấy người đều gật đầu!

Lời này của Tôn Ngộ Không thật là có lý!

Thừa dịp ngươi bệnh thì ra tay đòi mạng ngươi! Có câu nói rất hay, đối thủ làm cho người ta cả thấy yên tâm nhất là người chết!

Cho nên nếu muốn triệt để đoạn tuyệt khả năng Thiên Đình sẽ ra tay trợ giúp Phật môn ở thời điểm chiến đấu sau cùng, cứ động thủ xử lý Ngọc Hoàng Thượng Đế trước rồi lại nói!

Thật là đề nghị rất không tệ!

- Tiếp tục ra tay với Thiên Đình hay sao?

Giang Lưu nhíu mày suy tư, trong lòng cũng âm thầm trầm ngâm!

Lại nói, đây thật là đề nghị rất không tệ! Hơn nữa, chỗ tốt cũng xác thực rất nhiều!

Đầu tiên chính là nhiệm vụ Thần Thoại màu vàng Hoàng Đường Mạt Lộ kia!

Một khi thật giết Ngọc Hoàng Thượng Đế thì không chỉ là thu hoạch được điểm kinh nghiệm từ nhiệm vụ, còn có bảo rương Thần Thoại màu vàng rồi!

Lúc trước, sau khi hoàn thành nhiệm vụ ‘Tôn nghiêm của Nhân tộc’, Giang Lưu đã thu hoạch được một bảo rương Thần Thoại màu vàng và mở ra được phong hào Vô Song, hiệu quả cực kỳ ghê gớm. Cũng không biết bảo rương Thần Thoại màu vàng này có thể mở ra đồ gì tốt đây? Xác thực đáng để mong chờ!

Mặt khác, đương nhiên chính là Mậu Thổ Hạnh Hoàng Kỳ ở trong tay của Ngọc Hoàng Thượng Đế, cùng Ly Địa Diễm Quang Kỳ ở trong tay của Thái Thượng Lão Quân rồi!

Sau cùng, còn có chính là đoạn tuyệt khả năng Thiên Đình ở lúc mấu chốt giúp đỡ Phật môn!

Nghĩ như vậy nhưng vào lúc này, Thiên Đình đều đã phong bế, lại đi đối phó Ngọc Hoàng Thượng Đế thì xác thực không quá dễ dàng!

Có thể chính là chỗ tốt cũng rất nhiều!

Như thế xem ra, lợi ích vẫn là đáng giá để bọn họ thử một lần!

- Ngộ Không nói chuyện xác thực rất có đạo lý. Như thế, các đồ nhi, chúng ta lại đến nói một chút, bây giờ Thiên Đình đều đã phong bế, chúng ta còn có biện pháp gì, hoặc là nói lý do gì để đối phó Thiên Đình, đối phó Ngọc Hoàng Thượng Đế hay sao?

Trong lòng suy tư rất lâu, Giang Lưu cũng cảm thấy ra tay với Thiên Đình xác thực có rất nhiều lợi ích, vì thế sau đó, Giang Lưu mở miệng hỏi mấy người Tôn Ngộ Không!

Tốt! Nghe sư phụ đều đã đưa ra đề tài làm thế nào để lại ra tay với Thiên Đình, mấy sư huynh, sư đệ Tôn Ngộ Không cũng đều hoàn toàn minh bạch ý định của sư phụ!

Đây cũng chính là nói sư phụ đã xác định lại tiếp tục ra tay với Thiên Đình rồi hay sao?

- Kỳ thực, sư phụ, nếu thật muốn tìm cái cớ ra tay với Thiên Đình thì lão Trư ta đúng là có một ý tưởng.

Sau khi Giang Lưu đưa ra vấn đề này, Trư Bát Giới im lặng một lát rồi đột nhiên mở miệng nói!

- Ồ! Bát Giới, con có ý tưởng gì? Nói một chút xem!

Không chỉ là Giang Lưu mà vào lúc này, Tôn Ngộ Không, Sa Ngộ Tịnh cùng Bạch Long Mã ở bên cạnh cũng đều đưa ánh mắt tò mò mà hỏi dò nhìn chằm chằm vào Trư Bát Giới!

- Sư phụ, người còn nhớ rõ lão Trư ta từng nói mình còn có một tôn Kim Thân, ở Thiên Hà Thủy Phủ trên Thiên Đình hay không?!

Trư Bát Giới mở miệng, hỏi Giang Lưu!

- Đương nhiên nhớ kỹ, ban đầu Kim Thân của con mất trộm đã tạo thành là một lần kiếp nạn trên đường đi Tây Thiên thỉnh kinh của chúng ta nữa chứ!

Sau khi nghe được lời nói của Trư Bát Giới, Giang Lưu nghiêm túc gật nhẹ đầu nói!

- Ý của con chính là . . .

Trư Bát Giới cũng gật nhẹ đầu, nói:

- Tất nhiên là lấy Kim Thân của lão Trư ta làm lý do. Sư phụ nói xem vào lúc này, lão Trư ta đi Thiên Đình thu hồi Kim Thân lại, đây không phải là chuyện hợp tình hợp lý hay sao?

- Ngốc tử! Vào lúc này Thiên Đình đều đã phong bế, ngươi đi vào như thế nào?

Ở bên cạnh, sau khi nghe được lời nói của Trư Bát Giới, Tôn Ngộ Không nói xen vào!

- Như thế, vấn đề chính là chỗ này, Hầu ca!

Nhìn thoáng qua Tôn Ngộ Không, Trư Bát Giới thản nhiên nói:

- Lão Trư ta là đi lấy Kim Thân của mình về, việc này là hoàn toàn hợp tình hợp lý, nếu như là Ngọc Hoàng Thượng Đế ngăn cản ta thì chẳng phải chính là Ngọc Hoàng Thượng Đế đuối lý rồi hay sao?

- Đến lúc đó, mấy thầy trò chúng ta ra tay không phải là có lý do rồi hay sao?

- Hazz! Có câu nói rất hay, ba người thợ giày bằng Gia Cát Lượng, quả nhiên là như vậy hay sao?

- Trong lần thương thảo này, không chỉ là Ngộ Không đưa ra ý tưởng không tệ, Bát Giới lại có thể cũng đưa ra đề nghị cực kỳ hợp lý!

Sau khi nghe được lý do Trư Bát Giới lấy ra, Giang Lưu cũng âm thầm gật nhẹ đầu, đồng thời trong lòng cũng âm thầm than thở!

- Nhị sư huynh, nếu như là Ngọc Hoàng Thượng Đế để huynh đi vào, cầm lại Kim Thân của mình thì sao đây?

Ngay lúc này, Sa Ngộ Tịnh mở miệng có đưa ra một khả năng khác!

- Chuyện . . . chuyện này . . .

Gãi đầu một cái, Trư Bát Giới hiển nhiên là không có nghĩ qua khả năng này, cho nên không biết nên đáp lại như thế nào!

- Nếu như là đi vào thì sau khi vào bên trong Thiên Đình, lại tìm đừng để ý tới lý do nữa! Không phải chỉ là gây chuyện hay sao?

Ở bên cạnh, vào lúc này, Bạch Long Mã cũng mở miệng, biểu hiện sự tồn tại của mình!

Nói đến đây thì Bạch Long Mã đột nhiên nhìn về phía Tôn Ngộ Không, nói:

- Đến lúc đó, cho Đại sư huynh cùng đi chẳng phải là được rồi hay sao?

- Chuyện gây sự này, trong chúng ta còn ai quen thuộc hơn Đại sư huynh hay sao?

- Hơn nữa, nếu như là Thiên Đình thật cự tuyệt Nhị sư huynh đi vào thì Như Ý Kim Cô Bổng của Đại sư huynh cũng có thể lần thứ hai đánh vỡ đại trận thủ hộ bên ngoài Nam Thiên Môn rồi!

- Ừm, không sai không sai, Tiểu Bạch nói rất có lý!

Nghe Bạch Long Mã nói xong thì Tôn Ngộ Không lập tức gật đầu, hiển nhiên vô cùng hưởng thụ đối với lời nói của Bạch Long Mã!

- À, từ từ đã . . .

Nhưng mà, nói đến đây, Tôn Ngộ Không hình như là mới kịp phản ứng, hắn vội vàng mở miệng nói:

- Lão Tôn ta chỉ là chuyện dùng Như Ý Kim Cô Bổng đi đánh vỡ đại trận thủ hộ bên ngoài Nam Thiên Môn, cũng không phải là nói lão Tôn ta rất quen thuộc chuyện gây sự kia!

- Lão Tôn ta trời sinh tính thuần lương, nhưng không phải là lưu manh giống như đánh giá của Tiểu Bạch vậy! Tiểu Bạch, đệ đây là nói xấu Đại sư huynh!

Nói xong lời cuối cùng, Tôn Ngộ Không tức giận trừng mắt với Bạch Long Mã!

- Vâng vâng vâng, Đại sư huynh, là ta nói sai!

Cúi đầu, Bạch Long Mã rất quả quyết nhận sai nói!

Chỉ có điều Tôn Ngộ Không đến cùng là tâm tính gì, những người trong đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh này tự nhiên là rõ ràng.

Vì thế, mấy người đều liếc mắt nhìn Tôn Ngộ Không mà không nói gì!

Thế nhưng mà, ở trong lòng thì bọn họ đều là vô cùng đồng ý với lời nói của Bạch Long Mã!

- Như thế thì cụ thể nên làm như thế nào thì mọi người phải bàn bạc kỹ càng hơn!

Sau khi mấy đồ đệ mở miệng, ngươi một lời ta một câu thương lượng kế hoạch được không sai biệt lắm, lúc này, Giang Lưu mới lên tiếng, xác định tình huống cụ thể!

Chỉ có điều là vào lúc này Giang Lưu lại nhìn về phía mấy người Tôn Ngộ Không, trong lòng thì thổn thức cảm khái!

Cho tới nay phương diện tính toán cùng mưu lược đều là sở đoản của mấy người Tôn Ngộ Không!

Có thể chính là đi theo bản thân một đường đi Tây Thiên thỉnh kinh, trên đường đi liên tục nhìn bản thân tính toán Thiên Đình và Phật môn, bọn họ cũng coi là mưa dầm thấm lâu hay sao?

Lại có thể cùng thương nghị ra một cái kế hoạch cũng không tệ lắm như thế?

Sau đó, mấy thầy trò tiếp tục bàn luận về những vấn đề chi tiết nhỏ của kế hoạch này!

Tiếp đó, hai người Trư Bát Giới cùng với Tôn Ngộ Không cùng nhau đứng dậy, bay về hướng Nam Thiên Môn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận