Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1218: Giang Lưu trào phúng

Người dịch: Nguyễn Khiêm

- Ta nhận thua!

Sau khi bị thánh vật của kỹ năng Trị Dũ Thánh Thủ đè ép, lại ăn hai cái kỹ năng công kích của Giang Lưu, thương thế ở trên người của Văn Trọng cũng vô cùng nghiêm trọng.

Vào lúc này bản thân chỉ có thể bị động chịu đánh, Văn Trọng tự nhiên là mở miệng biểu thị nhận thua.

Trước đó cũng đã nói, đây là một lần luận bàn, nhiều lắm thì một lần luận bàn có tặng thưởng mà thôi, cũng không phải là trận chiến sinh tử.

Nếu không đánh lại, vậy liền nhận thua là được rồi.

Sau khi Văn Trọng nhận thua, trận chiến đấu này tự nhiên cũng coi là đã kết thúc.

Ở bên cạnh Hắc Kỳ Lân nguyên bản còn không cam tâm, vẫn phát động thêm một lần công kích đối với Giang Lưu nhưng rồi thấy không có hiệu quả thì cũng ngừng lại.

- Thật là lợi hại! Thánh Tăng cho dù tay không tấc sắt đều có thể đánh bại Lôi Thần Phổ Hóa Thiên Tôn, nếu như là sử dụng những bảo vật của hắn thì sẽ càng thêm lợi hại. Bây giờ trong hàng ngũ Đại La Kim Tiên, thực lực của Thánh Tăng e rằng cũng đứng hàng đầu rồi chứ nhỉ? Thậm chí ta thấy danh hiệu Đại La Kim Tiên mạnh nhất hẳn cũng nên thuộc về Thánh Tăng!

- Không sai không sai, Thánh Tăng cùng công chúa Cao Dương liên thủ là có thể chiến đấu được với Ngọc Hoàng Thượng Đế bệ hạ một lúc lâu, nói hắn là Đại La Kim Tiên mạnh nhất thực sự không ai phản bác được!

- Quá lợi hại, khó trách ngay cả Tử Vi Đại Đế cũng không phải là đối thủ của hắn

. . .

Sau khi Văn Trọng mở miệng nhận thua, ở bên cạnh, những Tiên Quan, Thần Tướng đang quan sát trận chiến đều tỏ ra cực kỳ sợ hãi, thán phục, đồng thời, có mấy người còn thấp giọng nghị luận.

- Đại La Kim Tiên mạnh nhất ư?

Nghe nghị luận của những Tiên Quan, Thần Tướng này môn đối với thực lực của mình, Giang Lưu mỉm cười.

Hình như dùng danh hiệu này để hình dung bản thân cũng không sai!

Trước đây Chân Võ Đại Đế có được Chân Võ Tạo Điêu Kỳ ở trong tay thì bản thân đã cảm thấy hắn là Đại La Kim Tiên mạnh nhất.

Mà bây giờ thì sao đây?

Bản thân chẳng những là có Thanh Liên Bảo Sắc Kỳ ngang cấp với Chân Võ Tạo Điêu Kỳ, phòng ngự đã ngang bằng với Chân Võ Đại Đế nhưng mình còn có Đồ Vu Kiếm ở trong tay, thực lực tổng hợp có thể so sánh với Chuẩn Thánh, nói mình là Đại La Kim Tiên mạnh nhất, đương nhiên là không có bất cứ vấn đề gì.

- A Di Đà Phật, trận chiến này kết thúc, mong rằng Thiên Tôn có thể tuân thủ lời hứa!

Một lần nữa mặc lại Thanh Liên Phật Y và những trang bị khác, Giang Lưu tuyên một tiếng phật hiệu rồi nói với Văn Trọng.

- Chuyện này Thánh Tăng yên tâm, lão phu nói chuyện tự nhiên chắc chắn!

Sau khi kỹ năng Trị Dũ Thánh Thủ hết hiệu lực, thánh vật biến mất, Văn Trọng cũng từ dưới đất bò dậy, gật đầu nói.

Vào lúc này, ở một bên khác của Thiên Đình, ở trên đài tử hình, Ngọc Hoàng Thượng Đế cầm đầu các vị Tiên Quan, Thần Tướng, lục tục tụ tập.

Cũng không lâu lắm, Khương Tử Nha bị xiềng xích khóa lại cũng bị vài Thiên Binh áp chế đi đến đài tử hình.

Vào lúc này, rất nhiều Tiên Quan, Thần Tướng bên trong Thiên Đình đều tụ tập ở đây xem.

Một phần lớn đều là Tiên Quan, Thần Tướng bên trên Phong Thần Bảng, vô luận có phải đã từng có quan hệ mật thiết cùng Khương Tử Nha hay không, ít nhất, bọn họ đều là được Khương Tử Nha đích thân sắc phong Thần vị, hôm nay Khương Tử Nha bị đưa lên đài tử hình, những Tiên Quan, Thần Tướng này tự nhiên là phải đến tiễn biệt.

Đương nhiên, cũng không ít người cũng không phải là Tiên Quan, Thần Tướng bên trên Phong Thần Bảng đến đây, là vì tham gia náo nhiệt mà thôi.

- Không còn sớm sủa nữa, động thủ đi. . .

Liên quan tới tội của Khương Tử Nha đã không có gì để nói nhiều, chờ chốc lát, mắt thấy chênh lệch thời gian không nhiều lắm, Ngọc Hoàng Thượng Đế mở miệng tuyên bố.

- Chuẩn bị!

Sau khi Ngọc Hoàng Thượng Đế chỉ lệnh xuống tới, ở bên cạnh đều có Tiên Quan, Thần Tướng bắt đầu phụ trách, truyền lệnh.

Khương Tử Nha nhanh chóng bị Thiên Binh, Thiên Tướng đặt ở bên trên Trảm Tiên Thai, đại đao khổng lồ mà sắc bén được giơ cao lên.

- Chờ một chút !

Chẳng qua là đúng vào thời điểm then chốt này, một tiếng kêu to đột nhiên vang lên, hấp dẫn sự chú ý của tất cả mọi người.

Mọi người đưa mắt nhìn qua, chỉ thấy Phật quang rực rỡ tựa như là một vầng mặt trời hiện ra.

Giang Lưu khoác Thanh Liên Phật Y, đắm chìm ở bên trong Phật quang xuất hiện, từ bề ngoài thoạt nhìn vẫn là rất không sai.

- Đến!

Nhìn thấy Giang Lưu đi tới, không ít Tiên Quan, Thần Tướng đều hơi động một chút.

Trước đây không lâu, Pháp Sư Huyền Trang chiến một trận với Văn Trọng, yêu cầu hắn đưa ra cũng không phải là bí mật gì, rất nhiều người đều biết rõ. Vì thế, nhìn thấy Giang Lưu đứng ra, những Tiên Quan, Thần Tướng này cũng không cảm thấy kỳ quái.

- Pháp Sư Huyền Trang không biết hôm nay đến đây là cần làm chuyện gì?

Mặc dù đã biết rõ mục đích của Giang Lưu, nhưng Ngọc Hoàng Thượng Đế vẫn giả bộ không biết, bình thản hỏi.

- Bệ hạ, bần tăng hôm nay đến đây là vì muốn cầu xin bệ hạ tha thứ cho Khương Tử Nha tiền bối!

Bay lên đến đây, Giang Lưu chấp tay hành lễ, khiêm tốn, lễ độ chào hỏi.

Đặt ở trước kia, Ngọc Hoàng Thượng Đế sẽ còn vẻ mặt ôn hoà đối với Giang Lưu, nhưng mà sau khi trải qua một chuyện ở Quận Phượng Tiên, Ngọc Hoàng Thượng Đế tự nhiên là không còn cảm tình gì đối với Giang Lưu, đương nhiên cũng sẽ không cho hắn sắc mặt gì tốt cả.

- Vì chuyện của Khương Tử Nha mà đến ư?

Sau khi nghe Giang Lưu nói xong, biểu cảm ở trên mặt của Ngọc Hoàng Thượng Đế cực kỳ lãnh đạm, sau đó hắn liếc mắt nhìn Khương Tử Nha một chút rồi mở miệng nói:

- Đây là chuyện của Thiên Đình ta, không có quan hệ gì với Phật môn các ngươi chứ nhỉ? Pháp Sư Huyền Trang gánh vác trách nhiệm đi Tây Thiên thỉnh kinh, vẫn là không cần lãng phí tinh lực với chuyện này mới tốt!

Nói đến đây, Ngọc Hoàng Thượng Đế dừng lại một chút rồi mở miệng nói tiếp:

- Người đâu?! Giúp Pháp Sư Huyền Trang hạ giới!

Lệnh đuổi khách!

Giang Lưu chẳng qua là nhảy ra nói một câu mà thôi, Ngọc Hoàng Thượng Đế liền nhanh chóng hạ lệnh đuổi khách, dạng thái độ này đã làm cho không ít Tiên Quan, Thần Tướng đang quan sát tỏ ra ngạc nhiên, đưa mắt nhìn nhau.

Chỉ có điều, nghĩ kỹ lại thì bọn họ cũng có thể lý giải thái độ của Ngọc Hoàng Thượng Đế.

Nguyên bản Tứ Ngự chết hoặc nhiều hoặc ít đều có quan hệ với Huyền Trang, điều này đã làm cho Ngọc Hoàng Thượng Đế khó chịu.

Trước đây không lâu, Pháp Sư Huyền Trang còn liên thủ với Cao Dương khiến cho Ngọc Hoàng Thượng Đế mất mặt. Thân là chủ nhân của tam giới Ngọc Hoàng Thượng Đế, không cho Pháp Sư Huyền Trang sắc mặt gì tốt cũng là điều dễ hiểu.

Sau khi Ngọc Hoàng Thượng Đế dứt lời, các Thiên Binh, Thiên Tướng ở chung quanh đưa mắt nhìn nhau, biểu cảm ở trên mặt của tất cả đều có chút chần chờ.

Trực tiếp đuổi Pháp Sư Huyền Trang đi ư? Bản thân tiến lên, có thể bị Pháp Sư Huyền Trang giết đi hay không?

Cả hung danh cùng danh tiếng từ bi của hắn đều đã truyền khắp tam giới rồi đó.

- Thế nào? Các ngươi còn không đi giúp Pháp Sư Huyền Trang, chờ đến khi nào?

Bản thân còn đang muốn giết người lập uy thế mà thấy Thiên Binh, Thiên Tướng dưới tay mình lại chần chờ sau khi nghe lệnh, Ngọc Hoàng Thượng Đế không khỏi sầm mặt lại.

- Pháp Sư, ngài vẫn là đừng để chúng ta phải khó xử đi. . .

Sau khi nghe được Ngọc Hoàng Thượng Đế nói như vậy, những Thiên Binh, Thiên Tướng này nào còn dám chần chờ? Tự nhiên là có hai người đi lên phía trước, bất đắc dĩ nói với Giang Lưu.

- A Di Đà Phật, bần tăng đương nhiên sẽ không làm cho các vị phải khó xử!

Nhìn thấy hai Thiên Binh đi tới trước mặt của mình, Giang Lưu mỉm cười nói.

Thoạt nhìn là rất dễ nói chuyện, nhưng chẳng biết tại sao, sau khi nhìn thấy nụ cười này ở trên mặt của Giang Lưu, trong nội tâm của hai Thiên Binh đều cảm thấy hơi hồi hộp một chút, theo bản năng cảm thấy bất an.

Sự thật chứng minh, trực giác của bọn họ là đúng!

Ngay khi vừa mới nói xong thì trong nháy mắt Huyền Trang ở gần trong gang tấc đã ra tay.

Lấy thực lực Đại La Kim Tiên đối phó hai Thiên Tiên nho nhỏ như bọn họ tự nhiên là dễ như trở bàn tay, chỉ một chiêu đã làm cho thanh máu HP của bọn họ hoàn toàn trống rỗng.

Sau khi thanh máu HP trống rỗng, hai Thiên Binh này cũng trọng thương ngã gục và hôn mê.

Cùng lúc đó, tiếng nhắc nhở của hệ thống cũng vang lên, thu hoạch mấy trăm nghìn điểm kinh nghiệm.

Mặc dù không nhiều, nhưng cũng có chút ít còn hơn không đi.

- Huyền Trang! Ngươi làm càn!

Nhìn thấy Giang Không vậy mà dám phản kháng lại mệnh lệnh của mình, ở trước mặt mọi người, mặt mũi cuả Ngọc Hoàng Thượng Đế giấu ở đâu? Trên mặt hiện lên biểu cảm giận dữ, hắn quát lớn.

- Bệ hạ. . .

Nhưng mà đúng vào lúc này lại có một giọng nói vang lên.

Ngay sau đó, Cửu Thiên Ứng Nguyên Lôi Thần Phổ Hóa Thiên Tôn Văn Trọng đi lên phía trước.

- Bệ hạ! Thần cũng thỉnh cầu bệ hạ có thể đặc xá cho Khương Tử Nha!

Văn Trọng tiến lên, vào lúc này nói xen vào.

Chẳng qua là đã sớm biết rõ nội dung đánh cược ở giữa Văn Trọng cùng Giang Lưu, cho nên Ngọc Hoàng Thượng Đế cũng chỉ quay đầu sang nhìn hắn một cái mà thôi, cũng không có để ý tới nữa.

Là bởi vì đánh cược thua, Văn Trọng mới đáp ứng đến đây cầu xin tha thứ, như thế bản thân hoàn toàn có thể bỏ qua lời cầu xin tha thứ này của hắn.

- Bệ hạ, chúng thần cũng thỉnh cầu bệ hạ có thể ngoài vòng pháp luật khai ân, đặc xá cho Khương Tử Nha!

Chẳng qua là khi Ngọc Hoàng Thượng Đế vừa mới quyết định chú ý, ngoảnh mặt làm ngơ, ngoảnh mặt bỏ qua lời cầu xin tha thứ này của Văn Trọng thì đột nhiên vào lúc này, thanh âm lúc lên lúc xuống liền một mạch không ngừng vang lên. Ngay sau đó, Ngọc Hoàng Thượng Đế thấy được mấy chục Tiên Quan, Thần Tướng đứng ra, mở miệng cầu xin Ngọc Hoàng Thượng Đế tha thứ cho Khương Tử Nha!

Mấy chục Tiên Quan, Thần Tướng đồng thời mở miệng, lần này khí thế vẫn là vô cùng đủ, làm cho người ta cảm thấy chấn động.

- Các ngươi . . . các ngươi thế mà. . .

Nếu chỉ có một mình Văn Trọng đứng ra, bản thân có thể bỏ qua, nhưng mười mấy Tiên Quan, Thần Tướng đồng thời đứng ra, Ngọc Hoàng Thượng Đế há có thể bỏ qua. Chính vì thế cho nên, sau khi nhìn thấy những Tiên Quan, Thần Tướng này đứng ra, biểu cảm ở trên mặt của Ngọc Hoàng Thượng Đế vô cùng khó coi.

Những Tiên Quan, Thần Tướng vừa đứng ra này đều là thành viên bên trên Phong Thần Bảng, chuẩn xác hơn thì bọn họ đều là thành viên đã từng ở Thương Trụ một phương bên trên Phong Thần Bảng.

Những người này trong lúc mơ hồ lấy Văn Trọng cầm đầu, nhưng Ngọc Hoàng Thượng Đế không nghĩ tới lai là đúng vậy! Văn Trọng vừa mới mở miệng cầu xin tha thứ, những người này thế mà cũng cùng nhau mở miệng!

Chuẩn xác hơn chính là Ngọc Hoàng Thượng Đế không nghĩ tới, Văn Trọng thế mà thật làm việc ngay thẳng như thế, đáp ứng sử dụng hết toàn lực cầu xin tha thứ giúp cho Khương Tử Nha, thế mà thật làm được đến tình trạng như thế này.

- Chúng ta thỉnh cầu Ngọc Hoàng Thượng Đế ngoài vòng pháp luật khai ân!

Địa vị cảu mười mấy Tiên Quan, Thần Tướng kia ở Thiên Đình cũng không tính là thấp, vào lúc này đồng thời mở miệng, làm cho Ngọc Hoàng Thượng Đế cũng cảm thấy có chút khó giải quyết.

- Thật là lợi hại!

Ở một bên khác, nhìn thấy đội hình này, ở trong lòng của mấy người Na Tra cùng Nhị Lang Thần Dương Tiễn cũng âm thầm sợ hãi, thán phục.

Không nghĩ tới Pháp Sư Huyền Trang thế mà thật làm được, gần như một nửa Tiên Quan, Thần Tướng bên trên Phong Thần Bảng đều đang cầu xin Ngọc Hoàng Thượng Đế tha thứ cho Khương Tử Nha!

Nhìn thấy cục diện như vậy, biểu cảm ở trên mặt của Ngọc Hoàng Thượng Đế vô cùng khó coi.

Bản thân có nên đáp ứng hay không?

Dĩ nhiên là chuyện không có khả năng xảy ra!

Thế nhưng cự tuyệt thì sao?

Nhiều Tiên Quan, Thần Tướng như vậy đồng thời mở miệng, bản thân cứ quả quyết cự tuyệt hình như cũng không thích hợp lắm chứ nhỉ?

Vào lúc này, Ngọc Hoàng Thượng Đế cũng cảm thấy có chút đâm lao phải theo lao

- Ha ha ha. . .

Nhưng mà trong khi Ngọc Hoàng Thượng Đế còn đang xoắn xuýt, do dự không biết nên làm thế nào thì đột nhiên, một tiếng cười to vang lên, lại lần nữa hấp dẫn sự chú ý của tất cả mọi người.

Nhìn thấy người đang cười to là Giang Lưu, lông mày của Ngọc Hoàng Thượng Đế lần thứ hai nhăn lại, tiếng cười kia hình như đầy hương vị trào phúng.

- Làm càn, Pháp Sư Huyền Trang, vì sao ngươi lại dám cười?

Nghe thấy tiếng cười to đầy trào phúng này của Giang Lưu, biểu cảm bên trên khuôn mặt nhỏ của Na Tra trầm xuống, hắn cầm Hỏa Tiêm Thương tức giận chỉ thẳng vào mặt Giang Lưu, mở miệng chất vấn.

- Ha ha ha! Bần tăng bật cười là vì cảm thấy cảnh tượng ở trước mắt này thật sự là quá buồn cười mà thôi!

Bị Na Tra chỉ vào chất vấn, Giang Lưu trả lời.

- Cảnh tượng trước mắt có cái gì đang cười cơ chứ?

Vẫn giữ yên Hỏa Tiêm Thương chỉ vào Giang Lưu, Na Tra lại hỏi.

- Chẳng lẽ . . . Tam Thái Tử không cảm thấy buồn cười hay sao?

Giang Lưu hỏi ngược lại.

Nói đến đây, dừng lại một chút rồi hắn nói tiếp:

- Theo ta được biết, trước đây, trong Phong Thần Chi Chiến, Khương Tử Nha đầu tiên là muốn gia nhập nhà Thương nhưng sau đó bị yêu nghiệt ép phải chạy qua Tây Kỳ, sau đó giúp nhà Chu của Tây Kỳ nghịch phạt Trụ Vương. Theo lý thuyết, người trong trận doanh Thương Trụ phải hận Khương Tử Nha thấu xương, người trong trận doanh Chu triều nên vô cùng kính trọng với hắn!

- Nhưng hôm nay, lại là người trong trận doanh Thương Trụ đang cùng nhau cầu xin Ngọc Hoàng Thượng Đế tha thứ cho Khương Tử Nha, các ngươi lại chẳng qua là thờ ơ lạnh nhạt đứng nhìn mà thôi, chuyện này không buồn cười hay sao?

Lời vừa nói bao quát mấy người Nhị Lang Thần Dương Tiễn cùng Na Tra, biểu cảm ở trên mặt của tất cả Tiên Quan Thần Tướng đã từng bên trận doanh Chu triều đều đỏ bừng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận