Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1454: Khương Tử Nha, tất cả chúng ta đều đã bị sư tôn đùa bỡn!



Phải nói, mối quan hệ giữa Thân Công Báo và Khương Tử Nha có chút phức tạp!

Trước hết, hai người Thân Công Báo và Khương Tử Nha là sư huynh đệ đồng môn, và thuộc về môn hạ của Thánh Nhân Nguyên Thủy Thiên Tôn!

Tuy nhiên, ở môn hạ của Nguyên Thủy Thiên Tôn, cảnh ngộ của cả hai đều không tốt!

Vì vậy, thời gian đầu, mối quan hệ giữa Thân Công Báo và Khương Tử Nha có loại cảm giác đồng bệnh tương liên!

Nguyên Thủy Thiên Tôn từ trước tới nay luôn khinh thường những giáo chúng của Tiệt Giáo vạn tiên đến bái đều là những súc sinh khoác vảy mang sừng!

Nói cách khác, Nguyên Thủy Thiên Tôn rất coi thường những động vật và tinh quái đã tu luyện thành Tiên!

Nhưng còn Thân Công Báo thì sao? Bản thân cũng là một báo tinh tu luyện thành hình!

Vì vậy, mặc dù Nguyên Thủy Thiên Tôn đã nhận Thân Công Báo làm đệ tử của mình, nhưng vẫn luôn coi thường hắn!

Thậm chí so với Hoàng Long Chân Nhân cũng kém xa!

Ít nhất Hoàng Long Chân Nhân cũng được tính là dính chút huyết mạch Long tộc, ít nhất cũng được tính là một trong mười hai Kim Tiên!

Ngoài ra thì sao? Khi ở Ngọc Hư Cung, Khương Tử Nha cũng không được thích, bởi vì tư chất của hắn quá kém!

Tu luyện đến trở thành lão đầu vẫn không có tiến bộ!

Vì vậy, lúc đầu cầu học tu đạo ở Ngọc Hư Cung, bởi vì không được thích cho lắm...

Có thể là ôm bầy sưởi ấm hoặc cũng có thể là đồng bệnh tương liên, thật ra, mối quan hệ giữa Thân Công Báo và Khương Tử Nha vốn không tệ!

Tuy nhiên, khi đại chiến Phong Thần bắt đầu mở màn, mối quan hệ giữa hai người họ đã thay đổi!

Nguyên Thủy Thiên Tôn bắt đầu bố cục bảng Phong Thần, cần phải lựa chọn một người làm chủ trì!

Và cuối cùng quyết định lựa chọn giữa Khương Tử Nha và Thân Công Báo!

Tại sao Nguyên Thủy Thiên Tôn lại chọn hai đệ tử không được hoan nghênh nhất để làm chuyện này, đã không còn quan trọng nữa!

Điều quan trọng là nếu làm tốt việc này, có thể coi là một việc lớn có có uy tín danh dự, và có thể thay đổi địa vị của mình trong Ngọc Hư Cung, phải không?

Đương nhiên Khương Tử Nha và Thân Công Báo đều muốn có một cơ hội như vậy!

Theo dự đoán ban đầu, Thân Công Báo sẽ là người có nhiều khả năng đảm nhận nhiệm vụ này nhất!

Tại sao ư? Bởi vì tu luyện lâu như vậy, tu vi của Khương Tử Nha vẫn còn ở cảnh giới thấp, mà Thân Công Báo dù sao cũng đã trở thành Tiên!

Tu vi cao hơn!

Nhưng cuối cùng thì sao? Nguyên Thủy Thiên Tôn nói rằng cần phải khảo nghiệm Thân Công Báo và Khương Tử Nha, nhưng trên thực tế, rõ ràng là thiên vị cho Khương Tử Nha!

Cuối cùng, Khương Tử Nha có được Hạnh Hoàng Kỳ hộ thân do Nguyên Thủy Thiên Tôn ban thưởng, roi Đả Thần làm vũ khí, và còn có rất nhiều bảo vật lẻ tẻ vụn vặt, xuống núi trù tính cho đại chiến Phong Thần.

Mà tu vi mình cao hơn, nhưng là bởi vì sư tôn thiên vị, dẫn đến việc cơ hội này rơi vào người Khương Tử Nha, Thân Công Báo dĩ nhiên không phục!

Thứ nhất, là đối với bất công không phục!

Thứ hai, là vì đố kỵ với Khương Tử Nha!

Có một câu nói là, tất cả mọi người nghèo với nhau, dựa vào gì ngươi lại trở nên giàu trước? Mọi người làm sao còn chơi vui với nhau được?

Đạo lý tương tự, mọi người đều không được hoan nghênh, tại sao hắn lại đột nhiên có được sự coi trọng của sư phụ, quăng rất nhiều bảo vật cho hắn?

Không phục và đố kỵ, khiến Thân Công Báo lén xuống núi, làm khó Khương Tử Nha ở khắp nơi!

Hai người đã từng ở trong Ngọc Hư Cung ôm bầy sửa ấm cho nhau, đồng bệnh tương liên với nhau, cứ như vậy, trong đại chiến Phong Thần lại trở mặt thành kẻ thù!

Cuối cùng, đại chiến Phong Thần đã kết thúc, Thân Công Bảo vì ngăn cản Vũ Vương phạt Trụ, bị phong thành một tướng quân Phân Thủy, trấn áp ở mắt biển Bắc Hải!

Nhưng mà, gần hai ngàn năm, hắn bị trấn áp ở mắt biển Bắc Hải trong thời gian dài như vậy, Thân Công Báo đã suy nghĩ rất nhiều, cũng đã nghĩ thông ra rất nhiều!

Hóa ra, căn bản những chuyên này không thể trách Khương Tử Nha được!

Muốn trách thì chỉ có thể trách sư tôn Nguyên Thủy Thiên Tôn!

Hắn làm vậy là có chủ đích, chỉ để khiến mình đố kỵ với Khương Tử Nha!

Mục đích là để mình xuống núi làm khó Khương Tử Nha, tạo ra kiếp nạn, thúc đẩy đại chiến Phong Thần!

Hơn nữa, trong vô lượng lượng kiếp, linh đài của mình hoàn toàn mai một, không nhận thức ra được chuyện này, lại dễ dàng trở thành quân cờ của sư tôn mặc sức thao túng sắp đặt!

Vì vậy, đã hai ngàn năm trôi qua, vô lượng lượng kiếp của Phong Thần đã sớm kết thúc rồi, Thân Công Báo cũng đã nghĩ thông ra được rất nhiều!

Không còn bị ảnh hưởng bởi vô lượng lượng kiếp, làm linh đài bị mai một! Đối với Khương Tử Nha, ngược lại là có chút tâm lý áy náy!

Sau đó, sau khi biết rằng Phong Thần đã kết thúc, Khương Tử Nha thế mà bị giam trong lao ngục dưới lòng đất trong hai nghìn năm, càng cảm thấy buồn cười!

Đến cả Khương Tử Nha cũng bị giam giữ? Cái gọi là tiên phật, cái gọi là Thánh Nhân quả thực là giả dối khến người ta kinh tởm!

Sau khi có được tự do từ mắt biển Bắc Hải, Thân Công Báo hoàn toàn không có ý nghĩ quay lại Ngọc Hư Cung!

Thay vào đó, tìm một hòn đảo không có người ở, cứ như vậy dùng nó làm nơi tu luyện của riêng mình!

Nhưng không ngờ hôm nay cơ duyên vừa khéo, dưới đáy biển Đông Hải thả Khương Tử Nha ra!

Mà Khương Tử Nha bây giờ càng thê thảm, sau khi chết chỉ còn lại một tia hồn phách!

- Không ngờ, ta và ngươi lại gặp nhau, ấy vậy mà lại ở trong hoàn cảnh này!

Sau khi nhận ra Thân Công Báo, khóe miệng Khương Tử Nha mang theo ý xúc động thổn thức!

Đồng thời, cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý!

Từ tình hình cuộc tranh đấu đại chiến Phong Thần, mình rơi vào trong tay hắn, hắn sẽ muốn tru diệt mình, cũng là chuyện hợp tình hợp lý nhỉ?

Cũng được, thà hôi phi yên diệt cũng còn hơn bị vây hãm trong hồ lô hai cực băng hỏa đó cả đời!

- Được rồi, đi thôi!

Nhìn thấy dáng vẻ coi nhẹ sinh tử của Khương Tử Nha, Thân Công Báo im lặng một chút, mở miệng nói.

Khi dứt lời, trực tiếp nắm lấy linh hồn của Khương Tử Nha bơi lên hướng mặt biển.

- Chờ đã, chờ đã, hồn phách của Khương Tử Nha này đã bị Ngọc Đế trấn áp ở đây...

Tuy rằng linh hồn của Khương Tử Nha bị trấn áp ở đây, quả thực là một chuyện nghe thấy phải rùng mình, nhưng chuyện này dù sao cũng là do Ngọc Đế tự tay làm, đương nhiên không thể để cho Thân Công Báo có thể dễ dàng mang hồn phách của Khương Tử Nha đi. Binh tôm bên cạnh hét lớn, muốn Thân Công Báo để linh hồn của Khương Tử Nha lại!

Chỉ là, nghe xong lời của binh tôm, bộ dạng của Thân Công Báo hơi dừng lại, lạnh lùng nhìn binh tôm!

- Đông Hải các ngươi nằm ở Nhân giới. Theo ta biết, hiện tại Nhân giới thuộc quyền quản lý của Nhân Hoàng, đúng không? Không ngờ rằng, Đông Hải Long Cung của các ngươi vẫn thần phục với Thiên Đình như vậy! Chuyện này, đúng là nên đi thành Trường An nói với Nhân Hoàng một câu!

- Chuyện này...

Nghe Thân Công Báo nói, trong lòng hai tên binh tôm run lên, nhất thời không dám nói thêm lời nào!

Đúng là hiện tại toàn bộ nhân gian đều thuộc quyền quản lý của Nhân Hoàng, Đông Hải Long Cung vẫn thần phục với Thiên Đình, xem ra có chút không thể nào nói được!

Đáng ra phải thần phục với Nhân Hoàng mới đúng chứ?

Nếu như thực sự muốn thần phục với Thiên Đình, phải rời khỏi nhân gian, đi tới Thiên Đình mới đúng!

Nhìn binh tôm không nói nữa, Thân Công Báo cũng không để ý tới bọn họ, thân hình như điện, xuyên thẳng qua biển trở về đảo của mình!

- Nếu như ngươi muốn xuống tay với ta, cứ việc trực tiếp ra tay đi!

Hồn phách Khương Tử Nha yên lặng chờ đợi, thân hình hiện ra bộ dáng nửa hư ảo, liếc nhìn Thân Công Báo rồi nói.

- Nếu ta muốn ngươi hôi phi yên diệt, vừa nãy ở dưới đáy biển đã trực tiếp ra tay rồi, hà tất phải phải mang ngươi ra ngoài?

Liếc nhìn Khương Tử Nha, Thân Công Báo đáp lời.

- Vậy tại sao ngươi lại mang ta ra? Muốn giày vò ta sao?

Trong lòng Khương Tử Nha, hình ảnh của Thân Công Báo vẫn luôn dừng lại trong lúc đại chiến Phong Thần, cho nên, Khương Tử Nha không cảm thấy vệc bản thân mình rơi vào tay của Thân Công Báo có thể có kết cục gì tốt!

- Khương Tử Nha, ngươi đừng vội thù địch với ta. Ta thừa nhận, lúc còn ở trong đại chiến Phong Thần, là ta có lỗi với ngươi!

Sau một lúc im lặng, Thân Công Báo mở miệng nói lời xin lỗi với Khương Tử Nha.

- Ngươi, ngươi có phải là Thân Công Báo mà ta biết không?

Đột nhiên nghe thấy Thân Công Báo ấy vậy mà lại xin lỗi chính mình? Khương Tử Nha mở to mắt, dáng vẻ như thể gặp Thân Công Báo lần đầu tiên.

- Sao? Ngươi và ta quen nhau nhiều năm như vậy, ngươi không nhận ra ta à?

Mặc dù Thân Công Báo đã nói lời xin lỗi, nhưng sắc mặt của hắn khi nói ra lời này không được tốt lắm!

- Đó là bởi vì ta biết ngươi, bởi vì ta hiểu rõ ngươi, vì vậy mới cảm thấy rằng không thể tin được! Ngươi vậy mà xin lỗi ta? Đây rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?

Khương Tử Nha nhìn Thân Công Báo với vẻ khó tin.

- Được rồi, Khương Tử Nha, ngươi có từng nghĩ tới, lúc trước khi ở trong đại chiến Phong Thần Thần, lý do tại sao ta lại trở mặt thành thù với ngươi, thậm chí làm khó ngươi ở khắp nơi, tất cả tất cả những chuyện này đều do sư phụ âm thầm sắp đặt không?

Thân Công Báo mở miệng nhắc nhở cho Khương Tử Nha về tình hình khi đó!

- Sư phụ sắp đặt, để ngươi làm khó ta?

Nghe Thân Công Báo nói, Khương Tử Nha hơi sững sờ!

Chợt phản ứng lại, hình như, lời nói của Thân Công Báo quả thực có lý! Giống như tình huống đi Tây Thiên thỉnh kinh, chín mươi chín chín tám mốt kiếp nạn là một định số?!

Vì vậy, Phật Môn một mặt mong rằng Huyền Trang sẽ nhanh chóng lấy được kinh thư!

Nhưng một mặt lại an bài tiên phật khắp trời muốn tạo khó khăn rắc rối cho Huyền Trang để đủ định số chín chín tám mươi mốt kiếp nạn?!

Nhìn thần sắc của Khương Tử Nha, Thân Công Báo biết rằng hắn đã nghe hiểu lời của mình! Sau đó lại đem hết cách nghĩ của bản thân, tất cả những thứ bản thân đã cảm ngộ được trong hơn hai nghìn năm qua nói với Khương Tử Nha!

Mà nghe những lời của Thân Công Báo, Khương Tử Nha cũng phải thừa nhận rằng những lời của Thân Công Báo không phải là không có lý!

- Thật ra mà nói, quan hệ giữa ta và ngươi lúc đầu cũng không tệ! Càng không có oán thù, tại sao lại phải trở mặt thành thù? Điều này ngoại trừ sự chủ ý sắp đặt của sư tôn ra, hoàn toàn không có cách giải thích nào khác ấy?

- Lại nhìn lại kết cục của đại chiến Phong Thần? Bề ngoài ta được phong làm tướng quân Phân Thủy, nhưng lại bị trấn áp ở mắt biển Bắc Hải!

- Còn ngươi thì sao? Nhìn thì quả thật là có công đức với cả thiên hạ, nhưng cuối cùng lại bị giam cầm trong lao ngục dưới lòng đất hai ngàn năm!

- Khương Tử Nha! Hai người chúng ta đều đã bị chơi rồi! Đương nhiên không cần tiếp tục thù hận trong thời kỳ Phong Thần!

Nói đến cuối cùng, Thân Công Báo khuyên bảo với bộ dạng thành tâm!

Nghe được lời này của Thân Công Báo, rõ ràng là muốn biến chiến tranh thành tơ lụa, sau khi im lặng hồi lâu, Khương Tử Nha mới gật đầu:

- Nếu đã như vậy, chúng ta thật sự không cần phải coi nhau là kẻ thù nữa!

- Càng huống hồ chi, bây giờ ta đã vẫn lạc, cái gọi là thù hận, cũng chẳng qua chỉ thoảng qua như mây khói…

Bạn cần đăng nhập để bình luận