Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1275: Giang Lưu: Ta cũng được xem là đại lão một phương nhỉ?



Trải qua mấy năm lên men, thành giải trí Hỏa Vân trong Tam giới Lục đạo có thể nói là thanh danh lan xa.

Cộng thêm thành giải trí Hỏa Vân gần như là tổng bộ của Minh Giáo, chuyện này cũng khiến nó tăng thêm một sắc thái thần bí.

Dù sao lời đồn chủ nhân phía sau Minh Giáo là Thông Thiên giáo chủ đã sớm truyền ra khắp Tam giới Lục đạo.

Bây giờ, thành giải trí Hỏa Vân đã chuyển đến Đại Đường, hơn nữa Nhân Vương Lý Thế Dân còn tổ chức Đại Đường Cúp và cuộc thi Tước Thánh, cảnh tượng náo nhiệt như vậy đối với Thần Tiên, Bồ Tát, yêu ma đã sống hàng nghìn năm, thậm chí hàng vạn năm nhưng lại không có bất cứ hoạt động giải trí nào mà nói, cũng vô cùng có sức hấp dẫn.

Vì vậy, trong trận thi đấu được tổ chức, ngoại trừ người phàm ra thì cũng có không ít yêu ma, Thần Tiên và Bồ Tát đã biến thân.

Trải qua mấy ngày vòng loại, những tuyển thủ vào được vòng trong của Đại Đường Cúp và cuộc thi Tước Thánh đã được quyết định.

Ngày này, ngày đầu tiên chính thức bắt đầu thi đấu, đương nhiên Lý Thế Dân phải tự mình xuất hiện phát biểu, nói chút lời khai mạc, cũng không hề thao thao bất tuyệt, rất nhanh Lý Thế Dân chính miệng tuyên bố thi đấu bắt đầu.

Giang Lưu dựa theo hình thức thi đấu kiếp trước, dùng tiên pháp thần thông hoàn toàn chiếu lớn tình hình thi đấu, làm các khán giả ở đây đều có thể thấy rõ ràng.

Ngày đầu tiên chính thức bắt đầu thi đấu, đương nhiên Giang Lưu không vắng mặt.

Chỉ là, nhìn sân thi đấu cực lớn, khán giả được tính bằng đơn vị nghìn, còn có hình chiếu to lớn kia, Giang Lưu đột nhiên có cảm giác như đang nhìn NBA, World Cup, thậm chí là thi đấu thể thao điện tử ở kiếp trước.

Trong lòng âm thầm cảm khái một lúc, ánh mắt Giang Lưu đột nhiên lướt qua mấy vị sư huynh Huyền Ngộ đang ngồi cách đó không xa, trong lòng lẩm bẩm:

- Còn nhớ năm đó khi vừa xuyên đến thế giới Tây Du, cho rằng mình ở triều Đường trong lịch sử, đã từng nghĩ rằng nếu có thể sống mấy nghìn năm, có lẽ có thể chứng kiến sự trỗi dậy của mạng hiện đại cũng nên?

- Bây giờ nhìn lại, lấy tiên pháp thần thông đúng là có thể tạo ra mạng thật? Đến lúc đó, có nên sáng tạo một ít trò chơi thể thao điện tử không?

Sau khi suy nghĩ này nổi lên trong đầu Giang Lưu, nó liền giống như một hạt giống trồng trong lòng Giang Lưu.

Nếu muốn để những Thần Tiên và Bồ Tát này hoàn toàn dung nhập nhập vào thế giới nhân loại, cũng triệt để loại bỏ lòng kính nể của nhân loại đối với Thần Tiên, chỉ có thể thu hút từng người bọn họ đến nhân gian mới thích hợp.

Nhìn như vậy, dường như thực sự có thể thành lập cơ cấu mạng lưới như vậy?

- Ví dụ như? Mở một tiệm cà phê mạng cỡ lớn ở Đại Đường?

Đột nhiên, trong đầu Giang Lưu xuất hiện một ý nghĩ như vậy.

Nghĩ đến một tiệm cà phê mạng cỡ lớn tọa lạc tại thành Trường An, rất nhiều Thần Tiên, yêu ma và Bồ Tát đều trở thành người mắc bệnh nghiện mạng, Giang Lưu âm thầm lắc đầu, vứt những cảnh tượng này ra khỏi đầu.

Chỉ có thể nói cảnh tượng quá đẹp, không đành lòng thẳng.

Đại Đường Cúp và cuộc thi Tước Thánh này, khi thời gian thi đấu ba năm ngày trôi qua, những tuyển thủ có kỹ thuật tinh xảo cũng trổ hết tài năng.

Giang Lưu ngồi trên khán đài, ánh mắt rơi xuống người những người này, đồng thời cũng mở bản diện nhân vật ra xem.

Tiểu tử, mấy chục tuyển thủ, đại đa số trong đó đều là sự tồn tại của cấp Tiên Phật, thậm chí Giang Lưu còn nhìn thấy ba vị tuyển thủ Chuẩn Thánh.

Tuy rằng mấy vị tuyển thủ Chuẩn Thánh này đều không mang bất cứ bảo vật mang tính tượng trưng nào, mỗi người cũng đều sử dụng phép Biến Thân, nhưng từ cấp bậc và màu sắc trên bản diện nhân vật của họ, Giang Lưu có thể đại khái đoán ra được thân phận của mấy người này.

Ví dụ như nói một lão giả râu tóc bạc trắng, tiên phong đạo cốt, bản diện lam sắc cấp 99, là tuyển thủ của cuộc thi Tước Thánh, Giang Lưu cảm thấy nếu mình không đoán sai, hắn hẳn là đại ca kết bái của mình, Trấn Nguyên Tử.

Còn có một lão giả cấp 98, cũng có bộ dạng tiên phong đạo cốt, người mặc đạo bào rách rưới, Giang Lưu cảm thấy thân phận của hắn rất có thể là Thái Thượng Lão Quân!

Cuối cùng, nhưng lại còn một người, nhìn có vẻ như là một nam tử trung niên khoảng bốn mươi tuổi, mặt chữ quốc, bất cẩu ngôn tiếu, đẳng cấp thế mà lại là bản diện kim sắc cấp 99.

Thân phận của người này là ai, Giang Lưu không biết.

Bản diện nhân vật cấp 99, ở trong ấn tượng của Giang Lưu cũng chỉ có ba người có đẳng cấp này.

Đầu tiên là Vô Thiên Phật Tổ cấp 99, bây giờ đang bế quan để xông lên cấp 100!

Một người khác là Trấn Nguyên Tử.

Cuối cùng còn có một Tổ Vu Chúc Cửu Âm cấp 99 nữa thôi!

Nhìn vị nam tử trung niên cuối cùng mà bản thân không đoán ra thân phận, Giang Lưu thầm lẩm bẩm mấy câu trong lòng:

- Bản diện kim sắc cấp 99, trong Chuẩn Thánh cái này tuyệt đối thuộc về cường giả mũi nhọn đi? Thân phận của hắn rốt cuộc là ai?

- Vô Thiên Phật Tổ là không thể nào, nhưng tiền bối Chúc Cửu Âm cũng không có khả năng lắm? Ngoại trừ bọn họ ra, ở trong Tam giới Lục đạo này còn ai có đẳng cấp có thể đạt đến cấp 99 chứ?

Suy tư hồi lâu, diện mạo của người trung niên hiện ra, mình thật sự không nghĩ ra có ai có thực lực phù hợp với cấp bậc này.

Đương nhiên, đây là sự tò mò trong lòng Giang Lưu, nếu như có thể biết được thân phận của đối phương thì đương nhiên tốt thật, nhưng nếu như không biết thì cũng không sao.

Dù sao, đại lão cấp Chuẩn Thánh đều thấy hứng thú với thi đấu như vậy, đây cũng không phải là chuyện xấu gì nhỉ?

Lại so đấu mấy trận, từ lúc bắt đầu vòng loại đã có nửa tháng trôi qua, cuối cùng, Đại Đường Cúp và cuộc thi Tước Thánh đã quyết định ra được tám vị đứng đầu.

Đến trình độ này, các cuộc thi kế tiếp theo đương nhiên sẽ càng thêm cẩn thận, cũng càng thêm phần kịch tính, đừng nói thành Trường An ở phàm trần, cho dù là Thiên Đình hay là Phật Môn thì cũng có rất nhiều Phật Đà và Bồ Tát đều đang chăm chú quan sát những cuộc thi này.

Ngoại trừ ba vị Chuẩn Thánh ra, ở trong trận đấu này, Tiên Phật cấp bậc Đại La đương nhiên là càng nhiều, thậm chí còn có mấy vị đã bị đào thải ra khỏi trận.

Chỉ là, một ngày này, trong Hoàng cung Đại Đường, sau khi lại kết thúc một ngày thi đấu, Giang Lưu và Lý Thế Dân ngồi đối diện nhau, đồng thời, Lý Thế Dân nhìn về phía Giang Lưu với ánh mắt ngạc nhiên.

- Ngự đệ, ngươi phải rời đi?

Đúng vậy, Đại Đường Cúp và cuộc thi Tước Thánh này là do hắn nói ra, thậm chí hắn còn đích thân trở về quan sát, bây giờ, trận đấu đã đến thời điểm then chốt, hắn lại muốn rời đi?

Điều này khiến cho Lý Thế Dân cảm thấy vô cùng ngạc nhiên.

Nhìn Lý Thế Dân nhìn mình chằm chằm với sắc mặt kinh ngạc, gương mặt Giang Lưu nghiêm túc nói:

- Tuy ta cũng thấy trận thi đấu này rất thú vị, nhưng bây giờ chưa phải lúc để ta buông lỏng!

Thời gian kết thúc thỉnh kinh Tây Hành càng ngày càng gần, bây giờ vẫn chưa phải lúc mình an nhàn ngồi đây xem trận đấu đúng không?

Thân là nam nhân cần có năng lực kỉ luật, đạo lý này đương nhiên Lý Thế Dân hiểu, nhìn dáng vẻ của Giang Lưu, Lý Thế Dân cũng gật đồng biểu hiện sự tán thành.

- Vậy, được rồi, ngươi đúng!

Sau khi cùng Lý Thế Dân nói lời từ biệt, Giang Lưu xoay người rời khỏi thành Trường An.

Chợt, Giang Lưu mở giao diện Trảm Thi, trực tiếp triệu hồi Thiện Thi và Ác Thi ra ngoài.

Sau khi hai thi xuất hiện, đều tự hành lễ với Giang Lưu.

- Bái kiến đạo hữu!

Nhìn một cái, hai ngày trước Thiện Thi đã thành công đột phá thành cấp 84, xem như là bước vào cảnh giới Đại La Kim Tiên trung kỳ, mà đẳng cấp của Ác Thi cũng đạt đến cấp 83, thực lực bây giờ của họ đều rất tốt.

Triệu hồi ra Thiện Thi và Ác Thi ra, đối diện với bọn họ Giang Lưu cũng rất lịch sự nhờ vả:

- Hai vị, có một số việc phiền hai vị đi làm!

Khóe miệng của Thiện Thi hiện lên ý cười, nói với Giang Lưu, khí chất tao nhã:

- Không cần khách sáo, hãy cứ nói thẳng!

Giang Lưu mở miệng nói với Thiện Thi trước:

- Thiện thi, ngươi mặc long bào, tay cầm roi Đả Thần và Tru Tiên kiếm, sau đó dùng Chân Võ Tạo Điêu kỳ làm phòng ngự, âm thầm khống chế mấy thành viên trên Phong Thần bảng của Thiên Đình, để bọn họ âm thầm vi phạm ý chí của Ngọc Đế...

Nghe nhiệm vụ mà Giang Lưu giao cho mình, Thiện Thi hỏi:

- Nếu như vậy Ngọc Đế sẽ rất nhanh có phản ứng chứ?

Nghe vậy, Giang Lưu gật đầu nói:

- Điều ta cần chính là Ngọc Đế bị ngươi dẫn dụ qua đây, điệu hổ ly sơn!

- Được, đã hiểu!

Nếu Giang Lưu đã nói vậy, Thiện Thi đương nhiên cũng hiểu được nhiệm vụ của mình là gì, gật đầu, không nói thêm.

- Còn về ngươi thì…

Sau đó, ánh mắt của Giang Lưu dừng lại ở trên người Ác Thi, nói:

- Ngươi mặc U Ảnh Bào, dựa vào Thái Cực Đồ, thừa dịp sau khi Ngọc Đế bị điệu hổ ly sơn, ngươi nghĩ cách vào trong Thiên Đình ra tay với Vương Mẫu!

Ác Thi sắc mặt lãnh đạm, nghe vậy hỏi lại:

- Cho nên nói, mục đích của ngươi là tru diệt Vương Mẫu nương nương sao? Chỉ là, muốn giết nàng ta cũng không dễ dàng như vậy đâu?

Giang Lưu khẽ gật đầu rồi nói:

- Đúng vậy, hai lần giết Vương Mẫu đều không thành công, có thể thấy được nàng có thủ đoạn tự vệ thần kỳ, nhưng thủ đoạn có mạnh cỡ nào cũng không thể dùng mãi được đúng không? Ta đã tra rõ rồi, mỗi lần Vương Mẫu sắp chết thì đều sẽ quay về tẩm cung của mình, chỉ cần ngươi…

Chỉ là lời Giang Lưu còn chưa nói xong, Ác Thi đã mở miệng tiếp lời của hắn:

- Hiểu rồi, chặn ở điểm sống lại rồi giết người chứ gì?

Lời của Ác Thi khiến cho Giang Lưu hơi ngớ ra, sau đó lập tức gật đầu tán thành nói:

- Cái, cái ví dụ này quả thật rất hình tượng…

Tam đại cường giả cấp Chuẩn Thánh của Thiên Đình, Ngọc Đế bị Thiện Thi lấy Chân Võ Tạo Điêu kỳ và Tru Tiên kiếm điệu hổ ly sơn đi, Thái Thượng Lão Quân hẳn là ở lại đây tiến hành cuộc thi Tước Thánh, như vậy, lấy thủ đoạn của Ác Thi, hi vọng có thể tru diệt Vương Mẫu nương nương vẫn là rất cao.

Còn Giang Lưu thì sao? Đương nhiên là ẩn trong bóng tối, đóng vai trò áp trận! Để chặn mọi chuyện xảy ra ngoài ý muốn!

Sau khi an bài những chuyện này đâu vào đó, Giang Lưu âm thầm gật đầu.

- Nghĩ như vậy, thực lực bây giờ của ta thật sự không tệ!

Thiện Thi phối hợp giữa Chân Võ Tạo Điêu kỳ và Tru Tiên kiếm, có được sức chiến đấu cấp Chuẩn Thánh!

Ác Thi dựa vào Thái Cực Đồ, cũng có được sức chiến đấu cấp Chuẩn Thánh.

Cuối cùng mình dựa vào Thanh Liên Phật Y và Đồ Vu kiếm, cũng có sức chiến đấu cấp Chuẩn Thánh!

Như vậy xem ra, một mình mình gần như có thể dùng như ba cường giả cấp Chuẩn Thánh?

Chỉ nghĩ thôi cũng thấy thế lực như vậy vô cùng mạnh mẽ nha!

- Tuy tu vi còn chưa đạt tới cấp Chuẩn Thánh, chỉ mượn dùng trang bị mà thôi, nhưng, lực lượng của ta ngày hôm nay cũng có thể coi là đại lão một phương rồi đi?

Bạn cần đăng nhập để bình luận