Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1402: Thăng cấp



Một lò Hồi Hồn Đan cường hoá, luyện ra ba viên đan dược!



Dược Sư Vương Phật bỏ ra nhiều tinh lực như vậy, hơn nữa cũng không biết sau này còn có dược liệu có thể luyện chế ra một lò khác nữa không, cho nên, hắn đòi hỏi một viên xem như thù lao, dĩ nhiên cũng là nên làm.



Sau khi nhận lấy hai viên đan dược kia, Giang Lưu bái biệt Dược Sư Vương Phật, lao nhanh như chớp, mau chóng rời đi!



- Ừm, viên đan dược này tiêu tốn nhiều khí lực như vậy, cũng xem như là có hồi đáp to lớn!

Dõi theo bóng hình Giang Lưu đi xa, Dược Sư Vương Phật gật đầu với vẻ mặt thoả mãn, nhìn đan dược trong tay mình, vô cùng vui vẻ.



Hồi Hồn Đan cường hoá, sự tồn tại của viên đan dược này, đủ để khiến thanh thế của mình cao thêm một bậc!



Bởi thế, sau khi trầm ngâm một lúc, Dược Sư Vương Phật mở miệng hô:



- Liễu Tâm!

Đệ tử của Dược Sư Vương Phật, Liễu Tâm, đi đến trước mặt Dược Sư Vương Phật, cúi đầu đáp:



- Sư phụ!

Dược Sư Vương Phật mở miệng nói:



- Ngươi gửi cho ta một tờ thiếp mời đến Đâu Suất Cung, nói vi sư luyện chế ra Hồi Hồn Đan cường hoá, mong Thái Thượng Lão Quân giúp kiểm tra!

- Đã rõ, sư phụ!

Nghe vậy, Liễu Tâm gật đầu, lui ra ngoài.



Chợt, lao nhanh như chớp đến Đâu Suất Cung của Thái Thượng Lão Quân.



Ở Đâu Suất Cung, đàng hoàng trao thiếp mời, đề cập đến chuyện Hồi Hồn Đan cường hoá.



- Được, ta biết rồi! Sư tổ ta tạm thời không ở đây, ta sẽ giao thiếp mời này cho hắn!

Đồng tử nhóm lửa của Thái Thượng Lão Quân nhận lấy thiếp mời của Dược Sư Vương Phật, gật đầu nói:



Sau khi nói chuyện phiếm thêm vài câu nữa, khi Liễu Tâm rời đi, bóng dáng của đồng tử nhóm lửa khẽ động, rời khỏi Đâu Suất Cung, bay về phía thành Trường An Đại Đường.



Chân đạp tường vân, bay qua từ không trung của thành Trường An.



Bách tính trong thành Trường An ngẩng đầu liếc nhìn một cái rồi thôi, lập tức mỗi người lại bận rộn với công việc của mình.



Những ngày gần đây, Tiên Phật, thậm chí là yêu ma bay tới bay lui, những bách tính này trong thành Trường An sớm đã không thấy lạ rồi!



Đi vào bên trong tiệm cà phê mạng, đồng tử nhóm lửa đi đến phía sau của Thái Thượng Lão Quân.



Nhìn thấy hắn đang chơi trò chơi, đưa thiếp mời đến trước mặt hắn, đồng thời cũng kể lại tình hình một phen.



Tiện tay đặt thiệp mời của Dược Sư Vương Phật sang bên cạnh, Thái Thượng Lão Quân mở miệng nói:



- Được, ta biết rồi, đợi ta đánh xong trận đấu thăng cấp này đã rồi nói! Bây giờ ta đang đánh trận thăng cấp của Vương Giả! Cái này nếu mà xông lên, ta sẽ chính là người chơi đầu tiên xông lên Vương Giả trong trò chơi!

Nghe vậy, đồng tử đốt lửa thấp giọng nói lẩm bẩm trong miệng.



- Vương Giả lại là thế nào? Cũng chỉ là trò chơi mà thôi, thực sự quan trọng đến vậy sao?

Liếc nhìn đồng tử bên cạnh, Thái Thượng Lão Quân lắc đầu nói:

- Cái này ngươi không hiểu!

Chợt, sắc mặt khẽ thay đổi, nguy hiểm!



Chỉ một thoáng phân tâm, người máy ở đối diện đã lại thoáng hiện mắc câu của mình!

...



Phản ứng của Thái Thượng Lão Quân như thế nào, tạm thời không nói, nhưng chuyện Dược Sư Vương Phật trao thiếp mời cho Thái Thượng Lão Quân, nói mình cũng luyện chế ra Hồi Hồn Đan cường hoá, có ý tiết lộ ra ngoài, dĩ nhiên, chuyện này cũng thu hút không ít sự quan tâm.



Đặc biệt là những cường giả cấp bậc Chuẩn Thánh kia, đối với chuyện này càng quan tâm hơn.



Đương nhiên, cụ thể thế nào, vẫn phải xem kết quả sau khi Dược Sư Vương Phật và Thái Thượng Lão Quân gặp mặt thế nào đã.



Một bên khác, sau khi Giang Lưu đặt hai viên Hồi Hồn Đan cường hoá trong bọc không gian, hắn về đến đoàn thỉnh kinh Tây Hành!



Mấy ngày nay đều bận luyện chế đan dược ở chỗ Dược Sư Vương Phật, cũng không có thời gian tu luyện hẳn hoi.

Nhìn thấy điểm kinh nghiệm cần để thăng cấp không nhiều nữa, tiếp sau đó, Giang Lưu cùng Tôn Ngộ Không bọn họ cùng nhau đánh phó bản.

Thời gian hai ba ngày trôi đi, điểm kinh nghiệm thu được, cuối cùng đã đạt đến điểm giới hạn.

Một dòng chảy ấm áp lướt ngang qua trong người Giang Lưu, đồng thời tiếng hệ thống nhắc nhở vang lên trong đầu Giang Lưu.



Nhắc nhở: Đẳng cấp tăng thêm 1, cấp bậc trước mắt 89!



Tiếng hệ thống nhắc nhở đối với Giang Lưu mà nói, quả thực giống như là âm thanh của tự nhiên.



Đọc thầm một tiếng bản diện nhân vật, lập tức kéo ra bản diện nhân vật của chính mình.



Quả nhiên, thanh cấp bậc kia, thình lình hiển thị ra cấp 89.



Chỉ là, cột kinh nghiệm phía cuối cùng lại khiến Giang Lưu âm thầm lắc đầu.



Cấp 89 tăng đến cấp 90, điểm kinh nghiệm cần có lên đến 138 tỷ! Cái này so với 98 tỷ vừa nãy còn cao hơn một đoạn lớn!



Có điều, tuy rằng cao hơn một đoạn lớn, nhưng mình hiện tại, dù sao cũng đã là cấp 89 rồi, khoảng cách với cấp 90 này chỉ kém một cấp cuối cùng!



Mà mình tới cấp 90, nhờ vé Đề Thăng Đẳng Cấp, mình hoàn toàn có thể trong nháy mắt tiến vào cấp 91, đạt đến cấp bậc Chuẩn Thánh!



Giang Lưu âm thầm tự cổ vũ cho mình, trong lòng thầm lẩm bẩm.



- Ừm, khoảng cách đến mục tiêu nhỏ là cấp 90 của ta, chỉ còn một cấp cuối cùng nữa!

Hơn nữa, Giang Lưu tiếp tục kéo danh sách nhiệm vụ của mình ra xem.



Danh sách nhiệm vụ “Hoàng Đồ Mạt Lộ” cần mình tru sát Ngọc Đế, giải thưởng là 300 tỷ điểm kinh nghiệm đấy!



Hình như, nhiệm vụ này bây giờ có thể đưa lên lịch trình?



Sau khi giải quyết xong BOSS của phó bản một lượt lần nữa, Giang Lưu tiếp tục nhảy từ trong phó bản ra, tiếp đó, kéo danh sách bạn tốt ra, gửi sang cho yêu sư Côn Bằng bên kia một tin nhắn.



Với tốc độ thiên hạ đệ nhất của yêu sư Côn Bằng, trong phút chốc, đã đến trước mặt Giang Lưu.



Côn Bằng hỏi:

- Sao thế? Công Đức Phật? Hồi Hồn Đan cường hoá kia đã đến tay chưa?

Giang Lưu nghe vậy, gật đầu nói:



- Không sai, đã đến tay rồi!

Nghe được lời này, sắc mặt yêu sư Côn Bằng trước tiên là vui mừng, chợt, lại trở nên nghiêm túc trở lại.



Tuy rằng Hồi Hồn Đan cường hoá đã đến tay, đây quả thực là một chuyện vui lớn, nhưng Côn Bằng lại cũng hiểu rõ, những chuyện tiếp sau đây, mới là quan trọng nhất!



Dù sao đơn thuần có Hồi Hồn Đan không đủ để Ô Sào thiền sư sống lại. Bây giờ vẫn cần thứ quan trọng nhất, đó chính là thi thể của Ô Sào thiền sư! Thi thể đó bây giờ đang trong tay Ngọc Đế!



Hơn nữa, mục đích của Công Đức Phật, là tru sát Ngọc Đế, đối với mục đích này của hắn, Côn Bằng dĩ nhiên cũng tán thành!



Phù Tang Thần mộc đến tay, có thể dùng Phù Tang Thần mộc làm vật trung gian, cưỡng chế đem thi thể của Ô Sào thiền sư trở về, nhưng đối với Ngọc Đế mà nói, nên đối phó thế nào đây?



Nhìn Giang Lưu ôm lấy tâm tư tru sát Ngọc Đế, sau khi trầm ngâm suy nghĩ một lúc, Côn Bằng hỏi Giang Lưu:



- Công Đức Phật, ngươi dù sao cũng là người trong Phật Môn, ngang nhiên bày bẫy tru sát Ngọc Đế thế này, không hợp lý lắm thì phải?

- Chuyện này...

Lời của Côn Bằng khiến sắc mặt của Giang Lưu có hơi ngập ngừng.



Thực ra, lời của Côn Bằng cũng có lý, tuy rằng mình bây giờ đã trở mặt thành thù với Ngọc Đế, nhưng mà thực sự ra tay giết Ngọc Đế, điều này thích hợp sao?



- Không sao!

Sau khi trầm ngâm suy nghĩ một lúc, chợt, Giang Lưu lại vỗ tay một cái, nói bằng một bộ dạng không để ý.

Nếu như đã lật mặt rồi, vậy thì xuống tay cũng càng không cần phải giấu giấu giếm giếm!

Hơn nữa, quan trọng nhất là, nếu như có thể vì thế mà khiến Phật Môn và Thiên Đình hoàn toàn quyết liệt, đây gần như cũng là một cục diện vô cùng không tồi!



Được thôi, nếu như chính Giang Lưu cũng nói không sao rồi, dĩ nhiên Côn Bằng cũng sẽ không nói thêm gì nhiều nữa.



Trước tiên, chính là địa điểm xuống tay, chọn ở chỗ nào đây?



Giống với kính Sưu Bảo, muốn đem thi thể của Ô Sào thiền sư trở về, Phù Tang Thần mộc bắt buộc phải ở trong Tiên giới mới được.



Bởi thế, địa điểm lựa chọn, chỉ có thể ở Tiên giới!



Sau khi suy nghĩ một lúc, Giang Lưu và Côn Bằng quyết định một địa điểm, cách xa phạm vi thế lực của Thiên Đình, một tiên sơn hẻo lánh trong Tiên giới.



Thực hai, chính là người xuống tay với Ngọc Hoàng Đại Đế!



Theo lý mà nói, nếu như có Giang Lưu và Côn Bằng liên thủ, tru sát Ngọc Đế đáng lẽ không có vấn gì mới đúng!



Nhưng mà, vì đề phòng, người ra tay với Ngọc Đế, dĩ nhiên là càng nhiều càng tốt!



Chỉ là, chính vào lúc trong lòng Giang Lưu đang suy nghĩ có nên mời Triệu Công Minh giúp đỡ hay không, yêu sư Côn Bằng lại mở miệng nói:



- Nếu như muốn ra tay, nên là hai người chúng ta, nhiều nhất là thêm cả Cao Dương công chúa nữa!

Giang Lưu liếc nhìn Côn Bằng, kinh ngạc hỏi:



- Chỉ ba người chúng ta? Tại sao?

yêu sư Côn Bằng giải thích:



- Giữa hai người các ngươi và Ngọc Đế vốn đã có khúc mắc, giữa nhân và quả là lý lẽ không rõ ràng! Còn ta ra tay với Ngọc Đế, là vì Thái tử Yêu tộc báo thù, đều có thể nói nghe được!

- Thì ra là vậy!

Nghe vậy, vẻ mặt của Giang Lưu bừng tỉnh, gật đầu.



Ngọc Đế, nói thế nào đi nữa bây giờ cũng là chủ Tam giới, nếu như thực sự giết hắn, việc này sẽ có nhân quả lớn!



Nếu như người bình thường xuống tay với hắn, quả thực là không thích hợp!



Nếu như tính toán kỹ lưỡng như thế, quả thực chỉ có ba người mình thích hợp nhất!



Thương lượng cẩn thận với Côn Bằng một lượt, chợt, Giang Lưu gửi một tin nhắn, cũng gọi Cao Dương qua đây.



Ba người chế định chiến lược tác chiến một phen, sau khi suy diễn ra một loạt tình huống chiến đấu thì xác định kế hoạch tác chiến!



Trừ ba người mình ra, Thiện Thi tay cầm Tru Tiên kiếm và Ác Thi tay nắm Thái Cực Đồ, cũng ở một mức độ nào đó có thực lực cấp bậc Chuẩn Thánh!



Bởi thế, Giang Lưu cũng chuẩn bị sắp xếp hai người bọn họ ở góc khuất, làm ám thủ.



Như thế xen ra, cũng khoảng năm vị cường giả cấp bậc Chuẩn Thánh, vây sát một mình Ngọc Đế!



Theo Giang Lưu thấy, khả năng tru sát hắn, có lẽ cũng thành công chín phần trở lên rồi!



Nhưng, chính vào lúc sách lược tác chiến bàn sắp xong, đột nhiên Giang Lưu mở miệng nói:



- Có điều, chúng ta vẫn cần nghĩ cách, không để cho Ngọc Đế chạy thoát nữa!

- Không để cho Ngọc Đế chạy thoát? Là ý gì?

Côn Bằng và Cao Dương đều kinh ngạc nhìn Giang Lưu, không hiểu rõ cho lắm đề xuất này của hắn là ý gì.

- Lúc trước khi tru sát Vương Mẫu nương nương, khi sắp chết, bóng dáng nàng lại đột nhiên biến mất, di chuyển đến chỗ khác, ta cảm thấy, tỉ lệ rất cao là Ngọc Đế cũng sẽ xuất hiện tình huống này!

Giang Lưu mở miệng nói, tường thuật lại tất cả những tình huống mình gặp phải khi tru sát Vương Mẫu nương nương mấy lần trước một lần.



Nghe vậy, sắc mặt của Côn Bằng và Cao Dương đều nghiêm lại, gật đầu nói:



- Nếu như là như thế, cũng quả thực phải phòng bị trước!

Nếu như vào lúc hắn sắp chết, hắn có khả năng xé rách không gian biến mất, vậy thì phải nghĩ cách phong cấm không gian nơi đó trước mới được!



yêu sư Côn Bằng dù sao cũng là một trong những thính khách của Tử Tiêu Cung, gặp nhiều biết rộng, rất mau hắn đã có đối sách tương ứng.



Chỉ nói cần thời gian vài ngày, bố trí xong trước là được.



Gật đầu, cho Côn Bằng thời gian mười ngày đi phong cấm không gian Bất Tri.



Đã lên xong kế hoạch tru sát Ngọc Đế, Cao Dương và Côn Bằng lại từng người rời đi!

Bạn cần đăng nhập để bình luận