Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1393: Truy hỏi Ngọc Đế



Một nhiệm vụ cấp Thần xuất hiện.

Đối với Giang Lưu, đây là một nhiệm vụ chủ động dệt hoa trên gấm, đương nhiên là không có tư cách từ chối rồi.

Nghĩ chuyện Ma giới mở ra một cánh cửa ở nhân gian, việc tìm kiếm Huyền Linh Thảo chín cánh cũng không vội vàng nữa.

Giang Lưu tạm thời cất kính Sưu Bảo vào, đồng thời sau khi thu xếp xong cho những Nhân tộc này, thân hình lóe lên như điện lập tức lao nhanh về phía Thiên Đình.

Một lúc sau, thân hình của Giang Lưu đã đến Nam Thiên Môn.

- Bái kiến Chiên Đàn Công Đức Phật!

Nhìn thấy Giang Lưu đến, sắc mặt của Thiên binh Thiên tướng canh gác trước Nam Thiên Môn bỗng chốc thay đổi, vội vàng lên tiếng, thần sắc lấy sợ hãi làm đa số.

Ban đầu, biểu hiện của những Thiên binh Thiên tướng này rất là tôn kính!

Về sau là xen lẫn sợ hãi!

Và bây giờ? Gần như hoàn toàn xé mặt với Ngọc Đế, những Thiên binh Thiên tướng này nhìn Giang Lưu, đương nhiên cảm thấy rất là sợ hãi rồi.

- A Di Đà Phật, chư vị mạnh khỏe! Bần tăng muốn đến Lăng Tiêu bảo điện, có chút chuyện gấp, không thể nói chuyện cùng các người được!

Tuy đến bây giờ Giang Lưu đã hoàn toàn chẳng nể mặt Ngọc Đế nữa, nhưng đối diện với đám Thiên binh Thiên tướng canh giữ Nam Thiên Môn này vẫn là bộ dạng khiêm nhường giữ lễ.

Nghe thấy lời nói khiêm nhường của Giang Lưu, đám Thiên binh Thiên tướng canh giữ Nam Thiên Môn thụ sủng nhược kinh mà nói:

- Công Đức Phật tự nhiên, bọn ta không dám làm phiền Công Đức Phật!

Sau khi gật đầu, Giang Lưu cũng không có ý nói thêm, thân hình khẽ động, bay về hướng Lăng Tiêu bảo điện.

Nhìn theo bóng dáng rời đi của Giang Lưu, Thiên binh Thiên tướng trước Nam Thiên Môn đều cảm khái nói:

- Ai, bất luận tu vi của Công Đức Phật tới trình độ nào, thân phận biến hóa như thế nào, hắn cũng đều xử sự khiêm nhường với chúng ta, trước giờ chưa từng tỏ ra thái độ ngạo mạn!

- Không sai, quả thực là như thế!

Nghe vậy, những Thiên binh Thiên tướng khác bên cạnh cũng gật đầu đồng ý.

Thế nhưng, vào lúc này, một vị Thiên binh khác đột nhiên nói:

- Chỉ là không biết lần này Công Đức Phật đến đây là có chuyện gì, mỗi lần hắn đến dường như đều chẳng có chuyện gì tốt!

Những lời này đã khiến sắc mặt những người khác khẽ thay đổi.

Thật vậy, hình như gần đây, mỗi lần Công Đức Phật đến Lăng Tiêu bảo điện, cuối cùng đều quậy một trận không vui với Ngọc Đế rồi bỏ về? Thậm chí còn đánh nhau một trận thật lớn nữa.

Lần này, rốt cuộc là vì sao mà đến?

Mấy Thiên binh Thiên tướng suy đoán như thế nào, tạm thời không nói.

Lúc này, bóng dáng của Giang Lưu đã đến trước cửa Lăng Tiêu bảo điện.

- Công Đức Phật, ngươi đến đây là vì?

Tương tự, Vương Linh quan canh giữ cổng Lăng Tiêu bảo điện, vừa nhìn thấy Giang Lưu tới, sắc mặt cũng không khỏi thay đổi.

- A Di Đà Phật, bần tăng đến đây tìm Ngọc Đế bệ hạ, xin Linh quan thông báo một tiếng!

Mặc dù Giang Lưu đến là muốn chất vấn Ngọc Đế, nhưng vẫn phải cật lực duy trì vẻ mặt khách sáo bên ngoài.

- Chuyện, chuyện này…

Nghe Giang Lưu nói như vậy, trên mặt Vương Linh quan lộ ra vài phần khó xử.

Thấy thái độ của Vương Linh quan như thế, Giang Lưu khẽ nhướng mày nói:

- Sao thế? Vương Linh quan muốn bần tăng tự mình xông vào sao?

Tuy rằng cũng cảm thấy Giang Lưu tới đây chẳng có chuyện gì tốt, nhưng, dù nói thế nào cũng tốt hơn là để hắn tự xông vào trong đúng không?

Vì vậy, Vương Linh quan lập tức thay đổi giọng điệu nói:

- Không, không phải ý này, Công Đức Phật xin đợi một lát!

Vừa dứt lời, Vương Linh quan đi thẳng vào Lăng Tiêu bảo điện.

Vương Linh quan nói, coi như là giữ thể diện cho Ngọc Đế rồi, chỉ nói Giang Lưu đến cầu kiến:

- Bệ hạ, Chiên Đàn Công Đức Phật đến Lăng Tiêu bảo điện, cầu kiến bệ hạ!

Chỉ là, Ngọc Đế lại không dễ nói chuyện như thế, nghe vậy bèn xua tay nói:

- Vậy sao? Bây giờ quả nhân có chuyện quan trọng, không có thời gian gặp hắn! Bảo hắn trở về đi!

- Chuyện, chuyện này...

Nghe Ngọc Đế cự tuyệt, sắc mặt của Vương Linh quan rất là khó coi.

Thái độ vừa rồi của Chiên Đàn Công Đức Phật, hắn đã nhìn thấy rất là rõ ràng!

Cùng lúc đó, những vị Thần Tiên khác trên Lăng Tiêu bảo điện đều nhìn nhau, bệ hạ nói gì vậy? Chiên Đàn Công Đức Phật đến cầu kiến, vậy mà lại trực tiếp từ chối?

Có phải quá không nể mặt người ta rồi không?

Nhìn thấy dáng vẻ do dự của Vương Linh quan, sắc mặt Ngọc Đế khẽ trầm xuống, hắn nói:

- Thế nào? Lời của quả nhân còn chưa đủ rõ ràng sao?

- Không phải, bệ hạ, tuy rằng Chiên Đàn Công Đức Phật đến đây cầu kiến, nhưng nhìn dáng vẻ của hắn, nhất định muốn tiến vào đây! Nếu như cự tuyệt, ta sợ là hắn sẽ trực tiếp xông vào, thuộc hạ không thể cản được hắn, vẫn mong bệ hạ nể mặt thần không có công lao cũng có khổ lao…

Vương Linh quan cúi đầu xuống, nói rõ ràng thái độ của Giang Lưu là nhất định muốn xông vào, lại lấy nguyên nhân Ngọc Đế đồng ý xác định là do Ngọc Đế cảm thấy đáng thương cho hắn, giữ lại thể diện cho Ngọc Đế.

Ngọc Đế đương nhiên cũng hiểu được suy nghĩ của Vương Linh quan, sắc mặt lúc trắng lúc xanh.

Chợt, im lặng trong giây lát, hắn mượn nước đẩy thuyền mà gật đầu:

- Nếu đã như thế, vậy ngươi đi truyền hắn vào đây. Quả nhân ngược lại muốn xem thử, hắn tới Lăng Tiêu bảo điện của ta là vì cái gì!

- Đa tạ bệ hạ thương xót!

Nghe vậy Vương Linh quan lập tức gật đầu nói.

Nói rồi hắn đứng dậy, xoay người chạy ra ngoài.

Một lúc sau, chỉ thấy Giang Lưu mặc Thanh Liên Phật Y đi thẳng vào Lăng Tiêu bảo điện.

Vừa đến Lăng Tiêu bảo điện, Giang Lưu lập tức hành lễ với Ngọc Đế:

- Bần tăng tham kiến Ngọc Đế bệ hạ!

Chỉ là, không đợi Ngọc Đế đáp lời, Giang Lưu đã giành nói tiếp:

- Bần tăng tới đây, là có chuyện muốn đối chất với Ngọc Đế bệ hạ!

Vừa rồi Giang Lưu bước vào, dáng vẻ chủ động hành lễ cũng khiến tâm trạng của Ngọc Đế dịu đi không ít, lúc này, nghe thấy Giang Lưu muốn đối chất, sắc mặt Ngọc Đế lập tức lại âm trầm đi rất nhiều.

Ngọc Đế nhìn chằm chằm vào Giang Lưu nói:

- Vậy sao? Không biết Chiên Đàn Công Đức Phật có gì muốn đối chất với quả nhân?

Cùng lúc đó, các vị Thần Tiên khác trên Lăng Tiêu bảo điện cũng bắt đầu rỉ tai thì thầm, nhỏ giọng bàn luận với nhau.

Chỉ cảm thấy thái độ của Chiên Đàn Công Đức Phật quả thực càng ngày càng láo xược.

- Chuyện bần tăng chất vấn chính là, trong Bắc Câu Lô Châu có cường giả Ma giới xây dựng một cánh cửa ở đây, để Ma giới có thể thông thẳng đến Nhân gian mà không bị cản trở, thậm chí còn hình thành một bộ lạc Ma giới!

- Hôm nay, ở khu vực Bắc Câu Lô Châu, ma khí ngút trời, rất nhiều Nhân tộc bị Ma tộc tùy ý săn giết như thức ăn!

- Bần tăng nghe nói nhân gian sớm đã có tu sĩ truyền thư cầu xin lên trời, khẩn cầu Thần Tiên trên trời hạ giới trừ ma, nhưng, Thiên Đình lại chẳng có động tĩnh gì!

- Bần tăng dám hỏi Ngọc Đến, sao lại như thế?

Thái độ Giang Lưu rất cứng rắn, nhìn chằm chằm Ngọc Đế, một hơi nói rõ ràng rành rọt mọi chuyện.

- Cái này, còn có chuyện này sao? Ma giới vậy mà lại xây cánh cổng ở Nhân gian?

Những vị Thần Tiên có mặt vốn dĩ cảm thấy thái độ của Giang Lưu có chút cứng rắn, nhưng bây giờ nghe xong những lời này, những vị Thần Tiên này đều trầm giọng bàn luận, ai nấy cũng cảm thấy chuyện này có hơi khoa trương.

Từ khi nào, Ma giới lại kiêu ngạo đến mức này?

Suy cho cùng, Nhân gian cũng nằm trong phạm vi quản lý của Thiên Đình không phải sao?

Thỉnh thoảng có mấy Ma tộc lén lút đi qua khe nứt không gian.

Nhưng trực tiếp xây cánh cửa, đây chẳng phải là hoàn toàn khinh thường sự uy nghiêm của Thiên Đình sao?

- Pháp sư Huyền Trang, thật là có hứng thú!

Nghe Giang Lưu đem chuyện xây dựng cánh cổng ở Ma giới ra nói nhanh như vậy, còn là lên Lăng Tiêu bảo điện nói, sắc mặt Ngọc Đế cũng trở nên u ám đi rất nhiều, hắn trầm giọng nói:

- Theo như ta biết, pháp sư Huyền Trang ngươi đang đi Tây phương thỉnh kinh, chắc là nên ở Tây Ngưu Hạ Châu mới đúng? Sao lại đi loanh quanh vào Bắc Câu Lô Châu rồi?

- A Di Đà Phật, bần tăng đến Bắc Câu Lô Châu là vì chút chuyện, bần tăng hành động tự do, cũng không cần bẩm báo với Ngọc Đế bệ hạ chứ?

Nghe vậy, Giang Lưu vẫn giữ thái độ cứng rắn nói với Ngọc Đế.

Thái độ mạnh mẽ của Giang Lưu khiến Ngọc Đế càng thêm tức giận trong lòng.

Hắn tiếp tục nói:

- Chuyện quả nhân quản lý Tam giới Lục đạo như thế nào, hình như cũng không liên quan đến Phật Môn các ngươi nhỉ? Ta thấy pháp sư Huyền Trang ngươi vẫn là nên đặt tâm tư trên việc đi Tây phương thỉnh kinh đi!

Nghe Ngọc Đế nói vậy, Giang Lưu tức giận nói thẳng:

- Tuy nói bần tăng là người trong Phật Môn, nhưng cũng là Nhân tộc. Nhân tộc ở Bắc Câu Lô Châu như đang trong dầu sôi lửa bỏng, làm sao bần tăng có thể khoanh tay đứng nhìn, làm sao không có tư cách xen vào chứ?

- Chuyện này...

Tuy nói thái độ của Giang Lưu thật sự khiến người ta tức giận, nhưng cũng đồng nghĩa, lời nói của hắn rất có đạo lý.

Ngọc Đế nhất thời chỉ cảm thấy nghẹn lời, không biết nên trả lời như thế nào.

Giang Lưu nhìn chằm chằm Ngọc Đế, hoàn toàn không nể mặt mũi, giọng điệu chất vấn:

- Vẫn xin bệ hạ cho ta một lời giải thích, cho Nhân tộc một lời giải thích! Cũng là cho muôn dân ở Tam giới Lục đạo một lời giải thích!

Dù sao bản thân hắn và Ngọc Đế cũng đã xé mặt nhau từ lâu, bề ngoài cũng không cần duy trì hòa khí làm gì.

Tất cả Thần Tiên trong Lăng Tiêu bảo điện, sau khi mặt đối mặt nhìn nhau, đều chọn cách im lặng, ánh mắt rơi vào Ngọc Đế, chờ xem Ngọc Đế trả lời như thế nào.

Mặc dù thái độ của Chiên Đàn Công Đức Phật thực sự có hơi cứng rắn một chút, nhưng những gì hắn nói vẫn có lý.

Hơn nữa, chuyện của Nhân tộc do Lý Thế Dân nắm quyền quản lý, còn mối quan hệ giữa Lý Thế Dân và Công Đức Phật mọi người đều biết.

Hắn coi chuyện của Nhân tộc như chuyện của mình, cũng là hợp tình hợp lý.

Còn Nhân giới lại bị Ma giới ngang nhiên xây tạo một cánh cửa, Công Đức Phật cấp thiết trong lòng, nói chuyện với Ngọc Đế một cách lỗ mãng như thế dường như cũng có thể lý giải được.

- Bệ hạ!

Thái độ kiên quyết đòi Ngọc Đế một câu giải thích, thấy Ngọc Đế lâu không có trả lời hắn, Giang Lưu không nhịn được nói:

- Nếu Ngọc Đế bệ hạ ngươi đã không trả lời, vậy thì, bần tăng lại hỏi bệ hạ một câu nữa, chuyện kiến tạo Ma Môn ở Bắc Câu Lô Châu của Ma giới, có phải bệ hạ đã biết từ sớm rồi?

Lời này, Ngọc Đế càng không biết phải trả lời như thế nào.

Nói thẳng mình biết? Từ bỏ danh tiếng của mình à?

Thế nhưng, trực tiếp phủ nhận nói không biết, mình thân là chủ Tam giới, miệng vàng lời ngọc.

Nếu lời nói dối này bị phơi bày, danh tiếng của mình sẽ càng xuống dốc không phanh!

Bạn cần đăng nhập để bình luận