Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1384: Lại một vị Chuẩn Thánh vẫn lạc



Ô Sào thiền sư nhìn lồng ngực mình, bị một cái ma trảo xuyên qua, khóe miệng trào ra một vệt máu, đồng thời, khó khăn quay đầu lại.

Là ai? Trốn trong bóng tối đánh lén ta, vậy mà ta lại không phát hiện ra?

Quay đầu lại, nhìn thấy một Ma ảnh đang đứng phía sau mình, Ô Sào thiền sư sực tỉnh:

- Ma Chủ La Hầu, không ngờ, đường đường là Ngọc Đế chủ Tam giới, vậy mà lại, lại...

Phụt!

Móng vuốt của Ma ảnh bóp chặt trái tim của Ô Sào thiền sư, không đợi Ô Sào thiền sư nói hết, móng vuốt dùng sức siết chặt, trái tim của Ô Sào thiền sư trực tiếp nổ tung.

Ánh mắt hắn tối sầm xuống, bỗng chốc, hơi thở của Ô Sào thiền sư nhanh chóng biến mất, hiển nhiên là hắn đã chết.

Ngọc Đế bên cạnh nhanh tay lẹ mắt, giơ tay vung lên, hồ lô Trảm Tiên rơi xuống từ không trung, bị Ngọc Đế thu vào trong tay.

Nhìn thấy hành động của Ngọc Đế, Ma Ảnh cũng chẳng nói gì thêm, chỉ giơ tay ra, một con búp bê vải nổi lên trên người Ô Sào thiền sư rồi rơi vào trong vuốt của Ma ảnh.

Chính là Đinh Đầu Thất Tiễn Thư – một món chí bảo khác của Ô Sào thiền sư.

Sau khi thu Đinh Đầu Thất Tiễn Thư lại, Ma Ảnh nói với Ngọc Đế:

- Hạo Thiên, chuyện bản tọa đồng ý với ngươi đã làm được rồi, he he he, chuyện bản tọa thiết lập một cánh cửa ở Bắc Câu Lô Châu, hi vọng ngươi đừng nuốt lời!

Thấy Đinh Đầu Thất Tiễn thư bị Ma ảnh thu lại, chân mày đang cau lại của Ngọc Đế bỗng giãn ra, gật đầu nói:

- Yên tâm! Quả nhân nói lời giữ lời!

Sau khi nhận được câu trả lời của Ngọc Đế, Ma ảnh cũng chẳng nói gì thêm, suy cho cùng tiên ma khác biết, thân hình khẽ động rồi nhanh chóng biến mất nơi chân trời.

- Thực lực của tên này, càng lúc càng khó lường rồi!

Nhìn thấy Ma ảnh chạy xa, trong miệng Ngọc Đế lại lẩm bẩm.

Nếu chia theo vai vế thì vai vế của Ma ảnh này gần như là cùng một thế hệ với Hồng Quân lão tổ, có thể có được sức mạnh cường hãn như thế, hình như cũng là hợp tình hợp lý.

Trước đại kiếp Long Phượng, từng có đại kiếp Thần Ma.

Lấy Ma Tổ La Hầu dẫn đầu, cùng với mấy người Hồng Quân lão tổ, Càn Khôn lão tổ, Dương Mi lão tổ, để chiếm cứ đại lục Hồng Hoang mà bùng nổ một trận đại chiến.

Trận chiến lúc đầu, tuy rằng La Hầu đại bại thân vong, thế lực tàn dư của Ma tộc trở về Ma giới!

Nhưng, lúc trước khi đại lục Hồng Hoang vẫn chưa có luân hồi, mấy vị đại năng giả của Ma tộc đã triệu tập hồn phách của La Hầu Ma tộc!

Trải qua hàng trăm triệu năm, hồn phách này vậy mà đã tu luyện đến cảnh giới Chuẩn Thánh đỉnh phong.

Đây là đại năng gần như đã bị quên lãng trong một góc xó nào đó của thời đại đại lục Hồng Hoang, nhưng lại ẩn giấu cực kỳ thâm sâu!

Cũng chỉ có người có thân phận như hắn mới có tư cách tự xưng là chủ Ma giới.

Từng là Ma Tổ, bây giờ là Ma Chủ.

Lắc đầu, sau khi trong lòng cảm khái một hồi, Ngọc Đế thu lại tâm tư, cất thi thể của Ô Sào thiền sư lại, rồi cũng xoay người rời đi.

Mượn sức mạnh của Ma Chủ La Hầu giết chết Ô Sào thiền sư, đối với Ngọc Đế mà nói, hành động lần này có thể được coi là thành công viên mãn!

Không còn cái tên Ô Sào thiền sư có thể khắc chế được đại trận Chu Thiên Tinh Đấu, đại trận của hắn mới có thể chân chính phát huy được nguồn sức mạnh cực đại!

Tuy nói Yêu tộc vẫn chưa suy tàn, nhưng Ô Sào thiền sư là Hoàng tộc cuối cùng của Yêu tộc, trên người đương nhiên cũng sẽ có khí vận của Yêu tộc!

Sau khi Ô Sào thiền sư vẫn lạc, trời đất bắt đầu xuất hiện dị tượng.

Cả bầu trời xanh thẳm, bỗng chốc biến thành một màu đỏ tươi như máu!

Đồng thời, từng giọt mưa máu từ trên trời rơi xuống, dường như cả ông trời cũng đang khóc lóc thảm thiết vậy!

Trong mơ hồ, còn có thể nghe được tiếng khóc nức nở.

Trong lòng như có dự cảm, ngay lúc này tất cả Yêu tộc ở Tam giới Lục đạo đều đang ngẩng cổ lên trời mà gào thét.

Bất luận là Yêu tinh mới khai linh trí, hay là Yêu tiên đã tu luyện đến cảnh giới cực cao, cũng đều kêu gào về phía trời cao.

Lúc này, đám người Giang Lưu đúng lúc vừa đánh xong một phó bản, đang nghỉ ngơi, đột nhiên phát hiện bầu trời biến thành màu máu đỏ, thậm chí còn đổ một trận mưa máu, vẻ mặt không khỏi kinh ngạc, nói:

- Lại xảy ra chuyện gì rồi?

Tôn Ngộ Không gãi gãi phía sau gáy của mình, đột nhiên mở miệng đoán mò:

- Cảnh tượng kỳ lạ này, chẳng lẽ lại có cường giả Chuẩn Thánh vẫn lạc sao?

- Chuyện này...

Nghe Tôn Ngộ Không nói vậy, trong lòng Giang Lưu khẽ động!

Không thể không nói, Tôn Ngộ Không đoán như thế, dường như cũng rất có đạo lý.

Đại năng cấp bậc Chuẩn Thánh, mỗi một người đều là cường giả đứng trên đỉnh cao thiên địa, đứng gần Thánh Nhân!

Tổng cộng hàng trăm triệu năm nay cũng chỉ còn sống được hai mươi ba mươi vị mà thôi!

Bởi vì tính toán của mình, Di Lặc Phật Tổ và Vương Mẫu nương nương có thực lực tương đối thấp trong cấp Chuẩn Thánh đã lần lượt vẫn lạc!

Bây giờ, tự nhiên khi không, sao lại có thêm một cường giả cấp Chuẩn Thánh vẫn lạc nữa rồi?

Lần này là vị nào vẫn lạc đây?

Phải nói, tu vi bây giờ của hắn tuy không bằng Đại La Kim Tiên, nhưng, con đường đi về phương Tây đã đi tới thời điểm này, cường giả cấp Chuẩn Thánh mình đều quen biết không ít, hoặc là biết đến không ít.

Như Lai Phật Tổ, yêu sư Côn Bằng, Ô Sào thiền sư, Trấn Nguyên Tử Đại Tiên!

Vương Mẫu nương nương, Ngọc Hoàng Đại Đế, Thái Thượng Lão Quân, Nhiên Đăng Phật Tổ!

Di Lặc Phật Tổ, Minh Hà lão tổ, Minh Vương Khổng Tuyên, Vân Tiêu tiên tử!

Triệu Công Minh Đại Tiên, Long tộc Long Bá, Phượng tộc Phượng Tam, Kỳ Lân Vương!

Vô Thiên Phật Tổ! Tổ Vu Chúc Cửu Âm, Mộng Ma.

Trong lòng Giang Lưu bắt đầu đếm lại kỹ lưỡng, khắp thiên hạ này, hắn đã biết hoặc đã tiếp xúc được với mười chín vị cường giả cấp Chuẩn Thánh rồi.

Ngoài ra còn có ân sư thụ nghiệp chân chính của Trư Bát Giới, Đại pháp sư Huyền Đô là đệ tử Nhân giáo cũng có tu vi Chuẩn Thánh.

Còn có Quảng Thành Tử, Đại sư huynh của Xiển Giáo cũng có tu vi Chuẩn Thánh!

Hai người này, Giang Lưu cũng biết.

Chuẩn Thánh mà hắn biết có tới hai mươi mốt vị, sau khi Di Lặc Phật Tổ và Vương Mẫu nương nương vẫn lạc, thì còn lại mười chín người!

Mười chín vị cường giả này, người nào người nấy đều không đơn giản, thế mà, hôm nay lại có cường giả Chuẩn Thánh vẫn lạc thật sao? Nhưng là ai vẫn lạc vậy chứ?

Đối với thế giới này, cường giả Chuẩn Thánh vẫn lạc không phải là chuyện nhỏ.

Bên phía Giang Lưu đoán được hiện tượng kỳ lạ này là do có cường giả Chuẩn Thánh vẫn lạc, mà lúc này, những cường giả Chuẩn Thánh khác đương nhiên cũng biết chuyện này là như thế nào.

Không giống như Giang Lưu vẫn chưa biết cụ thể là ai vẫn lạc, mấy vị Chuẩn Thánh khác như có dự cảm, rất nhanh đã hiểu ra người vừa mới vẫn lạc là ai.

Bỗng chốc, mấy vị đại lão Chuẩn Thánh đều có phản ứng khác nhau.

- Người thứ ba rồi, cường giả Chuẩn Thánh, mười ngàn năm, thậm chí trăm ngàn năm cũng khó mà vẫn lạc một người, chỉ trong thời gian mấy năm ngắn ngủi, vậy mà lại đã có ba vị vẫn lạc, thời kỳ vô lượng lượng kiếp quả nhiên đáng sợ!

Trong U Minh Huyết Hải, Minh Hà lão tổ lẩm bẩm trong miệng, dáng vẻ hoảng sợ.

Xem ra, vẫn là bản thân hắn khá thông minh, thời kỳ vô lượng lượng kiếp này rụt đầu không lộ diện, mới là cách tốt nhất để đối phó với kiếp nạn này.

- Ai, Hoàng tộc cuối cùng của Yêu tộc cũng vẫn lạc rồi sao?

Tại lãnh địa của Vu tộc Ma giới, Chúc Cửu Âm thở dài một tiếng, chỉ cảm thấy thổn thức bùi ngùi.

- Đáng chết, là ai! Là ai đã giết Thái tử?

Ở một bên khác, sau khi yêu sư Côn Bằng biết được tin Ô Sào thiền sư vẫn lạc, tức giận gầm lên.

Trong Yêu tộc, yêu sư Côn Bằng này có địa vị không tầm thường!

Chỉ là, trong đại chiến Vu tộc lúc trước, rõ ràng biết kết quả cuối cùng là Yêu tộc và Vu tộc đều sẽ lưỡng bại câu thương giống như đại kiếp Long Phượng, nhưng Đế Tuấn và Thái Ất lại kiên quyết tin bản thân có thể thành công, còn yêu sư Côn Bằng muốn tự bảo vệ mình mà bắt đầu ẩn thân!

Đến nỗi sau đại chiến Vu tộc, yêu sư Côn Bằng bị Yêu tộc xem là một tên nhát gan tham sống sợ chết.

Cho dù như thế, Côn Bằng cũng không cảm thấy bản thân có lỗi!

Đối với Yêu tộc, mình vẫn có cảm tình rất sâu đậm, chỉ có điều, mình muốn sống tiếp, cái này cũng sai sao?

Suốt cả quá trình, cho dù Côn Bằng không được Yêu tộc xem trọng, thậm chí mối quan hệ cùng vị Thái tử cuối cùng Ô Sào thiền sư cũng chẳng mật thiết mấy!

Nhưng Côn Bằng vẫn xem trọng hắn, phàm là những gì có thể giúp được, ngoại trừ Hồng Mông tử khí không thể nhường ra, những thứ khác hắn đều sẵn lòng giúp đỡ.

Nhưng mà, hôm nay biết được Ô Sào thiền sư đã bỏ mạng, cả tộc Kim Ô đã hoàn toàn bị diệt vọng, Hoàng tộc của Yêu tộc biến mất, trong lòng yêu sư Côn Bằng cảm thấy vô cùng tức giận!

Tâm trạng của yêu sư Côn Bằng như thế nào, tạm thời không nói!

Bên phía Giang Lưu, cảm thấy trong lòng rất hiếu kỳ, đương nhiên là muốn tìm đại lão cấp Chuẩn Thánh để hỏi thử rồi.

Như thế, những Chuẩn Thánh mà hắn biết, nên tìm ai hỏi mới thích hợp đây?

Lặng lẽ suy nghĩ một hồi, Giang Lưu lập tức mở danh sách bạn bè ra.

Cường giả cấp Chuẩn Thánh vẫn lạc, cũng không nhất định phải hỏi Chuẩn Thánh, có một người, nghĩ chắc cũng sẽ biết, đó chính là Địa Tạng Vương Bồ Tát!

Mặc kệ là vị Chuẩn Thánh nào vẫn lạc, vong hồn cuối cùng cũng sẽ về tay của hắn thôi?

Sau khi mở hộp thoại với Địa Tạng Vương Bồ Tát, Giang Lưu gửi một tin nhắn qua đó, hỏi tình hình.

Sau khi Giang Lưu hỏi, không lâu sau, Địa Tạng Vương Bồ Tát đã trả lời lại.

- Người vẫn lạc lần này, chính là Ô Sào thiền sư!

- Là Ô Sào thiền sư bị giết sao?

Nghe vậy, Giang Lưu không khỏi kinh ngạc.

Thân là tộc Kim Ô, có thể coi là thiên phú dị bẩm, hơn nữa, Ô Sào thiền sư có sát khí là Trảm Tiên Phi Đao trong tay, còn có tu vi cấp 96…

Tổng hợp thực lực, Ô Sào thiền sư cũng nên xếp vào danh sách những nhân vật xuất chúng của cấp Chuẩn Thánh chứ?

Vậy mà lại bị giết? Rốt cuộc là ai đã ra tay?

Giang Lưu đương nhiên là mở miệng hỏi rồi.

Sau khi Giang Lưu hỏi, qua một lúc sau, Địa Tạng Vương Bồ Tát vẫn đưa cho hắn một câu trả lời chuẩn xác.

- Chuyện ở phía sau vốn không thể nói rõ, đây là quy tắc, nhưng Huyền Trang ngươi đã muốn biết, nói cho ngươi biết cũng không sao, là Ngọc Đế liên thủ với chủ Ma giới La Hầu đánh hạ Ô Sào thiền sư!

- Ngọc Đế! Vậy mà lại là Ngọc Đế! Hắn liên thủ với cường giả của Ma giới cùng nhau ra tay? La Hầu? La Hầu này không phải đã vẫn lạc từ trước đại kiếp Long Phượng rồi sao?

Câu trả lời của Địa Tạng Vương Bồ Tát khiến Giang Lưu sững sờ, trong lòng càng cảm thấy vô cùng ngạc nhiên.

Chỉ cảm thấy câu trả lời này quá nhiều thông tin rồi.

- Nói đến đây thôi, yêu sư Côn Bằng đến rồi, xem ra, hắn là đến vì hồn phách của Ô Sào thiền sư!

Chỉ là, vẫn chưa đợi Giang Lưu hỏi thêm thông tin về La Hầu, Địa Tạng Vương Bồ Tát lại gửi một tin nhắn khác đến.

Đóng hộp thoại nói chuyện với Giang Lưu, Địa Tạng Vương Bồ Tát nhìn yêu sư Côn Bằng đang xông vào Địa Phủ của mình như một cơn gió.

Bạn cần đăng nhập để bình luận