Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 667: Hồi Hồn Đan Mất Đi Hiệu Lực

Giang Lưu cùng Trư Bát Giới về tới phàm trần.
- Thánh Tăng, như thế nào? Mấy nhện tinh bên cạnh nhìn xem Giang Lưu cùng Trư Bát Giới trở về, lập tức vây quanh, chờ mong hỏi.
- Ừm, thành công, lấy được Hồi Hồn Đan!
Trên mặt Giang Lưu mang ý cười.
Lần này không chỉ thành công lấy được Hồi Hồn Đan, lại thêm lấy được một đống lớn đủ loại đan dược, đối với Giang Lưu tới nói, quả thực là thu hoạch ra ngoài ý định.
Vậy liền giống như, tiện tay gắn một cái lưới đánh cá xuống, vốn chuẩn bị bắt mấy con tôm tép nhãi nhép xong.
Không nghĩ đến, một lưới này đánh xuống, vậy mà bắt được một khối vàng lớn, hoàn toàn là niềm vui ngoài ý muốn a.
- Vậy, vậy tranh thủ thời gian...
Nghe được Giang Lưu trả lời, trên mặt mấy nhện tinh đều tràn đầy thần sắc kinh hỉ, tiếp đó, chỉ vào bên cạnh một con nhện to lớn khó coi màu nâu đen.
Đây là nhện tinh đã chết, đã hiện ra nguyên hình rồi.
Thừa dịp thời điểm Giang Lưu cùng Trư Bát Giới bên trên Thiên Đình đi lấy Hồi Hồn Đan, những nhện tinh này đã đem thi thể đại tỷ các nàng, từ Bàn Tơ Động chở tới rồi.
Giang Lưu nhẹ gật đầu, lấy ra một hồ lô chứa đan dược, từ bên trong đổ ra một chút.
Lập tức từ bên trong lăn ra bảy tám viên Hồi Hồn Đan tới.
Tiếp đó, Giang Lưu lại cất những Hồi Hồn Đan này vào, chỉ lưu lại một viên tại trong tay, quay đầu giao cho nữ yêu áo cam bên cạnh, nói:
- Cho ngươi, đây chính là Hồi Hồn Đan của Thái Thượng Lão Quân, có thể khởi tử hồi sinh!
Nhìn nhìn Hồi Hồn Đan trong tay chính mình, tiếp đó, những nhện tinh này lại nhìn một chút hồ lô trong tay Giang Lưu, khóe miệng đều hơi kéo ra.
Vừa rồi tùy tiện đổ một chút, chính là bảy tám khỏa Hồi Hồn Đan ra rồi? Xem ra, vừa rồi còn không có đổ hết.
Rốt cuộc có bao nhiêu khỏa Hồi Hồn Đan ở trong đó?
Khởi tử hồi sinh, đối với vô số người, thậm chí yêu ma đều là sự tình vô cùng khó khăn, thế nhưng, đến Giang Lưu nơi này, lại tựa hồ như vô cùng đơn giản? Cả Hồi Hồn Đan cũng có nhiều như vậy?
- Oa, sư phụ, các ngươi làm sao làm lấy được nhiều Hồi Hồn Đan như vậy, lão quan kiahôm nay thế mà tích hào phóng như vậy? Tôn Ngộ Không bên cạnh nhìn đến đây, bộ dáng hoàn toàn nhịn không được, kinh ngạc lớn tiếng kêu lên.
- Hắc hắc hắc, Hầu ca, ngươi không biết a, một hồ lô Hồi Hồn Đan này, chỉ là một góc của băng sơn mà thôi a!
Trư Bát Giới bên cạnh tự giác chính mình chiếm cứ công lao lớn lao mới lấy được những đan dược này, vì thế, nghe vậy nhịn không được hắc hắc cười không ngừng nói.
- Ồ? Chỉ là một góc của băng sơn? Vậy các ngươi hôm nay liền thu hoạch bao nhiêu a?
Nghe được lời Trư Bát Giới, mấy người bọn Tôn Ngộ Không cùng Sa Ngộ Tĩnh, thần sắc trong mắt vừa mừng vừa sợ nói ra.
- Nhị sư huynh, ngươi, ngươi cùng sư phụ, sẽ không dời trống toàn bộ Đâu Suất Cung đi đúng không? Sa Ngộ Tĩnh bên cạnh vào lúc này, nhịn không được mở miệng, kinh ngạc hỏi Trư Bát Giới.
- Cái kia không có khả năng, dời trống là sự tình không thể!
Nghe vậy, Trư Bát Giới kiên định lắc đầu nói ra.
Một lời đến đây, có chút dừng lại, lại nở nụ cười, nụ cười thoạt nhìn cực kỳ hèn mọn:
- Bất quá, nếu như là nói ta cùng sư phụ dời gần phân nửa Đâu Suất Cung, hẳn là có thể nói được!
- Sư phụ?
Lời Trư Bát Giới nói, tự nhiên độ tin cậy phải đánh dấu chấm hỏi, nghe được Trư Bát Giới nói lời này, Tôn Ngộ Không cùng Sa Ngộ Tĩnh hai người đều là bộ dáng bán tín bán nghi, chợt, xoay đầu lại, hỏi dò nhìn về phía Giang Lưu.
- Ừm, nếu như nói dời gần phân nửa Đâu Suất Cung, thì cũng gần đúng!
Đối mặt ánh mắt Tôn Ngộ Không cùng bọn Sa Ngộ Tĩnh hỏi dò, Giang Lưu suy nghĩ, cũng đồng ý nhẹ gật đầu.
- Tê!
Nghe được chính miệng Giang Lưu thừa nhận, mấy người bọn Tôn Ngộ Không , cũng không khỏi đến hít vào một ngụm khí lạnh.
Dời trống gần phân nửa Đâu Suất Cung? Sư phụ, các ngươi, các ngươi thật là quá tàn nhẫn?
Tiểu Bạch Long bên cạnh Giang Lưu, là người thứ nhất nhịn không được, mở miệng nói ra.
- Đúng vậy a đúng vậy a, lão quan kia lúc bình thường hẹp hòi cực kì, lão Tôn ta năm trăm năm trước cũng chỉ là ăn mười mấy hồ lô Kim Đan của hắn mà thôi, liền tức giận đến muốn cầm lão Tôn ta đi luyện đan rồi, hôm nay thế nào để cho sư phụ ngươi trực tiếp dời trống gần phân nửa Đâu Suất Cung chứ?
Trên mặt Tôn Ngộ Không, càng thêm tràn đầy thần sắc kinh ngạc nói ra.
- Cái này, đó là bởi vì Thái Thượng Lão Quân hôm nay không tại Đâu Suất Cung, cho nên, ta cùng Bát Giới, còn có hai đồng tử Đâu Suất Cung chơi mạt chược, trong bất tri bất giác thắng được!
Nghe được Tôn Ngộ Không nói lời này, Giang Lưu giải thích nói ra.
- Thì ra là thế!
Nghe được lời giải thích này, bọn Tôn Ngộ Không bừng tỉnh đại ngộ.
Sư huynh đệ mấy người ở cùng một chỗ lâu như vậy, đối với năng lực Trư Bát Giới đánh bạc gần như xưng hack, bọn Tôn Ngộ Không tự nhiên đều biết rõ.
- Thánh Tăng, cái này, hiệu quả Hồi Hồn Đan, phải bao lâu mới có thể phát huy a!
Thời điểm khi Giang Lưu cùng bọn Tôn Ngộ Không tán gẫu, sau một lúc lâu, mấy nhện tinh liền nhích lại gần, có chút thấp thỏm hỏi Giang Lưu.
- A? Còn không có hiệu quả sao? Nghe được lời này, trên mặt Giang Lưu mang vẻ ngạc nhiên, đi tới.
Giang Lưu cũng không phải lần đầu tiên sử dụng Hồi Hồn Đan, bình thường ăn xong, chẳng mấy chốc sẽ phát huy tác dụng a.
Quả nhiên, đám người Giang Lưu đi tới thi thể bên cạnh nữ yêu nhện tinh áo đỏ kia.
Chỉ thấy thi thể nhện tinh này vẫn như cũ nằm trên mặt đất, khí tức đều không, hiển nhiên Hồi Hồn Đan hoàn toàn không có phát huy hiệu quả.
Cái này sao có thể?
Đừng nói là trong lòng Giang Lưu cảm thấy kinh ngạc, mấy người bọn Tôn Ngộ Không bên cạnh, nhìn thấy nhện tinh chết đi hoàn toàn không có dấu hiệu phục sinh, cũng đều hai mặt nhìn nhau.
- Sư phụ, ngươi thắng những Hồi Hồn Đan này, không phải là giả a?
Cuối cùng, ánh mắt Tôn Ngộ Không nhìn về phía Giang Lưu, ngờ vực vô căn cứ hỏi.
Hình như chỉ có lời giải thích này rồi?
- Không có khả năng!
Nghe được lời Tôn Ngộ Không nói, Giang Lưu quả quyết lắc đầu.
Trước đó thời điểm những đan dược này thắng đến, Giang Lưu cũng đều chính mắt nhìn thấy qua, tự nhiên, tin tức tương quan những đan dược này cũng đều xuất hiện ở trong mắt Giang Lưu.
Hiệu quả Hồi Hồn Đan này, tự nhiên Giang Lưu cũng tận mắt thấy rồi.
Nếu nói là thắng đến một đống lớn Hồi Hồn Đan giả? Tin tức thuộc tính hệ thống nổi lên, không có khả năng lừa gạt mình.
- Đúng vậy a, bộ dáng hai đồng tử kia cuối cùng đau lòng, tuyệt không có khả năng là giả!
Trư Bát Giới bên cạnh cũng gật đầu nói, không tin những đan dược thắng đến này sẽ là giả.
- Vậy liền kì quái!
Tôn Ngộ Không miệng thấp giọng nỉ non.
- Sư phụ, ngươi cảm thấy là vì cái gì mà không có tác dụng?
Khác với chính Tôn Ngộ Không suy tư nguyên do, Trư Bát Giới tín nhiệm nhất là trí tuệ Giang Lưu rồi, ánh mắt Trư Bát Giới rơi trên người Giang Lưu, mở miệng hỏi.
- Đúng vậy a, vì cái gì?
Vào lúc này ánh mắt mọi người cũng đều rơi trên người Giang Lưu rồi, chờ Giang Lưu trả lời.
Không chỉ Trư Bát Giới đang hỏi chính mình, kỳ thật, vào lúc này Giang Lưu cũng đang tự hỏi chính mình.
Nếu Hồi Hồn Đan là thật, như thế, nguyên nhân gì dẫn đến Hồi Hồn Đan này không để cho nhện tinh phục sinh chứ?
- Khụ khụ...
Trong lòng âm thầm trầm ngâm một lát, tại tất cả mọi người nhìn chăm chú, Giang Lưu hắng giọng một cái, nói:
- Nếu Hồi Hồn Đan là thật, như thế, nếu không thể phục sinh mục tiêu, cũng chỉ có hai khả năng!
Tất cả mọi người không nói gì, ánh mắt cũng đều nghiêm túc nhìn chằm chằm Giang Lưu, hiển nhiên, còn kém hỏi là hai khả năng kia.
- Thứ nhất, mục tiêu phục sinh tự nhiên là phải còn hồn phách mới được, nếu như nhện tinh này chẳng những bỏ mình, thậm chí đã hồn phi phách tán, như vậy thì xem như Hồi Hồn Đan cũng không có khả năng phục sinh!
- Dù sao, từ đan dược danh tự liền có thể nhìn ra được, hồi hồn, tự nhiên là cần hồn phách trở về!
Giang Lưu mở miệng, dựng thẳng lên một ngón tay nói ra.
- Ừm, có đạo lý!
Lời Giang Lưu nói, để cho bọn Tôn Ngộ Không đều đồng ý nhẹ gật đầu.
- Không có khả năng, Thánh Tăng!
Chỉ là, nghe được lời này, nữ yêu áo tím bên cạnh lại gấp mở miệng, nói:
- Khi đại tỷ chúng ta chết, là tỷ muội chúng ta tận mắt thấy, nàng tử vong bình thường, cũng không có hồn phi phách tán!
- Đúng vậy a, Thánh Tăng, không có khả năng hồn phi phách tán!
Theo nữ yêu áo tím dứt lời, mấy nhện tinh khác bên cạnh cũng cùng kêu lên nói ra.
- Ừm...
Giang Lưu khẽ gật đầu, tự nhiên không có hoài nghi lời mấy nhện tinh này nói, tiếp theo nói ra:
- Nếu hồn phi phách tán là không thể, như thế, hẳn là nguyên nhân thứ hai rồi!
- Nguyên nhân thứ hai là cái gì?
Nữ yêu áo tím nghiêm túc nhìn Giang Lưu, hỏi.
- Cái khả năng thứ hai, đó chính là hồn phách đại tỷ các ngươi, rơi vào trong tay người khác, cho dù năng lực Hồi Hồn Đan, cũng chiêu sẽ không được!
Giang Lưu mở miệng nói, đưa ra suy đoán thứ hai của mình.
- Chuyện này...
Lời Giang Lưu nói, để cho mấy nhện tinh hai mặt nhìn nhau.
Đại tỷ chết về xong, hồn phách thế mà rơi vào trong tay người khác? Bị người khác nhốt sao? Nếu thật sự là như thế, đến tột cùng là người nào?
- Ừm, có đạo lý a! Hồn phách nếu bị người khác nắm giữ rồi, như thế Hồi Hồn Đan vô dụng, cũng hợp tình hợp lý!
Tôn Ngộ Không cùng bọn Sa Ngộ Tĩnh nghe được cái khả năng thứ hai này, cũng âm thầm đồng ý, cảm thấy Giang Lưu phân tích có đạo lý.
- Sư phụ, không có khả năng!
Giang Lưu thoại âm rơi xuống xong, Trư Bát Giới bên cạnh lại lên tiếng.
Ánh mắt bọn người Giang Lưu đều rơi trên người Trư Bát Giới, chờ hắn trả lời.
- Sư phụ, theo ta được biết, năng lực Hồi Hồn Đan có thể cưỡng ép triệu hồi vong hồn về thi thể, để phục sinh, dạng năng lực này, cho dù Thập Điện Diêm La cũng ngăn không được, trừ phi là Chuẩn Thánh mới được!
Trư Bát Giới mở miệng nói ra.
Phải nói bên trong tổ năm người tây hành, kiến thức Trư Bát Giới, có lẽ là cao nhất bên trong năm người.
- Chuẩn Thánh sao? Lời Trư Bát Giới, để cho Giang Lưu âm thầm gật đầu, tự nhiên tin tưởng.
Thập Điện Diêm La cũng không có biện pháp ngăn cản, năng lực Hồi Hồn Đan này, xác thực bá đạo.
Chỉ là, không lý do vì sao lại có Chuẩn Thánh bắt hồn phách nhện tinh đi?
- Mặt khác, vong hồn luân hồi chính là sự tình Thiên Đạo sở định, cho dù là Chuẩn Thánh cũng không thể tùy ý can thiệp, nếu không, Địa Tạng Vương Bồ Tát tồn tại cũng không có ý nghĩa gì!
- Vì thế, nếu như can thiệp vong hồn luân hồi, sẽ nhiễm nhân quả đáng sợ!
Tiếng nói hơi ngừng lại, Trư Bát Giới lại nói ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận