Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1343: Lại tìm Mộng Ma



Hai chữ tình lý.

Từ chữ lý mà nói, Thiên Lý Nhãn và Thuận Phong Nhĩ từ chối giúp đỡ, đây là quyền của bọn hắn, đúng là mình không có cách nào để nói lời gì.

Nhưng từ chữ tình mà nói, hành động của Thiên Lý Nhãn và Thuận Phong Nhĩ dĩ nhiên là khiến đoàn người Giang Lưu cảm thấy tức giận.

Từ chối thì cũng cho qua, nhưng mà, thái độ của đối phương lại không chỉ là từ chối đơn giản mà thôi.

Vì vậy, chuyện này cũng bị Giang Lưu ghi ở trong lòng, chờ mình rảnh tay rồi, quả thực là sẽ tìm một lý do thích hợp tới để trút giận cho Trư Bát Giới!

Mặt khác, trút giận cho Trư Bát Giới chỉ là nhìn từ góc độ tư nhân. Cân nhắc từ góc độ đại chúng, nếu có thể giải quyết cả hai người Thiên Lý Nhãn và Thuận Phong Nhĩ, coi như là có ảnh hưởng nhất định đến năng lực tình báo của Ngọc Hoàng Đại Đế, chuyện này đương nhiên là có rất nhiều lợi ích!

Tạm thời đè chuyện của Thiên Lý Nhãn và Thuận Phong Nhĩ xuống, Giang Lưu chợt mở miệng, hỏi mấy người Tôn Ngộ Không:

- Các đồ nhi, hiện tại nếu tìm Thiên Lý Nhãn và Thuận Phong Nhĩ hỗ trợ là chuyện không thể thực hiện được, vậy các ngươi có còn cách nào khác không?

Nghe Giang Lưu hỏi, Sa Ngộ Tịnh ở bên cạnh đưa ra ý kiến của mình:

- Sư phụ, nếu Thiên Lý Nhãn và Thuận Phong Nhĩ không giúp, đương nhiên là đi tìm Thính Đế hỗ trợ là thích hợp nhất rồi!

Sa Ngộ Tịnh vừa dứt lời, mấy người Tôn Ngộ Không bên cạnh cũng gật đồng tán thành.

- Không sai không sai, tìm Thính Đế hỗ trợ, hoàn toàn đúng là có thể được!

- Thính Đế bên Địa Tạng Vương Bồ Tát sao!

Đối với đề nghị này của Sa Ngộ Tịnh, sau khi trong đầu Giang Lưu suy tư chốc lát, chợt, hắn cũng âm thầm gật đầu.

Không thể không thừa nhận, lời này của Sa Ngộ Tịnh đúng là có chút đạo lý.

Lúc này, nhờ Thính Đế trợ giúp cũng là chuyện không sai.

Quan trọng hơn là, không có khả năng nào mà Thính Đế từ chối mình giống Thiên Lý Nhãn và Thuận Phong Nhĩ đúng không?

Chỉ là, quan hệ giữa mình và Địa Tạng Vương Bồ Tát vẫn luôn được giữ bí mật. Nếu có thể, Giang Lưu thật sự không muốn đi động Địa Tạng một lần nào!

Suy đi tính lại một phen, Giang Lưu cẩn thận, mình vẫn không cần phải vội vã đi động Địa Tạng làm gì.

Chân tướng chuyện này là thế nào, Kim Mao Hống đã kể cho mình từ sớm rồi. Như vậy, mình nhân cơ hội này lề mề ít ngày ở cái nơi thôn Trần gia này, hình như cũng làm một lựa chọn tốt đấy!

Trong lòng có kế hoạch, Giang Lưu mở miệng nói với nam tử trung niên của thôn Trần gia:

- A Di Đà Phật, chuyện này xem ra cần phải thảo luận kỹ lưỡng hơn. Chuyện đưa gả Xảo Nhi không cần phải gấp gáp đến thế, mọi người cứ yên tâm chờ ở nhà, nên làm gì thì làm cái đó!

- Mấy thầy trò chúng ta canh giữ ở thôn Trần gia. Nếu có người ra tay thật, chắc chắn mấy thầy trò chúng ta sẽ bảo vệ cho các ngươi an toàn!

- Chỉ là…

Tuy Giang Lưu nguyện ý ở lại canh chừng mọi người, nam tử trung niên này âm thầm cảm động trong lòng, nhưng thoáng chần chờ một lát, nam tử trung niên mở miệng nói:

- Chỉ là, thủ đoạn của lão hòa thượng kia có thể khiến bọn ta mỗi tối đều nằm mơ không dứt, thế cho nên ban ngày sau khi tỉnh ngủ, tinh thần uể oải. Thủ đoạn như vậy, khó có thể ngăn cản mà!

Nghe vậy, Giang Lưu gật đầu.

- Ừ, không sai, đây cũng là một vấn đề!

Đối phó với loại thủ đoạn Thần thông có thể đi vào giấc mộng như vậy, đúng là không quá dễ dàng.

Chẳng qua, thoáng suy tư một lát, trong lòng Giang Lưu đã có phương hướng giải quyết. Hắn mở miệng nói với mấy người Tôn Ngộ Không bọn họ:

- Giờ các ngươi cứ chờ ở thôn Trần gia này. Tiểu Bạch, ngươi cùng vi sư tới Ma giới một chuyến!

- Ma giới?

Nghe lời Giang Lưu nói, sắc mặt của mấy người Tôn Ngộ Không cũng thay đổi.

Tôn Ngộ Không có hơi bận tâm vấn đề an toàn của Giang Lưu, mở miệng nói:

- Sư phụ à! Trong Ma giới nguy cơ trùng trùng, bây giờ ngươi còn bị vòng Cấm Thần cấm cửa Thần thông pháp thuật toàn thân, lần đi Ma giới này có thể nói là nguy hiểm trùng điệp, vẫn là để lão Tôn ta đây đi cùng đi!

Chỉ là, Giang Lưu lại có vẻ không thèm để ý chút nào, đồng thời hơi xua tay nói:

- Yên tâm, có Tiểu Bạch đi theo ta là đủ rồi!

- Chuyện này, được rồi…

Mắt thấy Giang Lưu có vẻ kiên trì, mà lại hắn còn có Thanh Liên Phật Y hộ thân, thực lực của Tiểu Bạch cũng rất mạnh, vì vậy, suy nghĩ một lát, Tôn Ngộ Không gật nhẹ đầu, cũng không nói thêm điều gì nữa.

Sau đó, Giang Lưu xoay người ngồi lên lưng ngựa Bạch Long Mã, lên tiếng chào người của thôn Trần gia, rồi dưới vó ngựa của Tiểu Bạch sinh ra tường vân, trực tiếp đằng không bay lên, bay về phía Bắc Câu Lô Châu.

Cùng với sắc trời chạng vạng tối xuống, Giang Lưu và Bạch Long Mã cũng đã đi tới Bắc Câu Lô Châu, tìm một khe hở tương ứng chui thẳng vào trong Ma giới.

Vào Ma giới, Bạch Long Mã hỏi Giang Lưu:

- Sư phụ, kế tiếp chúng ta nên đi đâu?

Nghe Tiểu Bạch Long hỏi vậy, Giang Lưu hơi trầm ngâm một lát, mở miệng nói:

- Chúng ta đi lãnh địa của Vu tộc trước, tới Ma giới mà không chào hỏi tiền bối Chúc Cửu Âm, hình như không được tốt cho lắm. Thuận tiện đi xem hiện tại Hắc Hùng Tinh và Bạch Thử Tinh đặc huấn thế nào rồi!

Sau đó, nhanh chóng bay về phía lãnh địa Vu tộc.

Lại qua một lát, Giang Lưu có mặt ở lãnh địa của Vu tộc.

Những Vu tộc này đều nhận biết Giang Lưu, nên cũng không có ý ngăn trở, thậm chí còn có Vu tộc chủ động dẫn Giang Lưu đi tìm Chúc Cửu Âm.

Đi tới trước mặt Chúc Cửu Âm, Giang Lưu còn chưa nói gì, Chúc Cửu Âm đã mở miệng trước, ánh mắt đặt trên người Tiểu Bạch Long, vô cùng hứng thú mà nói:

- Ha, Huyền Trang, ngươi đây là rốt cuộc cam lòng đưa tọa kỵ để ta đặc huấn đấy hả?

Trong lúc nói, hắn vươn tay ra nắm về phía Tiểu Bạch Long.

Mắt thấy bàn tay của Chúc Cửu Âm nắm tới, mặc dù theo phản xạ Tiểu Bạch Long muốn né tránh, nhưng bàn tay đang tới trước mặt lại cho hắn một cảm giác dù thế nào cũng không tránh được.

Cuối cùng, bàn tay của Chúc Cửu Âm trực tiếp nắm lên cổ của Tiểu Bạch Long.

Nhìn dáng vẻ Tiểu Bạch Long hoàn toàn không có sức chống cự, mặc cho Chúc Cửu âm nắm lấy, Giang Lưu vội vàng mở miệng nói:

- Từ từ, tiền bối Chúc Cửu Âm, bây giờ Tiểu Bạch hắn không có thời gian để ngươi đặc huấn!

Trong cơ thể Tiểu Bạch Long có huyết mạch Tổ Vu Chúc Dung, cho nên Chúc Cửu Âm muốn đặt bên người để tiến hành đặc huấn, tâm tư đó đương nhiên lòng Giang Lưu hiểu được.

Nghe Giang Lưu nói vậy, Chúc Cửu Âm có vẻ hơi bất đắc dĩ, thả bàn tay đang nắm lấy Tiểu Bạch Long ra.

- Được rồi! Chờ thỉnh kinh Tây Hành kết thúc rồi, ngươi lại tới đây để ta đặc huấn vậy!

Mắt thấy Chúc Cửu Âm thả tay ra, ánh mắt Giang Lưu lại rơi xuống người của Bạch Thử Tinh và Hắc Hùng Tinh, thầm nói một tiếng.

- Bản diện nhân vật!

Từ khí tức mà nói, khí tức trên người bọn hắn đều trở nên vô cùng mạnh mẽ, hiển nhiên thực lực đã tăng lên không ít.

Quả nhiên, theo bản diện nhân vật hiện ra, Giang Lưu có thể thấy đẳng cấp của Hắc Hùng Tinh đã tăng lên cấp 86, nhìn có vẻ sắp bước vào tu vi Đại La hậu kỳ.

Mặt khác, tu vi của Bạch Thử Tinh cũng tăng tới cấp 85. Thực lực như vậy, Giang Lưu nhìn rồi âm thầm gật đầu.

Có đẳng cấp như vậy, cộng thêm sự mạnh mẽ của bản thân Vu tộc, ở cấp bậc Đại La Kim Tiên, thực lực mà bọn họ có thể phát huy ra được đều nằm trong hàng đầu!

Chỉ là, bộ dạng gật đầu thỏa mãn khi quan sát hai người Hắc Hùng Tinh và Bạch Thử Tinh của Giang Lưu cũng rơi vào trong mắt của Cửu Chúc Âm.

- Ngươi gật đầu cái gì?

Chúc Cửu Âm không chút khách khí nói với Giang Lưu:

- Thực lực bọn họ có bây giờ, ngay cả một phần thực lực ban đầu cũng không đạt tới, còn kém xa lắc!

Nghe Chúc Cửu Âm nói vậy, Giang Lưu thu thần sắc hài lòng trên mặt lại.

- Ặc, được rồi!

Giang Lưu cũng hiểu, người Chúc Cửu Âm so sánh là dựa theo Tổ Vu Nhục Thu và Huyền Minh ban đầu ở thời kỳ Vu Yêu đại chiến để làm chuẩn.

Cho dù thế nào, thực lực của Hắc Hùng Tinh và Bạch Thử Tinh có thể tăng nhanh như vậy, đương nhiên Giang Lưu sẽ vui mừng.

Nhưng mà, Giang Lưu không hề có ý dây dưa trên đề tài này, mở miệng nói thẳng:

- Thật ra hôm nay ta tới Ma giới là có chuyện quan trọng!

Nhìn Giang Lưu một cái, Chúc Cửu Âm nói:

- Ta cũng biết ngươi không có tốt bụng mà đến thăm ta như vậy, nói đi, chuyện gì…

Giang Lưu nói:

- Ta muốn biết, Mộng Ma ở nơi nào? Ta có việc muốn nhờ hắn hỗ trợ!

Lúc trước vì đi tìm Thận Yêu mà từng bị Mộng Ma ngăn cản một lần. Lần này, Giang Lưu cảm thấy có thể nhờ Mộng Ma hỗ trợ việc thôn Trần gia.

- Mộng Ma?

Chúc Cửu Âm hơi nghiêng đầu liếc Giang Lưu một cái, kinh ngạc hỏi:

- Bởi vì Di Lặc Phật Tổ chết, không phải ngươi bị Như Lai hạ vòng Cấm Thần sao? Thần thông pháp thuật cả người đều không dùng được, ngươi đi tìm Mộng Ma chịu chết à?

Lắc đầu, Giang Lưu trả lời:

- Đương nhiên không phải rồi, yên tâm, ta sẽ không lấy cái mạng nhỏ của mình ra để đùa giỡn!

Với câu trả lời của Giang Lưu, Chúc Cửu Âm cũng không thèm để ý, nghe vậy, bèn lắc đầu, cho Giang Lưu một địa chỉ.

- Được rồi, dù ngươi có muốn tìm chết, ta cũng không ngăn cản được! Ngươi đi đi thôi, Mộng Ma đang ở Vân Mộng Trạch đấy!

Là một trong những cường giả cấp bậc Chuẩn Thánh của Ma giới, hiển nhiên thân phận địa vị của Mộng Ma trong Ma giới rất cao, đương nhiên Chúc Cửu Âm hiểu tình huống của hắn rồi!

- Đa tạ!

Lấy được địa chỉ của Mộng Ma, Giang Lưu gật đầu nói, sau đó xoay người rời đi.

- Giáo chủ…

Chỉ là, thấy Giang Lưu tới vội vàng, đi cũng vội vàng, Bạch Thử Tinh bên cạnh không nhịn được gọi một câu, lưu luyến không rời nhìn Giang Lưu.

Nhưng mà Giang Lưu còn chưa lên tiếng, Chúc Cửu Âm đã hô lên với Bạch Thử Tinh:

- Muốn gấp đôi lượng huấn luyện của ngươi không?

Nghe Chúc Cửu Âm nói vậy, thân thể Bạch Thử Tinh hơn run lên, không dám nói thêm gì nữa, tiếp tục vùi đầu đặc huấn.

Có điều, đôi mắt lại không tự chủ được mà nhìn về phía Giang Lưu, vẫn là dáng vẻ không nỡ!

Nhìn bộ dạng này của Bạch Thử Tinh, Giang Lưu cười phất tay một cái, xem như nói lời từ biệt.

Sau đó xoay người, cùng Tiểu Bạch Long rời khỏi lãnh địa của Vu tộc, đi hướng Vân Mộng Trạch!

Chở Giang Lưu tới Vân Mộng Trạch, đồng thời Tiểu Bạch Long có hơi lo lắng hỏi:

- Sư phụ, người Ma giới đã biết chuyện ngươi bị hạ vòng Cấm Hoàn. Lúc này, chúng ta mà đi qua kiếm Mộng Ma, có phải quá nguy hiểm rồi không?

Vỗ đầu Tiểu Bạch Long, Giang Lưu thoải mái nói:

- Yên tâm! Vi sư tự có ý của mình!

Bạn cần đăng nhập để bình luận