Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1481: Thì ra là Thỏ Ngọc!



- Thánh tăng, vị này là?

Cùng với thân hình của yêu sư Côn Bằng hóa thành đạo thể rơi xuống, bên nước Thiên Trúc cũng chú ý đến, rất nhanh, quốc vương nước Thiên Trúc đương nhiên cũng tới, mở miệng hỏi Giang Lưu!

- A di đà Phật, quốc vương bệ hạ, vị này chính là Côn Bằng!

Giang Lưu mở miệng, giải thích cơ bản một câu!

- Côn Bằng sao? Nếu đã là bạn của Thánh tăng, vậy thì là khách quý của nước Thiên Trúc ta rồi!

Rõ ràng quốc vương của nước Thiên Trúc không rõ thân phận của yêu sư Côn Bằng đại biểu cho cái gì, vì vậy đã mở miệng trả lời một câu!

Chỉ là nể mặt của Giang Lưu, lúc này mới xem Côn Bằng là bạn!

Nếu là lời của Nhân Hoàng, Côn Bằng còn sẽ nể mặt vài phần! Quốc vương của một nước bé tí tẹo mà thôi? Điều này đối với yêu sư Côn Bằng mà nói, tự nhiên không phải là thân phận gì đáng phải chú ý!

Nhưng Côn Bằng cũng nể mặt của Giang Lưu, khẽ gật đầu, xem như là đáp lại!

- Bệ hạ, Ngọc Nhi công chúa đâu?

Đại lão Chuẩn Thánh cấp 100 như yêu sư Côn Bằng đã đến rồi, Giang Lưu tự nhiên muốn kêu Ngọc Nhi công chúa tới, xem thử tình trạng cụ thể của nàng!

- Giang Lưu, ngươi tìm ta sao?

Sau khi Giang Lưu dứt lời, một giọng nữ vang lên, chỉ thấy thân hình của Ngọc Nhi công chúa đi tới!

- Đây chính là Ngọc Nhi công chúa!

Sau khi Ngọc Nhi công chúa đi tới, Giang Lưu thấp giọng nói!

Khẽ gật đầu, yêu sư Côn Bằng không có nói gì nhiều, nhưng ánh mắt của hắn lại dừng trên người của Ngọc Nhi công chúa!

Đồng thời, hai mắt lóe lên ánh nóng rực, nghiêm túc nhìn Ngọc Nhi công chúa!

Có lẽ là vì ánh mắt của yêu sư Côn Bằng vô cùng sắc bén, bị ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm, cơ thể của Ngọc Nhi công chúa hơi co rúm lại!

- Ngươi rốt cuộc là ai? Cả gan dám dùng bí pháp hợp nhất linh hồn của chính mình với linh hồn của Ngọc Nhi công chúa sao?

Sau khi nhìn chằm chằm Ngọc Nhi công chúa thì yêu sư Côn Bằng mở miệng quát!

- Ngươi, ngươi nói cái gì?

Bị Côn Bằng quát lớn một tiếng như vậy, sắc mặt của Ngọc Nhi công chúa không khỏi thay đổi, đồng thời trưng ra vẻ nghe không hiểu cái gì cả!

- Hừ, bản tọa sống từ thời Bàn Cổ khai thiên lập địa đến nay, chuyện kỳ lạ gì mà chưa từng thấy, bí pháp như này, ngươi nghĩ rằng có thể qua được đôi mắt của bản tọa sao?

Thấy Ngọc Nhi công chúa mang vẻ không hiểu cái gì, miệng của Côn Bằng hừ lạnh một tiếng rồi nói!

- Quả nhiên mà! Côn Bằng quả nhiên nhìn ra vấn đề!

Nghe tiếng quát to trong miệng Côn Bằng, trong lòng Giang Lưu mừng thầm!

- Yêu nghiệt nhà ngươi rốt cuộc là ai?

Tuy Tôn Ngộ Không nghe không hiểu, nhưng hắn biết Côn Bằng đã nhìn thấu tình trạng của Ngọc Nhi công chúa là đủ rồi, gậy Như Ý Kim Cô nhấc lên, chỉ thẳng vào đối phương, nghiến răng nói, mắt lộ tia dữ dằn!

- Chuyện gì thế...

Đột nhiên thấy phản ứng của yêu sư Côn Bằng, quốc vương nước Thiên Trúc ở bên cạnh cũng bị dọa giật mình, trong lòng thầm lẩm bẩm!

Đồng thời, ánh mắt cũng nhìn sang Ngọc Nhi!

Chẳng lẽ? Nàng thật sự không phải là con gái của hắn sao?

Nhưng thăm dò của hắn trước đó, không phải đã đưa ra kết luận rồi sao?

- Như thế nào? Tự ngươi thẳng thắn hay là muốn bản tọa tự mình ra tay?

Thấy dáng vẻ trầm mặc không nói của Ngọc Nhi, yêu sư Côn Bằng đanh giọng hỏi!

Lúc nói chuyện, tay của yêu sư Côn Bằng đã giơ lên!

Vèo một tiếng! Cũng biết tình trạng của mình bị nhìn thấu, Ngọc Nhi công chúa đột nhiên đảo mắt, sau đó, lập tức xoay người, hóa thành một luồng ánh sáng lao về phía xa!

- Muốn đi à?

Chỉ là, nhìn dáng vẻ xoay người chạy trốn của Ngọc Nhi công chúa, trên mặt yêu sư Côn Bằng lộ ra một tia chế giễu!

Ở trước mắt hắn, trong thiên hạ còn có ai có thể chạy thoát được chứ?

Ngọc Nhi công chúa với cảnh giới Thiên Tiên cỏn con này, chẳng lẽ còn muốn chạy trốn sao?

Tâm niệm khẽ động, Côn Bằng trực tiếp giơ tay của mình lên, túm về trước!

Ngọc Nhi công chúa vốn vội vàng chạy trốn, thân thể trực tiếp bị yêu sư Côn Bằng túm lại, bị hắn túm chặt trong lòng bàn tay!

- Ở trước mặt của bản tọa, vậy mà vọng tưởng chạy trốn sao?

Thấy Ngọc Nhi công chúa giãy giụa lại không giãy thoát được khỏi trong tay mình, Côn Bằng cười mỉa!

- Ngươi rốt cuộc là ai? Tại sao linh hồn lại dung hợp với linh hồn của Ngọc Nhi công chúa, ngươi rốt cuộc muốn làm cái gì? Đến lúc này, ngươi còn không chịu thẳng thắn sao?

Hai vị Chuẩn Thánh ở đây, tu vi cảnh giới Tiên Thiên muốn chạy trốn tự nhiên là chuyện không thể nào, Giang Lưu cũng mở miệng, hỏi Ngọc Nhi công chúa!

- Ta, ta...

Bị Giang Lưu hỏi, Ngọc Nhi công chúa cúi đầu, không có ý trả lời!

- Đến lúc này, nếu đã bị nhìn thấu rồi, ngươi còn có gì không thể nói!?

Trư Bát Giới ở bên cạnh, lúc này đi lên trước một chút, thấp giọng khuyên nhủ Ngọc Nhi công chúa!

- Ngươi dù sao cũng không làm chuyện xấu gì! Chỉ là muốn kéo sư phụ của chúng ta thành thân! Yên tâm, chúng ta sẽ không làm gì ngươi cả!

- Ngươi, ngươi lại đây một chút...

Chỉ là, nghe lời khuyên của Trư Bát Giới dành cho mình, Ngọc Nhi công chúa nhìn Trư Bát Giới đi lên trước nhưng lại mang vẻ chê bai, đồng thời, lùi lại không ít!

- Ờm...

Nhói lòng rồi! Hắn có lòng tốt ý tốt khuyên hai câu, nhưng đối phương vậy mà phản ứng như vậy, điều này khiến Trư Bát Giới cảm thấy rất nhói lòng!

- Giang Lưu, thật ra, thật ra ta yêu thầm ngươi rất lâu rồi, ta làm nhiều như vậy, mọi chuyện đều là vì muốn ở bên ngươi...

Sau đó, ánh mắt của Ngọc Nhi công chúa, lại dừng trên người của Giang Lưu rồi nói!

- Cho nên thì sao, ngươi rốt cuộc là ai?

Nghe Ngọc Nhi công chúa nói lời này thì càng thêm chứng thực lời của Côn Bằng rồi, điều này khiến Giang Lưu càng tò mò trong lòng!

Dung hợp linh hồn của Ngọc Nhi công chúa? Vậy thì thân phận của đối phương rốt cuộc là ai?

Nàng tại sao lại quen thuộc chuyện của đoàn đi Tây Thiên thỉnh kinh như vậy?

Thậm chí biết rõ hơn người của đoàn của hắn chứ?

- Thật ra, ta là, ta là, Thỏ Ngọc dưới trướng Hằng Nga tiên tử...

Cúi đầu, Ngọc Nhi công chúa không trả lời nữa!

- Nàng ta, vậy mà thật sự không phải là Ngọc Nhi?

Quốc vương nước Thiên Trúc ở bên cạnh nghe đến đây, hiểu rốt cuộc là chuyện gì rồi, trong lòng thầm lẩm bẩm với chính mình, đồng thời, cũng kinh ngạc nhìn Ngọc Nhi!

- Thỏ Ngọc!?

Đám Tôn Ngộ Không và Giang Lưu sau khi nghe thấy lời thẳng thắn của Ngọc Nhi công chúa, trên mặt cũng lộ ra thần sắc kinh ngạc!

Rõ ràng ai cũng không ngờ thân phận của đối phương vậy mà sẽ là Thỏ Ngọc của Hằng Nga tiên tử!

Nếu nói ra, bất luận là Giang Lưu hay là Tôn Ngộ Không đều không xa lạ gì đối với Hằng Nga tiên tử!

Dù sao Giang Lưu cũng từng tới Nguyệt Cung, Tôn Ngộ Không càng đi nhiều hơn!

Ai có thể ngờ, Thỏ Ngọc dưới trướng Hằng Nga tiên tử, vậy mà hạ phàm rồi? Tăng thêm một kiếp nạn cho hắn?

Nếu là người bình thường làm khó hắn, Giang Lưu không chừng nhấc tay giết rồi!

Nhưng đối phương là Thỏ Ngọc? Giang Lưu nhất thời lại không dễ xuống tay rồi!

Dù sao, tóm lại phải màng đến một chút mặt mũi của Hằng Nga tiên tử không phải sao?

- Xin lỗi, Giang Lưu, ta, ta...

Cúi đầu, thân phận của mình đã bị lộ rồi, Thỏ Ngọc chỉ cảm thấy rất hổ thẹn!

- Thì ra là ngươi! Ngươi tại sao biết nhiều chuyện của chúng ta như vậy?

Im lặng một lúc, sau đó, Giang Lưu mở miệng hỏi Thỏ Ngọc!

- Khi ở Nguyệt Cung, ta thích ở cùng Tử Hà tiên tử! Sau đó, quấn lấy nàng ấy truy hỏi rất nhiều chuyện, rất nhiều chuyện liên quan đến Giang Lưu!

Thỏ Ngọc trả lời!

- Thì ra là như vậy, chẳng trách!

Nghe đến đây, Tôn Ngộ Không ngộ ra!

Khi hắn và Tử Hà ở cùng nhau, sẽ thường xuyên nói chuyện với Tử Hà!

Những lời hắn từng nói với Tử Hà, Thỏ Ngọc vậy mà đều biết sao?

- Chẳng trách nàng ta biết thời gian và địa điểm ban đầu ta hẹn Hằng Nga tiên tử!

Cùng lúc, Trư Bát Giới ở bên cạnh cũng mang vẻ ngộ ra!

- Được rồi, nếu nói như vậy, vậy thì mọi chuyện đều có thể giải thích một cách thông suốt rồi!

Sau lời giải thích của Ngọc Nhi, trong lòng của Giang Lưu cũng hiểu ra, gật đầu thầm nói!

- Giang Lưu, ta là thật sự yêu ngươi, nhiều năm như vậy, chuyện ta thích nhất chính là quấn lấy Tử Hà tiên tử kể chuyện của các ngươi cho ta, đặc biệt là chuyện của ngươi!

- Cho dù Tử Hà tiên tử kể không được kiên nhẫn lắm, nhưng ta vẫn thích nghe...

Ánh mắt của Ngọc Nhi nhìn chằm chằm Giang Lưu, mở miệng nói!

- Ai...

Nghe lời của Ngọc Nhi công chúa, trong lòng Giang Lưu thầm thở dài một tiếng!

Nếu nói ra thì tình trạng của Thỏ Ngọc ngược lại có hơi giống với quốc vương nước Nữ Nhi trước đấy!

Các nàng đều là khi chưa nhìn thấy hắn thì đã có tình cảm sâu sắc với hắn rồi!

Sau đó, muốn tận mọi cách nghe ngóng tin tức của hắn sao?

- Thỏ Ngọc, ngươi vẫn là quay về bên cạnh Hằng Nga tiên tử đi! Nếu ngươi đã biết chuyện liên quan đến ta, vậy thì ngươi chắc biết trong lòng của ta không chứa được người khác!

Giang Lưu mở miệng, nói với Thỏ Ngọc!

- Ta, ta chỉ là vận khí không tốt! Nếu như, nếu như ta cũng có thể giống như quốc vương nước Nữ Nhi...

Thỏ Ngọc mở miệng nói, dáng vẻ rất không cam lòng!

- Được rồi, ngươi quay về đi! Thiết nghĩ Hằng Nga tiên tử lúc này cũng đang lo lắng?

Không có ý tiếp nhận lời bộc bạch của Thỏ Ngọc, Giang Lưu lắc đầu nói!

- Vậy, vậy được rồi...

Thấy Giang Lưu đã từ chối mình rõ ràng rồi, thần sắc của Thỏ Ngọc u ám, khẽ gật đầu nói!

Vừa dứt lời, trên người của Ngọc Nhi công chúa, một vầng sáng xuất hiện, sau đó hóa thành dáng vẻ đạo thể!

Chính là Thỏ Ngọc dưới trướng Hằng Nga tiên tử!

Mà Ngọc Nhi công chúa ở bên cạnh, bởi vì do linh hồn phân tách, rơi vào trạng thái hôn mê!

- Quả nhiên, nàng ta đối với tình hình của ta quả thật là rất hiểu! Thậm chí biết ta có một loại thủ đoạn có thể tra sâu thân phận của người khác, cho nên dùng bí pháp như vậy để tránh bản diện nhân vật của ta tra xét sao?

Thấy Thỏ Ngọc xuất hiện rồi, Ngọc Nhi công chúa ở bên cạnh vẫn còn, trong lòng Giang Lưu thầm lẩm bẩm với chính mình!

- Giang Lưu, ta đi đây, tuy chúng ta không duyên không phận, nhưng ta hy vọng ngươi có thể sớm ngày thỉnh được chân kinh...

Nhìn Giang Lưu mà đầy sự không nỡ, Thỏ Ngọc mở miệng nói!

- Ừm!

Khẽ gật đầu, Giang Lưu đáp lại một tiếng, không có ý nói gì nhiều!

- À, khoan đã...

Tuy nhiên, mắt thấy bóng dáng xoay người rời đi của Thỏ Ngọc, đột nhiên, trong lòng Giang Ngọc khẽ động, mở miệng gọi một tiếng!

- Giang Lưu, ngươi còn có gì muốn nói sao?

Nghe xong, Thỏ Ngọc mừng rỡ quay đầu lại, nhìn sang Giang Lưu!

- Tại sao nhiều năm như vậy, đột nhiên ngươi chọn hạ giới vào lúc này? Có phải là có người đã nói gì với ngươi không?

Giang Lưu mở miệng, kinh ngạc hỏi Thỏ Ngọc!

Bạn cần đăng nhập để bình luận