Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1377: Thần trụ chống trời



- A Di Đà Phật, động tác của ngươi gần đây càng lúc càng lớn nhỉ!



Sau khi tới chỗ Nhiên Đăng Phật Tổ, miệng Nhiên Đăng Phật Tổ tuyên một tiếng Phật hiệu, mở miệng nói với Giang Lưu, hiển nhiên là chỉ việc hắn vừa mới dẫn nhiều cường giả như vậy, vậy mà dám trực tiếp đến Lăng Tiêu bảo điện tìm Ngọc Đế gây chuyện.



Nghe được lời nói của Nhiên Đăng Phật Tổ, Giang Lưu hơi cúi đầu nói:



- Ta chỉ làm một chút việc mà ta cho là mình nên làm mà thôi!



Cũng không mong muốn dây dưa ở phương diện này nhiều nữa, Giang Lưu mở miệng nói tiếp:



- Phật Tổ, ngươi để cho ta giúp đỡ đi thu thập long huyết và phượng huyết, ta đã thu thập được rồi, Phật Tổ có thể luyện chế thành mực máu được không?



Vừa nói chuyện, Giang Lưu vừa nhấc tay lên, lấy long huyết và phượng huyết ra.



- Lực lượng sinh mệnh thật tinh thuần…



Nhìn thấy long huyết và phượng huyết mà Giang Lưu lấy ra, trong lòng Nhiên Đăng Phật Tổ âm thầm cảm khái, không hổ là Long tộc và Phượng tộc thời kỳ Thượng Cổ mà?



Cảm nhận từ khí tức, hai phần tinh huyết này hình như đều thu hoạch trên người của Long tộc và Phượng tộc cấp bậc Chuẩn Thánh thì phải?



Tuy rằng trong lòng âm thầm cảm khái, nhưng mà, ngoài mặt Nhiên Đăng Phật Tổ lại không nhìn ra cảm xúc gì, gật đầu nói:



- Đương nhiên có thể…



Vừa nói chuyện vừa phất tay áo, cầm long huyết và phượng huyết trong tay.



Lấy long huyết và phượng huyết trên tay, chợt, Nhiên Đăng Phật Tổ lấy ra một cái lò luyện đan nho nhỏ, tất cả long huyết và phượng huyết đều nhập vào trong lò luyện đan!



Ngón tay lại điểm một cái, xuất hiện ngọn lửa màu đỏ, Nhiên Đăng Phật Tổ bắt đầu luyện chế mực máu.



Giang Lưu không nói một lời, chỉ lẳng lặng đứng ở bên cạnh nhìn, với chức nghiệp sinh hoạt cấp Tông Sư của hắn hiện giờ, xem Nhiên Đăng Phật Tổ luyện chế, Giang Lưu hắn vẫn có thể hiểu được.



Tuy rằng năng lực của Nhiên Đăng Phật Tổ cũng không nhất định là nổi tiếng về phương diện đan dược, chỉ là, sinh sống không biết bao nhiêu năm, đủ loại năng lực, Nhiên Đăng Phật Tổ hiển nhiên là có hơi lướt qua.



Luyện chế mực máu này, Giang Lưu nhìn cẩn thận, vẫn có thể nhìn ra được một ít môn môn đạo đạo, cũng có chút tác dụng tham khảo đối với mình.



Không chỉ là long huyết và phượng huyết, ngoại trừ hai vật liệu này ra, Nhiên Đăng Phật Tổ còn lấy ra một ít vật liệu trân quý khác, lục tục ném vào.



Thủ pháp luyện chế này cũng vô cùng tinh diệu, ước chừng mất khoảng ba ngày ba đêm, Giang Lưu cũng ở bên cạnh quan sát ba ngày ba đêm, cuối cùng cũng hoàn thành việc luyện chế.



Cuối cùng Nhiên Đăng Phật Tổ mở lò luyện đan ra, một mảng mực máu lớn màu đỏ sẫm bay ra từ bên trong lò luyện đan.



Lấy ra một cái lọ, sau khi thu mực máu vào, Nhiên Đăng Phật Tổ mở miệng nói với Giang Lưu:



- Huyền Trang, đã luyện chế xong rồi!



Nghe vậy, ánh mắt Giang Lưu nhìn chằm chằm mực máu này, sau khi nhìn thông tin tư liệu thuộc tính tương ứng, hắn gật đầu nói với Nhiên Đăng Phật Tổ:



- Vất vả cho Phật Tổ rồi!



Sau khi nhận mực máu xong, Nhiên Đăng Phật Tổ hỏi tiếp Giang Lưu:



- Như vậy, kế tiếp, chúng ta nên đến chỗ Thần trụ chống trời sao?



Nghe lời nói của Nhiên Đăng Phật Tổ, Giang Lưu gật đầu nói:



- Không sai, xin Phật Tổ đi cùng đệ tử một chuyến! Nếu hoàn thành nhanh, cũng có thể trả lại Thần trụ chống trời sớm một chút!



Cũng không vội nhích người, Nhiên Đăng Phật Tổ chỉ là nghiêm túc nhìn về phía Giang Lưu, mở miệng hỏi:



- Huyền Trang, mượn Thần trụ chống trời làm bút, quả thật là có thể ưu hóa Sơn Hà Xã Tắc Đồ, nhưng mà dù thế nào cũng cần non nửa canh giờ mới có thể hoàn thành. Một khi trụ trời bị dịch chuyển, ngươi còn có biện pháp nào khác, có thể chống đỡ trụ trời không?



Nghe Nhiên Đăng Phật Tổ lo lắng hỏi, Giang Lưu gật đầu nói:

- Tới lúc đó, đệ tử tự có biện pháp!

- Đã như vậy thì chúng ta lên đường đi!



Nghe vậy, Nhiên Đăng Phật Tổ cũng không có ý tứ nghi ngờ gì nữa, gật đầu nói, vừa nói chuyện, vừa đứng dậy rời đi.



Giang Lưu vẫn như cũ ngồi trên đầu của Tiểu Bạch Long, đi theo sau Nhiên Đăng Phật Tổ, hướng về phía Bắc Hải mà bay đến.



Bởi vì đại kiếp lúc trước làm cho trời nghiêng về phía Tây Bắc, cho nên mới có chuyện Nữ Oa nương nương chém chân của Thần Quy để làm Thần trụ chống trời.



Sau khi bay về hướng Bắc Hải ước chừng khoảng một canh giờ, cuối cùng đoàn người Giang Lưu cũng đi vào một nơi rất sâu trong Bắc Hải.



Một cây trụ trời hóa thành một ngọn núi cao ngất trong mây, chọc đến đỉnh trời xanh!



- Điêu luyện sắc sảo, thật khó tin!



Mặc dù đang ở trong thế giới thần thoại, ở lại đây bao nhiêu năm, cũng có không ít kiến thức gì đó, nhưng mà, tận mắt nhìn thấy một cây trụ thần có thể chống đỡ cả không trung, trong lòng Giang Lưu vẫn như cũ nhịn không được mà thổn thức cảm khái.



- Huyền Trang, một cây này chính là Thần trụ chống trời, ngươi lấy như thế nào?



Chỉ vào ngọn núi cao ngất trong mây, hoàn toàn có thể chống đỡ được cả không trung, Nhiên Đăng Phật Tổ mở miệng hỏi Giang Lưu.



Không có ý định nói nhiều lời vô nghĩa, sau khi Nhiên Đăng Phật Tổ vừa dứt lời, Giang Lưu hô một câu:



- Gậy Kim Cô!



Chợt, cây gậy Kim Cô màu vàng sáng rực xuất hiện ở trước mặt Giang Lưu.



Mắt thấy gậy Kim Cô xuất hiện, Giang Lưu thuận thế ném đi, đồng thời miệng cũng lớn tiếng hét lên:



- Biến lớn!



Theo tiếng hét của Giang Lưu, gậy Kim Cô này trực tiếp biến lớn, hóa thành một cây cột màu vàng sáng rực, một đầu đâm sâu vào trong đáy biển, tiếng nổ ầm ầm vang lên ở phía dưới, đứng vững dưới đáy biển.



Một bên khác thì lại lớn lên càng ngày càng cao, cũng trở nên càng ngày càng to, thân hướng lên bầu trời, cuối cùng, chống đỡ trời xanh!



Nhìn thấy Giang Lưu ném cây gậy Kim Cô ra, hiển nhiên là muốn dùng gậy Kim Cô để làm vật thay thế, tạm thời chống đỡ không trung, Nhiên Đăng Phật Tổ mở miệng nói:



- Huyền Trang, cây gậy Kim Cô này của Tôn Ngộ Không, tuy rằng phẩm chất bất phàm, nhưng muốn dùng nó để chống đỡ trời xanh, là chuyện không có khả năng!



- Ta biết, nếu chỉ bằng cây gậy Kim Cô thì quả thực là không được!



Nghe vậy, Giang Lưu gật đầu nói, hiển nhiên là sự lo lắng của Nhiên Đăng Phật Tổ, Giang Lưu đã sớm suy nghĩ đến rồi.

Vừa dứt lời, chợt, một lực lượng màu vàng rực rỡ xuất hiện, bộc phát ra từ trên người của Giang Lưu, ngay sau đó truyền vào bên trong cây gậy Kim Cô.



Theo lực lượng màu vàng rực rỡ truyền vào, gậy Kim Cô cũng trở nên càng thêm bất phàm.



Nhìn thấy Giang Lưu điều động lực lượng màu vàng rực rỡ, Nhiên Đăng Phật Tổ giật mình nói:



- Lực khí vận? Huyền Trang, ngươi vậy mà lại có nhiều lực khí vận bên người như vậy sao?

Với ánh mắt của hắn, đương nhiên có thể nhìn ra được lực lượng bộc phát ra từ trên người của Giang Lưu đúng là lực khí vận vạn năng.



Giang Lưu gật đầu, lấy lực khí vận làm cố định gậy Kim Cô, sau đó mở miệng nói với Nhiên Đăng Phật Tổ:



- Ừm, chỉ có thể dựa vào lực khí vận, tạm thời thử xem, còn phải xin Phật Tổ gỡ Thần trụ xuống!

- Được!



Tuy rằng việc gỡ Thần trụ chống trời xuống, nếu chỉ cần phạm một sai lầm thôi, nhân quả sẽ lớn đến mức khó có thể tiếp nhận được, nhưng mà, đã đến nước này rồi, Giang Lưu đã đang cố gắng chống đỡ rồi, mình đương nhiên là không thể khoanh tay đứng nhìn.



Dù sao lúc trước, chính miệng mình đã đáp ứng với Huyền Trang sẽ hoàn toàn ưu hóa Sơn Hà Xã Tắc Đồ cho hắn.



Hít sâu một hơi, Nhiên Đăng Phật Tổ mở miệng nói một câu cổ vũ, để Giang Lưu dốc hết sức mà chống đỡ, chợt, thân hình Nhiên Đăng Phật Tổ vừa động.



Ở phía sau hắn, một luồng ánh sáng nở rộ ra, ngưng tụ thành một thân hình thật lớn, từ dáng vẻ bên ngoài có thể thấy bóng dáng này vô cùng to lớn, cho dù Pháp Thiên Tượng Địa của Tôn Ngộ Không, ở trước mặt thân hình to lớn này, cũng có vẻ vô cùng nhỏ bé!



Nhìn thấy Thiên Địa Pháp Tướng to lớn này của Nhiên Đăng Phật Tổ, trong lòng Giang Lưu âm thầm lầm bầm.



- Đây là thần thông Thiên Địa Pháp Tướng sao? Thật lớn! Không hổ là tu vi Chuẩn Thánh đỉnh phong.



Không nói đến trong lòng Giang Lưu rung động như thế nào, sau khi bày ra Thiên Địa Pháp Tướng của mình ra, Nhiên Đăng Phật Tổ vươn tay ra.



Theo động tác của hắn, thân hình Pháp Tướng khoảng nghìn trượng ở phía sau kia cũng hành động theo, hai tay cầm lấy Thần trụ chống trời.



Ngay sau đó, cổ động thần lực lên.



Cạch cạch cạch! Núi thần vốn dĩ cao ngất trong mây trực tiếp rạn nứt ra, xuất hiện vô số vết rách, từng mảnh từng mảnh vụn nhỏ rơi xuống xung quanh, lộ ra hình dáng chân thần của Huyền Quy.



Ầm ầm ầm! Cùng với Thần trụ chống trời chậm rãi bị rút ra, đương nhiên, sau đó cả thiên địa đều chấn động, khiến cho người ta có cảm giác trời sắp sụp xuống rồi.



- Lợi hại, không hổ là tu vi Chuẩn Thánh đỉnh phong!



Nhìn thấy Nhiên Đăng Phật Tổ trực tiếp vận dụng thần thông Thiên Địa Pháp Tướng là có thể rút Thần trụ chống trời này ra, trong lòng Giang Lưu không khỏi âm thầm cảm khái.



Chuẩn Thánh đỉnh phong, gần với lực lượng của Thánh Nhân, quả nhiên là cường hãn, không hổ là một trong những thính khách của Tử Tiêu Cung trước đây.

Không nói đến hiện giờ Nhiên Đăng Phật Tổ thể hiện sức mạnh to lớn, cường hãn thế nào, sau khi Thần trụ chống trời bị rút ra, nhanh chóng thu nhỏ lại, cuối cùng lại hóa thành một cái bút lông nho nhỏ, nằm trong tay của Nhiên Đăng Phật Tổ.



Trên trán Nhiên Đăng Phật Tổ cũng có chút mồ hôi, cố hết sức nói với Giang Lưu:



- Huyền Trang, bức tranh…



Rõ ràng là việc trực tiếp rút Thần trụ chống trời ra, cũng tiêu hao không ít sức lực của hắn.



Tâm tùy ý động, kéo ra bọc không gian của mình, Sơn Hà Xã Tắc Đồ bay ra ngoài, dừng ở trước mặt của Nhiên Đăng Phật Tổ.



Cùng lúc đó, tâm thần của Giang Lưu chủ yếu đặt ở trên gậy Kim Cô. Tuy rằng lực khí vận cường đại đã quấn quanh thân, nhưng mà lấy gậy Kim Cô để chống trời vẫn là vô cùng miễn cưỡng. Giang Lưu chỉ cảm thấy lực lượng của bản thân mình giống như là một bình nước bị thủng một lỗ ở bên trong, trôi đi rất nhanh.



Trải qua ước chừng khoảng một khắc, Giang Lưu giơ tay lấy ra một bình nước thuốc tăng cường pháp lực, rót vào trong miệng, ngay lập tức khiến cho lực lượng đã tiêu hao của mình khôi phục lại một chút.



Chỉ là, đối với Giang Lưu, bây giờ cái tiêu hao không chỉ đơn thuần là pháp lực thôi, mà còn có khí vận.



Pháp lực thì có thế dựa vào nước thuốc để khôi phục, nhưng đáng tiếc chính là, nếu khí vận mà tiêu hao, thì chính là hoàn toàn tiêu hao sạch sẽ, không có cách nào có thể bổ sung lại.

Một khắc trôi qua, nhưng mà vẫn chưa hoàn thành xong quá trình ưu hóa, Giang Lưu nhịn không được mà mở miệng hỏi một câu:



- Phật Tổ, còn bao lâu nữa?



Ở phía sau, lực chú ý của Nhiên Đăng Phật Tổ chủ yếu đặt trên việc ưu hóa Sơn Hà Xã Tắc Đồ, nghe vậy cũng không ngẩng đầu lên mà đáp lại một câu:



- Không còn lâu nữa đâu, cố gắng chống đỡ!



Hít sâu một hơi, Giang Lưu không nói thêm gì nữa, còn có thể làm sao bây giờ đây? Chỉ có thể đau khổ mà chống đỡ thôi chứ sao?



Hơn nữa, mong muốn làm việc tốt thường gian nan.



Tiêu phí khí lực lớn như vậy, chính mình, ưu hóa Sơn Hà Xã Tắc Đồ, có thể trở nên rất mạnh như mình mong muốn!



Bạn cần đăng nhập để bình luận