Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1173: Giải cứu Vân Tiêu Tiên Tử

Người dịch: Nguyễn Khiêm

Hành trình đi Tây Thiên thỉnh kinh đã đi được gần hết, chín chín tám mươi mốt kiếp nạn bây giờ đã trải qua kiếp nạn thứ năm mươi tám .

Mà đối với đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh thì kiếp nạn ở Trấn Khổ Hải lần này tuyệt đối là một lần kiếp nạn đặc thù nhất trên đường đi Tây Thiên thỉnh kinh.

Đầu tiên, lần kiếp nạn này làm cho Kim Mao Hống ngồi vững vàng trên vị trí người lên kế hoạch, chuẩn bị kiếp nạn cho việc đi Tây Thiên thỉnh kinh, đây là chuyện vô cùng đáng giá cao hứng.

Chỉ cần đối phương ngồi vững vàng ở trên vị trí này thì cũng không tương đương với việc chính Giang Lưu ngồi vững vàng ở trên vị trí này.

Thứ hai, dựa vào lần kiếp nạn này, bản thân làm cho Tài Thần Triệu Công Minh thoát khỏi sự trói buộc của Phong Thần Bảng, thậm chí còn dẫn tới lòng người trong toàn bộ Thiên Đình không ổn định.

Thông qua lần kiếp nạn này, Giang Lưu có thể nói là đạt được mục đích cho một hòn đá ném trúng hai con chim.

Đương nhiên, chủ yếu nhất là tất cả 57 kiếp nạn phía trước đều là do người khác thiết kế, dùng để tính kế bản thân, mà kiếp nạn thứ năm mươi tám này lại là một lần duy nhất chính Giang Lưu thiết kế kiếp nạn, thậm chí còn dùng chính kiếp nạn này để tính kế Thiên Đình và Phật môn.

Đối với đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh thì lần kiếp nạn này xem như một bước ngoặt trọng yếu.

Chuyện này cũng đại biểu cho về sau trên đường đi Tây Thiên thỉnh kinh, không còn là Thiên Đình và Phật môn chế tác kiếp nạn đến cho Giang Lưu, tương phản, có thể coi như là Giang Lưu chế tác kiếp nạn đến cho Thiên Đình và Phật môn.

Trước đó, Giang Lưu đã cùng các đồ đệ thảo luận qua về chuyện liên quan tới chín chín tám mươi mốt kiếp nạn rồi, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra thì kiếp nạn thứ tám mươi mốt hẳn là kiếp nạn đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh đại chiến trên Linh Sơn.

Cho nên nói, trước khi đến Đại Lôi Âm Tự ở Tây Thiên thì bản thân chỉ còn có thể mưu tính hai mươi hai lần kiếp nạn hay sao?

Bây giờ bọn họ còn cách Đại Lôi Âm Tự ở Tây Thiên có hơn ba mươi nghìn dặm cuối cùng, hai mươi hai lần kiếp nạn có thể cung cấp bản thân mưu tính, trong lòng của Giang Lưu tự nhiên là phải suy tính cẩn thận.

Suy tư kiếp nạn kế tiếp, bản thân nên làm theo kế hoạch như thế nào mới tốt.

Chuyện kiếp nạn cũng không phải một lần là xong, kiếp nạn ở Trấn Khổ Hải này xem như vô cùng hoàn mỹ, lần kiếp nạn tiếp theo cũng không vội, cứ tính trước làm sau đi.

- Nhắc nhở: Kỹ năng Khu Tán Chú đã thành công thức tỉnh, xác suất năm phần mười coi nhẹ hết thảy nhân tố, xua tan tất cả trạng thái khống chế . . .

Một đêm này, Giang Lưu như trước đang đợi trong giao diện thức tỉnh, đột nhiên, trong lòng hơi động, tựa hồ một bộ đề thi khó nhằn bỗng thành công giải đáp vậy.

Gần như đồng thời, trong đầu tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên.

- xác suất năm phần mười, có thể coi nhẹ hết thảy pháp tắc để xua tan tất cả trạng thái khống chế sao? Hiệu quả này cũng không tệ lắm đâu!

Nhận được lời nhắc nhở của hệ thống, Giang Lưu hài lòng gật nhẹ đầu.

Kỹ năng Khu Tán Chú có thời gian làm lạnh là 600 giây, nếu như dùng kỹ năng này cứu vớt Vân Tiêu Tiên Tử thì dù có một lần thất bại, bản thân hoàn toàn có thể thử thêm vài lần nữa, xác suất năm phần mười không tính thấp.

Ging Lưu kéo danh sách nhiệm vụ của bản thân ra rồi nhìn xuống, nhiệm vụ cứu vớt Vân Tiêu Tiên Tử ban thưởng 12 tỷ điểm kinh nghiệm cùng một cái bảo rương phẩm chất Thần Thoại.

Cố gắng nhiều thời gian như vậy, không sai biệt lắm là chờ gần nửa năm, kỹ năng Khu Tán Chú cũng mới thành công thức tỉnh.

Sau đó, Giang Lưu lại kéo ra bảng thông tin nhân vật của mình để nhìn, cấp 86 lên tới cấp 87, cần 38 tỷ điểm kinh nghiệm.

Ở Trấn Khổ Hải này mài cọ lâu như vậy, lại thêm thời gian nguyên bản chừng nửa năm, bản thân cũng đã tích luỹ được khoảng 32 tỷ điểm kinh nghiệm.

Chờ sau khi nhiệm vụ cứu người này hoàn thành, bản thân cũng sẽ chính thức bước vào cấp 87, trở thành cường giả Đại La Kim Tiên hậu kỳ, tu vi đuổi kịp cấp bậc của Tôn Ngộ Không chứ nhỉ?

Đã thức tỉnh kỹ năng Khu Tán Chú này, Giang Lưu tự nhiên vẫn là rất hài lòng, sau đó lấy Kỹ Năng Huy Chương của bản thân ra ngoài.

Bên trong nguyên bản chứa đựng một cái kỹ năng Được Ăn Cả Ngã Về Không, bây giờ Giang Lưu thay thế lại bằng kỹ năng Khu Tán Chú. Như thế này, tới thời điểm đó, mình liền có cơ hội thi triển hai lần Khu Tán Chú.

Sau khi Khu Tán Chú đã thành công thức tỉnh, Tiếp đó, Giang Lưu đi theo lại nhảy vào giao diện thức tỉnh, tiếp tục đi thức tỉnh kỹ năng Bế Khẩu Thiền của bản thân.

Lần trước kỹ năng Bế Khẩu Thiền thức tỉnh ở nửa đường thì thay thế thành Khu Tán Chú, lần này đương nhiên là muốn tiếp tục.

Một đêm không có chuyện gì xảy ra, sáng sớm hôm sau, sau khi vừa tỉnh lại, Giang Lưu cũng không có tiếp tục lên đường, mà là bảo mấy người Tôn Ngộ Không tạm thời chờ đợi mình, nói là bản thân có một số việc muốn đi làm, chẳng mấy chốc sẽ quay lại.

Không giống với trong nguyên tác mỗi lần đều là Đường Tăng ở lại, sau đó mấy đệ tử đi làm việc, đi tới nửa đoạn sau, động một chút lại cho mấy đệ tử chờ đợi, Giang Lưu đi làm việc, đây đã trở thành trạng thái bình thường.

Mấy người Tôn Ngộ Không cũng không có ý định hỏi nhiều, sau khi gật nhẹ đầu, liền đưa mắt nhìn Giang Lưu rời khỏi.

Thân hình khẽ động, Giang Lưu nhanh chóng bay thẳng về hướng Kỳ Lân Nhai.

Mới qua chừng nửa năm, kỹ năng Khu Tán Chú của bản thân đã thức tỉnh hoàn thành, đối với cục diện lúc này, trong lòng của Giang Lưu vẫn là thật hài lòng.

Thực sự, bởi vì bản thân gấp gáp muốn thức tỉnh Khu Tán Chú đi cứu Vân Tiêu Tiên Tử, cho nên tương đối chuyên chú thức tỉnh, vì thế, kỹ năng Khu Tán Chú này thức tỉnh tương đối thuận lợi hay sao?

Lấy tốc độ của Giang Lưu, bay đến Kỳ Lân Nhai tự nhiên là không mất bao lâu. Thật vậy, chỉ trong chốc lát Giang Lưu liền đã đi tới Kỳ Lân Nhai.

Sau khi vượt qua cấm chế, hắn đi thẳng vào trong nhà tù nơi Vân Tiêu Tiên Tử bị phong cấm.

Chẳng qua là bình thường Vân Tiêu Tiên Tử đều lẻ loi một mình bị trấn áp ở phía dưới Kỳ Lân Nhai này, nhưng hôm nay bên trong mật thất ở dưới Kỳ Lân Nhai này lại sớm đã có một người khác, chính là Triệu Công Minh đã thoát khỏi sự trói buộc của Phong Thần Bảng.

- Pháp Sư Huyền Trang?

Sau khi nhìn thấy người đến là Giang Lưu, biểu cảm ở trên mặt của Triệu Công Minh có chút ngạc nhiên, hiển nhiên không nghĩ tới lại ở chỗ này lại gặp gỡ Giang Lưu.

- Chúc mừng Triệu Công Minh tiền bối thu hoạch được lại sự tự do!

Nhìn thấy Triệu Công Minh, Giang Lưu cũng hơi hơi giật mình nhưng ngẫm nghĩ cẩn thận lại thì cũng có thể hiểu được lý do đối phương xuất hiện ở chỗ này.

Triệu Công Minh cùng Tam Tiêu Tiên Tử chính là quan hệ huynh muội, cho nên, sau khi thoát khỏi sự trói buộc của Phong Thần Bảng, Triệu Công Minh sẽ đến đây thăm hỏi Vân Tiêu Tiên Tử cũng là chuyện hợp tình hợp lý.

- Huynh trưởng đã sớm quen biết với Pháp Sư Huyền Trang hay sao?

Bởi vì bị trấn áp ở phía dưới Kỳ Lân Nhai, Vân Tiêu Tiên Tử hiển nhiên không quá rõ ràng đối với chuyện phát sinh gần đây, nhìn thấy Triệu Công Minh cùng Giang Lưu chào hỏi nhau khá nhiệt tình, nàng đúng là cảm thấy kinh ngạc.

- Ừm, trước đây không lâu ta đáp ứng ước hẹn hạ giới, giúp Huyền Trang giải quyết một số chuyện, cho nên có tiếp xúc một thời gian!

Gật nhẹ đầu, liên quan tới chuyện bản thân là đi ứng kiếp cho Vô Lượng Lượng Kiếp, Triệu Công Minh cũng không có ý định nói tỉ mỉ.

Nói đến đây, sau khi dừng lại một chút, Triệu Công Minh lại nhìn về phía Vân Tiêu Tiên Tử, kinh ngạc nói:

- Đúng là ta còn muốn hỏi! Muội muội bị trấn áp ở phía dưới Kỳ Lân Nhai này, vì cái gì lại có vẻ quen thuộc với Huyền Trang như vậy?

Đúng vậy! Trong lúc rảnh rỗi mà Huyền Trang có thể trực tiếp đi vào bên trong tù thất bên dưới Kỳ Lân Nhai này, nếu như không phải là người hết sức quen thuộc thì không thể làm được.

- Pháp Sư Huyền Trang, ngươi hôm nay tới đây, không phải là . . .

Nghe được Triệu Công Minh hỏi dò, Vân Tiêu Tiên Tử đúng là không có vội vàng trả lời, chẳng qua là đưa ánh mắt đầy chờ mong nhìn Giang Lưu.

Trước đó Giang Lưu cũng đã nói chỉ đại khái từ nửa năm đến một năm, hắn sẽ đến giải cứu bản thân thoát khốn, bây giờ không sai biệt lắm đã nửa năm trôi qua. . .

- Vân Tiêu Tiên Tử, hôm nay ta đến đây là vì thực hiện hứa hẹn trước đây!

Trên mặt nở một nụ cười tươi, Giang Lưu vừa cười vừa nói.

Trong khi đang nói chuyện, Giang Lưu nhìn thoáng qua Triệu Công Minh đang ngạc nhiên nhìn hai người bọn họ ở bên cạnh. Sau đó, Giang Lưu mở miệng giải thích:

- Trước đó, ta từng cùng Vân Tiêu Tiên Tử gặp mặt một lần, đã từng hứa hẹn qua, đại khái khoảng từ nửa năm đến một năm, ta sẽ quay lại đây trợ giúp nàng thoát khốn!

- Ngươi .... Giúp muội muội của ta thoát khốn ư?

Lời nói của Giang Lưu làm cho Triệu Công Minh phải ngạc nhiên, trợn tròn mắt mà nhìn hắn, cơ hồ không thể tin được những gì vừa truyền vào lỗ tai của bản thân.

Trước đây, muội muội của mình bị đặt ở phía dưới Kỳ Lân Nhai này chính là do Nguyên Thủy Thiên Tôn tự mình ra tay, chắc hẳn cũng chỉ có Thánh Nhân ra tay mới có thể cứu được nàng chứ nhỉ?

Thế nhưng mà, Huyền Trang lại còn nói hắn muốn tới cứu người?

- Chẳng lẽ ... Đây là ý định của hai vị Thánh Nhân trong Phật môn hay sao? Cũng không có khả năng, cho dù là bọn họ thật muốn cứu người, ít nhất cũng cần bản thân ra mặt mới có có thể chứ nhỉ?

Triệu Công Minh thầm nói trong lòng.

Nghe được lời nói của Triệu Công Minh, Giang Lưu cũng chỉ mỉm cười mà không nói thêm cái gì, chẳng qua là nhanh chóng đi tới trước mặt Vân Tiêu Tiên Tử, sau đó giơ tay lên, kỹ năng Khu Tán Chú nhanh chóng bắn trúng người của Vân Tiêu Tiên Tử.

Nhắc nhở: Kỹ năng Khu Tán Chú thi triển thất bại!

Chẳng qua là sau khi kỹ năng Khu Tán Chú này được thi triển, tiếng nhắc nhở tương ứng của hệ thống lại vang lên, điều này làm cho sắc mặt của Giang Lưu đen lại.

Chỉ có điều, cũng may bản thân đã sớm chuẩn bị, cho nên, Giang Lưu lập tức lấy Kỹ Năng Huy Chương ra ngoài.

Giơ tay lên lại là một chiêu Khu Tán Chú sớm đã chứa đựng bắn lên trên người của Vân Tiêu Tiên Tử.

Nhắc nhở: Kỹ năng Khu Tán Chú thi triển thất bại!

Chẳng qua là sau đó lại có một tiếng nhắc nhở tương ứng của hệ thống.

- Có lầm hay không vậy? Xác suất năm phần mười mà liên tục thi triển hai lần đều thất bại rồi! Hôm nay, tay này của ta cũng quá đen rồi đó? Không phải là tù hay sao?

Sau khi hai lần thi triển Khu Tán Chú thất bại, trong lòng của Giang Lưu không khỏi âm thầm chửi bậy.

Vân Tiêu Tiên Tử nghiêng đầu, lấy ánh mắt hỏi dò nhìn chằm chằm vào Giang Lưu.

Nàng rõ ràng có thể cảm nhận được Giang Lưu đã hai lần sử dụng một loại kỹ năng nào đó, thế nhưng mà xem ra, tựa hồ thất bại rồi?

- Huyền Trang, chiêu này của ngươi có vẻ không có hiệu quả rồi nhỉ?

Nhìn thấy Giang Lưu thi triển thần thông hoàn toàn không có hiệu quả, mặc dù trong lòng của Triệu Công Minh cũng có chút thất vọng, nhưng nghĩ kỹ thì lại cảm thấy đây là chuyện đương nhiên.

Nếu như là sử dụng pháp bảo vô cùng cường đại để cứu người có lẽ thật là có khả năng làm được.

Nhưng chỉ là đơn thuần sử dụng một loại thuật pháp thần thông nào đó mà đã muốn giải trừ Cấm Cố do Thánh Nhân tự mình ra tay ư? Đây tuyệt đối là chuyện không có khả năng xảy ra!

- Chuyện này ... ta cũng mới học được môn thần thông này mà thôi, cho nên vận dụng còn có chút không quá thuần thục, khả năng thành công chỉ có năm phần mười!

Lời nói của Triệu Công Minh làm cho sắc mặt của Giang Lưu có chút xấu hổ, sau đó hắn mở miệng giải thích.

- Xác suất năm phần mười đã rất cao rồi! Nếu là người khác, cho dù xác suất chẳng qua là một phần mười thì cũng đã không tệ!

Đúng là bên cạnh Vân tiêu Tiên Tử mở miệng nói.

Thời gian làm lạnh của kỹ năng Khu Tán Chú là 600 giây, nói cách khác là phải chờ 10 phút nữa mới có thể tiếp tục sử dụng.

Muốn chờ 10 phút, Giang Lưu tự nhiên là sẽ không mắt lớn trừng mắt nhỏ, cho nên, nói chuyện phiếm cùng Vân Tiêu Tiên Tử cùng Triệu Công Minh vài câu, thời gian đúng là trôi qua rất nhanh.

Sau khi10 phút trôi qua, Giang Lưu lại giơ tay lên, một cái kỹ năng Khu Tán Chú bắn trúng người của Vân Tiêu Tiên Tử.

Nhắc nhở: Kỹ năng Khu Tán Chú thi triển thất bại!

Nhắc nhở: Kỹ năng Khu Tán Chú thi triển thất bại!

Nhắc nhở: Kỹ năng Khu Tán Chú thi triển thất bại!

. . .

Nhắc nhở: Kỹ năng Khu Tán Chú thi triển thành công!

Mặc dù xác suất thành công của kỹ năng Khu Tán Chú bây giờ đã lên đến năm phần mười nhưng hôm nay Giang Lưu phải thi triển đến tận mười lần, cuối cùng mới thành công.

Sắc mặt có đen một chút, hôm nay bản thân quá không phải là bước nhầm chân trái ra đường đó chứ?

Bạn cần đăng nhập để bình luận