Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 570: Ba Ba Đánh Hài Tử

Ma Anh bên cạnh, tuy nói là hài tử vừa xuất sinh, thế nhưng, trên mặt lại hiển lộ ra biểu lộ hoàn toàn không phù hợp tuổi tác nàng.
Bên trong ánh mắt mang theo lãnh ý nhìn chằm chằm Giang Lưu, thấy ánh mắt Giang Lưu nhìn sang, khóe miệng Ma Anh hơi kéo kéo, lộ ra một bộ dáng cười lạnh.
- Ngươi đã đến?
Mặc dù là hài nhi vừa mới xuất sinh, thế nhưng, bởi vì vốn đã ẩn chứa linh trí, cho nên, Ma Anh mở miệng nói chuyện, thanh âm khàn khàn bén nhọn, quỷ dị kinh khủng nói không nên lời, trực tiếp mở miệng nói với Giang Lưu.
- Ta đến rồi!
Giang Lưu khẽ gật đầu.
Lúc trước Ma Anh này hoài thai tại trong bụng chính mình, lại bị chính mình phá mất.
Giang Lưu rất rõ ràng, mặc dù nàng phụ thể trên thân hài tử, thậm chí sát hại Quốc Vương Nữ Nhi Quốc, thế nhưng trong lòng nàng hận nhất tất nhiên là mình, cho nên, cũng tất nhiên đang đợi mình đến.
- Cho nên, ngươi tới giết ta sao?
Không có chút thần sắc e ngại nào, trên mặt Ma Anh mang cười lạnh, cũng mang theo một tia thần sắc điên cuồng mở miệng nói với Giang Lưu.
Đối mặt Ma Anh, Giang Lưu chỉ giữ trầm mặc.
Nói thật, rốt cuộc nên xử lý Ma Anh này như thế nào, thật đúng là nhất thời Giang Lưu không nghĩ tốt, bên trong đầu mình cũng xem như là một đoàn bột nhão vậy.
- Động thủ a, vào lúc này lề mề chậm chạp làm cái gì? Thời điểm lúc ấy ngươi giết ta, cũng không có thấy ngươi có chần chừ gì a!
- Ngươi cũng không phải lần đầu tiên xuống tay với ta, làm gì lại nhân giả nghĩa nữa?
- Nếu ngươi không giết ta, sớm muộn có một ngày, ta sẽ giết ngươi, giết toàn bộ tất cả mọi người bên cạnh ngươi!
Miệng Ma Anh lớn tiếng gầm thét thanh âm bén nhọn khàn khàn.
Theo nàng kêu to, lệ khí đáng sợ từ trên người nàng tràn ra, bộ dáng điên cuồng kêu gào này, dọa vài cung nữ trong phòng sinh còn lại đều hai mắt trắng dã ngã xuống.
Nhìn bộ dáng Ma Anh điên cuồng, lông mày Giang Lưu hơi nhíu lại.
Xong, giơ lên tay mình đến, một bàn tay hướng thẳng đến Ma Anh đánh qua.
Hài nhi vừa mới xuất sinh, một tát này hạ xuống, trực tiếp làm cho cả mặt đều một mảnh đỏ bừng.
Bất quá, ở trong mắt Giang Lưu lại nhìn thấy, thanh máu H P trên đầu Ma Anh, cũng không có hạ xuống.
- Ngươi...
Tay nhỏ tinh xảo che lấy mặt chính mình, miệng Ma Anh vốn điên cuồng kêu gào, im bặt mà dừng, không dám tin nhìn Giang Lưu.
- Một tát này, là để cho ngươi hiểu quy củ, không biết lớn nhỏ, sau này nếu như lại dùng ngữ khí như vậy nói chuyện với vi phụ, không thể không tát ngươi vài cái!
Không có chút ý tứ thương tiếc hài tử nào, Giang Lưu cho Ma Anh một bạt tai xong, mở miệng nói ra.
- Ngươi cái hỗn đản này! Ngươi...
Giang Lưu nói, còn có bộ dáng hắn ngoan độc, để cho Ma Anh xù lông.
- Ba!
Chỉ là, còn không đợi nàng nói hết lời, Giang Lưu lại một bạt tai đánh tới.
- Ta, ta muốn giết ngươi, ta muốn...
Ba!
- Đáng ghét, ngươi có tư cách gì đánh ta? Ngươi...
Ba!
Quốc Vương Nữ Nhi Quốc nằm ở trên giường bên cạnh, nhìn bộ dáng Giang Lưu tàn nhẫn đánh hài nhi xuất sinh như vậy, chỉ cảm thấy phi thường đau lòng.
Mặc kệ hồn phách Ma Anh kia có phải hài tử chính mình hay không, ít nhất bộ thân thể này lại là hài tử chính mình a, thịt trên người mình rơi xuống a, lúc này mới vừa ra đời a, hắn thế mà lại hạ thủ được?
Chỉ là, há to miệng, Quốc Vương Nữ Nhi Quốc muốn thuyết phục, lại nói không nên lời.
Nàng nhìn ra được, mặc dù nhìn bộ dáng Giang Lưu tàn nhẫn, thời điểm đánh người cũng hoàn toàn không có ý tứ lưu tình, nhưng lốp bốp đánh mười cái tát, hài tử vẫn như cũ sinh long hoạt hổ hét to, cũng không có thụ thương, hiển nhiên là hắn khống chế lực đạo chính mình.
Nếu Ngự Đệ ca ca đã có phân tấc, như thế chính mình cũng liền không còn gì để nói rồi.
Tay Giang Lưu hơi giơ lên, làm ra một bộ bộ dáng lúc nào cũng có thể đánh xuống.
Ma Anh trừng mắt một đôi mắt, tràn đầy sát ý cùng lệ khí nhìn Giang Lưu, miệng lớn hô hấp, một bộ bộ dáng nhắm người mà phệ.
Thế nhưng, lời điên cuồng kêu gào, rốt cuộc cũng không nói ra được.
Ba!
Chỉ là, miệng Ma Anh mặc dù không nói, nhưng chờ giây lát xong, tay Giang Lưu vẫn rơi xuống, một bàn tay đánh vào trên gương mặt Ma Anh, để cho mặt nàng sưng phồng lên.
Cái này, có lẽ là từ xưa đến nay, người hài tử thứ nhất vừa ra đời liền bị cha mình đánh sưng mặt.
- Ngươi, ngươi vì cái gì đánh ta nữa?
Lại bị đánh một bạt tai, Ma Anh mộng một chút, ngay sau đó lệ khí bộc phát, cảm thấy không phục.
Chính mình mở miệng mắng hắn bị đánh thì cũng thôi đi, vừa rồi chính mình rõ ràng không nói gì, vì cái gì còn phải đánh chính mình?
- Không có ý tứ, tay này đã đưa lên, không đánh xuống, có phần không quá phù hợp a, mặt khác, ánh mắt nhìn vi phụ không cần hung ác như thế!
Thấy bộ dáng Ma Anh lệ khí tăng vọt, xù lông lên, Giang Lưu khoát tay áo nói ra.
Một lời đến đây, tay Giang Lưu liền lại giơ lên.
Có thể nói là bị đánh sợ, nhìn tay Giang Lưu lại lần nữa giơ lên, Ma Anh này phản xạ giơ lên tay mình, che gương mặt.
Ba một tiếng, một đạo tiếng vang thanh thúy.
Bạt tai này hạ xuống, làm cho tất cả mọi người đều sợ hãi cả kinh.
Bởi vì, Giang Lưu cái bạt tai này, cũng không có đánh vào trên mặt Ma Anh, mà tương phản, Giang Lưu trực tiếp vứt tại trên mặt mình.
Một tát này hạ xuống hiển nhiên cũng không có lưu tình chút nào, trên mặt lập tức lưu lại một dấu bàn tay rõ ràng, thậm chí, khóe miệng có một vệt máu tràn ra ngoài.
- Huyền Trang, ngươi làm cái gì vậy?
Hạt Tử Tinh bên cạnh có phần thất kinh hỏi, không rõ tại sao hắn làm như thế.
- Ngự Đệ ca ca...
Quốc Vương Nữ Nhi Quốc cũng từ trên giường ngồi dậy, lấy ra một khối khăn lụa, muốn đến lau đi vết máu khóe miệng Giang Lưu.
Ma Anh che lấy mặt chính mình, còn tưởng rằng chính mình lại phải chịu một bạt tai, vào lúc này cũng mở to hai mắt nhìn, sững sờ nhìn Giang Lưu.
- Ta bạt tai này, là đánh chính ta, là ta có lỗi với ngươi!
Nhìn Ma Anh, khóe miệng Giang Lưu tràn ra máu tươi, mở miệng nói ra.
- Hừ...
Nghe được Giang Lưu nói, nhìn dấu bàn tay rõ ràng bên trên mặt hắn, Ma Anh lại hừ lạnh một tiếng, chợt cười nhạo:
- Khổ nhục kế a? Muốn dùng cái này lừa gạt ta tha thứ ngươi? Không có khả năng!
- Ngươi nghỉ ngơi thật tốt đi, ta cũng đi nghỉ ngơi một hồi...
Chỉ là, đối với Ma Anh nói, Giang Lưu cũng không để ý đến, chỉ xoay đầu lại, ngồi xuống bên cạnh Quốc Vương Nữ Nhi Quốc nói ra.
- Ngự Đệ ca ca, thật xin lỗi, lúc trước, ta...
Nhìn Giang Lưu đi đến bên cạnh mình, Quốc Vương Nữ Nhi Quốc hơi cúi đầu, một bộ bộ dáng hài tử đã làm sai chuyện.
- Tốt rồi, đừng nói nhiều, nghỉ ngơi trước rồi nói sau!
Chỉ là, Giang Lưu lại lắc đầu, ngăn cản Quốc Vương Nữ Nhi Quốc.
- Uy, ngươi nghe được lời ta nói không? Ta sẽ không tha thứ ngươi, đời ta cũng sẽ không tha thứ ngươi!
- Ta muốn giết ngươi, chờ ta trưởng thành, ta phải giết chết toàn bộ các ngươi!
- Khổ nhục kế của ngươi cấp quá thấp rồi, hoàn toàn vô dụng đối với ta!
Thấy Giang Lưu không để ý đến chính mình, chỉ là nói chuyện với Quốc Vương Nữ Nhi Quốc bên cạnh, Ma Anh này hét to, hướng về phía Giang Lưu kêu to, phảng phất muốn hấp dẫn Giang Lưu chú ý.
Chỉ là, đánh Ma Anh vài cái tát, cũng quăng cho chính mình một bạt tai xong, Giang Lưu cũng không tiếp tục để ý tới Ma Anh tru lên, chuyển thân từ phòng sinh đi ra ngoài.
- Ngươi, ngươi đây là?
Ngoài phòng sinh, Như Ý Chân Tiên chờ đợi, thấy khóe miệng Giang Lưu mang theo vết máu đi tới, ngây ra một lúc.
- Không sao cả!
Khoát tay áo với Như Ý Chân Tiên, Giang Lưu mở miệng nói ra.
- Thánh Tăng, chuyện này, đều tại ta, là ta không có trừ khử tốt oán niệm trong lòng nàng... hơi trầm mặc một lát, Như Ý Chân Tiên có phần tự trách nói.
- Chuyện này, còn phải đa tạ Chân Tiên những ngày này chăm sóc!
Nghe được Như Ý Chân Tiên nói, Giang Lưu lại lắc đầu.
Chân tướng Như Ý Chân Tiên trông coi Lạc Thai Tuyền là cái gì? Đương nhiên Giang Lưu biết rõ, chỉ là, lúc trước chính mình uống nước Lạc Thai Tuyền, phá thai xong, hài tử chính mình cũng sẽ tiến nhập Tụ Tiên Am, do Như Ý Chân Tiên độ hóa, điểm ấy Giang Lưu lại không có suy nghĩ đến.
Dù sao, trong nguyên tác cũng hoàn toàn không có miêu tả tương quan.
- Oán niệm trong lòng đứa nhỏ này rất nặng, oán niệm hài tử mấy người bọn Tôn Đại Thánh, ta đều rửa sạch rồi, chỉ có đứa bé này, ai...
Như Ý Chân Tiên lắc đầu, trên mặt cũng một bộ thần sắc thổn thức cảm khái.
- Vì cái gì?
Nghe được Như Ý Chân Tiên nói lời này, Giang Lưu hơi kinh ngạc nhìn hắn, không rõ vì cái gì hài tử chính mình tương đối đặc thù?
- Bởi vì, ngươi vừa phá thai xong, Quốc Vương Nữ Nhi Quốc rất nhanh liền mang bầu hài tử ngươi, cho nên, nàng mới oán niệm cực sâu!
Nghe được Giang Lưu hỏi dò, Như Ý Chân Tiên giải thích nói ra.
Nói lời này, để cho Giang Lưu trầm mặc.
Không thể không nói, lời Như Ý Chân Tiên giải thích, thật có đạo lý.
Chính mình chân trước mới vừa phá thai, chân sau liền cùng Quốc Vương Nữ Nhi Quốc một chỗ, hoài thai, đứng tại trên lập trường Ma Anh đến xem, oán hận trong lòng nàng sẽ cực kì gia tăng, cũng hợp tình hợp lý.
- Ai...
Chỉ là, nghĩ đến Quốc Vương Nữ Nhi Quốc sinh đứa bé, hơn nữa đứa bé này là của mình, trong lòng Giang Lưu thì thở dài một tiếng.
Điểm ấy, chính mình hoàn toàn không biết a.
Thời điểm lúc trước Hạt Tử Tinh cho ăn chính mình ăn Long Phượng Hợp Hoan Đan, chính mình biết rõ.
Không nghĩ tới, lúc ấy Quốc Vương Nữ Nhi Quốc thế mà...
Nghĩ đến ban đầu ở trong động phủ Hạt Tử Tinh, chân tướng chuyện phát sinh lại là chuyện như vậy, trong lòng Giang Lưu cảm thấy phi thường quái dị.
Sự thật là, chính Giang Lưu đã mất đi ý thức, một điểm ký ức cũng không có a, thật đáng tiếc.
- Hiện tại đã là lúc nào rồi, mà ta đang suy nghĩ gì đấy?
Âm thầm lắc đầu, Giang Lưu cầm suy nghĩ loạn thất bát tao trong đầu của mình đá văng ra ngoài.
Hơi chút trầm mặc, chợt hỏi Như Ý Chân Tiên:
- Chân Tiên, ngươi tương đối hiểu sự tình phương diện này, ngươi có biện pháp gì có thể trừ khử oán khí trong lòng hài tử không?
- Bình thường, oán khí dùng đạo pháp, hoặc là phật pháp liền có thể gột rửa sạch sẽ, thế nhưng, đứa bé này oán niệm cực sâu, muốn thanh trừ, khó khó khó...
Miệng Như Ý Chân Tiên, liên tiếp nói ba chữ khó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận