Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 409: Nam Thần Hoàn Mỹ—— Huyền Trang

- Huyền Trang Thánh Tăng a... Nghe được Ngọc Thỏ Tinh hỏi dò, Tử Hà tiên tử suy nghĩ, cũng cẩn thận nhớ lại một chút người Giang Lưu này.
Ngọc Thỏ Tinh hiếu kì nhìn chằm chằm Tử Hà tiên tử, nhãn thần Hằng Nga Tiên Tử bên cạnh cũng rơi trên người Tử Hà.
- Người Huyền Trang Thánh Tăng này nói như thế nào đây? Phi thường thông minh!
Suy nghĩ, Tử Hà mở miệng nói ra:
- Hầu tử trời sinh tính kiệt ngạo bất tuần, thế nhưng đối với lời Thánh Tăng nói lại là nói gì nghe nấy, còn có Thiên Bồng Nguyên Soái chuyển thế, trời sinh bại hoại, thế nhưng, chỉ cần là Huyền Trang Thánh Tăng kêu hắn đi làm, hắn sẽ không lười biếng, còn có Sa Ngộ Tĩnh nhập ma, thế nhưng, tại trong đoàn đội lại là người chịu khó nhất.
- Cho nên, hắn cực kỳ thông minh, ít nhất tính đều có thể quản giáo đồ đệ tính cách khác nhau của mình trở nên ngoan ngoãn!
- Oa, nói như vậy, Huyền Trang Thánh Tăng quả nhiên phi thường thông minh a! Nghe được lời Tử Hà tiên tử nói, con mắt Ngọc Thỏ to sáng, tán dương nói ra:
- Người khác tạm thời không nói, tâm tính Tề Thiên Đại Thánh tam giới đều biết, Thánh Tăng có thể buộc hắn nghe lời? Cho dù Ngọc Đế cùng Phật Tổ cũng làm không được a?
- Vì thế, cho nên, bọn hầu tử đều nói, Huyền Trang Thánh Tăng kỳ thật còn có một cái tên hiệu, gọi là Phúc Nhĩ Ma Tư, ân, tựa hồ cái từ quái dị này, ý tứ là chỉ cực kỳ thông minh! Nhẹ gật đầu, Tử Hà tiên tử trả lời.
- Sau đó thì sao? Sau đó thì sao? Loại trừ thông minh ra? Còn có khác sao? Bộ dáng phi thường tò mò, Ngọc Thỏ thúc giục mở miệng hỏi, hai mắt tỏa ánh sáng.
- Mặt khác a? Huyền Trang Thánh Tăng còn là người cực kỳ tự hạn chế! Sau khi suy nghĩ một chút, Tử Hà tiên tử nói.
- Ồ? Tự hạn chế? Cái này vì sao lại nói thế? Ngọc Thỏ hỏi.
- Tỉ như nói, gần nhất vang dội tam giới một phần trò chơi cờ bài, chơi mạt chược, đấu địa chủ, đúng, còn có Tam Quốc Sát những trò chơi này, kỳ thật đều là Huyền Trang Thánh Tăng phát minh, khi nhàn hạ, sư đồ mấy người sẽ đánh chơi mạt chược, đấu đấu địa chủ, thậm chí là chơi vài ván Tam Quốc Sát giết thời gian!
- Thế nhưng các ngươi nhìn xem, hiện tại cả Thiên Đình đều vang dội đam mê loại trò chơi này, nhưng Huyền Trang Thánh Tăng thì sao? Kỳ thật chính hắn cũng rất ít khi đụng vào, phần lớn thời gian, hắn đều cố gắng tu luyện!
- Đúng là người tự biết kiềm chế a! Nghe được lời Tử Hà tiên tử này, Ngọc Thỏ nhẹ gật đầu nói ra.
Xác thực, trò chơi chơi vui như vậy, trong tam giới thần, tiên, phật, quỷ, yêu, ma cùng phàm nhân, vô số người đều ngăn cản không nổi những trò chơi này dụ hoặc, thế nhưng, thân là người đề xuất tất cả những thứ này, Huyền Trang Thánh Tăng chính mình cũng rất ít động vào, thời gian đều trải qua trong tu luyện?
Người tự hạn chế như thế, càng khiến người khâm phục.
- Còn gì nữa không? Còn có cái gì sao? Biết được càng nhiều, Ngọc Thỏ phát hiện chính mình liền càng ngày càng tò mò đối với Huyền Trang Thánh Tăng, liên tục không ngừng tiếp tục truy vấn.
- Còn có a? Huyền Trang Thánh Tăng nấu cơm ăn thật ngon, nói là món ngon nhất trong tam giới cũng không kỳ quái! Sau khi suy nghĩ một chút, Tử Hà nói.
- Lần này, đã không cần Ngọc Thỏ lại tiếp tục hỏi tới, Tử Hà nói ra:
- Tỉ như nói xuyên thịt nướng, tỉ như nói nồi lẩu hương cay, thịt dê nướng … đây đều là mỹ thực Huyền Trang Thánh Tăng tự mình nghiên cứu ra được, thậm chí, vì tìm kiếm quả ớt, ta cùng hầu tử cũng từng đi Ma Giới qua một chuyến, ngoài ra còn có cái gì ớt băm đầu cá, mao huyết vượng các loại món ăn cũng đều ăn rất ngon!
Vừa nói chuyện xong, Tử Hà tiên tử chính mình cũng không khỏi nuốt một ngụm nước bọt.
Nói thật, thời gian một tháng đi theo đoàn đội tây hành thỉnh kinh, Tử Hà tiên tử cảm thấy mình hoàn toàn sống phóng túng hơn một tháng.
Những mỹ thực Huyền Trang Thánh Tăng làm ra đơn giản để cho người ta khó mà quên.
Nghe được Tử Hà tiên tử miêu tả, con mắt Ngọc Thỏ Tinh sáng lên.
Cả Hằng Nga Tiên Tử bên cạnh, cũng vụng trộm nuốt một ngụm nước bọt.
- Còn có cái gì khác không, dáng dấp Huyền Trang Thánh Tăng thế nào? Càng hỏi dò, Ngọc Thỏ Tinh càng cảm thấy hình tượng Giang Lưu trở nên vô cùng cao lớn cùng vĩ ngạn, chợt, lại hiếu kỳ tướng mạo Giang Lưu.
- Cái này, nói như thế nào đây? Phải nói bộ dáng Huyền Trang Thánh Tăng, hẳn là anh tuấn nhất bên trong tất cả nam tử ta bái kiến! Suy nghĩ, Tử Hà tiên tử trả lời.
Thông minh, tự hạn chế, biết làm cơm, hơn nữa anh tuấn vô cùng?
Lại thêm năm đó tình cảm Huyền Trang Thánh Tăng cùng Cao Dương công chúa chân thành tha thiết, nói rõ hắn chuyên tình...
Cái này, đơn giản chính là một hình tượng nam thần hoàn mỹ a?
- Chẳng lẽ? Huyền Trang Thánh Tăng không có khuyết điểm gì sao? Bên cạnh Hằng Nga Tiên Tử nghe đến đó, lại nhịn không được chen miệng vào, hỏi.
Cái gọi là kim vô túc xích, nhân vô hoàn nhân, theo Hằng Nga Tiên Tử, Huyền Trang Thánh Tăng hẳn cũng có khuyết điểm mới đúng chứ?
- Khuyết điểm a!
Nghe được Hằng Nga nói, Tử Hà tiên tử suy nghĩ rồi nói:
- Phải nói khuyết điểm lớn Huyền Trang Thánh Tăng thật đúng là không có, nhưng nếu bắt buộc phải nói chỉ là một phần khuyết điểm nho nhỏ thì vẫn có, tỉ như thường xuyên cùng hầu tử đấu võ mồm, hầu tử cơ hồ đều đấu không lại hắn, cho nên, ác miệng xem như khuyết điểm sao?
Ngọc Thỏ Tinh: ..
Hằng Nga Tiên Tử: ..
Hai người đều là lấy nhãn thần quái dị nhìn Tử Hà tiên tử.
Đây là khuyết điểm sao? Hoàn toàn là chính ngươi đang bênh vực Tề Thiên Đại Thánh mà thôi a?
- Tốt, Tử Hà tiên tử mới đến, ta mang ngươi nhìn xem tình huống Nguyệt Cung đi! Hàn huyên nhiều như vậy, ở giữa mấy người nữ nhân tựa hồ trở nên thân cận rất nhiều, Hằng Nga Tiên Tử mở miệng nói, dẫn Tử Hà tiên tử tại bên trong Nguyệt Cung đi dạo.
Còn như Ngọc Thỏ Tinh thì sao? Lại là hai mắt tỏa ánh sáng, nguyên bản liền rất có hảo cảm đối với Huyền Trang Thánh Tăng này, hôm nay, từ miệng Tử Hà tiên tử am hiểu một chút xong, Ngọc Thỏ Tinh càng thêm cảm thấy Huyền Trang Thánh Tăng cái người này, càng thêm hoàn mỹ hơn so với mình trong tưởng tượng.
Đây quả thực là nam nhân mỹ nhất bên trong tam giới lục đạo hoàn.
Cao Dương công chúa, thật đúng là vừa lòng đẹp ý a, có một kỳ nam tử như thế chung tình với nàng! Trong lòng Ngọc Thỏ Tinh, âm thầm nỉ non.
Vừa nói chuyện xong, trong lòng Ngọc Thỏ Tinh lại có chút xao động bất an, suy tư chính mình có phải muốn đi hạ giới xem một chút Huyền Trang Thánh Tăng hay không?
- Không được không được, ta có thể nào tuỳ tiện ly khai Nguyệt Cung chứ? Không thể!
Ý nghĩ muốn hạ giới đi tìm Huyền Trang Thánh Tăng vừa ra, chính Ngọc Thỏ Tinh giật nảy mình, vội vàng đem ý nghĩ này đè xuống.
Chỉ là, ý nghĩ này mặc dù bị ấn xuống, thế nhưng, lại giống như một viên hạt giống mọc rễ trong đáy lòng rồi, không chừng lúc nào, liền sẽ nảy mầm.
...
Nguyệt Cung bên này, tình huống ba đàn bà thành cái chợ, tạm thời không nói, một bên khác, Tôn Ngộ Không ly khai rồi Nguyệt Cung xong, đương nhiên là về hạ giới.
Phóng tầm mắt quét qua, tự nhiên thấy được Linh Lung Tiên Phủ.
Chỉ là, Tôn Ngộ Không đi tới Linh Lung Tiên Phủ, lại phát hiện trong phòng thế mà không có một người, sư phụ cùng hai vị sư đệ thế mà đều không thấy.
- Đại sư huynh, ngươi đã quay lại! Cũng may, Bạch Long Mã vào lúc này còn lưu tại Linh Lung Tiên Phủ giữ nhà, theo Tôn Ngộ Không quay lại, Bạch Long Mã mở miệng nói ra.
- Tiểu Bạch, tại sao cũng chỉ có một mình ngươi ở nhà? Những người khác đâu? Tôn Ngộ Không hiếu kì hỏi.
- Đại sư huynh, ngươi đi rồi, yêu nghiệt tới nơi này, hảo hảo lợi hại, sẽ sử một cái Kim Cương Trác, pháp bảo sư phụ cùng hai vị sư huynh đều bị hắn Kim Cương Trác cướp đi, sư phụ cũng bị bắt, Nhị sư huynh hỏi rõ động phủ yêu quái kia ở đâu xong liền cùng Tam sư huynh đi cứu sư phụ!
Nghe được Tôn Ngộ Không hỏi dò, Bạch Long Mã giản lược nói tóm tắt sự tình trước đó đã phát sinh, cho Tôn Ngộ Không một lần.
- Ồ? Cái ngốc tử này đã chịu khó rất nhiều a! Nghe được chính mình không ở đây, Trư Bát Giới thế mà chủ động đi tìm Yêu Quái, đi cứu sư phụ, Tôn Ngộ Không hơi kinh ngạc nói ra.
Chợt, Tôn Ngộ Không từ miệng Bạch Long Mã hỏi rõ động phủ yêu quái kia ở nơi nào xong, để cho tiểu Bạch tiếp tục lưu lại giữ nhà, Tôn Ngộ Không cũng hướng Kim Đâu Động Yêu Quái ở bay đi.
Chỉ là, thời điểm đi ở nữa đường, liền thấy hai bóng người, bộ dáng ủ rũ quay lại, không phải là Trư Bát Giới cùng Sa Ngộ Tĩnh hai người sao?
Xem bộ dáng bọn hắn hai người, trên thân hoặc nhiều hoặc ít đều có chút thương thế.
- Bát Giới, Sa sư đệ, các ngươi thế nào? Nhìn xem trên thân hai sư đệ, hoặc nhiều hoặc ít đều mang thương thế quay lại, Tôn Ngộ Không nghênh đón, mở miệng hỏi.
- Hầu ca, ngươi đã quay lại rồi, hai chúng ta đều không phải là đối thủ yêu vật kia a! Muốn đi cứu sư phụ, thế nhưng đều bị đánh quay lại! Nhìn Tôn Ngộ Không quay lại rồi xong, nguyên bản Trư Bát Giới đang ủ rũ, vội ủy khuất mở miệng nói ra, lúc này người quan trọng nhất đã biến thành Tôn Ngộ Không rồi.
- Yêu nghiệt gì, lợi hại như vậy? Hai người các ngươi cộng lại cũng không phải là đối thủ sao? Nghe được lời ấy, trên mặt Tôn Ngộ Không mang vẻ kinh ngạc.
Thực lực Trư Bát Giới liền không nói, Tôn Ngộ Không để tay lên ngực tự hỏi, thực lực tổng hợp Trư Bát Giới không sai biệt lắm có tám chín thành chính mình rồi.
Sa sư đệ thì sao? Mặc dù thực lực hắn không mạnh, thế nhưng nhập ma xong, thực lực tăng lên rất nhiều, cũng coi là vững vàng đi vào Thái Ất cảnh giới rồi.
Thế nhưng, hai người liên thủ đều bị đánh quay lại?
- Hầu ca, ngươi không biết a, trong tay yêu nghiệt kia có một cái Kim Cương Trác, thật sự là lợi hại a, hơn nữa, còn có thể cướp đi pháp bảo người khác, ta cùng Sa sư đệ cũng không có binh khí tiện tay, cho nên, không phải đối thủ yêu nghiệt kia a! Trư Bát Giới có chút bất đắc dĩ nói ra.
Cho dù tất cả mọi người là tu vi Thái Ất Chân Tiên, thế nhưng, một người trên tay có binh khí, một người trên tay không có binh khí, cho dù hai đánh một cũng không phải là đối thủ.
Tựa như hai người bình thường, liên thủ lại, cũng không nhất định đánh thắng được một người bình thường cầm đao kiếm trong tay a?
- Dạng này a, minh bạch rồi, lão Tôn ta tự mình đi chiếu cố hắn, nhìn xem là yêu nghiệt gì! Nhẹ gật đầu, Tôn Ngộ Không tự nhiên phải đi thay hai sư đệ mình lấy lại danh dự.
- Đại sư huynh, ngươi cẩn thận một chút, Kim Cương Trác kia rất lợi hại, Kim Cô Bổng của ngươi cẩn thận đừng để bị lấy mất!
Nghe được Tôn Ngộ Không nói, cứ như vậy đi qua, Sa Ngộ Tĩnh nhịn không được mở miệng nhắc nhở.
- Yên tâm, lão Tôn ta trước len lén lẻn vào, nhìn xem tình huống lại nói, trước xác định một chút sư phụ an toàn, lại nhìn xem có thể hay không giúp các ngươi trộm binh khí ra hay không, đương nhiên, có thể trộm Kim Cương Trác yêu nghiệt kia đi, mới là tốt nhất!
Nhẹ gật đầu, tròng mắt Tôn Ngộ Không chuyển động, mở miệng nói ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận