Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1591: Thời cơ đột phá, trở thành Thánh Nhân

Người dịch: Nguyễn Khiêm

Mặt ngây ra!

Lời nói của Ngọc Hoàng Thượng Đế làm cho Giang Lưu cảm thấy vô cùng ngạc nhiên!

Tình huống gì? Ở trên người của mình gánh vác một loại sứ mệnh nào đó cực kỳ trọng yếu? Đó là sứ mệnh gì? Vì sao chính bản thân cũng không biết đây?

- Là sứ mệnh gì?

Trong lòng nghi hoặc, Giang Lưu theo bản năng mở miệng hỏi!

- Không biết!

Sau khi nghe được lời nói của Giang Lưu, Ngọc Hoàng Thượng Đế rất thẳng thắn lắc đầu!

- Không biết ư?

Khẽ nhíu mày, Giang Lưu cảm thấy kinh ngạc!

Đã nói tới mức này, ngươi mới nói cho ta rằng ngươi không biết hay sao?

- Ta là thật không biết!

Rất thẳng thắn quả quyết lắc đầu, Ngọc Hoàng Thượng Đế trả lời!

Tốt thôi! Nhìn Ngọc Hoàng Thượng Đế thẳng thắn như thế, Giang Lưu cũng minh bạch, hắn là thật sự không biết rồi!

Chỉ có điều là ở trên người của mình gánh vác sứ mệnh gì? Vì sao bản thân lại không biết đây?

Còn có, hết lần này tới lần khác Ngọc Hoàng Thượng Đế biết rõ chuyện này thế nhưng mà có vẻ hắn lại thực sự không biết rõ chân tướng mọi chuyện!

Nghi hoặc!

Vào lúc này, Giang Lưu thật sự cảm thấy vô cùng nghi hoặc!

Hơn nữa, lời này cũng không phải là người khác mà là Hồng Quân lão tổ đích thân nói cho Ngọc Hoàng Thượng Đế biết!

Sau khi thân hợp Thiên Đạo, Hồng Quân lão tổ đã trở thành một phần của Thiên Đạo, càng không có tình cảm riêng tư cùng dục vọng rồi!

Theo Giang Lưu thấy, Hồng Quân lão tổ cũng không có lý do gì tất yếu mà phải lừa gạt Ngọc Hoàng Thượng Đế cả?

Đã là như thế, nếu lời Hồng Quân lão tổ nói là sự thật thì sao đây?

- Trên vai của ta có một loại sứ mệnh cực kỳ trọng yếu nào đó ư? Sẽ là gì chứ nhỉ?

Trong lòng của Giang Lưu âm thầm suy tư!

Một lát sau, Giang Lưu nhìn về phía Ngọc Hoàng Thượng Đế, suy đoán hỏi:

- Chẳng lẽ là . . . là bởi vì chuyện đi Tây Thiên thỉnh kinh hay sao?

Suy đoán này của Giang Lưu làm cho sắc mặt của Ngọc Hoàng Thượng Đế biến thành màu đen.

Hắn thật sự muốn chửi bậy một câu, nếu như thật sự chỉ là chuyện đi Tây Thiên thỉnh kinh thì bản thân xoắn xuýt lâu như vậy lại không đoán ra được hay sao? Giang Lưu đây là đang vũ nhục trí thông minh của bản thân hay sao?

- Không đúng! Không đúng! Chuyện không có khả năng đơn giản như vậy!

Nhìn thấy sắc mặt của Ngọc Hoàng Thượng Đế, Giang Lưu cũng cảm thấy suy đoán này của bản thân cũng hơi quá buồn cười rồi hắn lắc đầu nói!

- Ban đầu, Hồng Quân lão tổ đến tột cùng là nói thế nào?

Suy nghĩ một lúc, không có đầu mối gì, Giang Lưu lại hỏi Ngọc Hoàng Thượng Đế!

- Lúc ấy, Hồng Quân lão tổ hiển hiện thân hình ở trước mặt ta, nói cho ta ở trên người của ngươi có gánh vác một sứ mệnh, cũng không thể đối địch với ngươi!

- Nếu không thì cũng sẽ không có kết cục tốt!

- Sau khi ta nhớ lại tình huống trong những năm gần đây, phát hiện lời ấy quả thật không sai!

- Vì thế, cho dù là ngươi đã lấy được Tam Tạng Chân Kinh, thế nhưng mà, ta vẫn như cũ không thể hiểu thấu sau cùng sứ mệnh của ngươi là gì, đương nhiên, cũng nhờ đó mà có thể xác định, ngươi vẫn như cũ không có hoàn thành sư mệnh kia!

Ngọc Hoàng Thượng Đế nghiêm túc nhìn chằm chằm vào Giang Lưu nói!

- Nếu như ở trên người của ta thật sự có một loại sứ mệnh cực kỳ trọng yếu nào đó thì e rằng đúng là không có hoàn thành!

- Thế nhưng mà ta rốt cuộc phải hoàn thành sứ mệnh gì?

Giang Lưu cũng đồng ý lời nói của Ngọc Hoàng Thượng Đế, thế nhưng mà trong lòng của Giang Lưu cũng cảm thấy vô cùng xoắn xuýt!

Giang Lưu ở chỗ này cẩn thận suy tư, Ngọc Hoàng Thượng Đế không nói một lời, không có ý định quấy rầy hắn!

Lời nói đến mức này Ngọc Hoàng Thượng Đế rất rõ ràng, chuyện này chỉ có thể dựa vào chính Giang Lưu đi tìm hiểu!

Hơn nữa, chuyện này là quan hệ đến chính bản thân hắn, cũng chỉ có chính hắn lĩnh hội mới càng có khả năng hoàn thành!

Đến lúc này, mặc dù Ngọc Hoàng Thượng Đế hận không thể Giang Lưu tranh thủ thời gian chết đi rồi, báo thù cho Vương Mẫu Nương Nương!

Thế nhưng mà, Ngọc Hoàng Thượng Đế cũng hi vọng Giang Lưu có thể tìm hiểu ra được trên vai của người sau đến cùng gánh vác sứ mệnh gì!

- Hazz! Thật sự là ý trời khó dò! Xem ra, không vội vàng được!

Sau khi suy tư hồi lâu, Giang Lưu bất đắc dĩ lắc đầu, tựa hồ đã bỏ đi ý định suy nghĩ!

Sau khi dứt lời, Giang Lưu chợt giơ tay lên, một thanh trường kiếm xuất hiện ở trong tay của hắn, chính là Tru Tiên Kiếm!

- Giang Lưu, ngươi làm cái gì vậy? Ngươi muốn giết ta hay sao?

Nhìn thấy Giang Lưu lấy ra Tru Tiên Kiếm, biểu cảm ở trên mặt của Ngọc Hoàng Thượng Đế lập tức biến đổi!

- Yên tâm, chính là một kiếm, sẽ không quá đau! Hơn nữa, sau khi ngươi chết, ta sẽ còn giúp ngươi sống lại!

Cầm Tru Tiên Kiếm ở trong tay, Giang Lưu nói với Ngọc Hoàng Thượng Đế, đồng thời, trên mặt cũng dùng hết sức nở một nụ cười hiền lành!

Chỉ có điều là hắn nụ cười lại hiền lành như thế nào thì cánh tay chém xuống cũng sẽ không hề ngập ngừng!

Nụ cười này tự nhiên là hoàn toàn không có bất cứ ý nghĩa thực tế gì cả! Tự nhiên cũng không thể khiến cho Ngọc Hoàng Thượng Đế an tâm!

- Đáng ghét! Hắn đây là qua sông đoạn cầu!

Nhìn thấy nụ cười ở trên mặt của Giang Lưu, trong lòng của Ngọc Hoàng Thượng Đế mắng thầm!.

Vừa rồi khi hỏi mình tình huống thì lấy Hỗn Độn Thanh Liên ba mươi sáu phẩm ra để uy hiếp bản thân!

Đến khi bản thân nhận sợ rồi, mình cũng biết gì nói nấy, hắn hỏi điều gì mình cũng trả lời vô cùng thành thực!

Thế nhưng mà sau khi bản thân đã nói hết thảy mọi chuyện cho hắn biết, hắn lại vẫn còn muốn giết mình?

Điều này làm cho Ngọc Hoàng Thượng Đế cảm thấy vô cùng phẫn nộ!

Hơn nữa lại còn nói sau khi giết mình thì sẽ giúp bản thân sống lại ư?

Ngọc Hoàng Thượng Đế đương nhiên là không tin lời Giang Lưu nói!

Nếu như hắn thật sự không hề động sát ý thì tại sao phải giết bản thân một lần đây?

Mà nếu như hắn thật sự có sát ý thì há lại sẽ hồi sinh bản thân đây?

Vì thế sau khi nghe xong lời nói rõ ràng là mâu thuẫn này của Giang Lưu thì Ngọc Hoàng Thượng Đế lập tức lộ ra biểu cảm không hề tin tưởng!

Chỉ có điều là đối với Giang Lưu thì phong hào Vô Song quá thực dụng, vì thế, Giang Lưu cũng rất muốn hoàn thành nhiệm vụ cấp bậc Thần Thoại màu vàng đánh chết Ngọc Hoàng Thượng Đế kia!

Đến mức này, giết Ngọc Hoàng Thượng Đế hay không kỳ thực đã không quan trọng!

Thế nhưng mà, nhiệm vụ cấp bậc Thần Thoại màu vàng kia có ban thưởng quá mức hấp dẫn, Giang Lưu lại là khó có thể cự tuyệt dạng dụ hoặc này!

Trong lòng hơi có chút xấu hổ, Giang Lưu cũng biết hành động này của mình hơi có vẻ đi ngược với tâm tính của bản thân.

Thế nhưng mà, trong lòng của Giang Lưu cũng thật sự là quyết định, sau khi đánh chết Ngọc Hoàng Thượng Đế sẽ giúp hắn sống lại, như vậy hai bên sẽ hòa nhau. Vì thế, hắn giơ Tru Tiên Kiếm lên cao rồi chém thẳng về phía Ngọc Hoàng Thượng Đế!

Đẳng cấp của Giang Lưu bây giờ đã cao tới cấp 97 rồi!

Tạm thời không nói đến trang bị ở trên người chỉ tính riêng một cái phong hào Vô Song chính là tăng cường gấp bội cho tất cả thuộc tính từ sức mạnh, phòng ngự đến tốc độ!

Chính vì thế, thực lực hoàn toàn có thể nói là đủ để nghiền ép những Chuẩn Thánh khác rồi!

Mắt thấy Tru Tiên Kiếm này chém xuống, Ngọc Hoàng Thượng Đế lập tức lấy ra bảo vật để ứng chiến!

Chỉ có điều hắn làm sao có thể là đối thủ của Giang Lưu?

Hoàn toàn bị nghiền ép, lại thêm hiệu quả phá giáp kia Tru Tiên Kiếm, trong chốc lát, trên người của Ngọc Hoàng Thượng Đế đã xuất hiện thương thế nặng nề, thanh máu HP ở trên đầu cũng thấy đáy rồi!

Tiếp đó, Tru Tiên Kiếm lại lần nữa vung lên! Thân hình của Ngọc Hoàng Thượng Đế lần nữa biến mất rồi! Biến mất ở trước mặt Giang Lưu!

- Quả nhiên là như vậy hay sao? Vương Mẫu Nương Nương có ba cơ hội truyền tống ly khai để bảo vệ tính mạng, Ngọc Hoàng Thượng Đế cũng có ba lần hay sao? Đây vừa vặn là lần thứ ba!

Mắt thấy thân hình của Ngọc Hoàng Thượng Đế biến mất, trong lòng của Giang Lưu bất đắc dĩ thầm than một tiếng!

Mặc dù cũng có chút thất vọng, nhưng cũng có phần thoải mái, vì Giang Lưu biết đây là lần cuối cùng Ngọc Hoàng Thượng Đế có thể dùng phương pháp này để trốn thoát rồi!

Nếu như Ngọc Hoàng Thượng Đế đã biến mất không thấy, Giang Lưu tự nhiên là không có khả năng lại đuổi theo vào bên trong Hỗn Độn Hư Không!

Sau khi âm thầm suy tư một lát, Giang Lưu xoay người ly khai Thiên Đình!

Vừa rồi Giang Lưu vẫn chưa hoàn toàn biểu hiện ra hết toàn bộ thực lực của mình!

Mặc dù đến bây giờ, hắn cũng không có hiểu thấu đáo ở trên người của mình gánh vác sứ mệnh gì, thế nhưng mà, sau khi được Ngọc Hoàng Thượng Đế nhắc nhở, Giang Lưu lại mơ hồ cảm giác được. . .

Chuyện này . . . hình như có quan hệ với thời cơ đột phá, trở thành Thánh Nhân của mình.

Bạn cần đăng nhập để bình luận