Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1595: Rõ ràng thời cơ là cái gì rồi!

Người dịch: Nguyễn Khiêm

Sau khi phát hiện tung tích của Pháp Hải, Giang Lưu tự nhiên là chú ý!

Hơn nữa, tình huống của Pháp Hải cũng làm cho Giang Lưu cảm thấy có chút hiếu kỳ!

Chỉ thấy vào lúc này, thanh máu HP ở trên đầu của Pháp Hải chỉ còn lại chừng phân nửa mà thôi, xem ra đã bị trọng thương!

Thế nhưng mà, biểu cảm ở trên mặt của hắn lại vô cùng điềm tĩnh, chắp tay hành lễ!

Ở trước mặt hắn có một Ma tộc có nửa người trên giống như nhân loại nhưng đầu mọc sừng thú, chân như móng dê!

Mà giờ phút này, Ma tộc kia cũng đang bình tĩnh nhìn Pháp Hải!

- Con lừa ngốc nhà ngươi muốn làm cái gì?

Ma tộc này cầm trong tay trường đao có ngọn lửa vây quanh, nhìn chằm chằm vào Pháp Hải và nói!

- Thí chủ nên bỏ xuống đồ đao lập địa thành Phật! Giết chóc cũng không thể làm cho ngươi cảm thấy thoải mái, ngươi cần gì phải ra tay đâu?

Pháp Hải nhìn chằm chằm vào Ma tộc ở trước mắt, mở miệng nói!

- Con lừa ngốc, đáng ghét nhà ngươi, bản tọa trời sinh tính tàn nhẫn, chính khí bất xâm, ngươi đừng hòng độ hóa ta!

Nghe được lời nói của Pháp Hải, Ma tộc này ngạc nhiên đến sắc mặt biến đổi, hắn quát lớn!

- Tàn nhẫn cùng thị sát cũng không phải là . . .

Sau khi nghe được lời nói của Ma tộc kia, Pháp Hải lắc đầu, tiếp tục mở miệng khuyên bảo!

Giang Lưu trốn ở trong bóng tối, cũng không có ý định hiện thân, chỉ là tò mò nhìn chằm chằm vào Pháp Hải!

Nguyên bản Pháp Hải thật sự là hòa thượng trời sinh tính thiện lương, chỉ có điều là sau khi bỏ mình, vào Ma giới đã trở thành ma tăng!

Giang Lưu thậm chí còn nghĩ rằng tâm tính của hắn cũng thay đổi!

Lại không nghĩ tới, nội tâm của Pháp Hải thế mà còn là không thay đổi?

Thân là ma tăng, vào lúc này, hắn lại còn muốn độ hóa Ma tộc khác?

Dù sao cũng không có gì vội vã, Giang Lưu cảm thấy chuyện này cũng khá thú vị cho nên không vội vã đi gặp hai người Vô Thiên Phật Tổ cùng Chúc Cửu Âm rồi!

Pháp Hải là muốn độ hóa Ma tộc ở trước mắt! Thế nhưng mà, Ma tộc này lại cự tuyệt, càng cảm thấy kỳ quái!

Rõ ràng đối phương cũng là người bên trong Ma giới, thế nhưng mà lại muốn độ hóa bản thân hướng thiện? Đây quả thực là phản đồ của Ma giới!

Ma tộc này lấy đao chỉ vào Pháp Hải, rõ ràng muốn ra tay giết chết người sau.

Chỉ có điều là Pháp Hải lại buông lỏng hai tay, dáng vẻ giống như là mặc cho ngươi đánh giết, ta không đánh trả! Miệng vẫn còn tận tình khuyên bảo thuyết phục.

Lại thêm tinh thần lực mạnh mẽ của Pháp Hải tràn ngập ra xung quanh, ảnh hưởng đến tinh thần và ý chí của đối phương, trong lúc không để ý đến, Ma tộc này lại từ từ hạ thanh đao ở trong tay xuống.

Tiếp đó, ở trong sự ngạc nhiên của Giang Lưu, Pháp Hải thật đúng là đã thành công độ hóa Ma tộc này!

Mà mắt thấy Pháp Hải thụ thương, Ma tộc bị độ hóa còn tỏ ra áy náy!

- A Di Đà Phật. . .

Thành công độ hóa một Ma tộc, nhìn thấy hắn ly khai, ở trên mặt của Pháp Hải lộ ra biểu cảm vui mừng, trong miệng cũng tuyên một tiếng phật hiệu!

- A Di Đà Phật?

Nghe tiếng niệm phật này của Pháp Hải, trong lòng của Giang Lưu cũng âm thầm cảm khái.

Từ lúc lấy được Tam Tạng Chân Kinh, sau khi bản thân hoàn tục, mình vẫn chưa từng nhắc lại câu phật hiệu này!

- Huynh làm như vậy có đáng giá không?

Vào lúc này, Giang Lưu đi ra, mở miệng hỏi Pháp Hải!

- Giang Giáo chủ!

Nhìn thấy Giang Lưu đi tới, lại nghe xong cây hỏi của hắn, Pháp Hải gật nhẹ đầu, nói:

- Không có cái gì là đáng giá hoặc là không cả, chỉ là ta cảm thấy mình muốn đi làm việc này, vậy thì cứ đi làm thôi!

- Ừm, không sai, huynh nói không sai, không cần suy nghĩ quá nhiều đến chuyện được mất, muốn đi làm liền đi làm là được!

Nghe thấy lời ấy của Pháp Hải, Giang Lưu khẽ gật đầu nói, cũng biểu thị đồng ý!

Chỉ có điều là nói đến đây, Giang Lưu dừng lại một chút, hơi xúc động nói:

- Chỉ có điều là không ngờ rằng phần lớn người trong Phật môn đều là những kẻ giả nhân giả nghĩa, ích kỷ. Ban đầu Tiếp Dẫn cùng Chuẩn Đề phát hạ ba ngàn đại hoành nguyện, nhưng chân chính quán triệt, muốn hoàn thành hoành nguyện lại là một kẻ bị Phật môn định nghĩa là ma tăng như huynh, từ một loại ý nghĩa nào đó thì đây thực sự là một chuyện châm chọc!

- Ừm, chuyện này cũng thật có lý!

Sau khi nghe được lời nói của Giang Lưu, Pháp Hải cũng thổn thức cảm khái gật nhẹ đầu!

Trở thành ma tăng lâu như vậy, cũng chờ đợi ở bên trong Minh Giáo lâu như vậy, Pháp Hải cũng không còn tiếp tục là lão hòa thượng ở Nhân Gian lúc trước kia, mà là chân chính thấy được thế cục trong Tam Giới Lục Đạo.

Cũng chính bởi vì thấy được, thấy rõ, cho nên, Pháp Hải cũng minh bạch, Phật Giáo kỳ thực cũng không có bác ái như bọn họ tuyên dương!

Những lời kia hình như chỉ là một cái khẩu hiệu tuyên truyền đơn thuần mà thôi!

Nhìn thanh máu HP chỉ còn lại chừng phân nửa ở trên đầu của Pháp Hải, Giang Lưu tiện tay thi triển kỹ năng Quan Âm Chú, lập tức làm cho thanh máu HP ở trên đầu của người trước khôi phục thêm khoảng 30%!

Tính theo %HP thì Pháp Hải xem như khỏe mạnh rồi!

- Tốt thôi! Huynh lại đi. . .

Sau khi tiện tay thi triển Quan Âm Chú khôi phục HP cho Pháp Hải, Giang Lưu phất phất tay, ra hiệu cho người trước đi làm chính sự.

Nhưng lại đúng vào lúc này, Giang Lưu lại dừng lại!

- Ừm?

Giang Lưu đang nói chuyện lại đột nhiên ngừng lại, điều này làm cho Pháp Hải hơi kinh ngạc, không biết rõ là chuyện gì xảy ra!

- Nguyên lai . . . là như thế này hay sao?

Chỉ có điều là vào lúc này, Giang Lưu cũng nở một nụ cười vui sướng, trong miệng thì thào nói!

- Là như thế này? Cái gì là như thế này?

Nhìn thấy hành động lạ thường của Giang Lưu, Pháp Hải càng thêm kinh ngạc, không rõ ràng cho lắm!

- Minh bạch, ta hiện tại cuối cùng là minh bạch rồi! Ha ha ha. . .

Nhưng Giang Lưu lại không hề để ý đến câu hỏi của Pháp Hải, chỉ thấy hắn vui sướng hét to lên!

- Giang Giáo chủ, ngài . . . ngài nói minh bạch là có ý gì?

Nhìn thấy dáng vẻ vui vẻ điên cuồng giống như là con bạc trúng thưởng xổ số của Giang Lưu, Pháp Hải Thiền Sư không nhịn được mở miệng, lớn giọng hỏi!

- Ha ha ha! Pháp Hải, đây thật sự là đa tạ huynh, ta thiếu nợ huynh một phần ân tình lớn bằng trời!

Sau khi nghe được lời nói của Pháp Hải, lúc này, Giang Lưu mới ngừng cười to, đưa ánh mắt nhìn về phía Pháp Hải, vui vẻ nói!

- Ân tình lớn bằng trời ư?

Lời này của Giang Lưu làm cho Pháp Hải càng thêm khó hiểu rồi!

Không lý do, Giáo chủ đột nhiên mừng rỡ như thế, đồng thời còn nói thiếu nợ bản thân một phần ân tình lớn bằng trời, đây là có chuyện gì?

Chỉ có điều là Giang Lưu mừng rỡ, lại cũng không có ý định giải thích quá nhiều, mà là nói với Pháp Hải:

- Huynh lại đi Đại Nghịch Phật Tự, nói với Vô Thiên Phật Tổ rằng ta đã tìm được phương pháp đối phó Phật môn, báo cho ông ấy tập kết đại quân! Ba ngày sau, cùng Minh Giáo xuất phát đi vào bên trong Hỗn Độn Hư Không!

Sau khi quẳng xuống một câu nói như vậy, Giang Lưu nhanh chóng xoay người!

- Hả? Tập kết đại quân, đi vào bên trong Hỗn Độn Hư Không? Ba ngày sau?

Sau khi nghe được lời nói đột nhiên của Giang Lưu, Pháp Hải ngây ngẩn cả người, kỳ quái nhìn về phía Giang Lưu!

Đột nhiên lại muốn tập kết đại quân?

Mặc dù trong những năm gần đây, Minh Giáo vẫn luôn đang chuẩn bị cho trận quyết chiến cuối cùng với Phật môn, thế nhưng mà ai cũng không biết bọn họ cụ thể lúc nào sẽ ra tay.

Đột nhiên, Giang Giáo chủ lại ra chỉ thị này!

Chỉ có điều, mặc dù trong lòng cảm thấy kinh ngạc, thế nhưng mà nếu như đây là chỉ lệnh của Giáo chủ, Pháp Hải đương nhiên không có ý định chần chờ, thân hình khẽ động, bay về hướng Đại Nghịch Phật Tự!

Sau khi đi tới Đại Nghịch Phật Tự, Pháp Hải nghiêm túc, mở miệng, nói chuyện Giang Lưu vừa bàn giao cho bản thân cho Vô Thiên Phật Tổ nghe một lần!

- Ba ngày sau sẽ tập kết đại quân với Minh Giáo để đi vào bên trong Hỗn Độn Hư Không bắt đầu tổng tiến công Phật Giáo hay sao?

Sau khi nghe được lời nói của Pháp Hải, biết được chỉ lệnh của Giang Lưu, ở trên mặt của trên dưới tất cả mọi người trong Đại Nghịch Phật Tự hiện lên biểu cảm kinh ngạc, sợ hãi!

. . .

Cùng lúc đó, Giang Lưu về tới Minh Giáo, thân hình giống như là một cơn gió vậy, đi tới trước mặt của Cao Dương.

- Cao Dương, ta biết rõ thời cơ đột phá, trở thành Thánh Nhân của ta là gì rồi!

Bạn cần đăng nhập để bình luận