Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1455: Từ lúc nào mà quan hệ của ngươi và Thân Công Báo lại hòa thuận như vậy?



- Thân Công Báo, ta không bằng ngươi!



Sau khi hai người buông xuống ân oán lúc đại kiếp Phong Thần, đột nhiên, Khương Tử Nha mở miệng, trong giọng có chút cảm khái nói.



- Ồ? Vì sao ngươi nói như vậy?



Tuy Thân Công Báo đã nghĩ thông suốt nguyên nhân và hậu quả, nhưng đột nhiên nghe Khương Tử Nha nói như vậy, tâm trạng của hắn vừa kinh ngạc vừa vui mừng, lại có chút chua xót!



Lúc trước tại sao ta lại lén lút rời Ngọc Hư Cung gây khó dễ Khương Tử Nha chứ?



Không phải vì tự cảm thấy mình xuất sắc hơn Khương Tử Nha, vì vậy mới không phục chuyện Khương Tử Nha chỉ huy cuộc đại chiến Phong Thần sao?

Không nghĩ tới, việc đã qua hai ngàn năm, khi hai người bọn họ rơi vào bước đường này, hắn rốt cuộc nghe được những lời này từ Khương Tử Nha.



Sự thừa nhận muộn hơn hai ngàn năm này làm cho tâm trạng của Thân Công Báo vô cùng phức tạp!



- Ta bị nhốt trong lao ngục dưới lòng đất hai ngàn năm, vẫn không thể nhìn thấu mọi chuyện bằng ngươi!



- Hơn hai ngàn năm nay, tu vi của ta vẫn dừng lại ở cảnh giới Phản Hư không thể đột phá, mà ngươi lại đã đạt tới cảnh giới Thái Ất!



- Hơn nữa, lúc trước ngươi chỉ dựa vào một mình mình, là có thể mang đến vô số kiếp nạn cho đại quân phạt Trụ, đây cũng là chuyện mà ta còn lâu mới làm được!



- Quyết định của sư tôn lúc trước xác thực là đã sai! Nếu như ngươi là người đảm nhiệm chức chỉ huy của Phong Thần, tất nhiên ngươi có thể làm tốt hơn ta!



- Không, Khương Tử Nha, ngươi nghĩ sai rồi!

Nghe Khương Tử Nha nói như vậy, Thân Công Báo lại đột nhiên lắc đầu.



- Ồ? Ta nói sai chỗ nào rồi?

Nghe vậy, lông mày Khương Tử Nha khẽ nhướng lên.



- Cũng bởi vì như thế, cho nên, người chỉ huy của trận chiến Phong Thần này nhất thiết phải là ngươi! Nếu không, cuộc chiến Phong Thần tất cả đều thuận lợi, không có đau khổ, chẳng phải nghe như là trò đùa sao?



Thân Công Báo lắc đầu trả lời.



- Chuyện này…

Nghe Thân Công Báo nói vậy, thần sắc Khương Tử Nha khẽ động, đương nhiên hiểu được ý của Thân Công Báo!



Đôi khi nó thực sự là như vậy! Có những thứ nhận được sau khi trải qua khó khăn mới mới làm cho người ta càng thêm quý trọng nhỉ?



Nếu là dễ dàng đạt được, ngược lại sẽ làm cho người ta không quá để ý!



- Được rồi, đừng nhắc về chuyện quá khứ nữa! Khương Tử Nha, hiện nay ngươi cũng đã mất mạng rồi, thân thể của ngươi đâu?



Thân Công Báo không muốn dây dưa nhiều về chuyện Phong Thần nữa vì vậy mở miệng hỏi Khương Tử Nha.



- Thân thể của ta đã bị hủy rồi!

Khương Tử Nha nghe xong bèn trả lời.



- Thân thể bị hủy rồi sao? Vậy thì phiền toái rồi!

Nghe Khương Tử Nha nói vậy, lông mày Thân Công Báo hơi nhíu lại!



Khương Tử Nha không có thành Tiên Đạo, nếu như nhìn từ góc độ hồi sinh mà nói thì đó lại là chuyện tốt!



Chỉ cần thân thể được bảo tồn hoàn hảo, và một viên Hoàn Hồn Đan bình thường của Thái Thượng Lão Quân là có thể sống lại rồi!



Không quá rắc rối như Tiên Phật!



Chỉ là, thân thể bị hủy, cái này thì phiền toái rồi!



Khương Tử Nha được Thân Công Báo cứu ra, vướng mắc giữa hai sư huynh đệ coi như đã hóa giải, tạm thời không nói đến chủ đề tán gẫu giữa hai người bọn họ!



Bên kia, trên bầu trời một bóng hình nhanh chóng xẹt qua, tốc độ cực nhanh!



Không phải ai khác, chính là Giang Lưu!



Giang Lưu nghe được hồn phách của Khương Tử Nha đang bị trấn áp ở mắt biển Đông Hải từ Thính Đế, vì vậy hắn đương nhiên là muốn đến đây tìm kiếm!



Lấy tu vi Chuẩn Thánh hiện tại của Giang Lưu và hiệu quả của danh hiệu Vô Song, tốc độ của Giang Lưu dĩ nhiên là cực nhanh!



Rất nhanh đã tìm đến chỗ mắt biển Đông Hải! Trực tiếp lặn xuống đáy biển, Giang Lưu rất nhanh đã nhìn thấy binh tôm đang trấn thủ tại mắt biển này!



- Bái kiến Chiên Đàn Công Đức Phật!

Binh tôm nhìn thấy Giang Lưu, tự nhiên là hết mực cung kính, vội vàng hành lễ!



Thân phận của Thân Công Báo cũng đủ để hù dọa bọn họ, huống chi là Giang Lưu có tu vi Chuẩn Thánh, đối với binh tôm này, đương nhiên càng thêm cao cao tại thượng, hoàn toàn không phải là tồn tại mà bọn chúng có thể nhìn lên được!



- A Di Đà Phật, hai vị, theo ta được biết thì có một hồ lô hai cực băng hỏa đang bị áp dưới mắt biển, các ngươi có biết ở đâu không?



Sau khi tuyên một tiếng Phật hiệu, Giang Lưu mở miệng hỏi binh tôm.



- Công Đức Phật, hồ lô đó chính là Ngọc Đế tự tay đặt ở chỗ này, cách đây không lâu, Thân Công Báo đi tới nơi này cướp hồ lô đó đi rồi!



Thấy Giang Lưu cũng đang hỏi tung tích của hồ lô hai cực băng hỏa kia, sắc mặt binh tôm khẽ biến, hoàn toàn không dám giấu diếm, trả lời.



- Ồ? Thế mà bị Thân Công Báo lấy đi rồi?

Nghe binh tôm nói, lông mày Giang Lưu khẽ nhíu lại, trên mặt lộ ra thần sắc nặng nề!



Lúc đại chiến Phong Thần, quan hệ hai người Thân Công Báo và Khương Tử Nha không phải như nước với lửa sao?



Nhớ rõ lúc trước khi mình thả Thân Công Báo ra khỏi mắt biển Bắc Hải, hắn còn hỏi thăm tình hình của Khương Tử Nha!



Xem ra mối thù giữa bọn họ, dù đã qua hai ngàn năm nhưng vẫn còn canh cánh trong lòng sao?



Nếu Khương Tử Nha thật sự rơi vào tay Thân Công Báo, vậy thì hậu quả sẽ rất khó lường!



Sắc mặt nghiêm túc, thân hình Giang Lưu bay lên khỏi đáy biển, sau đó lấy ra kính Sưu Bảo!



Năm đó mình ở Bắc Hải gặp được Thân Công Báo, mặc dù đã lấy đi roi Lôi Công của hắn!



Nhưng mà, Giang Lưu cũng đã nhìn thấy những trang bị khác ở trên người Thân Công Báo tại bản diện nhân vật!



Suy nghĩ một lát, Giang Lưu rất nhanh nhớ tới tên của một kiện pháp bảo trong đó, hô một câu về phía kính Sưu Bảo!



Các ngôi sao hội tụ lại, hóa thành một mũi tên, hướng về một hướng!



Thân hình Giang Lưu vừa động, tốc độ còn nhanh hơn so với Cân Đẩu Vân của Tôn Ngộ Không, nhanh chóng bay về hướng mà mũi tên chỉ tới!



Chẳng qua chỉ trong chốc lát, một hoang đảo xuất hiện trước mắt Giang Lưu!



Thần niệm khẽ đảo qua, Giang Lưu cũng thấy được hồn phách của Thân Công Báo và Khương Tử Nha!



Nhìn hai người Thân Công Báo và Khương Tử Nha đang nói chuyện phiếm với nhau với vẻ mặt bình tĩnh, sắc mặt Giang Lưu có chút quái dị!



Chuyện gì đang xảy ra vậy? Chẳng lẽ là trí nhớ của mình sai rồi sao?



Từ lúc nào mà quan hệ giữa Thân Công Báo và Khương Tử Nha lại tốt như vậy? Vậy mà có thể cùng nhau nói chuyện phiếm?



Khương Tử Nha rơi vào tay Thân Công Báo, với tính cách của Thân Công Báo, không phải nên ra tay làm cho Khương Tử Nha hồn phi phách tán sao?



Trong lòng tuy kinh ngạc, nhưng thân hình Giang Lưu vẫn xuất hiện giữa không trung, từ từ đáp xuống!



Giang Lưu cũng không có che dấu thân hình của mình, vì vậy sau khi Giang Lưu xuất hiện thì hai người Khương Tử Nha và Thân Công Báo cũng phát hiện Giang Lưu đã đến!



- Bái kiến, Chiên Đàn Công Đức Phật...



Khương Tử Nha lập tức hành lễ, vốn còn muốn xưng hô Giáo chủ, nhưng nghĩ đến Thân Công Báo còn đang ở bên cạnh, Khương Tử Nha lập tức sửa miệng!



Cảm động, mắt thấy Giang Lưu vậy mà tự mình đến tìm mình, trong lòng Khương Tử Nha vô cùng cảm động!



Quả nhiên, Minh Giáo có tình người hơn so với Xiển Giáo!



- Bái kiến Chiên Đàn Công Đức Phật, mấy năm không gặp, Công Đức Phật ngươi bây giờ đã là tu vi Chuẩn Thánh, quả là đáng mừng!



Cùng lúc đó, Thân Công Báo ở bên cạnh cũng mở miệng chào hỏi Giang Lưu.



Lúc trước khi Thân Công Báo bị trấn áp ở Bắc Hải, chính Giang Lưu đã lần theo tấm tàng bảo đồ đầu tiên tìm tới, thả Thân Công Báo ra khỏi lao ngục dưới đáy biển!



Nhìn chung, hai bên coi như là có chút giao tình!



- A Di Đà Phật, Khương Tử Nha, bản tọa được Cao Dương công chúa giao phó, đến tìm ngươi!



Nhìn thoáng qua Thân Công Báo bên cạnh, khẽ gật đầu xem như chào hỏi, chợt, ánh mắt Giang Lưu dừng trên người Khương Tử Nha nói.



- Thì ra là vậy, làm phiền công đức phật rồi!

Khương Tử Nha nghe vậy, gật đầu cảm ơn!



Chợt, lại nhìn về phía Thân Công Báo bên cạnh, nói:

- Sư đệ, nếu là Cao Dương công chúa nhờ Công Đức Phật đến tìm ta, vậy ta đây phải trở về rồi, có duyên gặp lại!



- Ừm, có duyên gặp lại!

Thân Công Báo cũng gật đầu, nói lời tạm biệt.



Giang Lưu không có ý nói lời thừa thãi, giơ tay lên, thu hồ lô hai cực băng hỏa vào trong tay!



Cúi đầu nhìn thoáng qua, thông tin thuộc tính tương ứng xuất hiện trong mắt Giang Lưu.



Hồ lô hai cực băng hỏa này, là một trang bị cấp Truyền Thuyết, xem như trang bị đặc thù đi!



Thuộc tính các phương diện, ngược lại coi như cũng được!



Sau khi thả Khương Tử Nha ra khỏi hồ lô, Giang Lưu suy nghĩ một chút rồi mở bản diện Bảo Khố Bang Phái ra, tìm một vài tài liệu trân quý trong đó!



Đồng thời, cũng lật xem bản diện kỹ năng sinh hoạt của mình, sau đó để hồ lô và tài liệu vào bản diện kỹ năng sinh hoạt!



Với nghề rèn cấp Tông Sư của Giang Lưu bây giờ, trong chốc lát, hồ lô hai cực băng hỏa dưới tay Giang Lưu hoàn toàn được cường hóa thành trang bị đặc thù cấp Sử Thi!



Sau đó, Giang Lưu đưa hồ lô và vũ khí roi Lôi Công của Thân Công Báo lúc trước đến trước mặt hắn!



Roi Lôi Công vốn là vũ khí của Thân Công Báo, mà hồ lô này cũng là Thân Công Báo tìm được!



Vì vậy, Giang Lưu đều đưa chúng cho hắn!



Đương nhiên, việc này cũng được xem như là cảm tạ hắn đã cứu Khương Tử Nha ra.



Cứu Khương Tử Nha, Thân Công Báo vốn không cần báo đáp!



Nhưng roi Lôi Công vốn là vũ khí theo mình nhiều năm, Thân Công Báo muốn từ chối, nhưng không mở miệng được!



Nếu đã nguyện ý nhận roi Lôi Công, Thân Công Báo hơi chần chừ một lát, cũng không có ý làm kiêu, nhận luôn cả hồ lô hai cực băng hỏa kia.



Sau khi đưa hai kiện bảo vật cho Thân Công Báo, lúc này Giang Lưu mới mang theo hồn phách của Khương Tử Nha, phá không mà đi, bay về phía Minh Giáo!

- Chiên Đàn Công Đức Phật quả là người hào phóng! Càng không nghĩ tới, chỉ một cái nhấc tay lại có thể tăng phẩm chất của hồ lô lên một mảng lớn!

Thân Công Báo nhìn thân hình Giang Lưu trong chớp mắt đã biến mất, lại nhìn hồ lô hai cực băng hỏa trong tay mình, cảm giác được phẩm chất của nó so với vừa rồi hoàn toàn tăng lên một mảng lớn, trong lòng hắn không khỏi âm thầm cảm khái!



Chẳng ai nghĩ tới, Chiên Đàn Công Đức Phật không chỉ có tu vi đạt cấp Chuẩn Thánh, năng lực thuật Luyện Dược cũng nổi danh Tam giới!



Mà năng lực Luyện Khí của hắn cũng vô cùng xuất sắc nữa!



Thân Công Báo bên kia là tâm trạng gì, tạm thời không nói!



Lúc này, Giang Lưu đã là tu vi Chuẩn Thánh, cộng thêm tăng phúc gấp đôi tốc độ của danh hiệu Vô Song, tốc độ quay về Minh Giáo phải nói là cực nhanh.



Trên đường trở về, Giang Lưu vẻ mặt nghi ngờ mở miệng hỏi:

- Khương Tử Nha, quan hệ giữa ngươi và Thân Công Báo, từ khi nào trở nên hòa thuận như vậy?



- Tình huống là như thế này! Giáo chủ...

Nghe Giang Lưu hỏi thăm, Khương Tử Nha tự nhiên là không có ý giấu diếm, kể lại thật tỉ mỉ, chi tiết cuộc đối thoại giữa mình và Thân Công Báo ở hoang đảo cho Giang Lưu nghe!

- Thì ra là thế, Thân Công Báo này, tư chất quả nhiên bất phàm mà…

Giang Lưu nghe xong có chút thổn thức cảm khái nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận