Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1137: Kế hoạch mới cuả Khổng Tuyên

Người dịch: Nguyễn Khiêm

Rầm rầm rầm! Mấy tiếng nổ lớn vang lên.

Không thể không nói, sau khi dung hợp huyết mạch của Nhục Thu, sức mạnh thân thể của Kim Hùng Tinh đã vô cùng cường đại, một mình đấu với hai người Ngưu Ma Vương cùng Pháp Hải liên thủ nhưng lại không rơi vào thế hạ phong.

Giang Lưu ở bên cạnh quan sát, âm thầm gật đầu, đối với Kim Hùng Tinh, chuẩn xác hơn là sức mạnh của Nhục Thu có cái nhìn càng thêm rõ ràng.

Vu tộc đều là những tồn tại cósức mạnh của nhục thân vô cùng cường hãn, mà Kim Chi Tổ Vu Nhục Thu càng là người xuất sắc trong đó.

Canh Kim chi khí cực kỳ nồng đậm bao phủ toàn thân Kim Hùng Tinh khiến cho trên dưới người hắn đều tỏa ra ánh sáng màu vàng chói mắt, đơn giản tựa như là một người máy kim loại chuyên môn cho việc cận chiến cách đấu vậy, phương thức chiến đấu cận thân vừa vặn là việc hắn am hiểu nhất.

Xét trên phương diện thực lực tổng hợp thì Ngưu Ma Vương vốn là mạnh hơn Pháp Hải một bậc nhưng mà bây giờ, đối với Kim Hùng Tinh thì pháp ấn không ngừng bắn ra từ trong tay Pháp Hải có tính uy hiếp lớn hơn Ngưu Ma Vương.

Đây chính là ưu thế của thân thể mạnh mẽ, phương thức chiến đấu của Ngưu Ma Vương hoàn toàn bị Kim Hùng Tinh khắc chế.



Nói thí dụ như khi côn sắt trong tay Kim Hùng Tinh nện lên trên người Ngưu Ma Vương, Giang Lưu có thể nhìn thấy thanh máu HP ở trên đầu Ngưu Ma Vương giảm xuống một phần, khoảng 5%.

Thế nhưng Ngưu Ma Vương thì sao đây? Tam Xoa Kích nện trên người Kim Hùng Tinh, thanh máu HP trên đầu của hắn chẳng qua là giảm xuống một tia mà thôi, thậm chí còn chưa đủ 1% nữa.

- Cho nên nói, Kim Chi Tổ Vu, Canh Kim chi khí ngưng tụ thành thực chất bao phủ quanh người, không chỉ là mang đến cho Kim Hùng Tinh sức mạnh cường đại, cũng tương tự mang đến cho hắn năng lực phòng ngự cường đại hay sao?

Sau khi so sánh tổn thương tạo thành trong chiến đấu giữa Ngưu Ma Vương cùng Kim Hùng Tinh, trong lòng của Giang Lưu thầm nói.

Rầm rầm rầm! Mấy tiếng nổ lớn vang lên.

Giang Lưu ở bên cạnh quan chiến.

Trận chiến đấu giữa mấy người Ngưu Ma Vương cùng Kim Hùng Tinh đã dần đến mức gay cấn, Kim Hùng Tinh đã càng ngàng càng quen thuộc với sức mạnh của nhục thân mình bây giờ rồi, theo đó, Ngưu Ma Vương lại càng bị đè ép.

Nhưng đúng lúc này, sau khi tiếp tục ngạnh kháng Tam Xoa Kích thêm vài lần thì đột nhiên, một tiếng răng rắc vang lên, côn sắt trong tay Kim Hùng Tinh nhanh chóng đứt gãy.

Hiển nhiên là Tam Xoa Kích trong tay Ngưu Ma Vương có phẩm chất cao hơn côn sắt trong tay Kim Hùng Tinh một bậc.

Sau khi côn sắt trong tay Kim Hùng Tinh đứt gãy, bởi vì quán tính, tốc độ của Tam Xoa Kích trong tay Ngưu Ma Vương vẫn không giảm mà tiếp tục đập về phía Kim Hùng Tinh.

Nhìn thấy Tam Xoa Kích của mình hạ xuống, Kim Hùng Tinh khó mà ngăn cản, trong lòng của Ngưu Ma Vương hơi hơi hoảng, hắn cũng không nghĩ tới binh khí của Kim Hùng Tinh sẽ đứt gãy, theo bản năng há mồm muốn bảo Kim Hùng Tinh cẩn thận.

Chẳng qua là sau khi há to miệng, Ngưu Ma Vương lại không nói được lời này.

Bởi vì nhục thân của Kim Hùng Tinh có sức phòng ngự vô cùng đáng sợ, hoàn toàn không cần bản thân lo lắng.

Xoạt!

Chẳng qua là mặc dù Kim Hùng Tinh có thể dùng nhục thân được Canh Kim chi khí nồng đậm bảo hộ để ngăn cản được một đòn này, nhưng Kim Hùng Tinh lại cũng không có ý định bị động phòng ngự, mà là lộ ra ngay móng vuốt của bản thân, phía trên móng vuốt có ánh sáng sắc bén lóe lên. Sau đó, hắn vung tay đánh thẳng đến Tam Xoa Kích của Ngưu Ma Vương.

Kim Hùng Tinh chặn lại được đòn công kích của Ngưu Ma Vương, nhưng vẫn còn Pháp Hải ở bên cạnh nhìn chằm chằm vào Kim Hùng Tinh, pháp ấn trong tay bay ra, nhanh chóng đẩy lui Kim Hùng Tinh về phía sau mấy bước.

Nhưng đồng thời Ngưu Ma Vương cũng bị đẩy lui mấy bước.

Chợt, Ngưu Ma Vương cúi đầu nhìn Tam Xoa Kích trong tay của mình, sắc mặt có chút khó coi.

Mắt thường có thể thấy rõ ràng, phía trên Tam Xoa Kích của Ngưu Ma Vương xuất hiện mấy lỗ hổng sâu, nếu như không phải Giang Lưu từng cường hóa binh khí giúp hắn thì đoán chừng vũ khí trong tay đều phải đứt gãy thành hai khúc.

- Sức mạnh của nhục thân thật đáng sợ! Chỉ là móng vuốt thế mà kém chút nữa đã chặt đứt vũ khí của ta rồi!

Quan sát lỗ hổng trên Tam Xoa Kích, trong lòng của Ngưu Ma Vương âm thầm sợ hãi, thán phục.

Đây chính là sức mạnh của Tổ Vu trong truyền thuyết hay sao? Mặc dù bây giờ Kim Hùng Tinh chẳng qua là phát huy ra một hai phần mười sức mạnh của Tổ Vu chân chính. Thế nhưng mà, phần chiến lực này như trước làm cho người ta cảm thấy vô cùng đáng sợ, móng vuốt còn sắc bén hơn cả pháp bảo nữa.

- Tốt tốt, đấu đến đây thôi, không cần so tài nữa!

Mắt thấy ba vị cường giả Đại La Kim Tiên đã hỗn chiến khoảng hơn mười lăm phút rồi, Giang Lưu mở miệng nói.

Sau khi Giang Lưu vừa dứt lời, mấy người Kim Hùng Tinh tự nhiên là nhanh chóng dừng tay.

- Giáo chủ, bây giờ sức mạnh của nhục thân ta vô cùng cường đại! Đa tạ ngài tốn công bồi dưỡng!

Trải qua lần luận bàn này, thấy bản thân có đủ thực lực để một mình đấu với hai cường giả như Ngưu Ma Vương cùng Pháp Hải, Kim Hùng Tinh nói với Giang Lưu với giọng cực kỳ cảm kích.

- Không cần như thế, thực lực của ngươi mạnh hơn, cũng coi là tăng cường sức mạnh của toàn bộ Minh Giáo, tất cả mọi người là châu chấu trên một sợi dây thừng!

Đối mặt với sự cảm kích của Kim Hùng Tinh, Giang Lưu lại phất tay áo, cũng không thèm để ý nói.

- Giáo chủ, vũ khí này của ta xuất hiện tổn thương, Giáo chủ có thể sửa chữa giúp ta được không?

Ở bên cạnh, Ngưu Ma Vương đi tới trước mặt Giang Lưu, giơ Tam Xoa Kích của bản thân lên và nói.

Giang Lưu nhìn qua, vũ khí trong tay Ngưu Ma Vương này chính là vũ khí cấp bậc Sử Thi, tựa hồ vẫn là bản thân kiếm được lúc vào phó bản.

Đưa mắt nhìn qua phương diện chức nghiệp cảu mình, khoảng cách đến thợ rèn cấp bậc Sử Thi cũng chênh lệch không xa, Giang Lưu mở miệng nói:

- Bằng vào kỹ năng của ta bây giờ thì còn thiếu một chút , chờ tiếp qua nửa năm hoặc một năm, ta hẳn là có thể thay ngươi chữa trị!

- Vậy thì tốt, đến lúc đó liền phiền phức Giáo chủ!

Ngưu Ma Vương gật nhẹ đầu, cũng là không thèm để ý.

Sau khi tu vi của mấy người Giáo chủ đều đạt đến trình độ Đại La Kim Tiên, bảo vật có phẩm chất cao trong bảo khố của bang phái càng ngày càng nhiều, muốn đổi lại một kiện binh khí khác tiện tay hơn cũng không phải là chuyện khó khăn gì.

Đối với Giang Lưu thì mục đích của chuyến viếng thăm phân bộ ở nước Diệt Pháp chính là vì đưa huyết mạch của Nhục Thu cho Hắc Hùng Tinh dung hợp. Bây giờ, mục đích của Giang Lưu xem như là đã đạt đến, sau khi lại nói chuyện phiếm vài câu với mấy người Ngưu Ma Vương, Giang Lưu cũng không có ý định dừng lại thêm.

Sau khi tạm biệt mọi người, Giang Lưu lại ngồi trên người Tiểu Bạch Long, bay về phía mấy người Tôn Ngộ Không.

Chỉ trong chốc lát, Giang Lưu đã tìm được mấy người Tôn Ngộ Không, mấy thầy trò tự nhiên là tiếp tục bước lên con đường đi Tây Thiên thỉnh kinh.

Lần này đi tới Ma giới một chuyến, cứu Tiểu Ma Nữ chỉ có thể coi là việc nhỏ xen giữa mà thôi, hơn nữa nhận được huyết mạch của Nhục Thu có thể tính là niềm vui ngoài ý muốn, làm cho Minh Giáo nhiều thêm một vị tồn tại cấp bậc Đại La Kim Tiên có chiến lực cường đại.

Mà ở một bên khác, sau khi trải qua một thời gian tĩnh dưỡng, thương thế của Khổng Tuyên cũng coi là ổn định hơn rất nhiều, cho nên, hắn lại tiếp tục âm thầm suy tư, thiết kế kiếp nạn mới cho mấy người Giang Lưu.

Bên trong thế giới Sơn Hà Xã Tắc Đồ, Giang Lưu nhìn chằm chằm vào Như Lai Phật Tổ, BOSS lớn cuối cùng phó bản này, mắt thấy công kích của Như Lai sắp sửa đánh trúng bản thân nhưng Giang Lưu lại không tránh không né.

Người mặc Thanh Liên Phật Y, giá trị phòng ngự đạt đến 1 000 000 000 điểm, BOSS lớn cuối cùng của phó bản này cũng chỉ có đẳng cấp là Đại La Kim Tiên mà thôi, đòn công kích của hắn đối với Giang Lưu cũng không khác gì với gãi ngứa cả.

Ở bên cạnh, Như Ý Kim Cô Bổng trong tay Tôn Ngộ Không từ trên đập xuống dưới, rơi trúng đầu của Như Lai Phật Tổ.

Ở trong mắt Giang Lưu có thể nhìn thấy thanh máu HP trên đầu cuả Như Lai nguyên bản còn có khoảng chừng 10% nhưng bị trúng một đờn này, thanh máu HP ở trên đầu trong nháy mắt đã cạn sạch, thân hình ngã xuống.

Đồng thời, trong đầu của Giang Lưu cũng vang lên tiếng nhắc nhở của hệ thống, tỏ rõ lần cày phó bản này đã kết thúc, bọn họ đã hoàn thành nhiệm vụ.

- Ôi, thật là chán chết! Như Lai làm sao có thể yếu như vậy được?

Thu hồi Như Ý Kim Cô Bổng vào trong lỗ tai, trong miệng của Tôn Ngộ Không âm thầm thở dài một hơi, dáng vẻ tẻ nhạt vô vị.

Xác thực, sau khi trải qua Nhiên Đăng Phật Tổ luyện chế lại một lần nữa, độ khó của phó bản trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ này tăng lên rất nhiều, đẳng cấp của Boss lớn cuối cùng của pó bản này là Như Lai Phật Tổ cũng đã trở thành Đại La Kim Tiên.

Chẳng qua đối với đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh trước đó, độ khó của phó bản này là vô cùng phù hợp, nhưng bây giờ lại có vẻ có chút gân gà.

BOSS lớn cuối cùng bên trong phó bản này cũng chỉ là Đại La Kim Tiên mà thôi, thế nhưng mà mấy người Giang Lưu đều có tu vi là Đại La Kim Tiên, vào phó bản này tự nhiên là quét ngang.

Tuy rằng độ khó của phó bản càng nhỏ hơn, số lần có thể vào phó bản mỗi ngày càng nhiều, thế nhưng mà, tốc độ kiếm điểm kinh nghiệm lại hoàn toàn không theo kịp tốc độ tăng trưởng của điểm kinh nghiệm cần thiết để thăng cấp.



Nói thí dụ như lúc mới bắt đầu, sau khi hạ phó bản, Giang Lưu chừng hơn một tháng là có thể thăng cấp một lần, nhưng bây giờ, tối thiểu cần thời gian ba, bốn tháng mới được.

Hơn nữa, sau khi đẳng cấp đề thăng, thời gian cần thiết để thăng cấp cũng tất nhiên sẽ lại lần nữa gia tăng.

- Chẳng lẽ bản thân lại muốn một lần nữa tìm kiếm phó bản có thể cày hay sao?

Mấy người Giang Lưu vừa mới đi ra từ bên trong thế giới Sơn Hà Xã Tắc Đồ thì đã nghe câu nói càu nhàu vang lên từ trong miệng của Tôn Ngộ Không, trong lòng của Giang Lưu thầm nói.

Thế nhưng mà, phó bản này là tập hợp của vô số bảo bối, do các đại năng ra tay luyện chế, Chu Bút của Ngọc Đế, Thiên Địa Nghiễn của Nhiên Đăng Phật Tổ còn có mực máu của Mặc Long Cơ mới vẽ ra đến. Nếu như thật sự muốn tạo ra phó bản có độ khó cao hơn, Giang Lưu cũng không biết nên bắt đầu từ chỗ nào.

. . .

Ở một bên khác, Khổng Tuyên xuất hiện ở bên trong một ngọn núi lớn với biểu cảm bình tĩnh ở trên mặt, ngọn núi lớn này vừa lúc ở cách chỗ mấy người Giang Lưu khoảng mấy trăm dặm về hướng tây.

Ở trong núi lớn này có một con Báo Tử Tinh, tu vi cũng không tệ lắm, đã đạt đến cấp độ Thái Ất Chân Tiên. Chỉ có điều ở trước mặt Khổng Tuyên, Thái Ất Chân Tiên cùng một con giun dế cũng không có khác nhau quá nhiều.

Lấy thần thông của bản thân, rất nhanh, Khổng Tuyên đã khống chế được Báo Tử Tinh này. Sau đó, hắn bàn giao việc của mình đi xuống.

- Lão Tổ yên tâm, ta nhất định sẽ làm thỏa đáng chuyện ngài giao phó!

Báo Tử Tinh này quỳ xuống ở trước mặt Khổng Tuyên, mở miệng cam đoan.

- Được rồi! Ngươi đi làm việc đi!

Phất phất tay, Khổng Tuyên nói.

Sau đó, Báo Tử Tinh này xoay người, nhanh chóng biến mất không thấy.

Thân hóa thành hình dạng bản thể là một con báo hoa lớn, Báo Tử Tinh đi tới yêu động của bản thân rồi nhanh chóng sai tiểu yêu dưới tay mình hành động.

- Lão Tổ để ta săn giết hòa thượng Đường Tăng đi Tây Thiên thỉnh kinh. Nghe nói ở bên cạnh Đường Tăng kia có ba vị đệ tử thực lực cường đại bảo hộ, muốn săn giết cũng không dễ dàng, xem ra, việc này tốt nhất vẫn là phải dùng trí tuệ mới được!

Báo Tử Tinh này thầm nói trong lòng, xác định rõ kế hoạch của bản thân.

Mặc dù chỉ cách vài trăm dặm nhưng Báo Tử Tinh vẫn phải đợi chừng gần nửa tháng, cuối cùng mới nghe tiểu yêu dưới tay đến đây báo cáo, nói là thấy được tung tích của mấy người Đường Tăng.

- Ha ha ha, Đường Tăng rốt cuộc đã đến, các con, dựa theo kế hoạch làm việc, hành động đi!

Chờ gần nửa tháng thời gian, trong lòng có tâm sự cho nên ăn không ngon, ngủ không yên, cuối cùng cũng nghe được tung tích của mấy người Giang Lưu, Báo Tử Tinh vui sướng đứng dậy, hô gọi tiểu yêu dưới tay tụ tập.

Bạn cần đăng nhập để bình luận