Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1185: Kẻ khống chế thời gian —— Chúc Cửu Âm

Người dịch: Nguyễn Khiêm

Vào lúc này, con quái vật đầu người thân rồng, toàn thân đỏ rực kia chính đang nằm sấp nhìn mình chằm chằm.

Từ trên người của con quái vật này, Giang Lưu có thể cảm giác được áp lực vô cùng cường liệt, so sánh với Yêu Sư Côn Bằng cùng Minh Vương Khổng Tuyên, áp lực này cũng không kém chút nào.

- Gia hỏa này rốt cuộc là thần thánh phương nào? Mang đến cho ta áp lực vậy mà có thể so sánh cùng với Yêu Sư Côn Bằng và Minh Vương Khổng Tuyên?

Cảm nhận được áp lực nặng nề truyền đến, trong lòng của Giang Lưu âm thầm sợ hãi.

- Ngươi là Huyền Trang ư?

Giang Lưu đang chuẩn bị kéo bảng thông tin nhân vật của con quái vật này ra để xem thì đúng vào lúc này, con quái vật đầu người thân rồng ở trước mắt này lại mở miệng trước, hỏi thăm Giang Lưu.

Bản thân vẫn còn đang mặc Ngân Long Bào, thế mà quái vật này vừa nhìn một chút đã có thể xem thấu thân phận của mình ư? Điều này làm cho trong lòng của Giang Lưu âm thầm sợ hãi.

- Không sai, xin hỏi các hạ là người phương nào?

Chỉ có điều, nếu quái vật này đã biết được thân phận của mình, hơn nữa còn nói ra, Giang Lưu cũng không có ý định ẩn tàng nữa. Hắn lật mũ trùm của Ngân Long Bào lên, thản nhiên gật đầu, sau đó hỏi ngược lại.

- Ngay cả ta là ai đều không biết mà ngươi lại xuất hiện ở trước mặt ta ư? Xem ra ngươi xuất hiện ở đây cũng không phải là do ý muốn của mình!

Nghe được câu nói của Giang Lưu, con quái vật đầu người thân rồng này mở miệng nói.

Nói đến đây, quái vật này dừng lại một chút sau đó, giọng nói cảm khái có chút thổn thức vang lên:

- Bản tọa chính là một người còn sót lại từ thời kỳ Viễn Cổ mà thôi!

- Bảng thông tin nhân vật!

Không nói nhảm, nhìn con quái vật đầu người thân rồng ở trước mắt này, trong lòng của Giang Lưu âm thầm mặc niệm một tiếng, sau đó nhanh chóng kéo bảng thông tin nhân vật của đối phương ra.

Chợt, một bảng thông tin nhân vật hơi mờ xuất hiện ở trước mặt Giang Lưu.

ID: Chúc Cửu Âm (màu vàng).

Giới tính: Đực.

Chức nghiệp: Vu.

Đẳng cấp: 100.

Trang bị: . . .

Nhìn bảng thông tin của người trước mắt, sắc mặt của Giang Lưu không khỏi biến đổi.

Nhân vật màu vàng cấp 100 ư? Đây cũng một vị đại lão, trước đó Minh Vương Khổng Tuyên có danh xưng Chuẩn Thánh mạnh nhất kia không phải chỉ là nhân vật màu vàng cấp 100 hay sao?

Hơn nữa, . . . Chúc Cửu Âm ư?

Giang Lưu tự nhiên là đã từng nghe nói qua về nhân vật này.

Thời kỳ viễn cổ, hai tộc Vu Yêu trấn áp Hồng Hoang Đại Lục, Vu tộc bên này lấy mười hai Tổ Vu cầm đầu, từng vị Tổ Vu đều có được thiên phú thần thông kỳ dị, mà Chúc Cửu Âm chính là một trong mười hai Tổ Vu, danh xưng có được thần thông thời gian.

Nếu như là cấp 90 trở xuống, Giang Lưu cảm thấy Chúc Cửu Âm này chẳng qua là nhận được một chút huyết mạch mà thôi.

Nhưng mà Chúc Cửu Âm ở trước mắt này chính là nhân vật màu vàng cấp 100, điều này hoàn toàn nói rõ Chúc Cửu Âm này chính là một trong mười hai Tổ Vu trong truyền thuyết chứ nhỉ?

- Hình như là ngươi đã nhận ra thân phận của ta phải không? Không nghĩ tới, ngươi vẫn còn có chút kiến thức!

Nhìn thấy ở trên mặt của Giang Lưu hiện ra biểu cảm sợ hãi, Chúc Cửu Âm tự nhiên cũng có thể đoán được một chút, mở miệng nói với Giang Lưu.

- Ta cũng không nghĩ tới, mười hai Tổ Vu trong truyền thuyết lại vẫn còn có người còn sống sót!

Thấy Chúc Cửu Âm đã biết rõ, Giang Lưu đương nhiên cũng không có liều chết không nhận, trong giọng nói cũng mang theo sợ hãi, thán phục cùng cảm khái.

- Đúng! Dựa theo Thiên Đạo chú định, bên trong Vu Yêu đại kiếp thì mười hai Tổ Vu chúng ta ngoại trừ Hậu Thổ muội tử hóa thân luân hồi, xem như lấy một loại hình thức khác sống sót thì mười một Tổ Vu chúng ta đều nên vẫn lạc. Chẳng qua là ở trong trận đại chiến cuối cùng thì mắt thấy tình thế đã không thể nghịch chuyển, ta thi triển thần thông của bản thân, chạy trốn đến mười nghìn năm sau . . .

Nghe thấy câu nói sợ hãi, thán phục của Giang Lưu, Chúc Cửu Âm khẽ gật đầu nói.

- Thì ra là như thế!

Nghe được Chúc Cửu Âm giải thích, Giang Lưu cảm thấy giật mình.

Hóa ra là khi đại chiến Vu Yêu đến cuối cùng thì Chúc Cửu Âm thi triển thần thông để bản thân xuyên qua thời không, đến tương lai mười nghìn năm sau, xem như tránh thoát một lần kiếp nạn kia hay sao?

- Nguyên bản ta cho là mình trốn vào thời không mười nghìn năm sau chính là bởi vì năng lực của bản thân cho phép, sau đó ta lại hiểu, tất cả những thứ này đều là ý trời!

Tựa hồ không muốn để người khác nghĩ rằng mình là hạng người ham sống sợ chết, sau khi trầm tĩnh một lát, Chúc Cửu Âm lại mở miệng nói tiếp.

Giang Lưu lấy ánh mắt hỏi dò nhìn Chúc Cửu Âm, chờ đợi hắn giải thích tiếp.

Ý trời sao?

- Vu tộc chúng ta không có Nguyên Thần, vì thế cho nên cũng không biết thiên thời, nhưng sống nhiều năm như vậy, kết hợp chuyện phát triển cùng cục diện lúc đó, ta cũng có thể đoán được một chút!

Chúc Cửu Âm mở miệng, giải thích:

- Sau Vu Yêu đại kiếp thì Vu tộc có ta còn sống sót mà Yêu tộc cũng có Côn Bằng còn tồn tại. Mặt khác, sau Long Phượng đại kiếp ở thời kỳ Thượng Cổ thì tộc Cổ Long, tộc Phượng Hoàng cùng tộc Kỳ Lân cũng có cường giả còn sót lại, có lẽ đây cũng ứng với câu nói Đại Diễn năm mươi, Thiên Diễn bốn mươi chín, lưu lại một đường sinh cơ chứ nhỉ?

Nghe xong lời giải thích này của Chúc Cửu Âm, sau khi âm thầm suy tư một lát, Giang Lưu cũng thật là đồng ý gật nhẹ đầu.

Đúng vậy! Ở các Vô Lượng Lượng Kiếp, tộc Cổ Long, tộc Phượng Hoàng, tộc Kỳ Lân, Vu tộc cùng Yêu tộc đều gặp tai hoạ ngập đầu.

Thế nhưng mà, cho đến hôm nay đều có cường giả còn sống sót, thậm chí đều đạt đến cấp độ Chuẩn Thánh!

Tất cả những chuyện này đều chỉ là trùng hợp thôi sao? Cũng không thể nào nói nổi chứ nhỉ?

Đối với Chúc Cửu Âm, Huyền Trang không có dấu hiệu nào đột nhiên xuyên qua không gian đi tới trước mặt mình, chuyện này thật là cực kỳ đột ngột.

Thế nhưng đối với Giang Lưu thì sau khi sử dụng Tùy Cơ Truyền Tống Thạch, bản thân thế mà lập tức xuất hiện ở trước mặt Chúc Cửu Âm, chuyện này càng làm cho người ta cảm thấy giật mình hơn.

Nếu không phải là hôm nay nhìn thấy tận mắt, Giang Lưu đều khó mà tin tưởng mười hai Tổ Vu trong truyền thuyết lại thật sự còn có người sống sót! Hơn nữa, đối phương còn đã tu luyện đến cấp độ Chuẩn Thánh đỉnh cao của đỉnh cao, là nhân vật màu vàng cấp 100

Chúc Cửu Âm cũng biết rõ bây giờ Giang Lưu là trung tâm của Vô Lượng Lượng Kiếp, vì thế, tựa hồ cũng muốn tạo mối quan hệ tốt với Giang Lưu.

Mà ngược lại Giang Lưu cũng coi trọng Chúc Cửu Âm này, đặc biệt là thiên phú thần thông đáng sợ kia của hắn, vì thế, cũng muốn tận khả năng tạo mối quan hệ.

Nếu hai bên đều muốn duy trì quan hệ không tệ, sau khi hai người Chúc Cửu Âm cùng Giang Lưu nói chuyện phiếm vài câu, bầu không khí tự nhiên là tỏ ra vô cùng hòa hợp.

- Huyền Trang, ta thật sự là không nghĩ tới! Ở trên người của cậu lại có những bảo vật như Đả Thần Tiên, Thái Cực Đồ cùng Tru Tiên Kiếm! Càng không có nghĩ tới là cậu suýt chút nữa là giết được Vương Mẫu Nương Nương!

Nói chuyện phiếm vài câu, bầu không khí trở nên vô cùng hòa hợp nhưng đúng lúc này thì Chúc Cửu Âm lại đột nhiên nở nụ cười đầy thâm ý, nói với Giang Lưu.

- Hẳn là Chúc Cửu Âm tiền bối sẽ không bất mãn với chuyện ta trong bóng tối ra tay với Thiên Đình đâu nhỉ?

Nghe được câu nói của Chúc Cửu Âm, trong lòng của Giang Lưu hơi hơi xiết chặt nhưng sau đó, giống như là đã nghĩ đến chuyện gì đó, hắn nở một nụ cười, hỏi lại Chúc Cửu Âm.

- Bây giờ Vu tộc ta đã gần như tuyệt chủng, tìm khắp thiên hạ e rằng cũng chẳng còn được mấy hậu duệ nữa, Thiên Đình kia có kết cục thế nào thì có liên can gì đến ta cơ chứ?

Nghe được câu hỏi của Giang Lưu, Chúc Cửu Âm mở miệng nói, biểu lộ thái độ của mình.

Lời nói này của Chúc Cửu Âm làm cho Giang Lưu âm thầm thở phào nhẹ nhõm ở trong lòng, đồng thời gật nhẹ đầu.

Chợt, Giang Lưu hiếu kì hỏi:

- Đúng rồi, Chúc Cửu Âm tiền bối, lúc vừa mới xuất hiện thì ta dùng bảo vật này hoàn toàn che lại dung mạo của mình, ngài làm như thế nào mà mới liếc mắt đã xem thấu thân phận của ta vậy?

- Bởi vì năng lực của ta có thể nhìn thấy cảnh tượng trong tương lai của cậu, vì thế, mới biết rõ thân phận của cậu!

Nghe thấy câu hỏi của Giang Lưu, Chúc Cửu Âm cũng không có ý định giấu diếm, thẳng thắn nói.

- Năng lực của ngài có thể nhìn thấy cảnh tượng trong tương lai của ta hay sao?

Lời nói này của Chúc Cửu Âm làm cho Giang Lưu khẽ giật mình.

Lại nghĩ tới thiên phú thần thông của Chúc Cửu Âm là khống chế thời gian, trong lòng của Giang Lưu cũng bình thường lại.

Ở kiếp trước có thuyết pháp cực kỳ nổi danh trong tất cả các bộ truyện mà hắn đã từng đọc, đó là thời gian vi vương, không gian vi tôn.

Câu nói này có thể hiểu thành thời gian và không gian là hai loại pháp tắc đơn nhất cực kỳ mạnh mẽ, trong đó năng lực liên quan đến thời gian càng thêm mạnh mẽ.

Mặc dù trong lòng của Giang Lưu còn có nghi hoặc, Chúc Cửu Âm có được năng lực liên quan đến thời gian vì cái gì không có trở thành Tổ Vu đứng đầu trong mười hai Tổ Vu, mà Đế Giang có được năng lực không gian lại trở thành Tổ Vu đứng đầu trong mười hai Tổ Vu.

Đương nhiên, Giang Lưu cũng sẽ không nhắc đến nghi hoặc ấy, chuyện này hẳn là đã dính đến bí mật ở giữa mười hai Tổ Vu.

Chẳng qua là sau khi trầm tĩnh một lát, Giang Lưu vẫn không nhịn được sự hiếu kì ở trong lòng của bản thân, cho nên đã mở miệng hỏi Chúc Cửu Âm:

- Xin hỏi tiền bối, năng lực liên quan đến thời gian của ngươi có thể đoán trước chuyện đã phát sinh trong tương lai hay sao? Như vậy, ngài có phải là cũng có thể nhìn thấy cảnh tượng liên quan tới tương lai của ta hay không?

Ở bên trong Vô Lượng Lượng Kiếp, những năng lực liên quan đến việc bói toán đều bị giới hạn rất nhiều, ngay cả Phục Hi đại nhân cũng bị hạn chế, không thể bói toán về rất nhiều việc.

Nhưng nếu như Chúc Cửu Âm có thể nhìn thấy tương lai của mình như vậy thì không thể tốt hơn.

Trong tương lai, liệu bản thân có lật đổ được Thiên Đình và Phật môn hay không đây?

- Thấy là có thể nhìn thấy, chẳng qua là bị ảnh hưởng lớn!

Khẽ gật đầu, trên mặt của Chúc Cửu Âm hiện lên biểu cảm bất đắc dĩ, hắn nói:

- Ở phía dưới Vô Lượng Lượng Kiếp, những thứ ta có thể nhìn thấy cũng tựa như là ngắm hoa trong sương mù dày đặc vậy, tình huống liên quan tới cậu lại càng thêm mông lung, hơn nữa, tương lai càng xa lại càng nhìn không rõ ràng!

- Thì ra là như thế!

Lời nói của Chúc Cửu Âm làm cho Giang Lưu hiểu rõ gật gật đầu.

Nếu Vô Lượng Lượng Kiếp đã giới hạn năng lực liên quan đến việc bói toán, như vậy năng lực thăm dò tương lai của Chúc Cửu Âm bị hạn chế, đương nhiên cũng là chuyện hợp tình hợp lý.

Tương lai càng xa lại càng nhìn không rõ ràng hay sao? Xem ra, muốn dựa vào năng lực thăm dò tương lai của Chúc Cửu Âm để biết được trước tương lai cũng là chuyện rất không có khả năng.

- Trừ phi. . .

Nhưng mà, ngay lúc này, lời nói của Chúc Cửu Âm lại xoay chuyển.

- Trừ phi cái gì?

Nghe được lời nói này của Chúc Cửu Âm, trong lòng của Giang Lưu hơi động một chút rồi hắn truy vấn.

Xem ra là vẫn có biện pháp vòng qua hạn chế của Thiên Đạo!

- Trừ phi ta thi triển năng lực bản thân, đi tới một khoảng thời gian trong tương lai, đến lúc đó, tương lai của cậu đến tột cùng là dạng gì, ta tự nhiên là biết được!

Chúc Cửu Âm mở miệng đưa ra ý nghĩ của mình.

- Đúng thế!

Nghe được đề nghị này của Chúc Cửu Âm, ánh mắt của Giang Lưu sáng lên.

Nếu như năng lực liên quan đến thời gian của Chúc Cửu Âm có thể giúp hắn nhảy vọt từ đại chiến Vu Yêu đến tương lai mười nghìn năm sau. Như vậy, hắn từ hiện tại nhảy đến tám năm, mười năm sau cũng là chuyện dễ như trở bàn tay chứ nhỉ?

- Thế nào? Huyền Trang, cậu muốn biết rõ tương lai của mình hay sao?

Nhìn thấy hai mắt của Giang Lưu tỏa ánh sáng, Chúc Cửu Âm hỏi.

Nhìn biểu cảm ở trên mặt của Chúc Cửu Âm lúc này, Giang Lưu có cảm tưởng tựa hồ chỉ cần mình gật đầu thì đối phương sẽ lập tức đi nhảy vọt thời không, thăm dò xem tương lai của Giang Lưu.

- Chúc Cửu Âm này thế mà nguyện ý chủ động hỗ trợ ta sao?

Thấy Chúc Cửu Âm nhiệt tình như vậy, trong lòng của Giang Lưu âm thầm sợ hãi, thán phục.

Chỉ có điều, nếu Chúc Cửu Âm nguyện ý đi giúp mình quan sát vậy thì dĩ nhiên không thể tốt hơn.

- Nếu Chúc Cửu Âm tiền bối có lòng nhiệt tìnhnhư thế vậy thì vãn bối từ chối thì bất kính rồi!

Không có ý định cự tuyệt, Giang Lưu nghiêm túc gật gật đầu.

- Như vậy thì tốt! Cậu muốn biết rõ chuyện xảy ra lúc nào?

Gật nhẹ đầu, Chúc Cửu Âm nhanh chóng hỏi.

- Mười năm sau đi!

Suy nghĩ một lúc, Giang Lưu đáp.

Mười năm sau, bản thân nhất định đã hoàn thành hành trình đi Tây Thiên thỉnh kinh, sớm tới Đại Lôi Âm Tự.

Kết quả cuối cùng thế nào, mười năm sau tất nhiên đã biết.

Bạn cần đăng nhập để bình luận