Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1127: Quốc Vương của nước Diệt Pháp thần phục

Người dịch: Nguyễn Khiêm

Một cổ ấn lớn chừng bàn tay xuất hiện ở trong tay của Giang Lưu, cổ ấn tỏa ra ánh sáng khiến cho người ta cảm thấy thanh thản.

- Cái này. . .

Quan sát cổ ấn trong tay của Giang Lưu, sắc mặt của Quốc Vương nước Diệt Pháp không khỏi biến đổi, đồng thời, ông lập tức đứng dậy, chăm chú nhìn chằm chằm vào cổ ấn này, trên mặt khó nén vẻ chấn động nói:

- Pháp Sư Huyền Trang, đây ... đây chẳng lẽ chính là Không Động Ấn, chí bảo trong truyền thuyết của Nhân tộc hay sao?

- Bệ hạ, chẳng phải trong lòng của ngài đã có đáp án rồi hay sao?

Trong tay nâng Không Động Ấn, Giang Lưu hỏi ngược lại Quốc Vương của nước Diệt Pháp.

Theo lý thuyết, Quốc Vương của nước Diệt Pháp là chưa thể có cơ hội để nhìn thấy Không Động Ấn này. Thế nhưng mà, hết lần này tới lần khác, khi hắn lần đầu tiên nhìn thấy Không Động Ấn này thì theo bản năng là có thể nhận ra được thân phận của Không Động Ấn này, hiểu được giá trị của nó.

Mọi chuyện chính là huyền diệu như vậy.

- Không Động Ấn Chí bảo trong truyền thuyết này của Nhân tộc thế mà lại ở trong tay Pháp Sư Huyền Trang hay sao?

Sau khi xác thực hiểu rõ Không Động Ấn tồn tại, trên mặt của Quốc Vương nước Diệt Pháp vẫn khó nén được sự chấn kinh, ông nhìn chằm chằm vào Giang Lưu, hồi lâu cũng không nói nên lời.

- Kỳ thật Không Động Ấn này cũng không ở trong tay ta, mà là đặt ở trong tay Hoàng Đế của Đại Đường ta! Hôm nay bần tăng bảo Ngộ Không chạy đến Đại Đường mượn tới, dùng để chứng minh lời nói của ta!

Giang Lưu tay nâng Không Động Ấn, nói với Quốc Vương của nước Diệt Pháp.

- Thì ra là như thế. . .

Nghe được lời giải thích này của Giang Lưu, Quốc Vương của nước Diệt Pháp lập tức hiểu rõ ràng.

Khó trách lúc trước đó thì Pháp Sư Huyền Trang nói Tôn Ngộ Không cần làm một chuyện nên phải chờ một lúc mới có thể trở về, nguyên lai, lúc ấy Tôn Ngộ Không đi Đại Đường một lượt hay sao?

Có thể đi Đại Đường một lần liền mượn được Không Động Ấn tới, chuyện này đủ để nhìn ra được, Hoàng Đế của Đại Đường tín nhiệm đám người Pháp Sư Huyền Trang như thế nào.

Xét về phương diện giá trị thì Không Động Ấn này phải quý giá hơn Ngọc tỉ truyền quốc của Đại Đường cả trăm, ngàn lần ý chứ?

Nếu không phải hoàn toàn tín nhiệm, Hoàng Đế của Đại Đường quả quyết không có khả năng cho đám người Pháp Sư Huyền Trang mượn Không Động Ấn.

- Cũng được! Từ nay về sau, trên dưới nước Diệt Pháp ta đều nghe theo Pháp Sư Huyền Trang điều phối!

Sau khi im lặng một lát, Quốc Vương của nước Diệt Pháp đứng dậy, quỳ một gối xuống , đầu quay về phía Giang Lưu.

- Bệ hạ, ngài làm cái gì vậy?

Hành động quỳ một gối đột nhiên này của Quốc Vương nước Diệt Pháp làm cho Giang Lưu giật nảy mình, hắn vội vàng nói.

- Pháp Sư, Không Động Ấn này chính là chí bảo của Nhân tộc, quan hệ đến toàn bộ khí vận của Nhân tộc. Từ xưa tới nay, tổ tiên đều truyền lời, nếu như người nàocó thể nắm giữ Không Động Ấn sẽ có địa vị tựa như là tộc trưởng của Nhân tộc vậy. Giờ phút này, Pháp Sư có thể lấy Không Động Ấn ra để nói chuyện, ta thân là một thành viên của Nhân tộc, tự nhiên là không thể không theo!

Được Giang Lưu đỡ, Quốc Vương của nước Diệt Pháp đứng dậy, đồng thời, mở miệng trả lời Giang Lưu.

Lời giải thích này của Quốc Vương nước Diệt Pháp khiến cho Giang Lưu âm thầm gật nhẹ đầu, cũng là cảm thấy có lý.

Tuy rằng bây giờ nhân gian đã không có Nhân Hoàng, thế nhưng tay cầm chí bảo Không Động Ấn, thân phận có thể so sánh với tộc trưởng của Nhân tộc, Nhân tộc trong thiên hạ đều muốn tuân theo, chuyện này hoàn toàn hợp lý.

Nếu như coi toàn bộ Nhân tộc là một quốc gia vô cùng khổng lồ thì Không Động Ấn này tựa như là ngọc tỉ truyền quốc của quốc gia đó.

Mình bây giờ tựa như là khâm sai đại thần nâng ngọc tỉ truyền quốc vậy.

Đối với Giang Lưu, mục đích xem như đã đạt đến, cho nên, hắn cũng nhanh chóng thu Không Động Ấn này vào.

- Bệ hạ, liên quan tới chỗ kỳ lạ của nước Diệt Pháp này, ngài có lời giải thích khác trước đây không?

Giang Lưu mở miệng hỏi Quốc Vương của nước Diệt Pháp.

Lúc trước, vào ngày đầu tiên đến nước Diệt Pháp, Giang Lưu đã len lén lẻn vào Hoàng cung để hỏi Quốc Vương về chỗ kỳ lạ của nước Diệt Pháp này. Khi đó, câu trả lời của Quốc Vương không làm cho hắn cảm thấy hài lòng nên hắn mới tốn công chạy qua chỗ Dược Sư Vương Phật để hỏi. Nhưng thực sự thì hắn cũng không dám chắc Quốc Vương có biết rõ câu trả lời hay không, nên cứ phải hỏi lại mới được.

- Bổn vương xác thực là không biết. Mong rằng Thánh Tăng giải thích nghi hoặc!

Quốc Vương của nước Diệt Pháp lắc lắc đầu hồi đáp.

Bởi vì duyên cớ Không Động Ấn, nguyên bản Quốc Vương của nước Diệt Pháp xưng hô Giang Lưu là Pháp Sư thì giờ đã biến thành Thánh Tăng.

- Tây Ngưu Hạ Châu, từ Thượng Cổ bắt đầu, chính là chỗ khởi nguyên của Phật môn. Vì thế, toàn bộ Tây Ngưu Hạ Châu đều nằm bên trong sự khống chế của Phật môn, nhưng vạn sự có âm dương tròn khuyết, đây là Thiên Đạo định ra. . .

Giang Lưu cũng không có ý định giấu diếm Quốc Vương của nước Diệt Pháp tin tức bản thân thăm dò được từ chỗ Dược Sư Vương Phật, cho nên cũng một năm một mười giải thích cho Quốc Vương của nước Diệt Pháp nghe một lần.

- Thì ra là như thế!

Nghe xong lời giải thích của Giang Lưu, Quốc Vương của nước Diệt Pháp giật mình nói.

Lúc đầu, hắn còn nghĩ chuyện bản thân đánh chết mười nghìn hòa thượng chỉ là chuyện của nhân gian, cho nên mấy Bồ Tát, Phật Đà trên Đại Lôi Âm Tự kia lười nhác quản, lại thêm khí vận của một nước bảo hộ để cho Phật môn không dám nhúng tay.

Nguyên lai, chân tướng thật sự lại là như vậy.

- Xem ra, Pháp Sư Huyền Trang nói muốn liên thủ cùng nước Diệt Pháp ta, đồng thời lật ngược Đại Lôi Âm Tự, thật sự là lời nói phát ra từ tận đáy lòng!

Quốc Vương của nước Diệt Pháp mở miệng nói một câu cảm khái với Giang Lưu.

Đúng vậy! Giang Lưu thẳng thắn nói với mình về tính đặc thù của nước Diệt Pháp, thậm chí còn cố ý đi mượn chí bảo của Nhân tộc là Không Động Ấn tới, gia tăng độ tin cậy cho bản thân. . .

Giang Lưu cũng làm nhiều như vậy, Quốc Vương của nước Diệt Pháp đương nhiên hiểu rõ, lời Giang Lưu nói trước đó, để cho mình không cần ra tay đối với hòa thượng phổ thông, rồi kể cả việc sau đó liên thủ với mình chống lại Thiên Đình, Linh Sơn thật không phải lời nói tùy tiện, càng không phải là vì cứu những hòa thượng sắp bị bản thân giết kia.

- Bệ hạ, không biết bây giờ ngài nghĩ thế nào?

- Bần tăng nguyện liên thủ với ngài, lật ngược Đại Lôi Âm Tự lên, xử lý những Phật Đà cùng Bồ Tát, La Hán ngồi trong đó.

- Vậy ngài có nguyện liên thủ cùng ta hay không?

Đến trình độ này, Giang Lưu cảm giác rất có nghi thức, duỗi tay mình ra đến, phát ra mời với Quốc Vương của nước Diệt Pháp.

- Vừa rồi ta cũng đã nói, về sau trên dưới nước Diệt Pháp ta đều nghe theo Thánh Tăng điều phối!

Sắc mặt của Quốc Vương nước Diệt Pháp cũng cực kỳ nghiêm túc, ông duỗi tay mình ra đến, vỗ một cái vào lòng bàn tay của Giang Lưu, xem như vỗ tay làm chứng cho lời thề.

- Bệ hạ khách khí, về sau chúng ta là quan hệ hợp tác, là quan hệ hoàn toàn bình đẳng, không có phân chia cao thấp trên dưới, chứ đừng nói tới hai chữ điều phối kia!

Sau khi vỗ tay làm chứng cho lời thề cùng Quốc Vương của nước Diệt Pháp, Giang Lưu mở miệng nói.

- Như thế, đa tạ Thánh Tăng coi trọng!

Quốc Vương của nước Diệt Pháp cũng không có ý tứ nhiều dây dưa ở bên trên đề tài này.

Nồi Thái Cực Uyên Ương hiệu quả đặc biệt Đối Xử Chân Thành kia hoàn toàn khiến cho tình cảm giữa hai người được xúc tiến nhanh chóng.

Như là đã xác định hợp tác với nước Diệt Pháp, như vậy, Giang Lưu tự nhiên là không có ý định giấu diếm tình huống tương quan.

Mà là mở miệng nói với Quốc Vương của nước Diệt Pháp:

- Ngày mai, bệ hạ có thể nguyện cùng ta đi du ngoạn một lần hay không?

- Du ngoạn ư?

Câu nói của Giang Lưu tính chất nhảy ra xa như thế, đang bàn chuyện kết minh lật đổ Linh Sơn lại đột nhiên quay ngoắt nói đến chuyện phải đi du ngoạn, điều này làm cho Quốc Vương của nước Diệt Pháp cảm tháy nao nao.

Chỉ có điều, Quốc Vương cũng biết rõ Giang Lưu sẽ không vô cớ nói những lời này. Vì thế, sau khi trầm ngâm một lúc, Quốc Vương của nước Diệt Pháp cũng không có cự tuyệt, nói:

- Nếu như Thánh Tăng đã có lời mời như vậy thì ta tự nhiên là nguyện ý!

Sau khi đã trao đổi rõ ràng những chuyện chính sự này, tiếp đó, mọi người lại uống rượu dùng bữa, bầu không khí lại hòa hợp hơn rất nhiều.

Sau khi ăn hết mọi thứ trên bàn ăn, Quốc Vương cùng Vương Hậu được người hầu nâng đỡ, rời khỏi điện tiếp khách, đi về tẩm cung của mình.

Mà Giang Lưu thì tiếp tục nhảy vào giao diện thức tỉnh, đi thức tỉnh kỹ năng Bế Khẩu Thiền của bản thân , công tác vệ sinh đang được Sa Ngộ Tịnh tiến hành mà không có bất kỳ lời oán giận gì.

Một đêm không có chuyện gì xảy ra , chờ đến ngày thứ hai thì Giang Lưu nhảy từ giao diện thức tỉnh ra ngoài, mắt nhìn thấy thời gian không còn sớm, Quốc Vương cũng hẳn là đã chuẩn bị tốt.

Bảo mấy người Tôn Ngộ Không chờ đợi mình ở nước Diệt Pháp, Giang Lưu thì đi tìm Quốc Vương, mang theo đôi phương cưỡi mây bay lên, nhanh chóng bay về hướng Minh Giáo.

- Huyền Trang Thánh Tăng, không ngờ ngài vậy mà cũng có bản lĩnh cưỡi mây đạp gió này!

Lúc tuổi còn trẻ, mặc dù đã từng cầm kiếm thiên nhai, là một tu sĩ, nhưng một thân tu vi của Quốc Vương của nước Diệt Pháp cũng không cao, tự nhiên là không có bản lĩnh phi hành. Lần thứ nhất đi theo Giang Lưu đã được tận hưởng cảm giác chân đạp tường vân nhanh chóng bay ra ngoài, Quốc Vương của nước Diệt Pháp tự nhiên là cảm thấy cực kỳ mới lạ.

Nghe được câu nói của Quốc Vương nước Diệt Pháp, Giang Lưu mỉm cười, nói:

- Nếu như là bệ hạ ưa thích phi hành, ta đúng là có một kiện bảo vật, có thể tặng cho ngài!

Trong khi đang nói chuyện, Giang Lưu nhanh chóng mở bảo khố của bang phái ra, từ bên trong lấy ra một kiện pháp bảo trông giống như là một đôi cánh vậy.

Sau khi lấy pháp bảo này ra, Giang Lưu cúi đầu nhìn thoáng qua, thuộc tính và tin tức tương ứng của nó tự nhiên cũng hiện lên ở trước mắt Giang Lưu.

Vũ Yêu Nhận (Cấp bậc Truyền Thuyết): Trang bị đặc thù, cần chờ cấp 31, sau khi trang bị có thể phi hành ở bên trên bầu trời, tốc độ cụ thể dựa theo đẳng cấp của người sử dụng mà định ra, hiệu quả đặc biệt: Có thể bắn tất cả vũ nhận ra, tạo thành một đòn công kích hình quạt, tác dụng đối với tất cả mục tiêu ở phía đối diện, cụ thể tổn thương dựa theo lực công kích của người sử dụng mà định ra, độ bền 50/ 120.

Pháp bảo Vũ Yêu Nhận này vẫn là bản thân được người chủ sự của Thiên Kiếm Quán, đạo thống của Lữ Đồng Tân tặng cho. Chuyện là lúc trước bản thân cùng đạo thống của Lữ Đồng Tân phát sinh một chút xung đột nhỏ, sau cùng Lữ Động Tân ra mặt để hai bên hòa giải, người chủ sự của Thiên Kiếm Quán khi đó đã tặng Vũ Yêu Nhận này cho bản thân làm vật bồi thường tổn thất tinh thần.

Cho dù đối với bản thân bây giờ, Vũ Yêu Nhận này không tính là bảo vật trọng yếu gì, thế nhưng mà, cấp 31 liền có thể trang bị, thu được năng lực phi hành, vẫn là rất không tệ.

- Bệ hạ, Vũ Yêu Nhận này, chỉ cần tu vi đạt đến Ngự Pháp Cảnh liền có thể sử dụng, bần tăng thấy tu vi cảu ngài cũng không kém nhiều!

Sau khi đưa Vũ Yêu Nhận đến trong tay của Quốc Vương nước Diệt Pháp, trong miệng của Giang Lưu giảng giải một chút.

Quốc Vương của nước Diệt Pháp có tu vi là cấp 27, xem như Thông Mạch Cảnh hậu kỳ, khoảng cách đến yêu cầu trang bị Vũ Yêu Nhận còn kém 4 cấp.

Lấy ánh mắt bây giờ của Giang Lưu, điểm kinh nghiệm cần thiết để tăng từ cấp 27 đến cấp 31 tự nhiên không nhiều.

Có câu nói rất hay, người tốt làm đến cùng, tiễn phật đưa đến Tây Thiên, Giang Lưu lại tiếp tục kéo bảo khố của bang phái ra, lấy một viên đan dược ra tới, đưa đến trước mặt của Quốc Vương nước Diệt Pháp.

Thối Linh Đan (vật phẩm tiêu hao): Sau khi uống vào thu hoạch được 40 triệu điểm kinh nghiệm, đẳng cấp càng cao, hiệu quả càng thấp, sau cấp 60 thì không có hiệu quả!



Trước đây bản thân cơ hồ đã dời một nửa Đâu Suất Cung của Thái Thượng Lão Quân, mặc dù cuối cùng Thái Thượng Lão Quân chơi xấu, dùng Thiên Địa Huyền Hoàng Linh Lung Bảo Tháp trấn áp cược vận, thắng trở về rất nhiều đan dược, thế nhưng vẫn phải lưu lại rất nhiều đan dược, Thối Linh Đan này chính là một loại trong đó.

Đối với Giang Lưu thì Thối Linh Đan này chính là gân gà, bỏ thì tiếc mà giữ lại thì vô dụng nhưng đối với Quốc Vương của nước Diệt Pháp bây giờ thì hiệu quả của Thối Linh Đan này vẫn là rất không tệ.

Giang Lưu đưa cho bản thân đan dược, Quốc Vương của nước Diệt Pháp không có suy nghĩ nhiều, nhanh chóng cầm lấy rồi nuốt xuống.

Ngay sau khi đan dược vừa vào bụng, Quốc Vương của nước Diệt Pháp có thể cảm giác được tu vi của bản thân đang nhanh chóng tăng lên, chỉ trong chốc lát đã tăng lên không chỉ một bậc.

Giang Lưu lại nhìn thông tin của Quốc Vương nước Diệt Pháp , đẳng cấp đã từ cấp 27 tăng lên tới cấp 32.

- Thực sự lúc đẳng cấp còn thấp, thăng cấp thật sự quá dễ, chỉ là 40 triệu điểm kinh nghiệm đã có thể thăng liền 5 cấp!

Quan sát đẳng cấp của Quốc Vương nước Diệt Pháp đề thăng, trong lòng của Giang Lưu âm thầm hâm mộ và cảm khái.

Bạn cần đăng nhập để bình luận