Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1456: Đã đến lúc tuyên chiến với Thiên Đình



Đại Đường, thành Trường An!

  

Trong Minh Giáo, trên người Giang Lưu đang mặc bộ Chân Vũ Thanh Liên Y, tay cầm Thí Thần thương, sau lưng là Nhị Thập Thất Phẩm Liên Hoa đang nở rộ...

  

Hào quang lấp lánh, bảo quang nở rộ, làm cho người ta không dám nhìn gần!



Cửu Phẩm Công Đức Kim Liên, Cửu Phẩm Diệt Thế Hắc Liên, và Bảo Liên Đăng hiện giờ dưới tác dụng của băng dính vạn năng, đã hoàn toàn dung hợp thành một thể, hóa thành Nhị Thập Thất Phẩm Liên Hoa!

  

Hơn nữa, Thanh Liên Phật Y và Chân Vũ Tạo Điêu Kỳ của Giang Lưu cũng được dung hợp với nhau tạo thành Chân Vũ Thanh Liên Y!

  

Trên người Giang Lưu hiện nay xác thực có thể coi là một thân Thần trang!

  

Cộng thêm năng lực danh hiệu Vô Song...

  

Mặc dù Giang Lưu hiện tại chỉ là cấp 91, xem như mới bước vào cấp bậc Chuẩn Thánh, nhưng khi tổng hợp thực lực thì bất luận là vị Chuẩn Thánh nào cũng không dám khinh thường!

  

Không giống như mọi hôm, hôm nay, Giang Lưu lẳng lặng ngồi ở vị trí Giáo chủ Minh Giáo, nhìn tất cả những người trong Minh Giáo!

  

Mà đứng ở trước mặt Giang Lưu là một nhóm cao tầng Minh Giáo!

  

Mỗi một người đều có thể lấy ra lực lượng làm cho Tam giới Lục đạo chấn động!

  

Cao Dương cầm Thanh Bình kiếm trong tay, có được lực công kích cấp bậc Chuẩn Thánh!

  

Tôn Ngộ Không cầm gậy Kim Cô đã được dung hợp với Đồ Vu kiếm trong tay, ngoài lực công kích thì thuộc tính phòng ngự và tốc độ đều đã tiến vào cấp bậc Chuẩn Thánh!

  

Còn có Nguyên Linh tay cầm hồ lô Cửu Cửu Tán Hồn, phương diện lực công kích cũng đã chạm tới ngưỡng cửa Chuẩn Thánh!

  

Cuối cùng, chính là đại lão Côn Bằng cấp Chuẩn Thánh mãn cấp 100!

Ngoại trừ Giang Lưu ra, Minh Giáo còn có thực lực tổng hợp của bốn vị cường giả này, hoặc là một bộ phận nào đó thực lực đột phá tới cấp bậc Chuẩn Thánh!

  

Ngoại trừ bốn người Cao Dương, Tôn Ngộ Không, Côn Bằng và Nguyên Linh! Thì hiện nay trong Minh Giáo cũng có không ít cường giả cấp bậc Đại La Kim Tiên!

  

Còn ba người Trư Bát Giới, Sa Ngộ Tịnh và Tiểu Bạch Long trong đội ngũ đi Tây Thiên thỉnh kinh thì tạm thời không nhắc đến!

  

Huyền Điểu, Hạt Tử Tinh, Pháp Hải, Ngưu Ma Vương, Hồng Hài Nhi, Trường Mi Đại Tiên, Hoàng Phong Quái, Bạch Thử Tinh, Hắc Hùng Tinh, cộng thêm bảy tám vị cường giả Đại La Yêu tộc lấy Thập đại Yêu Thần Thượng Cổ Thương Dương và Ẩm Nguyên cầm đầu...

  

Đây đều là sự tồn tại cấp bậc Đại La Kim Tiên!

  

Nói đến thế lực giáo lớn hiện nay, không có Thánh Nhân tọa trấn, dĩ nhiên là không thể so với Xiển Giáo và Tiệt Giáo!

  

Nhưng so với U Minh Giáo của Minh Hà lão tổ thì không kém chút nào, thậm chí còn nổi bật hơn!

  

Lúc này, ánh mắt của tất cả mọi người đều rơi vào người Giang Lưu!

  

Bọn họ đều có thể cảm nhận được khí tức tràn ngập trên người Giang Lưu hiện giờ!

  

Mà tại đại sảnh của Minh Giáo, một vong hồn đang lẳng lặng đứng thẳng, chính là Khương Tử Nha!



- Các vị...

  

Mắt thấy Minh Giáo hiện nay đã có hơn mười vị cường giả Đại La Kim Tiên và mấy vị cường giả đạt tới ngưỡng cửa Chuẩn Thánh, Giang Lưu lên tiếng!

  

Cùng với Giang Lưu mở miệng, tất cả mọi người ở đây đều chấn động tinh thần!



- Chuyện Khương Tử Nha bị giết, các ngươi đã biết rồi, mà hung thủ đứng sau, chúng ta cũng đều biết, chính là Ngọc Đế. Mà Hạnh Hoàng Kỳ và roi Đả Thần trong tay Khương Tử Nha, cũng bị Ngọc Đế cướp đi...

  

Cùng với Giang Lưu mở miệng trình bày, sắc mặt của những vị cường giả Minh Giáo hầu hết đều lộ ra vẻ phẫn nộ!

  

- Hôm nay, ta triệu tập mọi người đến chỉ vì một chuyện, đó chính là làm thế nào để báo thù cho Khương Tử Nha!

  

Giải thích kỹ tình huống cho mọi người một phen, sau đó Giang Lưu mở miệng nói ra mục đích của cuộc triệu tập lần này!



Lời vừa nói ra, làm cho chư vị cường giả đưa mắt nhìn nhau!



- Sư phụ, chúng ta không cần nói nữa làm gì. Lần trước chúng ta có thể đánh bại Ngọc Đế bọn họ, lần này chúng ta trực tiếp tiến đánh Thiên Đình là được!

  

Giang Lưu vừa dứt lời thì Tôn Ngộ Không là người đầu tiên mở miệng bày tỏ ý kiến của mình!

  

- Đại Thánh nói rất đúng!

Rất nhiều cường giả ở đây đều gật đầu, tỏ vẻ tán thành với ý kiến của Tôn Ngộ Không!

  

- Giáo chủ, không thể được...

  

Hôm nay Giang Lưu ngồi vào vị trí Giáo chủ Minh Giáo ở trước mặt tất cả mọi người, hiển nhiên đã để lộ thân phận của Giáo chủ của mình!

  

Cho nên, giờ phút này người bên cạnh gọi Giang Lưu là giáo chủ, một chút cũng không đột ngột.

  

Người mở miệng là Côn Bằng, hắn mang ý kiến khác với mọi người:

- Thiên Đình dù sao cũng không giống với những nơi khác, các loại trận pháp được bố trí tầng tầng lớp lớp. Nếu chúng ta trực tiếp tiến đánh Thiên Đình, bọn họ chiếm được địa lợi, chúng ta không chắc có thể giành thắng lợi hay không, cho dù thắng thì tất nhiên vẫn là lưỡng bại câu thương!

- Không sai, lời của yêu sư quả là có lý…

Côn Bằng vừa dứt lời, bên cạnh cũng có mấy cường giả khác mở miệng tỏ vẻ đồng ý với suy nghĩ của hắn!

Giang Lưu ngồi ở vị trí giáo chủ, thần sắc bình tĩnh nhìn nhóm người cao tầng của Minh Giáo đang tranh luận bảo vệ ý kiến của mình!

Kỳ thật, những thuộc hạ dưới tay xảy ra tranh chấp, cũng không phải là chuyện xấu gì!

Đương nhiên, chuyện này cũng không phải là đạo cân bằng của người nắm quyền, mà giống như luận đạo, vốn nên có tranh chấp, có va chạm thì mới có thể tạo ra tia lửa!

  

Nếu như trên luận đạo, tất cả mọi người trong phái hòa thuận, vậy còn luận cái gì đạo?

Tương tự, nếu mình vứt ra một vấn đề để tất cả mọi người trên dưới Minh Giáo thảo luận, nhưng mỗi người lại đưa ra cùng một ý, vậy cái gọi là thảo luận có ý nghĩa gì chứ?

  

Nói tóm lại, lời của Tôn Ngộ Không là hợp lý!

Lần trước đại chiến Thiên Nhân, có thể đánh bại Thiên Đình, vậy thì, lần này muốn báo thù, trực tiếp tiến đánh Thiên Đình cũng chưa chắc không được!

  

Nhiều năm qua, đều là Thiên Đình nhìn ai không vừa mắt thì đánh người đó, chắc là bọn họ còn chưa nếm qua mùi vị bị người đánh tới cửa đâu nhỉ?

Nhân cơ hội này, để Ngọc Đế nếm thử mùi vị này ngược lại cũng không tệ!

Đương nhiên, lời của Côn Bằng cũng có lý!

  

Thiên Đình dù sao cũng là quản lý Tam giới Lục đạo, tuy rằng gần đây Nhân Hoàng đoạt quyền khống chế Nhân giới, Thiên Đình cũng đã chết rất nhiều cường giả như Vương Mẫu và Tứ Ngự nhưng vẫn chưa từng sụp đổ!

  

Nhưng lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, hơn nữa Thiên Đình lại chiếm ưu thế về địa lợi, nếu thật sự tiến công ồ ạt, xác thực có chút không thích hợp!

  

Hai bên bên nào cũng cho là mình đúng! Tranh cãi không ngừng!

  

Nhưng nhìn chung, tất cả đều muốn tốt cho Minh Giáo!

  

Khi không thể tranh luận được nữa, ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn về phía Giang Lưu, chờ Giáo chủ Giang Lưu ra quyết định cuối cùng!



- Các vị!

  

Mắt thấy tranh chấp giữa mọi người từ từ dừng lại, sau đó tất cả ánh mắt đều hướng về phía mình, Giang Lưu mở miệng!

  

Đồng thời, nhìn quanh một vòng tất cả những người ở đây, hỏi:

- Chư vị có còn nhớ rõ mục đích, tôn chỉ của Minh Giáo ta là gì không?

  

- Chính là lật đổ tiên phật khắp trời!

  

Sau khi Giang Lưu dứt lời, đại điện Minh Giáo lâm vào yên tĩnh, chợt, Tôn Ngộ Không là người đầu tiên mở miệng hô lên!



- Không sai!

Nghe vậy, Giang Lưu gật đầu, nói:

- Mục đích của chúng ta chính là lật đổ sự thống trị của tiên phật khắp trời, vì vậy chúng ta mới có mặt ở đây!

  

- Mà trên con đường đi Tây Thiên thỉnh kinh, đi tới Đại Lôi Âm tự, chính là ngày chúng ta cắt đứt hoàn toàn quan hệ với Phật Môn!

  

Vừa nói đến đây, Giang Lưu hơi dừng lại, nói:

- Nhiều năm qua, Phật Môn và Thiên Đình tuy rằng vẻ ngoài là nâng đỡ lẫn nhau nhưng trong ngầm lại âm thầm cạnh tranh không ít!

  

- Nếu thật sự đến Đại Lôi Âm Tự, đại chiến nổi lên, dựa theo đạo lý môi hở răng lạnh, liệu Thiên Đình có ra tay tương trợ Phật Môn hay không?

  

- Chuyện này…

Vấn đề này của Giang Lưu làm cho không ít người ở đây ngơ ngác nhìn nhau, không còn lời để nói!

  

Tất cả mọi người đều hiểu rằng chuyện này là có thể xảy ra!

  

Tuy rằng nhóm người giáo chủ và Thiên Đình đã xé rách da mặt, thế nhưng Phật Môn vẫn chưa xé rách da mặt với Thiên Đình!



- Đại Lôi Âm Tự không còn quá xa! Mà đại chiến với Linh Sơn cũng vậy!



- Hiện giờ ta dù sao cũng là người trong Phật Môn! Nếu như nhân cơ hội này, có thể trước tiên áp chế Thiên Đình, chuyện này đối với chúng ta lợi lớn hơn hại đúng không?

  

Cuối cùng, Giang Lưu mở miệng, phân tích một câu như vậy!

  

Những lời này, làm cho nhóm người do yêu sư Côn Bằng cầm đầu không biết nói gì!

  

Xác thực, nếu tiến công ồ ạt với Thiên Đình, đối phương lại chiếm cứ ưu thế về địa lợi, trận chiến này không dễ đánh chút nào!

  

Nhưng mà, lời của giáo chủ cũng có lý!

  

Hiện tại nếu như đánh thì có thể tiêu diệt từng bộ phận của Thiên Đình và Phật Môn!

Nếu là thật sự chờ đến Linh Sơn, đồng thời đối mặt với thế lực của Thiên Đình và Phật Môn, đó mới là khó khăn chân chính đi?

Bởi vậy, suy trước nghĩ sau, không bằng thừa dịp này, ra tay với Thiên Đình, dù sao cũng không còn cách nào!

- Nhưng mà, Giáo chủ, nếu thật sự ra tay với Thiên Đình, không biết, chúng ta có mấy phần thắng?

Im lặng hồi lâu, Côn Bằng mở miệng hỏi Giang Lưu!

Tất cả những người khác cũng nghiêm túc nhìn Giang Lưu!

Hiển nhiên bọn họ đều bị Giang Lưu thuyết phục, cũng đồng ý ra tay với Thiên Đình!

  

Chỉ là, trước khi ra tay, cũng phải suy đoán phần thắng một chút?

  

- Lần này, chúng ta chỉ một trận tất thắng!

Giang Lưu đửng lên từ ghế Giáo chủ của mình, nhìn về phía Côn Bằng, nghiêm túc nói.



- Một trận tất thắng!?

Lời Giang Lưu vừa ra, làm cho tất cả mọi người trên đại điện đều cả kinh.

Không nghĩ tới Giáo chủ lại ôm tâm tư như vậy?

Đương nhiên, tuy trong long cảm thấy kinh hãi, nhưng những vị cường giả Minh Giáo này lại cảm thấy nhiệt huyết sôi trào!

  

Lời này của Giáo chủ quả là vô cùng ngang ngược đấy!

- Không sai! Nếu là có thể đánh bại Thiên Đình, sau này chúng ta cũng sẽ thoải mái hơn rất nhiều với trận chiến Linh Sơn!

  

- Nếu chúng ta ngay cả Thiên Đình cũng đánh không lại, vậy về sau nếu đồng thời đối mặt với Phật Môn và Thiên Đình, nhất định thảm bại!

Gật đầu, Giang Lưu thần sắc nghiêm túc nói!

  

Nếu ngay cả Thiên Đình đều đánh không lại, còn nói cái gì lật đổ tiên phật khắp trời chứ?

  

Không thể không nói, lời này của giáo chủ, xác thực rất có đạo lý, cũng đúng là rất khí phách!   

- Cho nên nói, trận chiến này, liên quan đến sự sống còn của Minh Giáo sao?

  

Nghe Giang Lưu nói, sắc mặt Côn Bằng cũng trở nên nặng nề hơn, nghiêm túc nói!

  

- Không sai, ý tứ không sai biệt lắm là như vậy!

Nghe vậy, Giang Lưu gật đầu, cũng không có phủ nhận!

  

Đúng là có lý, nếu đơn thuần đối chiến với Thiên Đình không thể thắng, tựa hồ Minh Giáo cũng thật sự không cần phải tồn tại!

  

- Các vị, trận chiến này, liên quan đến sự tồn vong của Minh Giáo, chỉ cho phép thắng, không được bại, có biết không?

Cuối cùng, Giang Lưu lần nữa quét mắt nhìn quanh tất cả mọi người ở đây, nghiêm túc nói.

Lời này, rất có khí thế đập nồi dìm thuyền!

  

- Bọn ta đã hiểu!

Nghe vậy, tất cả mọi người ở đây mở miệng, đồng thanh đáp!

- Hồng Hài Nhi, ngươi đi mở Bảo Khố Bang Phái ta! Cho trên dưới toàn giáo, tất cả bang chúng được lựa chọn pháp bảo thích hợp với mình!



- Bản giáo chủ cần phải rời đi vài ngày! Tìm thêm mấy vị minh hữu!

- Trận chiến này, trên dưới toàn giáo cần phải dốc hết toàn lực! Một trận tất thắng!

Bạn cần đăng nhập để bình luận