Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1406: Giang Lưu: Đây là cơ hội ngàn năm có một



Không thành Thánh, chung quy đều là sâu!

Đã từng yêu sư Côn Bằng cũng không tin câu nói này. Cho nên khi yêu sư Côn Bằng đối diện với Thất Bảo Diệu Thụ được Chuẩn Đề ném từ xa ra, hắn cố lấy dũng khí!

Mình dù sao cũng là sự tồn tại đứng đầu của Chuẩn Thánh, Thánh Nhân chỉ đứng ở phía xa ném ra một pháp bảo, có lẽ mình cũng có thể ngăn cản được?

Nhưng sự thật thì sao?

Những trải nghiệm lúc đấy đã khiến cho yêu sư Côn Bằng càng hiểu rõ thêm ý nghĩ của câu không thành Thánh, chung quy đều là sâu!

Cho nên, hiện tại khi Côn Bằng phát hiện cứu ra Ngọc Đế là vì thủ đoạn của Thánh Nhân, mặc dù không bằng lòng, nhưng Côn Bằng cũng hết cách, chỉ có thể lựa chọn chấp nhận!

Nhưng mà, khi Giang Lưu nghĩ lại quá trình thành công giết được Vương Mẫu nương nương lúc trước của mình, hắn lại không muốn dễ dàng nhận thua như vậy!

Hắn cảm thấy vẫn còn một tia hy vọng!

Đó chính là đi đến tẩm cung của Ngọc Đế trên Thiên Đình, chặn Ngọc Đế lại!

Sau khi Giang Lưu nói xong câu này, ánh mắt của Côn Bằng cũng sáng lên không ít!

Sự việc đã đến bước này rồi, chỉ cần một tia hy vọng, Côn Bằng chắc chắn muốn nắm thật chặt!

Chỉ đơn giản nói vài câu, Giang Lưu mở miệng:

- Sự việc không thể chậm trễ, vậy thì chúng ta mau đi thôi!

Sau đó, một nhóm bốn người lại nhanh chóng đi đến Thiên Đình.

- Hồ lô Trảm Tiên, hồ lô Trảm Tiên của ta...

Giữa bầu trời Ô Sào thiền Sư cầm hồ lô Trảm Tiên trên tay với vẻ mặt vui mừng.

Lúc trước khi lần đầu tiên giết Vương Mẫu, mặc dù nàng đã chạy trốn nhưng lại để lại Bảo Liên Đăng!

Bây giờ, mặc dù Ngọc Đế đi rồi, nhưng vẫn để lại hồ lô Trảm Tiên.

Với tốc độ của đám người Giang Lưu, rất nhanh đã đến Nam Thiên Môn.

- Chiên Đàn Công Đức Phật, Cao Dương công chúa, Côn Bằng, còn có cả Ô Sào thiền sư, các ngươi, các ngươi đến để...

Những Thiên binh Thiên tướng trấn thủ Nam Thiên Môn nhìn thấy thân phận của đoàn người Giang Lưu, trên mặt hiện lên vẻ chấn động.

Lấy đại một người trong những vị này đều là những sự tồn tại có thể gây chấn động cả Tam giới Lục đạo. Nhưng hiện tại bốn người lại đi với nhau?

Côn Bằng đi tuốt đằng trước, chẳng để ý lời nói đến mấy Thiên binh Thiên tướng!

Nhóm người Giang Lưu theo sau Côn Bằng, cũng trực tiếp xông vào bên trong Nam Thiên Môn.

- Chúng, chúng ta phải làm sao giờ?

Một Thiên tướng nhìn thấy dáng vẻ muốn trực tiếp xông vào của đám Giang Lưu, nhìn nhóm bạn xung quanh hỏi:

Một Thiên Tướng bên cạnh nghe vậy, tức giận nói:

- Làm sao hả? Chúng ta còn có thể làm sao được? Ngươi có thể cản được bọn họ à?

Được thôi, lời này đúng là sự thực!

Bốn người bọn họ đã đi cùng với nhau, còn muốn xông thẳng vào bên trong, mình sao có thể cản nổi chứ.

Hoặc có thể nói ở trong Thiên Đình này còn có ai có thể cản họ lại bằng vũ lực sao?

Việc này không thể chậm trễ, binh quý thần tốc!

Sau khi xông thẳng vào Thiên Đình, nhóm người Giang Lưu bay nhanh đến tẩm cung của Ngọc Đế.

Bốn người bọn họ chẳng ai ẩn giấu thân thể, cứ như vậy công khai bay giữa không trung. Tất nhiên là bọn họ đã thu hút sự chú ý của các vị Thần Tiên trong Thiên Đình.

Nhất thời, cả Thiên Đình ồn ào nghị luận.

Rất nhanh nhóm người Giang Lưu đã đến được tẩm cung của Ngọc Đế. Bọn họ chẳng thèm để ý đến Thiên binh trấn thủ ở cửa tẩm cung, đi thẳng vào bên trọng.

Lật cung cả đáy tẩm cung của Ngọc Đế nhưng cũng tìm được tung tích của Ngọc Đế ở đó.

- Hắn không ở đây sao? Công Đức Phật, ngươi thấy như thế nào?

Bốn người bọn họ lật tung cả tẩm cung lên nhưng cũng không tìm thấy được Ngọc Đế. Cuối cùng ánh mắt của Ô Sào thiền sư và Côn Bằng hướng về phía Giang Lưu.

Mặc dù trong bốn người bọn họ, thực lực của Giang Lưu không phải là mạnh nhất, nhưng việc đến tẩm cung vẫn là do hắn đưa ra!

Tình huống hiện tại lại như vậy, đương nhiên là muốn hỏi ý kiến của hắn rồi.

Sắc mặt của Giang Lưu không quá tốt, sau khi nhìn về phía Ô Sào thiền sư thì lắc đầu nói:

- Có lẽ là Ngọc Đế đến nơi này, đoán được chúng ta sẽ tới đây chặn hắn, cho nên chạy trước rồi!

Việc trước đây mình đã từng chắn ở tẩm cung giết Vương Mẫu cũng không phải là bí mật gì. Nếu như Ngọc Đế thiết lập chỗ này, vừa về đã chạy ngay cũng có thể nói thông.

- Lại có lẽ là hắn đã thiết lập nơi này, nhưng lại không ở đây!

- Ta lại hỏi ngươi? Ngọc Đế có vừa rời khỏi đây không?

Sau khi nghe Giang Lưu đưa ra hai khả năng, Côn Bằng lập tức bắt lấy một tiên nữ của tẩm cung, hung dữ hỏi:

Bị dáng vẻ hung dữ của Côn Bằng ép hỏi, tiên nữ vô cùng hoảng sợ, nhanh chóng lắc đầu trả lời:

- Không, không biết, ta không nhìn thấy bệ hạ!

Côn Bằng nhìn thấy dáng vẻ của tiên nữ, tất nhiên là nàng không dám lừa gạt hắn, chân mày của Côn Bằng nhíu lại!

Chẳng lẽ không ai nhìn thấy Ngọc Đế rời khỏi từ nơi này? Cũng có nghĩa là chỗ Ngọc Đế thiết lập để trở về không phải là ở đây?

Biết được nơi sống lại của Ngọc Đế không phải ở đây, Giang Lưu cũng âm thầm thở dài, bất đắc dĩ lắc đầu.

- Ai, lần này thật sự là không còn cách nào rồi!

Cao Dương cũng mở miệng nói, hơi không cam lòng nói:

- Đáng ghét, rõ ràng nhìn thấy thành công rồi!

Họ rõ ràng đã nhìn thấy vết thương của Ngọc Đế rất nghiêm trọng, còn sắp chết rồi. Nhưng mà lúc quan trọng nhất thì hắn đã chạy thoát rồi, cho dù là ai có cảm giác này , tâm trạng đều không dễ chịu gì.

Giang Lưu nghe xong, nhìn Cao Dương nói:

- Thôi, cái cảm giác này, ta gặp phải mấy lần rồi!

Lúc trước khi mình giết chết Vương Mẫu nương nương, không phải cũng đã từng gặp chuyện như vậy sao?

Thậm chí là sau khi giết chết được rồi, Vương Mẫu còn sống lại, còn khiến mình phải chịu một lần lời nguyên nhân quả, đẳng cấp bị hạ cả xuống!

Nếu như không bị như vậy, không chừng bây giờ mình đã có thể đột phá đến cấp 90 rồi!

Cao Dương nghe câu nói của Giang Lưu, vẫn có chút không cam lòng mà nói:

- Vậy chúng ta phục sát Ngọc Đế lần này, không phải là thất bại hoàn toàn rồi sao?

Chỉ là, Giang Lưu nghe xong lại lắc đầu.

- Không, cũng không phải là không có tác dụng gì!

- Hả?

Câu nói này không chỉ khiến Cao Dương, đến cả Ô Sào thiền sư và Côn Bằng ở bên cạnh cũng rất kinh ngạc mà nhìn hắn.

Giang Lưu nhìn ba người ở trước mắt nói:

- Ngọc Đế là chủ Tam giới, tu vi của Chuẩn Thánh, mặc dù không thể so với tiền bối Côn Bằng là nhân vật nổi bật hàng đầu, nhưng cũng tính là nhân vật ở tầm trung thượng!

Câu nói này khiến cho bọn Cao Dương đều gật đầu, thể hiện sự đồng ý.

Quả thực với tu vi của Ngọc Đế, cũng thật sự có thể coi là thực lực ở tầm trung thượng trong Chuẩn Thánh.

- Thực lực càng mạnh, vết thương hồi phục càng khó! Cho nên mặc dù là Ngọc Đế có thể trốn thoát được rồi, nhưng với thực lực của hắn, muốn hồi phục vết thương thì trong khoảng thời gian ngắn cũng không thể hồi phục được!

Giang Lưu nói tiếp:

- Mà thừa dịp khoảng thời gian này, chúng ta có thể làm được một số việc quan trọng.

- Giang Lưu, ý của ngươi là...

Cao Dương nghe thấy vậy, hiển nhiên hiểu ý của Giang Lưu, vẻ mặt vô cùng vui mừng.

- Không sai!

Giang Lưu nhìn Cao Dương gật đầu, cũng như đã trả lời cho suy đoán của Cao Dương, hắn nói:

- Nếu như chúng ta nhân cơ hội thương thế của Ngọc Đế vẫn còn chưa hồi phục, trực tiếp tuyên bố lập lại Nhân Hoàng, thì đây chính là cơ hội ngàn năm có một!

- Lập lại Nhân Hoàng!

Côn Bằng và Ô Sào thiền sư ở bên cạnh nghe cuộc đối thoại giữa Giang Lưu và Cao Dương, sắc mặt cũng có chút thay đổi.

Việc Lý Thế Dân đã trở thành Nhân Vương, đương nhiên Ô Sào thiền sư và Côn Bằng đều biết.

Dựa theo cục diện phát triển trước mắt, dần dần về sau, Nhân tộc sẽ lần nữa nắm giữ Nhân giới, có lẽ cũng là chiều hướng phát triển chủ yếu!

Cho nên lập lại Nhân Hoàng cũng không phải là chuyện không có khả năng, việc này thì mọi người đều biết.

Nhưng mà một ngày nào đó ở tương lai thực hiện được, cũng không thể nói bây giờ có thể thực hiện được!

Vì vậy, đột nhiên nghe đối thoại của Giang Lưu và Cao Dương nói, bây giờ gần như có thể thực hiện việc lập lại Nhân Hoàng, đương nhiên hai người bọn họ đều kinh hãi!

Chỉ là mặc dù ý kiến của Giang Lưu đề ra khiến cho người ta kinh hãi, nhưng khi nghĩ kĩ lại...

Hiện tại Ngọc Đế đã bị thương nặng, đến cả đi đâu cũng không biết được, trốn trong bóng tối kéo dài hơi tàn!

Nếu như lúc này bọn họ lập lại Nhân Hoàng, cho dù hắn muốn cản trở thì cũng chỉ là có lòng mà không đủ sức?

Nhìn như vậy, bây giờ nhân lúc Ngọc đế bị trọng thương lập lại Nhân Hoàng, quả thực là cơ hội rất tốt!

Nếu như đến cả Ngọc Đế cũng không có năng lực để ngăn cản, thì việc lập lại Nhân Hoàng cũng không có trở ngại gì quá lớn.

Hai mắt của Cao Dương sáng lên, sau khi suy nghĩ cẩn thận một lúc, nàng cũng nhận thấy đây là cơ hội rất tốt!

Sau đó Cao Dương cũng không có ý định tốn thời gian nữa, nói tạm biệt với Giang Lưu rồi gấp gáp đi về phía thành Trường An.

- Quan Âm Chú...

Sau khi nhìn thấy Ô Sào thiền sư sống lại, thanh máu trên đầu còn cách đầy một khoảng lớn. Giang Lưu đưa tay lên ném kỹ năng Quan Âm Chú lên người hắn, kéo lượng máu lên.

Cảm thấy vết thương trên cơ thể đã được hồi phục lại rất nhiều, Ô Sào thiền sư cảm khái nói với Giang Lưu:

- Công Đức Phật, thần thông này của ngươi thật mạnh!

Vừa nãy còn đang nói với những người mình rằng, Ngọc Đế là tu vi Chuẩn Thánh, bị thương rồi, muốn hồi phục lại là một việc rất khó!

Nhưng quay đầu lại, Công Đức Phật lại sử dụng thủ đoạn thần thông loại trị liệu cho mình, vết thương cũng đã hồi phục lại được tám chín phàn rồi!

Nếu như Ngọc Đế để cho Chiên Đàn Công Đức Phật sử dụng thủ đoạn thần thông trị liệu này, chắc hẳn Ngọc Đế dù có bị thương nặng đến đâu cũng có thể hồi phục được rất nhanh.

Sau khi sử dụng Quan Âm Chú, Giang Lưu mở miệng nhờ vả Ô Sào thiền sư.

- Lão thiền sư, mặc dù Ngọc Đế đã bị thương rất nghiêm trọng. Nhưng việc lập lại Nhân Hoàng này chắc hẳn vẫn rất khó khăn. Đến lúc đó, ta mong lão thiền sư có thể ra tay hỗ trợ...

Nghe lời của Giang Lưu, Ô Sào thiền sư rát sảng khoái nói:

- Lời này của Công Đức Phật khách sáo rồi. Nếu như cần đến ta, ta cũng không thể đổ trách nhiệm cho người khác được!

Yêu sư Công Bằng ở bên cạnh lúc này cũng mở miệng theo, bày tỏ thái độ của mình một phen:

- Nếu có thể sử dụng trên đất của ta, ta cũng không nói gì!

Nghe cuộc đối thoai giữa Ô Sào thiền sư và yêu sư Côn Bằng, Giang Lưu gật đầu cảm ơn:

- Như vậy thì đa tạ hai vị rồi!

Ô Sào thiền sư nghe thấy yêu sư Côn Bằng tỏ thái độ như vậy, cũng nhìn về phía hắn, ánh mắt hơi phức tạp.

Đối diện với yêu sư Côn Bằng, hiện tại Ô Sào thiền sư cũng cảm thấy có chút ngượng ngùng, không biết nên đối diện với hắn kiểu gì!

Bạn cần đăng nhập để bình luận