Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1149: Khổng Tuyên chiến bại, chạy trốn

Người dịch: Nguyễn Khiêm

Vô Lượng Lượng Kiếp là kiếp nạn đáng sợ nhất giữa thiên địa, bởi vì Vô Lượng Lượng Kiếp sẽ làm cho linh đài của người phủ bụi, từ đó làm ra rất nhiều chuyện không có lý trí.

Lại thêm bên trong Vô Lượng Lượng Kiếp sẽ đủ loại chuyện ngoài ý muốn nguyên bản không có khả năng xảy ra sẽ xuất hiện tầng tầng lớp lớp.

Vì thế, Vô Lượng Lượng Kiếp được tất cả mọi người nhận định là vô cùng nguy hiểm.

Thậm chí ở trước và trong Vô Lượng Lượng Kiếp, rất nhiều người hạ quyết tâm là co đầu rút cổ trong nhà không ra khỏi cửa.

Tựa như là Phong Thần đại kiếp thì nguyên bản Tam Tiêu Tiên Tử cũng co đầu rút cổ tại Đảo Tam Tiên không ra khỏi cửa, cho dù huynh trưởng của các nàng là Triệu Công Minh tìm đến, cũng không ra khỏi cửa.

Thật sự là cuối cùng, sau khi Triệu Công Minh lâm nạn, bị nỗi buồn và thù giận che mất, lúc này cả ba mới xuất quan.

Mà ở bên trong Vô Lượng Lượng Kiếp này, ngoại trừ Thánh Nhân là vạn kiếp bất diệt, ai cũng có khả năng vẫn lạc, cho dù Khổng Tuyên có danh xưng Chuẩn Thánh mạnh nhất kia cũng như thế.

Vì thế, vừa mới một phút trước đánh nhau với đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh, ngay sau đó liền bị Yêu Sư Côn Bằng tìm đến ước chiến. Nếu như nói Khổng Tuyên đây là chịu Vô Lượng Lượng Kiếp ảnh hưởng có lẽ cũng sẽ rất nhiều người tin tưởng.

Chuẩn Thánh dù mạnh thì rốt cuộc cũng không phải là Thánh Nhân, không có đặc tính vạn kiếp bất diệt kia, chịu kiếp nạn ở bên trong Vô Lượng Lượng Kiếp, trên lý luận cũng không hoàn toàn sai chứ?

Ầm Ầm! Mấy tiếng nổ lớn vang lên.

Ở bên trong hỗn độn hư không, hai người Khổng Tuyên cùng Côn Bằng vừa ra tay là đã không có ý định dò xét gì roiof, hai bên đều thể hiện ra thực lực mạnh nhất của bản thân.

Rốt cuộc trước đó không lâu thì hai bên đã chiến đấu qua một lần, rơi vào kết cục lưỡng bại câu thương, vì thế, hai bên đều hiểu thực lực đối phương là dạng gì.

Đã như vậy, còn cần dò xét làm cái gì đây?

- Côn Bằng? Ngươi đột nhiên điên cuồng như vậy làm gì?

Khi thực sư chiến đấu, Khổng Tuyên mới phát hiện thương thế trên người Côn Bằng quả nhiên là khỏi hẳn, trái tim không khỏi trầm xuống, đồng thời, hắn cũng mở miệng, tức giận nói với Côn Bằng.

- Ha ha ha, thật sự là buồn cười. Lúc trước, khi động thủ cướp đoạt mảnh vỡ của Hỗn Độn Chung với ta thì tại sao không thấy ngươi nói nhưng lời như vậy?

Khổng Tuyên vừa dứt lời, Côn Bằng đã lập tức trào phúng cười to, nói.

Lúc nói chuyện, Côn Bằng hoàn toàn không có ý định nương tay, sức mạnh cường đại đánh về phía Khổng Tuyên.

- Khốn khiếp. Côn Bằng, ngươi cho rằng thừa dịp ta thụ thương là có thể đánh bại ta hay sao?

Thấy thái độ của Côn Bằng lúc này hoàn toàn là đánh chó mù đường, hoàn toàn không chịu buông tha mình, trong lòng của Khổng Tuyên cũng giận dữ.

Hít sâu một hơi, Khổng Tuyên nâng bàn tay lên, đánh một chưởng về phía Côn Bằng.

Một chưởng này nhìn thường thường không có gì lạ, thế nhưng sức mạnh ẩn chứa trong đó lại đủ để đánh vỡ nát mặt trời, mặt trăng và các vì sao. Xem ra, Khổng Tuyên cũng thật sự nổi giận.

- Đến hay lắm!

Chẳng qua là nhìn thấy một chưởng này của Khổng Tuyên đánh tói, Côn Bằng lại là hét to một tiếng, không nói nhảm, cũng đồng thời nâng bàn tay lên, xuất chưởng nghênh đón.

Chẳng qua là một chưởng này của Côn Bằng cũng không phải là đánh về phía bàn tay của Khổng Tuyên, mà là đập về phía đầu của Khổng Tuyên.

Còn về phần đòn công kích của Khổng Tuyên thì Côn Bằng là nhìn cũng không nhìn, rõ ràng là thái độ lấy thương đổi thương.

- Hừ! Tới thì tới. Ta còn sợ ngươi hay sao?

Mắt thấy điệu bộ liều mạng này của Côn Bằng, mặc dù trong lòng của Khổng Tuyên có chút kinh hãi và nghi hoặc, nhưng lại cũng càng nhiều hơn là giận dữ.

Cắn răng, vận sức, chưởng lực lại càng mạnh hơn ba phần.

Ầm!

Bùm!

Đòn công kích của Khổng Tuyên cùng Côn Bằng phân biệt rơi trên người của đối phương, sau đó, hai người đều bị đánh bay ra ngoài.

Sắc mặt của Côn Bằng hoàn toàn biến thành trắng bệch, hiển nhiên là cứng rắn chịu một đòn toàn lực của Khổng Tuyên, hắn cũng cảm thấy rất khó chịu.

Ở chỗ khóe miệng của Khổng Tuyên tràn ra một tia máu tươi, hiển nhiên là bản thân tổn thương càng thêm tổn thương.

- Lại đến!

Hoàn toàn là điệu bộ liều mạng, không quan tâm thương thế của bản thân, sau khi hét to một tiếng, Côn Bằng lại lần nữa bổ nhào về phía Khổng Tuyên.

- Gia hỏa này điên rồi phải không? Giữa ta và hắn hình như cũng không có mối hận thù giết cha, đoạt vợ gì đi?

Nhìn thấy điệu bộ liều mạng này của Côn Bằng, trong lòng của Khổng Tuyên cũng âm thầm sợ hãi, cảm thấy khó có thể lý giải được.

Nếu như làm chuyện này là loại người tính tình ngay thẳng chất phác thì cũng thôi đi, có thể hết lần này tới lần khác Côn Bằng là ai?

Ngay cả thời điểm đại chiến Vu Yêu, lúc Yêu tộc cần hắn nhất thì cũng vắng mặt, nói rõ hắn là người sợ chết, thế mà hôm nay lại tỏ thái độ liều mạng với mình? Đây là vì sao?

Mặc dù trong lòng cảm thấy khó có thể lý giải được, nhưng đến lúc này, Khổng Tuyên cũng có thể nói là đâm lao phải theo lao.

Hai người đều có tu vi là Chuẩn Thánh đỉnh phong, thực lực vốn là không kém nhau nhiều. Nếu như khí thế của Côn Bằng đang dâng cao mà bản thân rút lui thì càng không phải là đối thủ.

Vì thế, cho dù cảm thấy tình thế vô cùng không tốt đối với mình, nhưng mà Khổng Tuyên vẫn cắn răng, không nói nhảm nghênh đón.

Hai vị cường giả Chuẩn Thánh tối đỉnh chiến đấu ở bên trong hỗn độn hư không này, trong lúc giơ tay nhấc chân đều có uy thế đáng sợ bộc phát ra.

Đánh đến nửa canh giờ, thương thế ở trên người của Khổng Tuyên càng ngày càng ra nghiêm trọng.

Mà tình huống của Côn Bằng cũng không khá hơn chút nào, nhìn cũng chật vật không chịu nổi.

Chẳng qua là khi cảm giác được thương thế của bản thân đã thật nghiêm trọng, Côn Bằng đột nhiên nhấc tay lên, một cái hộp xuất hiện ở trong tay của hắn. Khổng Tuyên chỉ thấy Côn Bằng mở hộp ra, lấy một bình dược thủy trị liệu hiệu quả cao từ bên trong ra.

Sau đó, Côn Bằng ngửa đầu lên, nhanh chóng uống sạch một bình dược thủy trị liệu hiệu quả cao này, HP lập tức khôi phục 30%, hiệu quả này làm cho dáng vẻ chật vật thê thảm kia của Côn Bằng rất nhanh đã biến mất, thương thế trên người cũng nhanh chóng khỏi hẳn.

- Cái này? Đây là. . .

Cảm thụ được thương thế ở trên người Côn Bằng trong chốc lát thế mà đã khỏi hẳn, sắc mặt của Khổng Tuyên trở nên cực kỳ khó coi.

Bây giờ, Khổng Tuyên hiểu rõ vì cái gì thương thế của Côn Bằng có thể khỏi hẳn, đồng thời lại có dũng khí liều mạng với mình, thì ra là bởi vì trong tay của đối phương vậy mà có được Thần Dược trị liệu như thế.

Chuyện càng đáng sợ hơn chính là vừa rồi hắn đã nhìn lướt qua cảnh tượng trong hộp, dạng dược thủy này còn có hơn nữa không chỉ là một bình!

Nguy cơ!

Vào lúc này, Khổng Tuyên cảm giác được nguy cơ trước nay chưa từng có.

Giờ phút này, thương thế của bản thân đã vô cùng nghiêm trọng, mười phần sức mạnh nhiều lắm là chỉ có thể phát huy ra khoảng chừng tám phần.

Thế nhưng Côn Bằng đây? Nhờ uống bình dược thủy trị liệu hiệu quả cao kia, hiện giờ hắn đã ở trong trạng thái toàn thịnh, thực lực cơ hồ đã khôi phục được 95%. Vào lúc này, bản thân không phải là đối thủ của Côn Bằng.

Càng đáng sợ là trong tay của Côn Bằng thế mà còn có khá nhiều bình Thần Dược trị liệu như vậy, tiếp tục đấu nữa, dù cho là lấy thương đổi thương, bản thân cũng thua không nghi ngờ.

Khó trách lúc chiến đấu, Côn Bằng tỏ rõ điệu bộ liều mạng, thậm chí nguyện ý lấy thương đổi thương, nguyên lai, trong tay của hắn có được Thần Dược trị liệu nghịch thiên như thế.

Lui!

Vào lúc này, trong lòng của Khổng Tuyên đã bắt đầu sinh ra ý định rút lui rồi!

Vừa nãy, sở dĩ nguyện ý tranh đấu là bởi vì bản thân còn có một tia hi vọng có thể đối kháng Côn Bằng, nhưng bây giờ, Khổng Tuyên hiểu rõ, bản thân hoàn toàn không có hi vọng đối kháng Côn Bằng, tiếp tục đấu nữa thì hại nhiều hơn lợi.

- Côn Bằng! Nếu như ngươi thật sự muốn liều mạng! Như vậy ... ta liền phụng bồi tới cùng!

Mặc dù trong lòng đã bắt đầu sinh ra ý định rút lui, thế nhưng trên mặt của Khổng Tuyên lại là không nhìn ra, ngược lại là hắn còn nghiêm túc nhìn chằm chằm vào Côn Bằng, tỏ vẻ không thèm đếm xỉa.

Sau khi Khổng Tuyên vừa dứt lời thì ở sau lưng hắn, Ngũ Sắc Thần Quang được tế lên, tỏa ra hào quang rực rỡ.

Nhìn thấy Khổng Tuyên thi triển Ngũ Sắc Thần Quang, sắc mặt của Côn Bằng cũng trở nên ngưng trọng hơn rất nhiều.

Ngũ Sắc Thần Quang đáng sợ như thế nào, Côn Bằng đã được trải nghiệm qua trong trận chiến đấu trước đó.



Tuy rằng bây giờ thực lực tổng hợp của bản thân mạnh hơn Khổng Tuyên, hơn nữa còn có Thần Dược trị liệu nơi tay, đánh bại, thậm chí khả năng đánh chết đối phương vượt trên bảy phần mười, thế nhưng vẫn có thể có tình huống ngoài ý muốn phát sinh mà. Dù sao bây giờ chính là Vô Lượng Lượng Kiếp mà.

Một khi không chú ý thì Ngũ Sắc Thần Quang này có lẽ sẽ khiến bản thân phải chiến bại.

Chỉ có điều, nhờ có trận chiến lúc trước đó ở nước Diệt Pháp, đã được trải nghiệm sư lợi hại của Ngũ Sắc Thần Quang, vì thế, Côn Bằng cũng biết rõ nên ứng đối như thế nào.

Mắt thấy Khổng Tuyên lộ Ngũ Sắc Thần Quang ra, Côn Bằng cũng nhanh chóng lấy Hỗn Độn Chung ra cầm ở trong tay của mình.

Tuy rằng Hỗn Độn Chung này vẫn như trước là thuộc về trạng thái tàn phá, chỉ có thể phát huy ra một bộ phận sức mạnh, nhưng thân là bảo vật cao cấp nhất ở giữa thiên địa này, dùng Hỗn Độn Chung vẫn là miễn cưỡng đủ để ứng đối Ngũ Sắc Thần Quang.

Bá bá bá bá bá!

Không nói nhảm, sau khi lộ ra Ngũ Sắc Thần Quang, Khổng Tuyên ngay lập tức khống chế Ngũ Sắc Thần Quang quét về phía Côn Bằng.

Ngũ Sắc Thần Quang này cực kỳ lợi hại, không chỉ là có thể hút vạn vật trong thiên hạ, càng là tự thành không gian, có thể hút cả người sống đi vào.

Đông đông đông!

Nhìn thấy Khổng Tuyên khống chế Ngũ Sắc Thần Quang quét về phía bản thân, phản ứng của Côn Bằng cũng không chậm, hắn nhanh chóng gõ Hỗn Độn Chung.

Bằng mắt thường cũng có thể thấy sóng âm lấy Hỗn Độn Chung làm trung tâm, nhanh chóng lan tràn về bốn phương tám hướng.

Sóng âm của Hỗn Độn Chung vô cùng cường đại, ở thời kỳ toàn thịnh của nó, Ngũ Sắc Thần Quang hoàn toàn không thể so sánh. Thế nhưng mà, rốt cuộc Hỗn Độn Chung ở trong tay Côn Bằng lúc này chẳng qua là bảo vật tàn phá, dưới cục diện sóng âm cùng Ngũ Sắc Thần Quang đối kháng lẫn nhau, mọi người có thể nhìn ra được, sóng âm của Hỗn Độn Chung là ở thế hạ phong.

Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt của Côn Bằng không thay đổi, tựa hồ cũng sớm đã có chuẩn bị, hắn giơ tay lên, chỉ về phía Khổng Tuyên.

Một vệt sáng chói mắt bắn về phía Khổng Tuyên.

Nhìn thấy cảnh tượng này, Không Tuyên khẽ nhíu mày, bàn tay kết ấn lập tức trong năm luồng sáng có một luồng tách ra, nhanh chóng quát về phía đòn công kích do Côn Bằng bắn tới,đòn công kích của Côn Bằng nhanh chóng bị luồng sáng này hút không còn.

Tiếp đó, Khổng Tuyên lại kết ấn, Ngũ Sắc Thần Quang đột nhiên tách đi ra, hóa thành năm luồng sáng bắn về năm hướng rồi vẽ một đường vòng cung trên bầu trời và lại lần nữa bắn về phía Côn Bằng.

Năm luồng sáng do Ngũ Sắc Thần Quang phân liệt ra này hoàn toàn phong tỏa mọi con đường né tránh của Côn Bằng.

Nhìn thấy mục tiêu của Ngũ Sắc Thần Quang chính là bản thân, Côn Bằng cảm thấy người khẽ run lên, hắn hoàn toàn điều động tất cả sức mạnh trong cơ thể, hung hăng đập xuống Hỗn Độn Chung.

Sóng âm càng thêm rõ ràng tràn ngập xem, bảo hộ ở chung quanh Côn Bằng.

Đến lúc này, tựa hồ so đấu xem sức mạnh của ai gia trì càng lâu hơn.

Côn Bằng không có chút lo lắng nào, mình bây giờ đang ở trạng thái toàn thịnh, sức mạnh không bị ảnh hưởng.

Trái lại Khổng Tuyên, thân chịu trọng thương lại công kích ở cường độ cao như vậy, hắn tất nhiên là không kiên trì được bao lâu.

Bản thân chỉ cần cẩn thận phòng thủ đòn công kích của Khổng Tuyên, chờ hắn không còn kiên trì được nữa thì chính là cơ hội phản kích tốt nhất dành cho mình.

Bạch!

Chẳng qua là khi Côn Bằng giành hết mọi sự chú ý ở bên trên Ngũ Sắc Thần Quang, cũng chuẩn bị đề phòng Khổng Tuyên liều mạng bộc phát ra một đợt công kích mạnh nhất thì đột nhiên, thân hình của Khổng Tuyên nhanh chóng nhanh lùi lại, bay đi về phía nơi xa.

Vào lúc này, lực chú ý của Côn Bằng vẫn đặt ở bên trên Ngũ Sắc Thần Quang, dựa vào sức mạnh của Hỗn Độn Chung để ngăn cản Ngũ Sắc Thần Quang. Đột nhiên, Ngũ Sắc Thần Quang biến mất không thấy, điều này làm cho Côn Bằng hơi sững sờ.

Lại nhìn thân hình của Khổng Tuyên đang nhanh chóng bay đi về phía nơi xa, Côn Bằng sao còn không rõ là chuyện gì xảy ra?

- Khổng Tuyên, có bản lĩnh đừng chạy! Ngươi không phải tự xưng là Chuẩn Thánh mạnh nhất hay sao? Mau tới đánh một trận phân thắng bại cùng ta!

Bạn cần đăng nhập để bình luận