Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1130: Khổng Tuyên bị thương nữa

Người dịch: Nguyễn Khiêm

Ở trong mắt cao tầng của Phật môn, Tây Ngưu Hạ Châu hoàn toàn là chỗ vườn hoa nhà mình, nếu như có thể, đương nhiên là không hi vọng có bất kỳ thế lực nào tiến vào chiếm giữ phạm vi lãnh địa của Tây Ngưu Hạ Châu.

Cho nên, lúc người của Minh Giáo xuất hiện ở Tây Ngưu Hạ Châu, thậm chí thành lập một trung tâm giải trí con thì những Phật Đà cùng Bồ Tát của Phật môn này đương nhiên là đều lo sốt vó.

Chẳng qua là sau khi điều tra cẩn thận, những Phật Đà cùng Bồ Tát của Phật môn này lại cảm thấy yên tâm hơn rất nhiều.

Thứ nhất phân bộ này của trung tâm giải trí Hỏa Vân được xây dựng ở nước Diệt Pháp.

Tuy rằng gần như toàn bộ Tây Ngưu Hạ Châu là lãnh địa của Phật môn nhưng rốt cuộc vẫn chỉ là gần như mà thôi, bởi vì nước Diệt Pháp là ngoại lệ.

Nước Diệt Pháp này vốn cũng không phải là chỗ Phật môn nắm trong tay, như vậy Minh Giáo thành lập một cái phân bộ của trung tâm giải trí Hỏa Vân ở đây tự nhiên không phải là chuyện đại sự gì.

Thậm chí từ một loại góc độ nào đó thì Phật môn thậm chí đều không có lập trường ngăn cản.

Thứ hai, Quốc Vương của nước Diệt Pháp không có hảo cảm gì, thậm chí còn có thể nói là ác cảm đối với Phật môn, măc dù trên dưới Phật môn đều biết rõ điểm ấy nhưng lại không thể làm gì, vì rốt cuộc đây cũng là chuyện Thiên Đạo chú định.

Lại không nghĩ rằng, sau khi đám người Huyền Trang mới đi tới nước Diệt Pháp mấy ngày lại có thể thay đổi thái độ ác ý đối với Phật môn ở trong lòng của Quốc Vương nước Diệt Pháp.

Thậm chí còn có thể mang theo Quốc Vương của nước Diệt Pháp đi trung tâm giải trí Hỏa Vân chơi thêm mấy ngày.

Đối với người trong Phật môn thì nước Diệt Pháp tọa lạc ở Tây Ngưu Hạ Châu tựa như là cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt vậy, nhưng bây giờ, Huyền Trang tựa hồ có thể thay đổi thái độ ác ý đối với Phật môn ở trong lòng của Quốc Vương nước Diệt Pháp, chuyện này tự nhiên là không thể tốt hơn.

So sánh với hai chuyện này, Minh Giáo thành lập một cái phân bộ của trung tâm giải trí Hỏa Vân ở nước Diệt Pháp không ảnh hưởng toàn cục.

Đại Lôi Âm Tự.

Như Lai Phật Tổ lẳng lặng ngồi ở bên trên đài sen của bản thân, trên mặt nở nụ cười thản nhiên.

Ở trước mặt Như Lai Phật Tổ, không ít Phật Đà cùng Bồ Tát đều lẳng lặng chờ đợi.

- A Di Đà Phật, lần này, đám người Huyền Trang đã làm một việc đại thiện cho Phật môn ta!

Là phụ tá đắc lực của Như Lai Phật Tổ, Dược Sư Vương Phật tự nhiên là người đầu tiên nhảy ra ngoài, biểu đạt sự tán thưởng đối với hành vi của Giang Lưu.

Rốt cuộc thì Huyền Trang cũng thuộc về một mạch của Như Lai Phật Tổ.

- Không sai không sai. . .

Sau khi Dược Sư Vương Phật dứt lời, không ít Phật Đà cùng Bồ Tát bên trong Đại Lôi Âm Tự này đều đồng ý gật nhẹ đầu.

Câu nói tỏ thái độ của những Phật Đà cùng Bồ Tát này khiến cho nụ cười trên mặt Như Lai Phật Tổ càng thêm đậm.

- A Di Đà Phật. . .

Sau khi những Phật Đà cùng Bồ Tát này tán thưởng xong, Như Lai Phật Tổ mở miệng:

- Bản tọa nguyên lai tưởng rằng sau khi đám người Huyền Trang đến nước Diệt Pháp thì sẽ xảy ra xung đột với nước Diệt Pháp, cho dù cuối cùng có thể ngăn cản Quốc Vương nước Diệt Pháp thực hiện lời thề nhưng cũng không dễ dàng. Lại không nghĩ rằng, Huyền Trang thế mà có thể kết thân cùng Quốc Vương của nước Diệt Pháp. Chuyện này thật xem như niềm vui ngoài ý muốn!

- Phật Tổ nói cực phải!

Sau khi Như Lai Phật Tổ dứt lời, bên trong Đại Lôi Âm Tự này, những tiếng nói đồng ý tự nhiên là lúc lên lúc xuống.

- Tuy rằng để cho Quốc Vương của nước Diệt Pháp hoàn toàn tiếp nhận Phật môn còn xa mới đủ, thế nhưng căn cứ điều tra, nước Diệt Pháp đã đình chỉ chuyện bắt giữ và giết chết hòa thượng. Đối với Phật môn ta thì Huyền Trang lần này coi là lập được một công lớn!

Cuối cùng, Như Lai Phật Tổ mở miệng, xác định công trạng cho Giang Lưu.

- Phật Tổ nói không sai! Lần này, Huyền Trang thật sự là đã lập được công lớn với Phật môn ta! Sau khi chuyện đi Tây Thiên thỉnh kinh xong, nên ngợi khen nhiều hơn!

Cũng hiểu rõ ý của Như Lai Phật Tổ là cái gì, Dược Sư Vương Phật mở miệng nói.

Xét theo một góc độ nào đó, ngợi khen Huyền Trang hay Kim Thiền Tử tự nhiên cũng khiến cho Như Lai Phật Tổ sư tôn của Kim Thiền Tử mở mày mở mặt.

- Chuyện ngợi khen chờ mấy người Huyền Trang tới Đại Lôi Âm Tự lại nói không muộn!

Mặc dù Dược Sư Vương Phật đã nói được ra ý nghĩ trong lòng của mình, nhưng mà thân là Phật môn chi chủ, cho nên mặt ngoài, Như Lai tự nhiên vẫn là phải thận trọng một phần.

- Phật Tổ, mặc dù lần này Huyền Trang đã lập được một công lớn với Phật môn, nhưng Minh Giáo kia xây một trung tâm giải trí Hỏa Vân ở giữa Tây Ngưu Hạ Châu ta, việc này thì có lẽ cũng không có thiện ý với Phật môn ta, chúng ta không thể coi thường!

Cùng lúc đó, ở bên cạnh, Lưu Ly Vương Phật tiến lên hai bước, biểu lộ thái độ của mình.

- Lưu Ly Vương Phật nói sai rồi, nước Diệt Pháp kia vốn cũng không nằm trong sự khống chế của Phật môn ta, phân bộ này của trung tâm giải trí Hỏa Vân được thành lập thì cũng không có ảnh hưởng quá lớn đến chúng ta!

Dược Sư Vương Phật mở miệng nói.

Dược Sư Vương Phật, ngươi nói sai, tuy rằng nước Diệt Pháp kia không nằm trong sự khống chế của Phật môn ta, nhưng rốt cuộc vẫn chỉ là quốc gia của phàm nhân mà thôi, tự nhiên không ảnh hưởng tới toàn cục, nhưng mà Minh Giáo lại khác biệt, bên trong đó có không ít tu sĩ, thậm chí còn có cả Đại La Kim Tiên như Ngưu Ma Vương nữa, hai bên sao lại có thể đánh đồng. Ta nói những lời này cũng là vì suy nghĩ cho sự an ổn của Phật môn ta!

Lưu Ly Vương Phật mở miệng nói

Trong lời nói thể hiện rõ sự đối chọi gay gắt với Dược Sư Vương Phật.

- Hừ hừ. . .

Chẳng qua là khi nghe được lời ấy của Lưu Ly Vương Phật, trên mặt của Dược Sư Vương Phật cũng lộ ra một nụ cười lạnh, sau đó hắn trào phúng, nói:

- Thật là vì sự an ổn của Phật môn ta hay sao? Vậy cũng may mắn mà có Lưu Ly Vương Phật, cho nên mới để cho Huyền Trang đưa Không Động Ấn cho Hoàng Đế của Đại Đường. Nếu không thì làm sao Không Động Ấn này lại có thể rơi vào trong tay của Hoàng Đế Đại Đường!

Dược Sư Vương Phật vừa mở miệng, không ít người trong Đại Lôi Âm Tự đều im lặng không nói gì.

Lưu Ly Vương Phật tìm được Huyền Trang, muốn đoạt lấy Không Động Ấn của hắn, bị buộc rơi vào đường cùng, Huyền Trang chỉ có thể đưa Không Động Ấn cho Hoàng Đế của Đại Đường, chuyện này đã không phải là bí mật gì nữa.

- Bản tọa nói qua rất nhiều lần rồi, việc này cũng không phải là hành động của bản tọa!

Nghe được lời nói của Dược Sư Vương Phật, Lưu Ly Vương Phật có chút cuống lên, âm điệu của giọng nói khi giải thích cũng cao hơn mấy phần.

- A Di Đà Phật, chuyện này thật là cần điều tra rõ ràng, có thể giả mạo Lưu Ly Vương Phật, hơn nữa ở trước mặt Huyền Trang cùng với mấy người Tôn Ngộ Không mà không bị nhìn thấu, tu vi của người giả mạo tất nhiên là không thấp hoặc bản lĩnh dịch dung cũng cực kỳ cao thâm!

Như Lai Phật Tổ thân là Phật môn chi chủ, đương nhiên là không có khả năng ngồi nhìn hai vị Vương Phật cãi lộn ở trước mặt mình, vì thế mở miệng nói.

Lời ấy cũng coi là xác định lần trước Lưu Ly Vương Phật là bị giả mạo.

- Đa tạ Phật Tổ!

Lưu Ly Vương Phật cũng hiểu rõ những lời này của Như Lai Phật Tổ xem như là giải thích giúp bản thân cho nên lên tiếng nói cám ơn.

- Mặt khác. . .

Cùng lúc đó, Như Lai Phật Tổ nói tiếp:

- Những lời Lưu Ly Vương Phật vừa mới nói cũng có mấy phần đạo lý, nước Diệt Pháp kia rốt cuộc ở Tây Ngưu Hạ Châu, Minh Giáo xây một trung tâm giải trí Hỏa Vân mới ở nước Diệt Pháp, việc này không thể không đề phòng!

Nói đến đây, Như Lai Phật Tổ dừng lại một chút, chợt nói:

- Từ ngày hôm nay, phái một ít nhân thủ nhìn chằm chằm vào trung tâm giải trí Hỏa Vân mới kia đi, hi vọng bọn họ đừng có hành động dị thường!

- Phật Tổ nói cực phải!

Thân là Phật môn chi chủ, sau khi Như Lai xác định mọi chuyện, tự nhiên là sẽ không có người làm trái lại.

. . .

Đại Lôi Âm Tự bên này thế nào, tạm thời không nói, nước Diệt Pháp bên này, bởi vì đã xác định muốn cùng Giang Lưu đi lật tung Đại Lôi Âm Tự, vì thế, nước Diệt Pháp thật là đình chỉ chính sách bắt giữ và giết chết hòa thượng.

Cũng chỉ là mười nghìn vị người hòa thượng bình thường mà thôi! Giết cũng không có thành tựu gì đáng để đắc ý, muốn giết thì phải giết những Phật Đà cùng Bồ Tát trên Linh Sơn kia.

Mà có Quốc Vương của nước Diệt Pháp ủng hộ, chuyện xây một phân bộ mới của trung tâm giải trí Hỏa Vân ở nước Diệt Pháp của Minh Giáo tự nhiên là vô cùng thuận lợi.

Lấy thủ đoạn cấp độ Đại La Kim Tiên, kiến tạo một trung tâm giải trí Hỏa Vân tự nhiên không phải là chuyện khó khăn gì. Chỉ trong vòng mấy ngày ngắn ngủi, ở bên cạnh Vương Thành của nước Diệt Pháp đã có một tòa nhà hoàn toàn giống trung tâm giải trí Hỏa Vân như đúc xuất hiện.

Đồng thời, không ít nhân vật trọng yếu của Minh Giáo cũng đều dời bước, đến phân bộ ở nước Diệt Pháp này để tọa trấn.

Danh tiếng của trung tâm giải trí Hỏa Vân đã sớm được tam giới công nhận. Vì thế, sau khi trung tâm giải trí Hỏa Vân mới này được gây dựng, ngược lại là có không ít đại năng đều lộ diện, xem như chúc mừng trung tâm giải trí Hỏa Vân mới khai trương.

Giang Lưu đương nhiên cũng lưu lại chờ đợi một khoảng thời gian, mài cọ được hơn nửa tháng. Sau khi phân bộ ở nước Diệt Pháp của trung tâm giải trí Hỏa Vân đi lên quỹ đạo, một đoàn người mới tiếp tục đi về phía tây.

Chỉ có điều, khi Giang Lưu vừa mới đi không lâu thì Cao Dương lại nhắn tới một tin.

Côn Bằng về tới bên trong Minh Giáo, chỉ có điều, Cao Dương phát hiện Côn Bằng đã thụ thương, hơn nữa thương thế nhìn còn không nhẹ.

Cao Dương hỏi hắn vì cái gì thụ thương rồi? Thế nhưng mà Côn Bằng lại cũng chưa hề có ý nói.

- Côn Bằng thế mà thụ thương rồi sao? Xem ra, Khổng Tuyên kia cũng không hổ thẹn với danh hiệu Chuẩn Thánh mạnh nhất, thực lực của kẻ này thật sự mạnh đến mức đáng sợ!

Trong lòng của Giang Lưu thầm nói.



Lúc đó Côn Bằng cùng Khổng Tuyên đều hiện ra bản thể, chân thân, hai con chim khổng lồ trôi nổi ở trên bầu trời, Quốc Vương của nước Diệt Pháp cùng Giang Lưu tự nhiên cũng nhìn thấy.

Hai vị cường giả Chuẩn Thánh tối đỉnh đối chiến, sơ ý một chút, có lẽ toàn bộ nhân gian đều phải long trời lở đất, cho nên, rất nhanh Côn Bằng cùng Khổng Tuyên ăn ý rời khỏi Nhân giới, đi ra ngoài Hỗn Độn chiến đấu.

Không nghĩ tới là một trận đấu này kéo dài đến hơn nửa tháng thời gian, cuối cùng, Côn Bằng thế mà bị thương quay lại.

Chỉ có điều, mặc dù Khổng Tuyên kia có danh xưng Chuẩn Thánh mạnh nhất, nhưng mà là một tồn tại cấp 100, thực lực của Côn Bằng kia mạnh mẽ là điều không thể nghi ngờ. Có thể nói Côn Bằng cũng là một tồn tại đỉnh tiêm bên trong hàng ngũ Chuẩn Thánh, muốn thất bại cũng không dễ đến thế.

Hai bên đấu hơn nửa tháng trời, Côn Bằng đều thụ thương, trong lòng của Giang Lưu có chút hiếu kì, không biết tình huống của Khổng Tuyên kia là như thế nào?

Chắc hẳn là bây giờ Khổng Tuyên cũng không dễ chịu đâu nhỉ?

Trong lòng có chút chờ mong, chỉ có điều Giang Lưu ngược lại không gấp.

Khổng Tuyên này đảm nhận trách nhiệm là người lên kế hoạch, chuẩn bị kiếp nạn cho việc đi Tây Thiên thỉnh kinh nhưng mỗi một lần tựa hồ hắn đều muốn đích thân động thủ, tự thân đi làm. Chờ hắn tiếp tục làm việc, đến kiếp nạn lần sau thì bản thân hẳn là có thể nhìn thấy Khổng Tuyên, như vậy bản thân cũng có thể biết được tình huống của đối phương, xem thương thế của kẻ này nặng như thế nào.

Đoàn năm người đi Tây Thiên thỉnh kinh tiếp tục bước đi về hướng Tây

- Khụ khụ khụ. . .

Ở một bên khác, trong một ngọn núi lớn, Khổng Tuyên hóa thành hình thái Đạo Thể, sắc mặt có chút tái nhợt, đồng thời còn thỉnh thoảng ho khan vài cái.

Quan sát sổ ghi chép kiếp nạn trong tay, trên mặt của Khổng Tuyên có biểu cảm hài lòng hiện ra đến, hắn khẽ gật đầu.

Mấy lần trước kiếp nạn đều xảy ra sai sót, cũng may kiếp nạn ở nước Diệt Pháp này, không có xảy ra sai lầm gì.

Hơn nữa, Quốc Vương của nước Diệt Pháp thế mà còn dừng lại việc bắt giữ và giết chết hòa thượng. Xem như vượt mức hoàn thành nhiệm vụ.

- Chẳng qua là. . .

Sau khi ho khan vài cái, trên mặt của Khổng Tuyên lại hiện lên biểu cảm không cam lòng.

Lần này chiến đấu cùng Côn Bằng, bản thân thế mà không chiếm được một chút tiện nghi nào, kết quả có thể nói là lưỡng bại câu thương, thậm chí ngay cả mảnh vỡ của Hỗn Độn Chung đều rơi xuống trong tay của Côn Bằng.

Nguyên bản thực lực của mình hẳn là hơi mạnh hơn Côn Bằng nửa bậc.

Đáng tiếc là lúc ở dưới đáy biển của Bắc Hải, bản thân lại bị đòn công kích chứa pháp tắc của Tôn Ngộ Không làm bị thương. . .

Bạn cần đăng nhập để bình luận