Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1301: Trư Bát Giới ngang ngược



Thứ được đăng ký trong danh sách tất nhiên rất dễ tìm kiếm, mới không bao lâu Lý Linh quan đã mở miệng la lên:



- Tìm được rồi!



Trư Bát Giới và Sa Ngộ Tịnh châu đầu nhìn qua, đúng là trên sách tiên này có ghi chép lại chuyện khi đó.



Mười ba tháng bảy, Lý Linh quan nhận ý chỉ của Ngọc Đế, sai hắn đến Kính Hà Long Vương truyền chỉ, thành Trường An đổ mưa, giờ mưa và lượng mưa đều được viết rõ ràng trên ý chỉ kia.



Sau khi Lý Linh quan nhận được ý chỉ, không dám chần chờ chút nào, lập tức tới chỗ Kính Hà Long Vương truyền đọc ý chỉ.



Đối với Lý Linh quan, đi đến Kính Hà Long Cung truyền chỉ chẳng qua là một việc bình thường nhất trong số các công việc của hắn mà thôi, nếu không phải sau đó Kính Hà Long Vương dám tự tiện thay đổi lượng mưa và giờ mưa, đến mức chính hắn cũng phải bỏ mạng, mà lúc trước ý chỉ này lại do mình truyền chỉ, có lẽ Lý Linh quan đã sớm quên mất không nhớ được gì.



- Là mười ba tháng bảy!



Nhìn mọi việc được ghi chép rành mạch trên mặt sách tiên, Trư Bát Giới và Sa Ngộ Tịnh nhìn nhau, trao đổi ánh mắt.



Tuy rằng Lý Linh quan không nhớ rõ chuyện đã xảy ra vào năm đó, nhưng Kính Hà Long Vương lại nhớ rõ ràng.



Lúc trước khi hắn coi bói ở thành Trường An, thời gian và lượng mưa mà Viên Thủ Thành kia nói cho hắn đúng là mười hai tháng bảy!



Thời gian còn sớm hơn lúc Lý Linh quan nhận được ý chỉ từ Ngọc Đế!



Tuy đã sớm xác định được cái chết của Kính Hà Long Vương có chỗ kỳ lạ, nhưng hôm nay khi nhìn thấy rõ ràng thời gian được ghi chép trên sách tiên, xem như là có chứng cứ chính xác, hai người Trư Bát Giới và Sa Ngộ Tịnh đều hiểu ra cái chết của Kính Hà Long Vương thực sự có chỗ kỳ lạ.



Theo lý thuyết, ý chỉ do Ngọc Đế ban cho Lý Linh quan, rồi để hắn đi truyền đọc ý chỉ, như vậy phải là tin tức đầu tiên mới đúng.



Nhưng tin tức này lại bị lộ ra trước, thế thì chỉ có hai khả năng.



Đầu tiên, thật sự có thần thông giả, ngay cả ý chỉ của Ngọc Đế cũng tính toán ra được.



Thứ hai, Ngọc Đế sắm vai một nhân vật cực kỳ không trong sáng trong chuyện này.



Nhìn sắc mặt Trư Bát Giới và Sa Ngộ Tịnh đều không bình thường, Lý Linh quan kinh ngạc hỏi:



- Sao vậy? Nguyên Soái? Sách tiên này có gì không đúng sao?



Nghe vậy, Trư Bát Giới mở miệng nói:



- Đúng hay không thì sư huynh đệ chúng ta làm sao biết được, đương nhiên phải hỏi ngươi rồi! Ghi chép trên sách tiên này, có thể sai sót không?



Vừa nghe xong, Lý Linh quan kiên định lắc đầu trả lời:



- Chuyện này không có khả năng! Mỗi lần Ngọc Đế đưa ý chỉ cho ta, ta đều ban bố ý chỉ đúng hạn, sau đó trở về phục chỉ, những việc này cũng được ghi chép rành mạch trên sách tiên, thời gian mấy ngàn năm qua ta chưa từng làm sai!



Sau khi được Lý Linh quan khẳng định, Trư Bát Giới nghiêm túc gật đầu, vừa nói vừa cất sách tiên vào:



- Tốt lắm! Một khi đã nói vậy, quyển sách tiên này, sư huynh đệ chúng ta tạm thời mượn đi nhé!



Nghe vậy, Lý Linh quan bắt đầu lộ vẻ khó xử:



- Nguyên Soái, sách tiên này tuy ta có thể tùy ý tìm đọc, nhưng mà nếu mang đi thì…



- Ngoài ra!



Trư Bát Giới lại không để ý tới vẻ mặt khó xử của Lý Linh quan, nói tiếp:



- Sau ít ngày nữa, mấy thầy trò chúng ta có khả năng phải đến Lăng Tiêu bảo điện dò hỏi Ngọc Đế về chuyện này, đến lúc đó hy vọng ngươi có thể đứng ra làm chứng!



Nghe Trư Bát Giới nói lời này, trong lòng Lý Linh quan hơi hồi hộp, căng thẳng nhìn Trư Bát Giới hỏi, trong phút chốc ngay cả chuyện bọn họ cất sách tiên vào lòng để mang đi cũng không để ý tới.



- Làm chứng? Làm chứng cái gì?



Trư Bát Giới trợn mắt, nghiêm túc nói:



- Đương nhiên là làm chứng nói ra sự thật! Cụ thể đã xảy ra chuyện gì, đến lúc đó ngươi đứng ở Lăng Tiêu bảo điện nói ra là được, không lẽ chúng ta còn bắt ngươi làm chứng giả được sao?



Mặc dù trong đoàn thỉnh kinh Tây Hành, Trư Bát Giới luôn thành thật chất phác, bẩm sinh lười nhác, thế nhưng khi thật sự làm việc, với tư cách từng là Thiên Bồng Nguyên Soái, Trư Bát Giới vẫn lôi lệ phong hành như xưa.



Nghe vậy, sắc mặt Lý Linh quan lập tức suy sụp.



- Việc này, lúc các ngươi chất vấn Ngọc Đế, ta mà đứng ra làm chứng, vậy…



Hiện nay, ai cũng biết mối quan hệ giữa đoàn thỉnh kinh Tây Hành và Ngọc Đế không được tốt, mâu thuẫn giữa hai bên là mâu thuẫn giữa các lão đại với nhau, không có quan hệ gì với mình mà.



Nếu như mình bị cuốn vào chuyện này, bị Ngọc Đế ghi hận, chẳng phải về sau có khi mình sẽ chết không có chỗ chôn thây sao?



Nhìn ánh mắt Lý Linh quan, Trư Bát Giới mở miệng hỏi:



- Ngươi sợ Ngọc Đế trả thù à?



Lý Linh quan gật đầu đương nhiên, thật sự sắp khóc đến nơi:



- Đương nhiên, mặc dù ta làm chứng sự thật, nhưng sau đó bệ hạ nhất định sẽ ghi hận ta! Về sau này chẳng phải ta sẽ chết chắc sao!



Trong mắt Trư Bát Giới lộ vẻ tàn nhẫn, nói với Lý Linh quan:



- Nếu ngươi làm chứng, ngươi còn có đường sống, nếu ngươi từ chối, ngại quá, ngươi đã biết kế hoạch đi tìm Ngọc Đế chất vấn của chúng ta, chúng ta không thể giữ ngươi lại!



Lúc nói chuyện, hắn nâng roi Đả Thần trong tay lên.



- Từ từ, Nguyên Soái, ta đồng ý làm chứng, đồng ý…



Thấy bộ dạng Trư Bát Giới hoàn toàn không giống nói giỡn, hơn nữa, Trư Bát Giới nói cũng đúng, đã biết kế hoạch muốn đi chất vấn Ngọc Đế của bọn họ, nếu mình không chịu đồng ý, bọn họ đúng là sẽ không giữ lại mạng cho mình, mà sức mạnh của roi Đả Thần không phải thứ mà mình có thể chống cự lại được.



Đến lúc này, Lý Linh quan thật sự không còn lựa chọn nào, chỉ có thể mở miệng khuất phục!



Sau khi nhận được câu trả lời của Lý Linh quan, trên mặt Trư Bát Giới tỏ ra hài lòng, gật đầu nói:



- Tốt lắm, lựa chọn thông minh đấy!



Đang nói thì Trư Bát Giới hơi ngập ngừng, rồi an ủi nói:



- Yên tâm đi, lão Trư ta không phải loại tàn nhẫn độc ác gì, nếu ngươi phối hợp tốt, chờ chuyện này kết thúc, ta sẽ chỉ cho ngươi một con đường hay, đến lúc đó ngươi hạ giới đến thành Trường An, gia nhập Minh Giáo là được.



- Thánh Địa nhân tộc, còn là tổng bộ Minh Giáo, cho dù Ngọc Đế ghi hận ngươi cũng không làm gì được!



Nghe được lời an ủi của Trư Bát Giới, hai mắt Lý Linh quan sáng rực, chợt chắp tay nói với Trư Bát Giới:



- Thật sao? Đến lúc đó hy vọng Thiên Bồng Nguyên Soái ngươi có thể chừa cho ta một đường sống!



Bây giờ Lý Linh quan coi như bị buộc tới đường cùng rồi, mà lời nói của Trư Bát Giới đối với hắn chẳng khác gì cọng rơm cứu mạng, hắn chỉ còn cách nắm lấy thật chặt.



Nói đến đây, chuyện Trư Bát Giới muốn làm xem như đã xong xuôi, tức thời cùng Lý Linh quan rời khỏi Tiên Các.



Lúc rời đi, Lý Linh quan chỉ nói hắn muốn mang sách ghi chép chuyện của mình về xem, cẩn thận nghiên cứu coi có chỗ nào có sai sót không, rồi cho người trông coi chút bảo vật, vậy là thành công mang đi.



Lấy được sách tiên làm chứng cứ, xem như thu phục được Lý Linh quan đến Lăng Tiêu bảo điện làm chứng, mọi việc hoàn thành êm đẹp, Trư Bát Giới và Sa Ngộ Tịnh không có ý muốn ở lại Thiên Đình, xoay người rời đi.



Chỉ là khi Trư Bát Giới sắp sửa rời Thiên Đình, đột nhiên thân hình hơi khựng lại, ánh mắt nhìn về hướng Nguyệt cung mà nói:



- Sa sư đệ ngươi xem, Nguyệt cung ở ngay phía trước cách đây không xa, đã lâu rồi Tử Hà tiên tử và Hầu ca không gặp mặt, ngươi nghĩ coi liệu nàng có vài lời muốn nhờ ta gửi cho Hầu ca không? Chúng ta đến Nguyệt cung một chuyến đi?



Nghe Trư Bát Giới đề nghị, Sa Ngộ Tịnh lập tức mở miệng từ chối:



- Nhị sư huynh, nếu Tử Hà tiên tử có gì muốn nói với Đại sư huynh thật, tất nhiên sẽ là mấy lời không thể để người ngoài nghe được, sao có thể nhờ ngươi tiện thể nhắn gửi? Chúng ta đừng đi thì hơn!



- Được rồi!



Nhận ra thái độ từ chối của Sa Ngộ Tịnh, Trư Bát Giới đành phải lắc đầu, đồng thời âm thầm thở dài một hơi trong lòng.



Sau khi thở dài, Trư Bát Giới lại nói tiếp:



- Lại nói, Sa sư đệ, từ khi ngươi hạ phàm, cũng đã cực kỳ lâu rồi ngươi chưa thấy Hằng Nga tiên tử khiêu vũ đúng không? Nhân cơ hội này, chúng ta đến Nguyệt cung nhìn xem thử?



Nghe Trư Bát Giới nói mà Sa Ngộ Tịnh dở khóc dở cười, mở miệng khuyên:



- Nhị sư huynh…



- Sa sư đệ, chúng ta đi nhòm trộm một xíu thôi? Thế nào? Tiện thể liếc trộm một cái…



Nghĩ đến Nguyệt cung thì ở ngay phía trước không xa mấy, Thường Nga tiên tử mà hắn luôn tâm tâm niệm niệm cũng ở trong Nguyệt cung đó, Trư Bát Giới nhất thời cảm thấy trong đầu nổi lửa, gần như không thể khống chế hành vi của mình.



Tuy mặt ngoài đang thương lượng với Sa Ngộ Tịnh, nhưng thân thể hắn đã không nhịn nổi mà bay đến hướng của Nguyệt cung.



- Nhị sư huynh!



Thấy lúc này Trư Bát Giới đã sắp không khống chế được chính mình, Sa Ngộ Tịnh nóng nảy xông lên, ôm chặt cơ thể Trư Bát Giới, đồng thời lớn tiếng la lên:



- Nhị sư huynh, chúng ta mau về đi thôi, ngươi kiên trì chút, nếu không ta sẽ mở video tìm sư phụ đến nói chuyện với ngươi!



Không thể không nói lời này của Sa Ngộ Tịnh rất có tác dụng.



Nghĩ đến Giang Lưu, lửa nóng trong đầu Trư Bát Giới lập tức lạnh đi không ít.



Sau khi im lặng một lúc, Trư Bát Giới bất đắc dĩ lắc đầu, nói với Sa Ngộ Tịnh:



- Được rồi, Sa sư đệ, chúng ta trở về thôi!



Nghe Trư Bát Giới nói vậy Sa Ngộ Tịnh mới nới lỏng tay ra.



- Ừm, Nhị sư huynh đi nhanh đi!



Trong khi nói, từng bước chân lưu luyến kéo dài, Trư Bát Giới bịn rịn rời đi.



Hai người Trư Bát Giới và Sa Ngộ Tịnh xuyên qua Nam Thiên Môn, chào hỏi mấy Thiên binh Thiên tướng trấn thủ ở đó rồi hạ phàm.



Về tới chỗ Giang Lưu, Trư Bát Giới lấy sách tiên ra, đưa đến trước mặt Giang Lưu, đồng thời một năm một mười, trình bày hết một lượt mọi chuyện đã xảy ra ở Thiên Đình với Giang Lưu.



Giang Lưu gật đầu, cất sách tiên đi.



- Ừ, như vậy ngược lại là không tệ, hết thảy đều nằm trong lòng bàn tay!



Kế tiếp chờ thêm mấy ngày, để xem bên Tôn Ngộ Không có tin tức về người ra tay với Viên Thủ Thành hay không.



Nếu không có, vậy mấy thầy trò bọn họ sẽ đi thẳng đến Lăng Tiêu bảo điện.



Bạn cần đăng nhập để bình luận