Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 647: Đại Lão Không Sợ Nghiệp Lực Kiểm Kê.

Đúng, sắp khóc lên!
Vương Mẫu nương nương có chút không rõ ràng cho lắm, nhúng tay vào sự tình của Giang Lưu, xác thực sẽ chọc cho đối phương tức giận, điểm ấy hợp tình hợp lý, chính Vương Mẫu nương nương cũng có thể lý giải.
Nhưng thực tế thì sao? Cũng bởi vì chính mình nhúng tay, người thần bí kia liền không để ý Bảo Sinh Phật? Kiếm khí vô cùng vô tận hướng chính mình trút xuống?
Bộ dáng kia, phảng phất hắn có thù không đội trời chung với mình vậy.
Xin nhờ, làm rõ ràng trình tự chủ thứ được không a? Bảo Sinh Phật mới là người hắn chủ yếu đối phó, chính mình bất quá nhúng tay thứ yếu mà thôi a?
- Khó có thể tin a!
Ngọc Đế cũng nhẹ gật đầu, cảm thấy phi thường kinh ngạc.
Người thần bí kia cử động quá kì quái, vì giết chết Vương Mẫu, thế mà cả mục tiêu nguyên bản Bảo Sinh Phật cũng không để ý?
Có thể thôi động Tuyệt Tiên Kiếm, hẳn là cấp độ tu vi Chuẩn Thánh a? Như thế, tất cả Chuẩn Thánh bên trong tam giới lục đạo, có ai hận Vương Mẫu thấu xương?
Cái này tựa hồ là manh mối?
Thế nhưng, suy nghĩ kỹ một chút, rồi lại hoàn toàn nghĩ không ra ai như thế cả.
- Chuyện này, lộ ra một cỗ chuyện ẩn ở bên trong a!
Trầm ngâm hồi lâu sau, thanh âm Ngọc Đế trầm thấp nói ra.
Chuẩn Thánh, tam giới lục đạo cũng chỉ có vài người như vậy, tất cả mọi người xem như đều quen biết người thần bí, hắc y kia đến tột cùng là ai?
Hay là nói? Bên trong thiên địa này bỗng dưng xuất hiện ra một vị Chuẩn Thánh mới sao?
- Hạo Thiên, ngươi có mục tiêu hoài nghi sao?
Xem Ngọc Đế một bộ suy nghĩ sâu xa, im lặng thật lâu, Vương Mẫu nương nương bên cạnh âm thanh yếu ớt, thấp giọng hỏi.
- Nếu như hoài nghi thần bí nhân kia cùng ngươi có thâm cừu đại hận, coi đây là manh mối, muốn suy đoán ra thân phận đối phương, là không thể nào, như thế, chỉ có thể từ một góc độ khác đến suy đoán rồi!
Suy tư hồi lâu sau, Ngọc Đế mở miệng nói ra.
- Ngươi cảm thấy, có phải là Thông Thiên giáo chủ hay không? Dù sao lúc trước Phong Thần đại kiếp, Tiệt Giáo cơ hồ tan thành mây khói, đại bộ phận cũng đều vào Phong Thần Bảng, tiến vào bên trong Thiên Đình chúng ta nhậm chức!
Cũng không có gấp hỏi dò một góc độ khác của Ngọc Đế là cái gì, Vương Mẫu nương nương đưa ra suy đoán chính mình, hỏi.
- Không có khả năng!
Chỉ là, nghe được Vương Mẫu nương nương phỏng đoán, Ngọc Đế rất quả quyết lắc đầu, nói:
- Mặc dù ngươi nói tựa hồ có chút đạo lý, thế nhưng, ngươi lại không hiểu rõ lắm đối với Thông Thiên giáo chủ, tuy nói hắn vô pháp vô thiên, làm việc chính trực, không để ý hậu quả, thế nhưng, nếu như hắn muốn giết người, tuyệt sẽ không giấu đầu lộ đuôi!
- Ừm, ngươi lời này, rất là có lý!
Nghe được Ngọc Đế lời này, Vương Mẫu nương nương cẩn thận suy tư một lát, cũng đồng ý gật gật đầu.
Thông Thiên giáo chủ, hắn có lẽ thực sẽ làm ra sự tình hạ sát thủ đối với Ngọc Đế cùng Vương Mẫu, không quan tâm cái gọi là nhân quả.
Thế nhưng, Thông Thiên giáo chủ lại không là loại người giết người còn muốn giấu đầu lộ đuôi.
- Cho nên, như lời ngươi nói, người kia không phải Thông Thiên giáo chủ, thậm chí không phải là Thông Thiên giáo chủ thụ ý?
Nhẹ gật đầu xong, Vương Mẫu nương nương nói theo.
- Đúng, cho dù là Tuyệt Tiên Kiếm là một đầu manh mối, hình như khả năng đối mặt Thông Thiên giáo chủ lớn nhất, thế nhưng, ta hết lần này tới lần khác lại cảm thấy khả năng Thông Thiên giáo chủ trong bóng tối thụ ý tất cả những việc này cũng không cao!
Ngọc Đế nhẹ gật đầu, đồng ý lời Vương Mẫu nương nương.
- Vậy ngươi nói một chút, từ một góc độ khác phỏng đoán, nên phỏng đoán như thế nào!
Vương Mẫu nương nương mở miệng hỏi.
- Thân phận của ngươi, chính là Vương Mẫu, nếu như giết ngươi, nhân quả nghiệp lực quấn thân, cũng không phải ai cũng có thể tiếp nhận, như thế, từ góc độ này đến suy đoán, bên trong tam giới lục đạo này, có ai có thể làm được bước này?
Ngọc Đế mở miệng, hỏi ngược lại Vương Mẫu nương nương.
- Việc này cũng lại là cái manh mối a!
Nghe được Ngọc Đế đưa ra góc độ này, ánh mắt Vương Mẫu nương nương hơi sáng lên, đồng ý nhẹ gật đầu.
- Các vị Thánh Nhân, đương nhiên không sợ nhân quả sinh ra, bọn hắn sớm đã vạn kiếp bất diệt rồi, bất quá, nếu là thật sự các vị Thánh Nhân xuất thủ, ta không có khả năng còn sống!
Bắt đầu suy nghĩ người nào là không sợ nhân quả nghiệp lực quấn thân, đầu tiên Vương Mẫu nương nương mở miệng, đưa ra các vị Thánh Nhân.
- Không sai!
Lời Vương Mẫu nương nương nói, để cho Ngọc Đế nhẹ gật đầu, nói ra:
- Mặt khác, còn có Tam Hoàng, bọn hắn là Nhân Hoàng, có được đại khí vận Nhân tộc hộ thân, những nhân quả nghiệp lực này, có lẽ có thể triệt tiêu hơn nửa!
Ngay sau đó, Ngọc Đế lại mở miệng nói ra, chỉ là, một lời đến đây, Ngọc Đế lắc đầu, nói:
- Bất quá, Nhân tộc Tam Hoàng, tuy có mạc đại khí vận, lại không có thực lực này! Cũng có thể bài trừ!
- Muốn nói công đức triệt tiêu nhân quả nghiệp lực, Thái Thượng Lão Quân cầm Thiên Địa Huyền Hoàng Linh Lung Tháp trong tay, chính là công đức chí bảo tốt nhất, chỉ là, Thái Thượng Lão Quân đại biểu cho ý chí Thánh Nhân, cho nên, cũng không phải là hắn!
Vương Mẫu nương nương theo tính toán nói ra.
- Địa Tạng Vương Bồ Tát, cầm trong tay Nghiệp Hỏa Hồng Liên, đặt mình vào U Minh Địa Ngục, đồng dạng là công đức vô lượng, không sợ nghiệp lực quấn thân, chỉ là, tu vi Địa Tạng Vương Bồ Tát, chưa tới Chuẩn Thánh chi cảnh...
Ngọc Đế cũng nghĩ đến trên thân Địa Tạng Vương.
- Cái này, hình như rốt cuộc không có người khác?
Cẩn thận tính toán một lúc, Vương Mẫu nương nương thật sự nghĩ không ra người nào khác, lắc đầu nói ra.
- Người không sợ nhân quả nghiệp lực quấn thân, hình như cũng chỉ có những người này? Thế nhưng, cả đám đều bài trừ mất?
- Đúng rồi, còn có đoàn đội tây hành thỉnh kinh! Bọn hắn đều là trung tâm Vô Lượng Lượng Kiếp, tại bên trong thiên địa đại kiếp này, tất cả nhân quả nghiệp lực giết chóc tạo thành đối bọn hắn, đều không tồn tại!
Vào lúc này, Ngọc Đế đột nhiên nghĩ đến đoàn đội tây hành thỉnh kinh, mở miệng.
Chỉ là, lời này mới vừa nói ra, chính Ngọc Đế liền không nhịn được lắc đầu.
- Đoàn đội tây hành thỉnh kinh càng không có thể, con khỉ ngang ngược đoàn đội bọn hắn là lợi hại nhất, nhưng tu vi bất quá gần đây mới chạm đến môn hạm Đại La chi cảnh mà thôi, huống chi, ngươi nói người thần bí đã tru sát Bảo Quang Phật, đoàn đội tây hành thỉnh kinh, đều xem như người trong Phật Môn a?
- Đúng, phải nói trong những người vừa rồi kiểm kê, khó có khả năng nhất, chính là đoàn đội tây hành thỉnh kinh rồi.
- Lần này, sự tình hình như liền đã mất đầu mối.
Ngọc Đế cùng Vương Mẫu suy tư hồi lâu sau, đều nghĩ không ra cái gì.
Bên trong thiên địa này, lúc nào xuất hiện một vị Chuẩn Thánh thần bí mà cường đại như vậy rồi? Thế mà cầm Tuyệt Tiên Kiếm trong tay?
...
Thiên Đình bên này tình huống thế nào, tạm thời không nói, một bên khác, Đại Lôi Âm Tự.
- A Di Đà Phật!
Thần sắc Như Lai Phật Tổ trầm mặc, lẳng lặng ngồi tại bên trên đài sen chính mình, thần sắc có chút khổ.
Nhất mạch tọa hạ chính mình, Bảo Quang Phật cùng Quan Âm tuyệt đối là một trong trợ thủ đắc lực nhất, thế nhưng, hôm nay Bảo Quang Phật tịch diệt, Quan Âm nhập ma đi Ma Giới, phụ tá đắc lực chính mình xem như đều mất a?
Điều này làm cho Như Lai Phật Tổ cảm thấy phi thường bất đắc dĩ.
Tọa hạ Như Lai Phật Tổ, các vị Phật Đà cùng Bồ Tát, trên mặt cũng đều mang theo vẻ sợ hãi, thấp giọng nghị luận.
Bảo Quang Phật chính là ngoại trừ Tam Thế Phật ra, một trong vài Phật Đà cường đại nhất, hôm nay thế mà không có chút nào dấu hiệu nào liền vẫn lạc? Điều này làm cho toàn bộ Tây Thiên Linh Sơn cũng sợ hãi cả kinh.
Đương nhiên, cũng có ánh mắt rất nhiều người đều rơi trên người Như Lai Phật Tổ.
Vô duyên vô cớ, Bảo Quang Phật thế mà vẫn lạc, Như Lai Phật Tổ nhất định càng thêm khổ sở a?
Chỉ là, không biết lúc trước đến tột cùng xảy ra chuyện gì?
- Kim Quang Bồ Tát...
Trầm mặc hồi lâu sau, ánh mắt Như Lai Phật Tổ, rơi vào trên thân Kim Mao Hống, mở miệng.
- Phật Tổ!
Kim Mao cùng cúi đầu, bộ dáng mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, trả lời.
- Ngươi nói là, Bảo Quang Phật tại Nam Hải bị người thần bí giết chết? Ngươi cũng không biết thân phận đối phương?
Như Lai Phật Tổ, ngữ khí yên lặng hỏi.
- Vâng, Phật Tổ, ta không biết!
Cúi đầu, Kim Mao Hống trả lời.
Thời điểm nói ra những lời này, Kim Mao Hống càng thêm chột dạ.
Miệng thảo luận không biết, trên thực tế, chính mình lại đang nói dối!
Như Cao Dương, từng thấy qua Giang Lưu mặc U Ảnh Bào, cho nên nhận ra được Giang Lưu.
Kim Mao Hống cũng gặp qua, thậm chí ngày đó còn tự tay lấy U Ảnh Bào trên người Giang Lưu xuống.
Cho nên, thời điểm đại chiến trên bầu trời Lạc Già Sơn, Kim Mao Hống liếc mắt một cái liền nhận ra thần bí nhân kia, chính là Huyền Trang Pháp Sư.
Thế nhưng, kế tiếp chính mình nhìn thấy cái gì? Huyền Trang Pháp Sư thế mà lấy ra Tuyệt Tiên Kiếm?
Vương Mẫu nương nương giống như bị giết? Bảo Quang Phật cũng bị giết?
Nguyên lai, vẫn cho rằng Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không là mạnh nhất đoàn đội tây hành thỉnh kinh, hiện tại mới biết rõ, Huyền Trang Thánh Tăng mới thật sự là ngoan nhân a, khó trách mấy người đồ đệ bọn Tề Thiên Đại Thánh, đều bị Huyền Trang Thánh Tăng dạy dỗ đến ngoan ngoãn!
Tận mắt nhìn thấy Giang Lưu cơ hồ giết Vương Mẫu nương nương cùng Bảo Quang Phật, nghĩ đến mạng nhỏ mình còn bị nắm tại trong tay Giang Lưu, mặc dù biết rõ chân tướng, thế nhưng, Kim Mao Hống lại hoàn toàn không dám nói ra.
Nói láo với Như Lai Phật Tổ, bộ dáng Kim Mao Hống có chút chột dạ, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, cúi đầu không dám nhìn Như Lai.
Mà Như Lai cũng không nói gì, chỉ là ánh mắt rơi vào trên thân Kim Mao Hống.
Cũng không biết có ảo giác hay không, Kim Mao Hống có thể cảm giác được ánh mắt Như Lai Phật Tổ rơi trên người mình.
Ánh mắt kia, phảng phất nặng như Thái Sơn, để cho lưng hắn khom đến càng thấp xuống.
- Kim Quang Bồ Tát! Ngươi đang nói láo!
Ngay tại thời điểm trong lòng Kim Mao Hống sợ hãi, đột nhiên, Như Lai Phật Tổ mở miệng nói ra.
- Nếu ngươi thật không biết thân phận người thần bí hắc y kia, ngươi bây giờ, đang sợ cái gì?
- Phật Tổ, ta, ta...
Đột nhiên nghe được lời Như Lai Phật Tổ này, Kim Mao Hống cơ hồ bị dọa đến nhảy dựng lên, miệng nhất thời không biết nên đáp lại như thế nào.
Bất quá, liền tại thời điểm không phản bác được này, đột nhiên, trong đầu Kim Mao Hống linh quang lóe lên, đáp:
- Phật Tổ, ta không có nói láo, ta, ta sợ người áo đen thần bí kia, trong tay hắn cầm, là Tuyệt Tiên Kiếm a!
- Tuyệt Tiên Kiếm?
Nghe được cái tên này, tất cả Phật Đà cùng Bồ Tát Đại Lôi Âm Tự, đều sợ hãi cả kinh, hai mặt nhìn nhau, chợt, đem ánh mắt quăng tại trên người Như Lai Phật Tổ.
Như Lai Phật Tổ ngồi ngay ngắn bên trên đài sen, đột nhiên nghe được danh tự Tuyệt Tiên Kiếm, thân hình cũng hơi chấn động một chút.
Cứng đờ chốc lát, sau một hồi lâu, lúc này mới chậm rãi buông lỏng xuống, hơi mím môi, cúi đầu không nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận