Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1560: Mậu Thổ Hạnh Hoàng Kỳ tới tay

Người dịch: Nguyễn Khiêm

- Huyền . . . Huyền Trang. . .

Dáng vẻ của Chuẩn Đề lúc nà trông phi thường thê thảm, hắn nằm ở sâu dưới lòng đất, phát giác được có người đến, lập tức mở hai mắt ra nhìn thoáng qua!

Sau khi nhìn thấy người tới là Giang Lưu, hắn lập tức yếu ớt lên tiếng!

Nhìn dáng vẻ trước mắt của Chuẩn Đề, trong lòng của Giang Lưu cũng phải thổn thức cảm khái!

Đây chính là người đã từng là một trong hai vị Thánh Nhân của Phật môn hay sao?

Bây giờ, cũng chỉ là có thể lẳng lặng nằm ở chỗ sâu trong lòng đất này mà thôi!

Vết thương đáng sợ, xem ra gần như chặt đứt ngang người của hắn vậy! Thương thế này thật sự là vô cùng nghiêm trọng!

- Chuẩn Đề Giáo chủ!

Nhìn Chuẩn Đề ở trước mắt, Giang Lưu mở miệng chào hỏi!

- Cứu ta! Ta biết rõ, cậu . . . cậu có được thần thông loại trị liệu, ban đầu cậu bị Thiên Đạo che kín linh đài cho nên mới ra tay với ta, thiếu ta một phần ân tình. Bây giờ, ta . . . ta cần cậu trị liệu. . .

Nhìn Giang Lưu, Chuẩn Đề mở miệng nói!

- Giáo chủ, ta nhớ đến Mậu Thổ Hạnh Hoàng Kỳ của Khương Tử Nha ở trong tay của ngài chứ nhỉ? Đệ tử cần Mậu Thổ Hạnh Hoàng Kỳ đi tế điện Khương Tử Nha!

Nhìn Chuẩn Đề ở trước mặt của mình, Giang Lưu mở miệng tuyên một tiếng phật hiệu sau đó, nói!

- Ngươi. . .

Nghe được lời nói của Giang Lưu thì Chuẩn Đề hơi nhướn lông mày, trong mắt lóe lên biểu cảm giận dữ, xưng hô cũng từ cậu thành ngươi!

Chỉ có điều, có câu nói rất hay, người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu!

Mặc dù trong lòng đang cực kỳ giận dữ, thế nhưng mà giờ phút này chính mình thật sự là hổ lạc đồng bằng rồi!

Mặc dù Mậu Thổ Hạnh Hoàng Kỳ là bảo bối, thế nhưng so với tính mạng của mình thì tự nhiên là không coi vào đâu!

Vì thế, mặc dù trong lòng đang cực kỳ giận dữ, thậm chí quyết định chủ ý, chờ một trăm nghìn năm sau, khi chính mình trở lại Thánh Nhân tôn vị thì nhất định sẽ bắt Huyền Trang phải chết không có chỗ chôn!

Nhưng mà bây giờ, bản thân lại nhất định phải cúi đầu!

Vì thế, Chuẩn Đề khẽ gật đầu, biểu cảm giận dữ ở trong mắt cấp tốc tiêu tán, nói:

- Huyền Trang, cậu trọng tình trọng nghĩa như thế này thật sự là đáng quý! Nếu như cậu sớm nói với ta thì ta đã sớm đưa Mậu Thổ Hạnh Hoàng Kỳ cho cậu rồi!

Vừa dứt lời sau đó, Chuẩn Đề miễn cưỡng giơ tay lên, tiếp đó, bảo quang mờ mịt tỏa ra ở trong tay của Chuẩn Đề.

Và sau đó Mậu Thổ Hạnh Hoàng Kỳ nhanh chóng xuất hiện ở trong tay của Chuẩn Đề!

- Hừ, quả nhiên là kẻ không cần thể diện nổi danh trong Tam Giới Lục Đạo! Hiện tại lời nói được thật sự là dễ nghe, nhưng nếu không phải là ở vào trong cục diện ngày hôm nay! Chuẩn Đề làm sao có thể bỏ được mà đưa Mậu Thổ Hạnh Hoàng Kỳ cho ta! ?

Chuẩn Đề nói đặc biệt dễ nghe, thế nhưng, Giang Lưu tự nhiên là sẽ không tin tưởng hắn, trong lòng hừ lạnh một tiếng thầm nói!

Chỉ có điều, trong lòng là oán thầm như thế nào thì ở mặt ngoài, Giang Lưu vẫn tỏ ra bình tĩnh.

Tay giơ lên đã thu lấy Mậu Thổ Hạnh Hoàng Kỳ này vào trong tay.

Cúi đầu nhìn lướt qua, trên mặt không khỏi lộ ra biểu cảm vui mừng!

Đi mòn gót sắt tìm không thấy, khi gặp được lại chẳng tốn chút công sức nào!

Câu nói này dùng để hình dung tâm tình hiện tại của Giang Lưu không có gì là thích hợp bằng rồi!

Nguyên bản còn tưởng rằng Mậu Thổ Hạnh Hoàng Kỳ ở trong tay Khương Tử Nha, chính mình hẳn là có thể tuỳ tiện lấy được!

Lại không nghĩ rằng, lúc cần, tìm tới thì Mậu Thổ Hạnh Hoàng Kỳ đã rơi vào trong tay của Ngọc Hoàng Thượng Đế! Ngọc Hoàng Thượng Đế lại bị Minh Vương Khổng Tuyên cướp đi, tiếp theo, Mậu Thổ Hạnh Hoàng Kỳ rơi xuống trong tay của Chuẩn Đề!

Biến đổi bất ngờ như thế, quả thật là khó tin!

Nguyên bản, khi biết Mậu Thổ Hạnh Hoàng Kỳ rơi xuống trong tay của Chuẩn Đề, Giang Lưu còn tưởng rằng muốn thu lại chính là chuyện muôn vàn khó khăn!

Lại không nghĩ rằng, mình tốn công nhĩ cách lấy lại Mậu Thổ Hạnh Hoàng Kỳ thì không thể thành công!

Thế nhưng mà bây giờ vừa vặn đi trên đường, lại có thể lấy được Mậu Thổ Hạnh Hoàng Kỳ này!

- Quá tốt rồi! Xem ra là Hỗn Độn Chí Bảo ba mươi sáu phẩm Thanh Liên có thể tái hiện trên thế gian này rồi!

- Mười món bảo vật đã thành công tập hợp đủ rồi! Tiền mua sắm Băng Dính Vạn Năng cũng đầy đủ!

- Hỗn Độn Chí Bảo! Chính là Hỗn Độn Chí Bảo áp đảo bên trên Tiên Thiên Chí Bảo!

- Nếu như dung hợp thành công thì Hỗn Độn Thanh Liên ba mươi sáu phẩm chính là Hỗn Độn Chí Bảo duy nhất trong trời đất này rồi chứ nhỉ?

Bảo vật như thế giờ lại có thể thu hoạch được một cách dễ như trở bàn tay, trong lòng của Giang Lưu tự nhiên là kích động không thôi!

Hắn hận không thể hiện tại lập tức bỏ tiền mua một đống Băng Dính Vạn Năng!

Chỉ có điều, tiền ở trong tay của chính mình, bảo vật cũng ở trong tay của chính mình, bất cứ lúc nào có thể khắc kim rồi!

Vì thế, Giang Lưu cũng không vội ở một thời ba khắc này!

Dù sao Chuẩn Đề bây giờ nguy cơ sớm tối, đêm dài lắm mộng!

Nghĩ đến đây, Giang Lưu vẫy tay, thu Mậu Thổ Hạnh Hoàng Kỳ vào chính mình Túi Không Gian, đồng thời, hít thở sâu nhiều lần dùng để bình phục cảm xúc kích động ở trong lòng của mình!

Chuẩn Đề nằm trên mặt đất, gần như là không thể động đậy, thế nhưng, lại thấy rõ dáng vẻ kích động không thôi của Giang Lưu!

Điều này làm cho trong lòng của Chuẩn Đề âm thầm kinh ngạc, đồng thời, cũng phi thường kỳ quái!

Hắn hoàn toàn không hề hiểu rõ! Không phải chỉ là Mậu Thổ Hạnh Hoàng Kỳ thôi sao?

Mặc dù đây là một món Tiên Thiên Linh Bảo hiếm thấy thế nhưng mà ở trong tay của Huyền Trang còn có những bảo vật như Tru Tiên Kiếm Trận cùng Thái Cực Đồ, chúng cũng đều là bảo vật bên trên áp đảo Mậu Thổ Hạnh Hoàng Kỳ!

Vì sao sau khi nhận được Mậu Thổ Hạnh Hoàng Kỳ này, Huyền Trang lại có thể hưng phấn đến phát run như vậy?

- Huyền Trang. . .

Tuy rằng trong lòng kinh ngạc, thế nhưng mà Chuẩn Đề đương nhiên là không hỏi ra, mà là nhìn chằm chằm vào Giang Lưu, nói:

- Cậu đã thu lấy Mậu Thổ Hạnh Hoàng Kỳ này! Bây giờ, cậu có thể lấy vận dụng thần thông, trị liệu cho ta rồi chứ?

- Kỳ thực, trước khi trị liệu cho Giáo chủ, ta lại có mấy lời muốn nói rõ ràng!

Ánh mắt của Giang Lưu rơi vào trên người của Chuẩn Đề rồi hắn mở miệng nói!

- Ồ! Huyền Trang, cậu còn có điều gì muốn nói rõ ràng vậy?

Sau khi nghe được câu nói của Giang Lưu, trong lòng của Chuẩn Đề cho dù âm thầm chửi bậy Giang Lưu không muốn lãng phí thời gian, tranh thủ thời gian trị liệu cho mình, thế nhưng, lời trong lòng thực sự không có biểu hiện ra, bề ngoài, hắn vẫn nhẫn nại hỏi!

- Điều ta muốn nói rõ ràng chính là lần trước ta ra tay với Giáo chủ cũng không phải là bởi vì linh đài phủ bụi, mà là bản thân ta muốn động thủ!

Giang Lưu nghiêm túc nhìn chằm chằm vào Chuẩn Đề và mở miệng đáp!

Lời này vừa ra khỏi miệng lập tức làm cho biểu cảm ở trên mặt của Chuẩn Đề kịch liệt biến đổi rồi!

Lần trước, Giang Lưu động thủ, kém chút nữa là đã giết chết bản thân rồi! Thế nhưng lần đó lại cũng không phải là do linh đài phủ bụi mà là hắn cố ý hay sao?

- Nguy rồi, chẳng lẽ. . .

Sau khi ý thức được chân tướng của chuyện đó, trái tim của Chuẩn Đề không khỏi đạp nhanh hơn vài phần bởi vì trong lòng của hắn cảm thấy phi thường bất an!

Nếu như lần trước là Giang Lưu cố ý ra tay thì hôm nay, hắn sẽ còn cứu mình hay sao?

- Huyền Trang. . .

Khóe miệng khẽ giật giật, giọng nói của Chuẩn Đề cũng không còn lưu loát, xưng hô cũng lại lần nữa thay đổi:

- Ngươi đã đáp ứng ta, thay ta trị liệu thương thế, ngươi cũng không phải là hạng người nói không giữ lời mà?

- Đương nhiên, ta là người nói lời giữ lời!

Giang Lưu khẽ gật đầu!

Câu trả lời này làm cho Chuẩn Đề thoáng thở phào nhẹ nhõm!

Chỉ có điều là khi nỗi lo lắng trong lòng của Chuẩn Đề vẫn chưa hoàn toàn buông xuống thì đột nhiên, Giang Lưu lại nói tiếp:

- Thế nhưng, ta nói lời giữ lời chỉ là đối với những người đáng giá tuân thủ hứa hẹn mà thôi!

- Còn với những kẻ vô sỉ, không để ý thể diện, không đáng tuân thủ hứa hẹn, ta tự nhiên là không cần cưỡng cầu chính mình nói lời giữ lời rồi!

- Cho nên nói. . .

Nói đến đây, Giang nhìn chằm chằm vào Chuẩn Đề với Lưu ánh mắt mang theo sát ý, mở miệng nói:

- Thế nào? Giáo chủ, ngươi đã chuẩn bị tâm lý để lên đường rồi chứ?

- Huyền Trang, ngươi . . . ngươi cũng đừng nói giỡn, trò đùa này tuyệt không buồn cười!

Ở trên mặt của Chuẩn Đề hiện ra một nụ cười còn khó coi hơn cả khóc nhưng hắn vẫn cố mở miệng nói với Giang Lưu!

- Đây chính là những lời sau cùng của ngươi hay sao?

Giang Lưu nói nhỏ!

Vừa nói dứt lời, Thí Thần Thương ở trong tay của Giang Lưu cũng đi theo giơ lên, mũi thương chỉ thẳng vào Chuẩn Đề!

- Khốn khiếp. . .

Vào lúc này, Chuẩn Đề nguyên bản còn phi thường suy yếu cũng không biết là lấy khí lực từ nơi nào, thanh âm cũng trở nên cao vút, hắn mở miệng quát lớn Giang Lưu:

- Huyền Trang, ngươi có thể biết rõ ngươi đang làm cái gì hay không? Thân là đệ tử của Phật Môn, ngươi cũng dám động thủ với ta hay sao?

Vừa mới bắt đầu là nói mềm!

Mắt thấy nói mềm không hữu dụng, Chuẩn Đề bắt đầu uy hiếp!

Chỉ có điều vô luận là lời nói êm tai hay là không dễ nghe thì đều không trọng yếu với Giang Lưu!

Đầu tiên là Giang Lưu giơ tay lên thi triển kỹ năng Hư Nhược Phù, mục tiêu là Chuẩn Đề!

Ngay sau đó, hắn lại thi triển kỹ năng Phục Ma Chú Cường Hóa, tăng lực công kích của mình lên một chút!

Ngay sau đó, Thí Thần Thương ở trong tay của Giang Lưu, hung hăng đâm xuống Chuẩn Đề!

Vào lúc này, Chuẩn Đề nguyên bản đang trọng thương nằm trên mặt đất, gần như không có năng lực hành động đột nhiên bật lên, giơ tay lên đánh một chưởng về phía Giang Lưu!

Một chiêu này có thể nói là ngưng tụ tất cả sức mạnh còn lại ở trong cơ thể của Chuẩn Đề rồi!

Phanh một tiếng, một chưởng này đập vào ngực của Giang Lưu, hình như là đã đánh nát ngũ tạng lục phủ của hắn vậy, thân hình lui về sau không ít!

Thổi phù một tiếng!

Mặc dù Giang Lưu lui lại, làm cho Thí Thần Thương ở trong tay của hắn xuất hiện sai lầm, vốn dĩ là phải đâm thủng đầu của Chuẩn Đề những cuối cùng lại biến thành đâm xuyên bả vai!

Sau một đòn này, thanh máu HP ở trên đầu của Chuẩn Đề tự nhiên lần thứ hai giảm xuống một chút!

Nguyên bản chỉ còn lại một tia máu thì lúc này thanh máu HP đã gần như giống như là bị trống rỗng vậy!

Mà Giang Lưu cũng ngẩng đầu nhìn thanh máu HP ở trên đầu của chính mình!

Một chưởng ngưng tụ tất cả sức mạnh sau cùng ở trong cơ thể của Chuẩn Đề này phi thường đáng sợ, thanh máu HP ở trên đầu của mình lại có thể giảm xuống gần một nửa rồi!

Điều này làm cho Giang Lưu thấy ngạc nhiên!

Cũng may mà chính mình đã trang bị phong hào Vô Song, giá trị phòng ngự cũng được tăng gấp bội rồi!

Nếu không thì vừa rồi bị trúng một chưởng này của Chuẩn Đề, chính mình thật đúng là không chết cũng phải tàn phế!

Cố nén thương thế, Giang Lưu lập tức thi triển kỹ năng Quan Âm Chú, chữa thương cho mình!

HP khôi phục 30% lập tức làm cho thương thế đỡ hơn hẳn!

Vào lúc này, khí tức ở trên người của Chuẩn Đề nhanh chóng bay biến mất!

Hiển nhiên một chưởng vừa rồi cũng xem như đã hao hết tất cả sức mạnh còn lại ở trong cơ thể của hắn rồi!

Giang Lưu không có ý định nói nhảm nhiều, Thí Thần Thương ở trong tay lại lần nữa giơ lên, lần thứ hai đâm về phía đầu của Chuẩn Đề!

Vào lúc này Chuẩn Đề nằm rạp trên mặt đất, không nhúc nhích, khí tức yếu ớt giống như là ánh nến lúc nào cũng có thể dập tắt!

Cho nên đối mặt đòn công kích của Giang Lưu, Chuẩn Đề đã hoàn toàn không có năng lực né tránh rồi!

Ầm ầm!

Hình như cũng đã nhận ra sát ý của Giang Lưu, trời đất này chấn động, cho dù là ở phía dưới lòng đất sâu như vậy, Giang Lưu vẫn có thể cảm giác được rõ ràng trời đất kịch liệt chấn động!

. . .

- Khốn khiếp! Huyền Trang, dừng tay cho ta!

Ở bên trong Hỗn Độn Hư Không, Tiếp Dẫn vẫn luôn chú ý đến Chuẩn Đề cho nên hắn tự nhiên là biết rõ chuyện Giang Lưu hạ sát thủ với Chuẩn Đề!

Mắt thấy Chuẩn Đề thật sự đến lúc sống chết thì trong lòng của Tiếp Dẫn giận dữ!

Cầm lấy Tiếp Dẫn Bảo Tràng, hung hăng ném về phía Giang Lưu!

Còn về phần Hồng Quân lão sư nói Thánh Nhân không thể là nhúng tay vào chuyện trong Tam Giới Lục Đạo nếu không sẽ tước đoạt Hồng Mông Tử Khí ư?

Vào lúc này, Tiếp Dẫn hoàn toàn không lo được nhiều như vậy!

Cho dù là sẽ bị Hồng Quân lão sư trừng phạt, cho dù là sẽ tước đoạt Hồng Mông Tử Khí, Tiếp Dẫn cũng không để ý nhiều như vậy, cứu người vẫn quan trọng hơn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận