Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1441: Tiếp Dẫn xót lòng



Thánh Nhân!

Nhìn thấy một bàn tay khổng lồ che kín cả bầu trời đang rơi xuống, hướng về phía Giang Lưu bắt tới, Tôn Ngộ Không và những người khác, bao gồm bản thân Giang Lưu cũng đều biết rõ, đây là do Thánh Nhân ra tay!

Bằng không, với lực công kích của Thí Thần thương, không thể có bất kỳ sức mạnh của vị Chuẩn Thánh nào có thể chèn ép được Giang Lưu.

- Là vị Thánh Nhân nào ra tay? Chẳng lẽ là Thông Thiên giáo chủ?

Ra tay chính là một luồng kiếm khí kinh thiên, điều này khiến cho trong lòng Giang Lưu hoài nghi Thông Thiên giáo chủ đầu tiên!

Đối mặt với những thứ như Tru Tiên kiếm trận, tồn tại có thể tăng thực lực của bản thân lên rất nhiều, sáu vị Thánh Nhân đều sẽ động tâm, cũng đều có động cơ ra tay!

Chỉ là, nhìn thấy lòng bàn tay đang hướng về phía mình, Giang Lưu biết rõ đây không phải là lúc suy xét vị Thánh Nhân nào ra tay.

Vào lúc này, mình nên bảo vệ bản thân như thế nào?

Thôi! Thánh Nhân đích thân ra tay với mình rồi, mình cho dù là Chuẩn Thánh ở giai đoạn vô địch, liệu có thể chống đỡ được thủ đoạn của Thánh Nhân chắc?

Trong nháy mắt, Giang Lưu đã nghĩ đến mười mấy chiến lược ứng phó, nhưng tất cả đều bị Giang Lưu bác bỏ!

Giang Lưu phát hiện, nếu thật sự đối mặt với sự ra tay của Thánh Nhân, hắn có tìm bao nhiêu cách ứng phó cũng vô dụng!

- Dừng tay!

Vậy mà, vào thời điểm bàn tay khổng lồ sắp rơi xuống, đột nhiên, giữa trời đất lại vang lên một tiếng quát lớn!

Tiếng quát lớn này, dường như vang vọng khắp trời đất!

Ngay sau đó, Tiếp Dẫn Bảo Tràng xuất hiện, bất ngờ chặn ở trước bàn tay khổng lồ, ngăn bàn tay khổng lồ rơi xuống!

Tiếp Dẫn Bảo Tràng xuất hiện, thể hiện rằng ai là người đã ra tay, điều này hiển nhiên là không cần nói cũng biết được!

- Ra tay cứu giúp là Tiếp Dẫn! Như vậy, người ra tay là ai? Tam Thanh? Hay là Nữ Oa?

Giang Lưu nhìn bàn tay to lớn che cả bầu trời và Tiếp Dẫn Bảo Tràng, trong lòng thầm nghĩ!

Đối mặt với bảo vật như Tru Tiên kiếm trận, ngay cả Nữ Oa đã từng giúp hắn cũng ra tay cướp đoạt, đều có khả năng xảy ra.

Tựa như những lúc bình thường, Côn Bằng sẽ vì cứu sống Ô Sào thiền sư mà hao phí tâm lực!

Nhưng nếu là lúc tranh đoạt Hồng Mông tử khí, Côn Bằng lại ngoài mặt không cho một chút mặt mũi nào.

Cơ hội chứng Đạo thành Thánh, ngay cả huynh đệ cũng không thể nhượng bộ!

Thánh Nhân ra tay, hiển nhiên không phải là chuyện mà người thường có thể xen vào!

Chẳng mấy chốc, Tiếp Dẫn Bảo Tràng và bàn tay che trời đều biến mất, đương nhiên, trận chiến của Thánh Nhân đã biến thành trận chiến trên Hư Không cảnh giới.

- Sư phụ, ngươi không sao chứ?

Vào lúc này, bọn người Tôn Ngộ Không vây đến bên cạnh Giang Lưu, đỡ Giang Lưu lên!

- Quan Âm Chú!

- Trị Dũ Thánh Thủ!

Không có nhiều lời vô nghĩa, nhìn thanh máu của mình đã cạn một nửa, Giang Lưu lập tức ném cho mình hai kỹ năng, để cho lượng máu của mình nhanh chóng tăng lên!

- Rốt cuộc là ai ra tay?

Giang Lưu nhìn chăm chú lên bầu trời, mở miệng nói ra!

Trong lòng âm thầm suy tư! Nếu Tiếp Dẫn ra nay cứu giúp, như vậy, đối tượng bị nghi ngờ, chính là bốn người Tam Thanh và Nữ Oa sao?

- Mặc dù đạo thứ nhất là kiếm khí, nhưng có lẽ không phải Thông Thiên giáo chủ!

Suy tư một lát, Giang Lưu trước tiên loại bỏ Thông Thiên giáo chủ ra ngoài!

Mặc dù Thông Thiên giáo chủ cũng có động cơ, nhưng, nếu thật là Thông Thiên giáo chủ ra tay, một mình Tiếp Dẫn sẽ không thể ngăn cản, mà hẳn là Chuẩn Đề cùng nhau ra tay ngăn cản mới được!

Thực lực của Thông Thiên giáo chủ, chính là mạnh mẽ như vậy!

- Sư phụ, chắc cũng không phải là Thái Thượng Thánh Nhân!

Mắt thấy Giang Lưu đang nghĩ Thánh Nhân nào ra tay, Trư Bát Giới ở bên cạnh tiếp miệng, thay Lão Tử nói lời hữu ích!

- Ồ? Tại sao?

Nghe Trư Bát Giới nói, Giang Lưu nhìn hắn một cái, rồi hỏi.

- Thái Thượng Thánh Nhân, ta vẫn hiểu rõ một ít, nếu hắn thật sự muốn Tru Tiên kiếm trận, sẽ không giấu đầu lộ đuôi cướp đoạt, mà là danh chính ngôn thuận ra tay!

- Tự xưng là người đứng đầu Lục Thánh, hắn làm việc ít nhất phải đường đường chính chính!

Trư Bát Giới mở miệng, giải thích với Giang Lưu.

Lời này, khiến cho Giang Lưu nghĩ tới, chợt âm thầm gật đầu!

Điều này quả thật là phù hợp với tính cách của Lão Tử, tựa như lần trước Lão Tử muốn cướp đoạt Thái Cực Đồ của mình, cùng không có ý niệm ra tay âm thầm!

Như vậy, tất nhiên sự hiềm nghi đối với Lão Tử và Thông Thiên giáo chủ đều bị loại bỏ, chỉ còn lại Nguyên Thủy Thiên Tôn và Nữ Oa Nương Nương?

Nếu như giữa hai người kia, chọn một người có hiềm nghi lớn nhất, Giang Lưu cảm thấy mức độ khả nghi đối với Nguyên Thủy Thiên Tôn tối thiểu là 60-70%, độ khả nghi với Nữ Oa Nương Nương chỉ có 30-40%!

Xét về góc độ cá nhân, chính mình và Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng có chút mâu thuẫn!

Mà với Nữ Oa nương nương, ít nhất mức độ thiện cảm vẫn có!

- Sư phụ, ngươi nói xem, liệu có khả năng là Chuẩn Đề không?

Ngay lúc Giang Ngưu cảm thấy người khả nghi nhất là Nguyên Thủy Thiên Tôn, đột nhiên, Tôn Ngộ Không khẽ nói ra lời này.

Lời này vừa thốt ra khiến cho sắc mặt Giang Lưu và những người khác cũng thay đổi!

Ra tay là Chuẩn Đề, tiếp theo người ngăn cản là Tiếp Dẫn sao? Điều này không có khả năng là sự thật?

Trong thiên hạ ai mà không biết quan hệ của hai người bọn họ thân mật giống như người nhà!

Tuy nhiên, cho dù phản ứng đầu tiên là không thể tin được nhưng sau khi cẩn thận suy nghĩ một chút, Giang Lưu đột nhiên phát hiện lời của Tôn Ngộ Không không phải là không có lý!

Một người vào vai phản diện, một người vào vai chính diện, đây không phải là sở trường của hai người Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề sao?

Hơn nữa, không lâu trước đây, Nhiên Đăng Phật Tổ chẳng phải đã phụng sắc lệnh của hai vị Giáo chủ, muốn mình giao ra Tru Tiên kiếm trận sao?

Quan trọng hơn là, loại tính toán không ra gì này hình như cũng là sở trường của hai người Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề.

Đầu tiên còn cảm thấy Nguyên Thủy Thiên Tôn là người có hiềm nghi lớn nhất, nhưng bây giờ Giang Lưu lại cảm thấy, hình như hai người Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề mới đáng nghi nhất!

- Hầu tử, lời này của ngươi có lý!

Giang Lưu sau khi suy nghĩ, bèn khen ngợi Tôn Ngộ Không.

Qua khoảng nửa canh giờ, trong hư không, Tiếp Dẫn Bảo Đồng lại xuất hiện lần nữa, lơ lửng trước mặt Giang Lưu.

- Bái kiến Giáo chủ!

Giang Lưu khom người hành lễ với Tiếp Dẫn Bảo Tràng!

- Huyền Trang...

Âm thanh trong Tiếp Dẫn Bảo Tràng vang lên, nếu cẩn thận nghe rõ còn có thể phát hiện được trong giọng nói có cả sự yếu ớt!

- Tru Tiên kiếm trận có giá trị vô tận, nhưng lại không phải là bảo vật mà ngươi có thể nắm giữ, hôm nay lòng ta cảm giác được cho nên có thể kịp thời ra tay cứu giúp, nếu như còn có lần sau thì có lẽ nhất định là tới không kịp rồi!

- Cho nên, Tru Tiên kiếm trận kia vẫn là do bản Giáo chủ đến thay ngươi giữ tạm đi? Chờ đến khi thời cơ thích hợp, bản Giáo chủ sẽ trả lại cho ngươi!

- Đúng thật!

Đột nhiên nghe Tiếp Dẫn nói muốn thay mình giữ Tru Tiên kiếm trận, trong lòng Giang Lưu thầm lẩm bẩm!

Coi như là chứng cứ xác thực cho lời suy đoán vừa rồi của Tôn Ngộ Không!

Đây quả nhiên là một màn kịch tự biên tự diễn của Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề.

Nếu không, vì sao hắn lại vội vã muốn thay mình giữ Tru Tiên kiếm trận như vậy?

- Đa tạ Giáo chủ ra tay cứu giúp!

Trong lòng suy nghĩ như thế nào, ngoài mặt Giang Lưu không biểu lộ ra, đầu tiên là cúi đầu, nói với Tiếp Dẫn một câu cảm ơn!

Nói đến đây, tiếp theo, Giang Lưu mở miệng hỏi Tiếp Dẫn:

- Xin hỏi Giáo chủ, vừa rồi là vị Thánh Nhân nào ra tay với ta?

Mặc dù cảm thấy đây là tiết mục tự biên tự diễn của Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề, nhưng tóm lại đây cũng chỉ là do mình phỏng đoán mà thôi, vì thế, Giang Lưu vẫn muốn trước tiên hỏi Tiếp Dẫn cho rõ ràng, đến cùng là vị Thánh Nhân nào ra tay với mình!

Để xem hắn có trả lời được không!

- Thánh Nhân chi tôn, không phải là người mà hiện tại ngươi có thể đối phó, nói cho ngươi cũng vô dụng, ngươi còn không thể biết rõ!

Tự nhiên nghe thấy Giang Lưu hỏi mình là vị Thánh Nhân nào đã ra tay, Tiếp Dẫn sửng sốt một chút, sau đó hắn trả lời!

- Được rồi!

Thấy Tiếp Dẫn không có ý định muốn nói cho mình biết, trong lòng Giang Lưu tự nhiên có thể suy đoán được, khẽ gật đầu, không nói thêm gì nữa!

Chỉ là, nói xong lời này, Giang Lưu cũng nói tiếp:

- Thực ra, không phải là đệ tử không muốn đưa Tru Tiên kiếm trận cho Giáo chủ giữ, mà là bây giờ Tru Tiên kiếm trận đã không ở trong tay đệ tử!

- Cái gì? Không ở trong tay ngươi? Vậy bây giờ đang ở trong tay ai?

Nghe thấy câu trả lời này của Giang Lưu, thanh âm của Tiếp Dẫn Bảo Đồng rõ ràng đã cao lên hai bậc!

- Trước đó trong trận chiến Thiên Nhân, Thái Thượng Thánh Nhân muốn đoạt lấy Thái Cực Đồ trong tay đệ tử, vì thế, đệ tử cũng nghĩ đến Tru Tiên kiếm trận có thể sẽ bị mấy vị Thánh Nhân khác thèm muốn nên đã đưa kiếm trận cho Nhân Hoàng giữ thay!

Giang Lưu cúi đầu nói.

Im lặng!

Tiếp Dẫn Bảo Tràng lơ lửng giữa không trung, im lặng rất lâu!

Sau khi nghe được câu trả lời này của Giang Lưu, Tiếp Dẫn ở Hư Không cảnh giới tức giận đến suýt chút nữa phun ra một búng máu!

Tình nguyện giao Tru Tiên kiếm trận cho Nhân Hoàng giữ mà không giao cho mình?

Trong lòng nén giận, Tiếp Dẫn hận không thể dùng một đầu ngón tay đâm chết Huyền Trang!

Nhưng mà, đối với Chuẩn Đề, Tiếp Dẫn vẫn là phải bình tĩnh một chút!

Sự việc đã đến mức này, cho dù có giết chết Huyền Trang cũng hoàn toàn không có bất kỳ tác dụng gì, ngược lại là còn làm chậm trễ tiến độ thỉnh kinh Tây Hành!

Vì vậy, im lặng khoảng mười mấy giây, âm thanh bên trong Tiếp Dẫn Bảo Tràng lại vang lên lần nữa:

- Thì ra là thế, Huyền Trang, ngươi suy nghĩ thật chu toàn, không tồi!

- Tru Tiên kiếm trận ở trong tay Nhân Hoàng, quả thực là an toàn! Làm rất tốt!

- Đã như vậy, tâm tư của ngươi bây giờ nên đặt ở đại nghiệp thỉnh kinh trước đi! Thỉnh kinh đã sắp kết thúc rồi, vậy đừng có lãng phí thời gian nữa!

Sau khi nói xong, Tiếp Dẫn Bảo Tràng phá không mà đi!

Xót lòng!

Nhìn thấy Tiếp Dẫn Bảo Tràng trực tiếp rời đi, lại thấy Tiếp Dẫn che lương tâm tán dương mình, không biết tại sao, đột nhiên Giang Lưu cảm thấy xót lòng!

Cảm thấy Tiếp Dẫn thân là Thánh Nhân, vào lúc này thật là đáng thương mà!

Có điều, một mặt cảm thấy Tiếp Dẫn vào lúc này đáng thương đến xót lòng, một mặt khác, Giang Lưu lại cảm thấy trong lòng rất thoải mái!

Một kiếm đả thương mình, hiện tại, thân là Thánh Nhân bị mình dồn ép đến rõ ràng muốn động thủ đánh người, nhưng lại chỉ có thể che giấu lương tâm tán dương mình...

Điều này cũng khiến cho ý niệm trong đầu của Giang Lưu thông suốt không ít!

- Tốt rồi, Ngộ Không, chúng ta tiếp tục đi thôi!

Thương thế cũng đã khôi phục được không ít, Giang Lưu sửa sang lại bản thân, mở miệng nói.

Đương nhiên trên đường Tây Hành, Giang Lưu sẽ không quên gửi tin tức cho Lý Thế Dân và Nguyên Linh!

Vì Tru Tiên kiếm trận, Phật Môn Nhị Thánh đã tự ra tay với mình, để cho bọn hắn cũng cẩn thận một chút!

Bạn cần đăng nhập để bình luận