Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 172: Thần Cấp Siêu Việt Sử Thi

một bên Lưu Sa Hà, Giang Lưu cùng Cao Dương hai người ngồi trên đồng cỏ bên bờ sông, không có người quấy rầy.
Vô luận như thế nào, có thể lần thứ hai gặp mặt Cao Dương, rốt cục cũng xác định Cao Dương không có việc gì, còn sống thật tốt, tâm tình Giang Lưu tự nhiên không tệ.
Hai người tay kéo tay, tựa ở trên đồng cỏ, thấp giọng nói chuyện.
tự nhiên Cao Dương giảng thuật nửa năm qua sinh hoạt như thế nào sống ra sao, ngày đó được Như Lai Phật Tổ cứu sống ó, chính mình theo Quan Âm Bồ Tát tu hành, có Bồ Tát tự mình dạy bảo, tu vi chính mình đề thăng rất nhanh.
Ngắn ngủi nửa năm, liền từ tu vi Thông Mạch cảnh, tăng lên tới Ngự Pháp cảnh.
- Giang Lưu, ta có thể nói cho ngươi, hiện tại ta rất lợi hại, thời điểm ban đầu ở Kim Sơn Tự, tất cả chúng ta kém chút bị ba mắt quạ đen kia giết, mới phát động Sồ Long Phù, nếu như hôm nay chúng ta gặp lại ba mắt quạ đen Yêu Tướng kia, ta không cần sợ nó chỉ một chiêu là giết được nó thôi!
Nói đến sự tình nửa năm qua tu vi chính mình đề thăng, Cao Dương mở miệng nói ra.
- Ừm, lợi hại, rất lợi hại!
Nghe được Cao Dương nói, Giang Lưu gật đầu khen ngợi.
Tuy chính mình cũng có thể một mình giải quyết ba mắt quạ đen lúc trước kia, nhưng do chính mình có hệ thống trợ giúp, đánh quái thăng cấp cùng tu luyện lâu như vậy, mới có dạng thực lực này.
Cao Dương tăng lên nhiều như vậy, không thể không nói, đi theo Quan Âm Bồ Tát tu luyện, quả nhiên tốc độ phát triển cực nhanh.
- Đúng rồi, vừa rồi hầu tử cùng Trư Yêu kia là ai! ?
Hàn huyên một hồi, chợt Cao Dương lại hiếu kỳ hỏi.
- A, bọn hắn đều là đồ đệ của ta!
Giang Lưu tự nhiên sẽ không giấu giếm, thẳng thắn đáp.
- Đồ đệ! ? đồ đệ Ngươi đều lợi hại như vậy sao! ?
Nguyên bản còn có chút dương dương đắc ý khoe khoang tu vi trước mặt Giang Lưu, nhưng nghe được Tôn Ngộ Không lại là đồ đệ hắn, Cao Dương có chút trợn tròn mắt.
- Chỉ về mặt thân phận mà thôi, pháp thuật thần thông hầu tử kia cũng không phải ta có thể dạy được!
Thấy thần sắc Cao Dương ngạc nhiên, Giang Lưu đương nhiên minh bạch suy nghĩ trong lòng nàng, mỉm cười, giải thích nói.
- A, thì ra là thế!
Nghe được giải thích, Cao Dương giật mình gật gật đầu.
Không nói đến Cao Dương cùng Giang Lưu hai người, từ biệt nửa năm lúc này gặp mặt, có rất nhiều thứ muốn nói ví dụ nói chuyện yêu đương giữa bọn hắn, tự nhiên Bạch Long Mã sẽ không nghe lén, cho nên một mình đi tới nơi xa.
bên trong Lưu Sa Hà, Quyển Liêm Đại Tướng thân chịu trọng thương, thực sự không có rời đi, chỉ đang lẳng lặng chờ đợi.
Nhìn thấy Bạch Long Mã cũng tại bờ sông, sau khi Quyển Liêm Đại Tướng suy nghĩ một chút, tới gần.
- Ngươi tốt, ngươi là tọa kỵ của sư phụ sao? Nơi nào đến?
Quyển Liêm Đại Tướng nhích lại gần, bắt chuyện hỏi Bạch Long Mã.
- Tiểu Long gặp qua Quyển Liêm Đại Tướng, ta vốn là Tây Hải Long Cung Tam thái tử, được Quan Âm Bồ Tát điểm hóa, hóa thành một thớt Bạch Mã, chở đi sư phụ đi về phía tây!
Thấy Quyển Liêm Đại Tướng nhích lại gần chủ động bắt chuyện, Bạch Long Mã hồi đáp.
- A, nguyên lai là Tây Hải Long Vương Tam thái tử, thất kính thất kính.
Cho dù đối với Quyển Liêm Đại Tướng mà nói, chỉ là Long Vương Thái tử cũng không tính thân phận ghê gớm gì, nhưng giờ phút này muốn từ trong miệng hắn nghe ngóng một phần tin tức liên quan tới người thỉnh kinh, cho nên, Quyển Liêm Đại Tướng lấy lòng một câu.
- Quyển Liêm Đại Tướng quá coi trọng tiểu Long rồi!
Đối với lời Quyển Liêm Đại Tướng nói, Bạch Long Mã hơi cúi đầu.
Kỳ thật, hắn nói chuyện cùng hành động đến tột cùng mục đích là gì, tự nhiên Bạch Long Mã minh bạch.
Lúc trước, thời điểm sư phụ sống chết cũng không chịu nhận mình, chính mình không phải cũng dùng sách lược quanh co nói chuyện cùng Đại sư huynh, lấy lòng hắn, muốn từ trong miệng hắn biết được một phần tâm tính sư phụ sao?
Quyển Liêm Đại Tướng trước mắt dùng sách lược sao mà tương tự! ?
- Đúng rồi, lúc trước ngươi làm thế nào có thể đi theo người thỉnh kinh?
Quyển Liêm Đại Tướng cùng Bạch Long Mã nói chuyện phiếm vài câu, chợt, Quyển Liêm Đại Tướng hiếu kì hỏi Bạch Long Mã.
- Ai, ta tình huống cùng ngươi không sai biệt lắm a!
Nghe được Quyển Liêm Đại Tướng nói, Bạch Long Mã tựa hồ nghĩ đến lúc trước chính mình mặt dày mày dạn đi theo người thỉnh kinh, bất đắc dĩ thở dài một tiếng.
Chợt, đem sự tình lúc trước đã phát sinh trên người mình, một năm một mười đều nói một lần cho Quyển Liêm Đại Tướng nghe.
- Thì ra là thế, nguyên lai tất cả mọi người khó khăn như thế sao? Ai, làm việc tốt thường gian nan a...
Nghe được lúc trước Bạch Long Mã cũng bị Giang Lưu chết sống cự tuyệt, trong lòng Quyển Liêm Đại Tướng thăng bằng không ít.
- Đúng rồi, Thiên Bồng Nguyên Soái kia thì sao! ?
Minh bạch người bị cự tuyệt không chỉ chính mình một người mà thôi, tâm tình Quyển Liêm Đại Tướng sáng sủa không ít, chợt, lại hỏi dò tình huống Trư Bát Giới lúc ấy.
- Nhị sư huynh a? Tình huống của hắn có chút đặc thù, thời điểm lúc đầu muốn thu hắn, thế nhưng hắn tựa hồ không muốn gia nhập, nào biết được, bên trong Vân Sạn Động qua một đêm, tình huống liền trái ngược, Nhị sư huynh mặt dày mày dạn muốn đi theo sư phụ!
Bạch Long Mã suy nghĩ rồi đem tình huống Trư Bát Giới cũng nói một lần.
- bên trong Vân Sạn Động xảy ra chuyện gì? Ngươi không biết sao! ?
Nghe được tình huống đảo ngược như thế, Quyển Liêm Đại Tướng ngẩn người.
- Không biết, lúc ấy ta chỉ đợi ngoài động mà thôi!
Bạch Long Mã lắc đầu.
- Tốt a, thế tình huống của Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không thì như thế nào? Hắn làm thế nào gia nhập! ?
hơi trầm ngâm một lát, Quyển Liêm Đại Tướng lại hỏi.
- Cái này, tình huống Đại sư huynh liền càng thêm đặc thù!
lời nói Bạch Long Mã có chút chần chừ, tựa hồ không quá muốn nói.
Lúc trước thời điểm chính mình hỏi tình huống Đại sư huynh, Đại sư huynh nói ra chân tướng, chính mình thế nhưng đã bị kích thích sâu sắc, tình huống Quyển Liêm Đại Tướng này cùng mình lúc trước, cũng sẽ giống nhau a.
- đặc thù như thế nào! ? Nói nghe một chút đi! ?
Nghe được Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không càng thêm đặc thù, Quyển Liêm Đại Tướng càng thêm tò mò.
- Cái này, ta cảm thấy ngươi hẳn không nên biết, hay là đừng biết đi?
Ngữ khí có chút chần chừ, bộ dáng Bạch Long Mã không quá muốn nói.
- Không có gì đâu, mau nói mau nói!
bộ dáng Bạch Long Mã thần thần bí bí, Quyển Liêm Đại Tướng ngược lại càng thêm tò mò, thúc giục hỏi.
- Tốt a, đã ngươi muốn biết, ta sẽ nói cho ngươi biết!
Thấy bộ dáng Quyển Liêm Đại Tướng, Bạch Long Mã bất đắc dĩ lắc đầu, nói:
- Nghe nói, lúc ấy Đại sư huynh không muốn tây hành, thế nhưng sư phụ tại phía dưới Ngũ Hành Sơn chờ đợi mấy ngày, tận tình khuyên bảo thuyết phục, còn tự thân nấu cơm cho Đại sư huynh ăn, mới làm hắn cảm động, xuất sơn tây hành!
Quyển Liêm Đại Tướng: ...
Nghĩ đến đãi ngộ chính mình cùng Tôn Ngộ Không quá khác biệt, cảm thụ Quyển Liêm Đại Tướng có thể nghĩ.
Bất quá, nghĩ đến vừa rồi mình đối mặt ngũ đại Yêu Vương triền đấu lâu như vậy, Tôn Ngộ Không xuất thủ, dễ như trở bàn tay liền giải quyết, Quyển Liêm Đại Tướng chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu.
Không có cách, đây chính là Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không a, năm trăm năm trước dám đại náo Thiên Cung, không so được không so được.
Giang Lưu cùng Cao Dương, cửu biệt trùng phùng, tự nhiên là nói không hết lời, mặc dù hai người nói chuyện phiếm, không nói tình tình ái ái gì, đều chỉ nói một phần việc vặt mà thôi, thế nhưng, cho dù là bên trong những việc vặt này, tựa hồ ẩn chứa tình cảm ngây thơ rất sâu ở bên trong.
Bên cạnh, Bạch Long Mã cùng Quyển Liêm Đại Tướng cũng trò chuyện.
Cứ như vậy qua thời gian gần phân nửa thời thần, chân trời một đạo long ảnh xuất hiện, đi tới bên cạnh Lưu Sa Hà hạ xuống, hóa thành hình người, chính là Phủng Châu Long Nữ bên cạnh Quan Âm Bồ Tát.
- Long Nữ tỷ tỷ, ngươi quay lại!
Nhìn Phủng Châu Long Nữ hạ xuống, Cao Dương mở miệng nói ra.
- Cao Dương, ngươi không có việc gì thì quá tốt rồi! Phủng Châu Long Nữ nhìn Cao Dương sinh long hoạt hổ, hoàn toàn bình thường, cũng thở dài một hơi nói ra.
Hiển nhiên nàng cũng nghe nói tình huống một phen đại chiến bên này vừa rồi.
- Long Nữ, hạt sen của Bồ Tát đã tìm trở về!
Theo Phủng Châu Long Nữ xuất hiện, Quyển Liêm Đại Tướng trong nước sông đứng dậy, lấy hạt sen ra ngoài.
- Đa tạ Quyển Liêm Đại Tướng!
Không có ý tứ khách khí, Phủng Châu Long Nữ nhận lấy hạt sen trong tay hắn, nói lời cảm tạ.
Nhận lấy hạt sen, nhiệm vụ lần này cũng coi như hoàn thành, Phủng Châu Long Nữ nhìn về phía Cao Dương, nói:
- Thời gian cũng không còn sớm, chúng ta trở lại Bồ Tát phục mệnh đi!
- Giang Lưu, ta đi, sau này có cơ hội sẽ gặp lại!
Tuy nói trong đầu ngàn vạn cái không bỏ được, thế nhưng, Cao Dương cũng minh bạch tình huống bây giờ, xoay đầu lại, tạm biệt Giang Lưu!
- Ừm, ngươi đi đi, sau này có cơ hội sẽ gặp mặt!
trong đầu Giang Lưu cũng không bỏ được, nhưng tổng thể mà nói, hôm nay tận mắt nhìn đến Cao Dương bình an, cũng yên tâm rất nhiều, khẽ vuốt cằm nói ra.
- Sư phụ, ta được Quan Âm Bồ Tát điểm hóa, làm đệ tử ngươi, lần này đi tây hành, đệ tử sẽ tâm tận lực hộ tống sư phụ!
trả hạt sen lại cho Phủng Châu Long Nữ xong, Quyển Liêm Đại Tướng mở miệng, lại là hướng về phía Giang Lưu cầu khẩn nói ra.
Theo Quyển Liêm Đại Tướng nói, Phủng Châu Long Nữ cùng Cao Dương cũng không vội rời đi, chỉ ở bên cạnh nhìn xem.
Nhìn Quyển Liêm Đại Tướng trước mặt mình, Giang Lưu trầm mặc không nói, tựa hồ đang suy tư.
Quyển Liêm Đại Tướng lẳng lặng chờ đợi, không dám nói lời nào, thấp thỏm bất an trong lòng.
Kỳ thật, Giang Lưu không ngu ngốc, hơn nữa đã sớm biết cục tây hành là chuyện gì, cho nên, đối với lần hạt sen bị cướp này, Cao Dương ra truy tra bị thụ thương, lại đến sự tình Quyển Liêm Đại Tướng xuất thủ cứu giúp, đại khái có thể suy đoán ra, đây lại là một màn kịch Quan Âm Bồ Tát đạo diễn.
để cho Quyển Liêm cứu Cao Dương, mang theo ân tình, để mình không cự tuyệt được.
Từ trên bản tâm mà nói, bị tính toán như thế, trong lòng Giang Lưu khó chịu, tự nhiên là càng thêm chán ghét đối với Quyển Liêm Đại Tướng.
Thế nhưng, trên lý trí Giang Lưu lại rõ ràng, chính mình biểu hiện vẫn không biết đại cục Tây Du.
Giờ phút này Quyển Liêm cứu Cao Dương, về tình về lý, chính mình cũng không thể lại cự tuyệt a?
Nếu không mà nói, thật không nói được.
Hơn nữa, chủ yếu hơn là, Tôn Ngộ Không nói không sai, người Phật Môn tính toán đến, đều quá độc ác mặc kệ là người ngoài hay là người một nhà.
Lần này có thể tính kế Cao Dương thụ thương ép mình nhận lấy Quyển Liêm, nếu như lại cự tuyệt, không biết Quan Âm sẽ đạo diễn ra tiết mục gì nữa.
- A Di Đà Phật, đầu tiên, bần tăng đa tạ Quyển Liêm Đại Tướng ngươi thời điểm nguy hiểm xuất thủ cứu Cao Dương!
Trầm mặc một lát, Giang Lưu thấp giọng tuyên một tiếng phật hiệu, lên tiếng nói cám ơn.
Một lời hạ xuống, Giang Lưu nói ra:
- Mặt khác, Quyển Liêm Đại Tướng ngươi đã được Quan Âm Bồ Tát điểm hóa, như vậy, bần tăng liền nhận lấy ngươi, lần đi tây hành này, mười vạn dặm xa, hi vọng ngươi có thể ăn được cực khổ này!
- Đa tạ sư phụ! Đa tạ sư phụ!
Nghe được Giang Lưu nói, Quyển Liêm Đại Tướng đại hỉ hô.
Nhìn Quyển Liêm Đại Tướng trước mặt mình, Giang Lưu yên lặng, nhưng chỗ sâu nhãn thần, lại mang theo vẻ chán ghét.
Náo loạn một màn hí kịch như thế, mặc dù Giang Lưu nhận hắn, thế nhưng là, trong lòng càng thêm chán ghét đối với Quyển Liêm Đại Tướng.
Thậm chí nhận ra rõ ràng đây là nhãn tuyến cùng thám tử được cài vào bên cạnh mình.
Con đường về hướng tây, mười vạn dặm, dọc theo con đường này, xem ra ta phải nghĩ biện pháp trục xuất hắn từ đoàn đội thỉnh kinh ra ngoài mới được.
trong lòng Giang Lưu, âm thầm nỉ non.
Nhắc nhở, phát động nhiệm vụ' trục xuất sư môn', nhiệm vụ yêu cầu, thành công đem Quyển Liêm Đại Tướng đá ra đoàn đội tây hành thỉnh kinh, hoàn thành nhiệm vụ, thu được điểm kinh nghiệm 80 triệu, thu được 1 Thần cấp bảo rương.
Theo trong lòng Giang Lưu suy nghĩ, nhiệm vụ nhắc nhở đột nhiên xuất hiện, đây là chủ động nhiệm vụ không có trừng phạt thất bại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận