Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1439: Âm Thiên Tử mời



- A Di Đà Phật, Kim Quang Bồ Tát nói rất đúng, về chuyện tạo ra kiếp nạn đúng là chúng ta nên bàn bạc nhiều hơn!



Nghe lời của Kim Mao Hống, Đại Trí Phật gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.



Chỉ là sau lời này, Đại Trí Phật hơi dừng lại một chút, rồi lại nói:



- Chỉ là, Phật Tổ đã sắp xếp ta tạo ra kiếp nạn, chuyện xảy ra đột nhiên, trong chốc lát ta cũng không có kế hoạch thích hợp gì về vấn đề tạo ra kiếp nạn tương ứng, để ta suy nghĩ một chút!



Nghe câu này của Đại Trí Phật, Kim Mao Hống tất nhiên là không còn gì để nói, gật đầu đáp:



- Vậy thì làm phiền Đại Trí Phật!



Những Phật Đà khác trong Đại Lôi Âm Tự cũng đều không cảm thấy có cái gì kỳ quái!



Đại Trí Phật đã muốn đáp ứng tạo ra một lần kiếp nạn khác, vậy kế tiết nên tìm ai đây?



Ánh mắt Như Lai Phật Tổ lại nhìn một vòng tất cả Phật Đà và các Bồ Tát ở quanh đây!



Bị ánh mắt Như Lai Phật Tổ đảo qua như vậy, những Phật Đà và các Bồ Tát đều cúi đầu, bộ dạng kinh hãi!



Vừa lúc đó, Dược Sư Vương Phật bên cạnh lại mở miệng nói với Như Lai Phật Tổ:



- Phật Tổ, cơm phải từng miếng từng miếng ăn, đường phải từng bước từng bước đi. Chuyện của kiếp nạn, vẫn là nên chờ Đại Trí Phật hoàn thành, rồi sau đó mới suy nghĩ!



Nghe lời khuyên của Dược Sư Vương Phật, Như Lai Phật Tổ nghĩ nghĩ, ngược lại cũng đồng ý gật đầu.



- Ừ, Dược Sư Vương Phật nói có lý, vậy chuyện này tạm thời gác lại đi!



Thấy Như Lai Phật Tổ gật đầu, chư vị Phật Đà và các Bồ Tát ở Đại Lôi Âm Tự, ai cũng đều âm thầm thở phào nhẹ nhõm!



Như thế, thật tốt!



Tuy rằng về sau kiếp nạn trên đầu mọi người, vẫn là trên đầu mọi người!



Nhưng ít nhất trong khoảng thời gian ngắn, có thể nhất thời tránh thoát cũng là chuyện tốt!



Chuyện nên bàn bạc cũng đã nói xong, Như Lai Phật Tổ phất tay nói:



- Được rồi, vậy thì các vị đi làm chuyện của mình đi!



Lập tức, chư vị Phật Đà và Bồ Tát đều rời khỏi Đại Lôi Âm Tự!



Kim Mao Hống nghĩ nghĩ, vẫn là đuổi theo Đại Trí Phật, bàn nạc với hắn việc phối hợp tạo ra kiếp nạn mới như thế nào.



Chỉ là, đối mặt với Kim Mao Hống, tuy rằng Đại Trí Phật cũng tính là lễ ngộ có thừa, nhưng đề cập đến việc kiếp nạn mới này tạo ra như thế nào, Đại Trí Phật chỉ tỏ vẻ rằng điều này cần tự mình nghĩ một chút mới được!



Trong khoảng thời gian ngắn, căn bản mình không thể nghĩ được biện pháp thích hợp gì!



- Ai, xem ra phải qua mấy ngày lại đi hỏi hắn!



Nhìn bóng dáng rời đi của Đại Trí Phật, trong lòng Kim Mao Hống thầm thở dài một cái.



Mỗi lần liên quan đến vấn đề kiếp nạn, đều là mình hỏi rõ thao tác trình tự cụ thể, sau đó sẽ thông báo cho Huyền Trang Thánh tăng!



Lần này, mình đương nhiên cũng phải hỏi rõ trình tự cụ thể mới được!



Tít tít tít!



Khi Kim Mao Hống vừa về tới Tử Trúc Lâm, vừa đúng lúc âm thanh tin tức truyền tới vang lên!



Kim Mao Hống kéo khung đối thoại ra, quả nhiên là Huyền Trang Thánh tăng gửi tin tức tới hỏi chính mình nói với Như Lai Phật Tổ những khó khăn gì, Như Lai Phật Tổ có phản ứng gì?



Kim Mao Hống tất nhiên là không có ý giấu diếm Giang Lưu, mở miệng trình bày ngọn nguồn chuyện xảy ra ở Đại Lôi Âm Tự cho Giang Lưu!



- Nếu đã như thế, vậy thì Đại Trí Phật cụ thể làm việc như thế nào ngươi không cần đi hỏi nữa, làm một chưởng quầy nhàn rỗi đi!



Sau khi trình bày chuyện đã xảy ra ở Đại lôi Âm Tự một lần, ngay sau đó, pháp sư Huyền Trang lại gửi một cái tin tức qua đây.



- Để ra làm chưởng quầy nhàn rỗi?



Nhìn thấy tin tức này, Kim Mao Hống hơi giật mình!



Chẳng lẽ Huyền Trang Thánh tăng hắn không muốn biết cụ thể Đại Trí Phật sẽ sắp xếp như thế nào sao? Cái này với tình huống bình thường khác, chẳng lẽ không giống nhau sau?



- Nếu ta đoán không sai, Đại Trí Phật có điều hoài nghi đối với ngươi! Nếu ngươi hỏi càng nhiều, ngược lại sẽ làm cho hắn càng thêm nghi ngờ!



Khi trong lòng Kim Mao Hống còn kinh ngạc, ngay sau đó Huyền Trang Thánh tăng lại gửi một tin tức lại đây!



Nhìn thấy tin tức này, sắc mặt Kim Mao Hống không khỏi thay đổi, phản ứng lại!



Đúng thật! Lời này của Huyền Trang Thánh tăng, đúng thật là có đạo lý!



Đại Trí Phật vốn ở trong Phật Môn, chính là sự tồn tại của trí tuệ tối cao, giờ phút này ngẫm lại phản ứng của Đại Trí Phật, hắn có hoài nghi đối với mình, tựa hồ thật sự đúng là có thể nói như vậy!



Vừa nghĩ đến đây, trong lòng Kim Mao Hống lại lo sợ!



Nếu là tình huống của mình thật sự bại lộ, khiến cho người Phật Môn biết mình và Huyền Trang Thánh tăng hợp tác, hại rất nhiều đồng liêu Phật Môn khác...



Bây giờ tu vi của Huyền Trang Thánh tăng là Chuẩn Thánh, ai cũng không làm gì được hắn!



Nhưng mình gì sao? Hẳn là chết không thể nghi ngờ?



- Cảm tạ Thánh tăng nhắc nhở, ta hiểu rồi!



Sau khi sợ hãi, Kim Mao Hống đột nhiên vội vàng mở miệng nói cảm tạ với Giang Lưu!



Theo chủ ý đã quyết, gần đây chính mình phải ở Tử Trúc Lâm thật tốt. Về chuyện Đại Trí Phật muốn tạo ra kiếp nạn, mình phải làm như một chưởng quầy nhàn rỗi, giả vờ rằng mình không có hứng thú, sẽ không đi nhúng tay!



- Đại Trí Phật sao? Cho nên kiếp nạn tiếp theo đây, Phật Môn đã có chủ ỷ quyết định tất cả đều lấy trí đấu làm chủ sao?



Trên con đường thỉnh kinh ở Tây Hành, Giang Lưu đóng khung đối thoại của mình và Kim Mao Hống lại, trong lòng nghĩ thầm.



Sau một lát suy nghĩ, Giang Lưu âm thầm lắc đầu!



Hiện giờ chính mình ngay cả Đại Trí Phật phải ra tay như thế nào cũng không biết, cần gì phải hao tổn tâm tư đi suy nghĩ mấy thứ này chứ?



Còn không bằng mình nhân cơ hội này, đánh thêm mấy cái phó bản!



Giang Lưu thu hồi suy nghĩ lại, mang theo Tam Thi và mấy đồ đệ ở trong phó bản mà càn quét qua mấy đợt!



Trong lúc bất chợt, khí tức trên người Tôn Ngộ Không tăng vọt, theo như Tôn Ngộ Không mà nói, tu vi của hắn đã đạt đến trình độ Đại La đỉnh phong rồi!



Đồng thời, Giang Lưu cũng kéo bản diện nhân vật của Tôn Ngộ Không ra nhìn một cái!



Quả nhiên đúng vậy, cột cấp bậc của Tôn Ngộ Không cũng đã tăng lên tới cấp 90!



Chuyện tốt thành đôi, cùng với khí tức của Tôn Ngộ Không tăng vọt, sau khi cấp bậc tăng lên tới cấp 90, bên cạnh kiếp vân đột nhiên xuất hiện!



Là kiếp vân của Bản Ngã Thi, cấp bậc của hắn cũng đã đột phá đến cấp 61, đạt được Tiên Đạo. Cho nên, mới dẫn đến sự xuất hiện của kiếp vân!



Bản Ngã Thi vượt qua thiên lôi kiếp, tất nhiên không là chuyện khó khăn gì!



Mà Tôn Ngộ Không đột phá đến cấp 90, đương nhiên cũng là chuyện rất đáng mừng!



Điều này cũng khiến cho lòng Giang Lưu càng thêm chút kích động!



Gấp rút vào khỏi phó bản, lấy tốc độ trưởng thành của Tôn Ngộ Không, trước khi đến Đại Lôi Âm Tự, rất có thể có chuyện tu vi sẽ đột phá đến mức Chuẩn Thánh!



- Được rồi chư vị, nhìn sắc trời hôm nay cũng không còn sớm, mọi người nghỉ ngơi một chút đi!



Sau khi Bản Ngã Thi vượt qua Thiên Lôi kiếp, Giang Lưu mở miệng nói một câu, chợt thu Sơn Hà Xã Tắc Đồ vào!



Vốn dĩ tổ năm người thỉnh kinh Tây Hành, lại thêm Tam Thi, giờ phút này đã biến thành tổ tám người!



Sau khi chuẩn bị thật nhiều đồ ăn, mọi người ngồi quây quần một chỗ, ăn cơm cũng rất náo nhiệt!



- Lúc trước đã từng quét Nhiên Đăng Phật Tổ mấy lần! Nhưng mà bây giờ, đã sắp đến Đại Lôi Âm Tự. Có nên nghĩ biện pháp diệt luôn Nhiên Đăng Phật Tổ không?



Ngồi trên bàn cơm, trong lòng Giang Lưu thầm nghĩ.



Lấy thực lực hiện nay của Giang Lưu, rất dễ làm suy yếu lực lượng của Phật Môn, nhưng ánh mắt của hắn chủ yếu đã đặt trên người của cường giả Chuẩn Thánh như Nhiên Đăng Phật Tổ!



Càng quan trọng chính là Bản Mạng Cổ Đăng của Nhiên Đăng Phật Tổ. Lúc trước Địa Tạng Vương Bồ Tát cho chính mình, điều này khiến cho mình có nhiều không gian làm việc!



Huống hồ, mình tay cầm Thí Thần thương, ngày nay chính là giết người không tính nhân quả!



Giết một cường giả Chuẩn Thánh đỉnh phong như Nhiên Đăng. Nói vậy, thuộc tính công kích của Thí Thần thương cũng sẽ tăng lên mảng lớn nhỉ?



Cốc cốc cốc!



Thế nhưng, thời điểm khi trong lòng Giang Lưu đang thầm nghĩ về việc tiêu diệt Nhiên Đăng Phật Tổ. Đột nhiên, cửa của Linh Lung Tiên Phủ bị gõ!



Sa Ngộ Tịnh đứng dậy nói:



- Sư phụ, ta đi mở cửa!



Khi nói chuyện, đi ra phía ngoài cửa.



Không bao lâu, Sa Ngộ Tịnh dẫn theo một bóng người tiến vào, bóng người này mặc một quan bào màu đỏ sậm. Nhưng dung mạo thoạt nhìn lại khiến cho người ta một loại cảm giác hung thần ác sát!



Sau khi bóng người này đi vào, lần lượt hành lễ với đoàn người Giang Lưu:



- Địa Phủ Lục Phán, bái kiến Công Đức Phật, bái kiến Đại Thánh gia, Thiên Bồng Nguyên Soái, Quyển Liêm Đại Tướng, Tam Thái tử...



Đúng lúc đó, Bản Ngã Thi bên cạnh lại vỗ bàn một cái, đứng bật dậy tức giận nói với Lục Phán:



- Này, ta đâu? Vì sao không hành lễ với ta? Khinh thường ta sao?



Mắt thấy bộ dạng này của Bản Ngã Thi, thế nhưng tư thái Lục Phán bày ra lại rất thấp, chắp tay hành lễ, đồng thời mở miệng hỏi:



- Không biết các hạ xưng hô thế nào?



- Được rồi, đây chỉ là đùa thôi, ngươi đừng để ý đến hắn!



Nhưng vào lúc đó, thân hình Giang Lưu đi lên trước hai bước, chặn ánh mắt của Bản Ngã Thi. Đồng thời, ánh mắt của hắn dừng trên người Lục Phán, nói:



- Không biết hôm nay phán quan đi vào dương gian tìm kiếm mấy thầy trò bần tăng, là có chuyện gì?



- Là như vậy!



Cũng biết hiện tại đoàn đội này là do Giang Lưu cầm đầu, nếu Giang Lưu nói không có việc gì, Lục Phán tất nhiên cũng không để ý tới Bản Ngã Thi, nói:



- Hôm nay ta tới nơi này là có tin tức, thay Âm Thiên Tử bệ hạ truyền đến!



- Âm Thiên Tử bệ hạ mời Công Đức Phật có thời gian thì đi âm gian ngồi một chút, mong rằng có thể nể mặt!



- Âm Thiên Tử sao?



Nghe được lời nói của Lục Phán, trong lòng Giang Lưu khẽ động!



Âm Thiên Tử chính là người chấp chưởng âm gian trên danh nghĩa. Chỉ là từ sau khi Ngọc Đế cai quản âm gian, Âm Thiên Tử đã bị gạt qua một bên. Nhiều năm qua như vậy hầu như đều bế quan tu luyện!



Đột nhiên, vào lúc này Âm Thiên Tử muốn gặp mình? Vì lí do gì chứ?



Giang Lưu không phải là đồ ngu, trong lòng tất nhiên là ít nhiều gì cũng có chút suy đoán!



Sau khi hơi suy tư, Giang Lưu gật đầu nói với Lục Phán:



- Bần tăng đã biết, xin Lục Phán trở về bẩm báo, khi rỗi rãnh bần tăng thì sẽ đi âm gian đi một chuyến!



Nhận được lời đáp lại của Giang Lưu, nhiệm vụ lần này tới đến Dương gian của Lục Phán xem như là hoàn thành. Hắn gật đầu, nói lời cáo từ:



- Như vậy thì hạ quan quay về âm gian! Thay Âm Thiên Tử xin đợi Công Đức Phật đại giá!



Giang Lưu nhiệt tình hiếu khách nói:



- Lục phán, hay là lưu lại ăn bữa cơm rồi lại đi?



- Không quấy rầy mấy vị Công Đức Phật!



Chỉ là, Lục Phán cũng biết chính mình không đủ tư cách cùng nhóm người Giang Lưu ngồi cùng bàn ăn cơm, cho nên từ chối, rồi ngay lập tức rời Linh Lung Tiên Phủ!

Bạn cần đăng nhập để bình luận