Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1520: Giang Lưu: Thân phận của ta bị bại lộ rồi hay sao?

Người dịch: Nguyễn Khiêm

Khóc!

Sau khi nghe được câu hỏi dò của Như Lai Phật Tổ, Trí Tuệ Phật thật là có một loại cảm giác muốn khóc lên.

Vừa rồi mình bị Như Lai Phật Tổ nói tới hấp dẫn! Kim Thân của Kim Thiền Tử lại có thể biến thành một bộ thi thể, không thể không thừa nhận, tin tức này thật là chấn động lòng người!

Trí Tuệ Phật cũng bị chấn động thật sâu rồi!

Nhưng mà bây giờ, Như Lai Phật Tổ hỏi dò bản thân có ý nghĩ gì?

Vào lúc này, Trí Tuệ Phật mới kịp phản ứng, hóa ra bản thân lại bị Như Lai Phật Tổ kéo xuống nước rồi hay sao?

Vừa rồi Phật Tổ nói thế nào?

Tin tức này hiện tại chỉ có bản thân cùng hắn biết rõ, hai tiểu yêu, thậm chí Hộ Pháp Kim Cương biết rõ tin tức này lại có thể đều bị diệt khẩu?

Sự việc này chỉ cần suy nghĩ tỉ mỉ cũng sẽ cảm thấy cực kỳ sợ hãi, Phật Tổ sẽ động thủ diệt khẩu cũng có thể lý giải.

Thế nhưng mà, chủ yếu nhất chính là hiện tại bản thân cũng biết rõ tin tức này, nếu như mình biểu thị không muốn tham dự sự việc này thì Phật Tổ sẽ đối đãi bản thân như thế nào đây?

Vừa rồi hắn nói nữ yêu cùng Hộ Pháp Kim Cương đều bị diệt khẩu, lời này có tính không là đang uy hiếp bản thân đây?

Suy nghĩ kỹ một chút, hình như chưa hẳn không có khả năng này!

Cho nên, Trí Tuệ Phật kém chút nữa là khóc ra nước mắt rồi!

Hiện tại, bản thân có thể nói là bất đắc dĩ, đâm lao phải theo lao rồi hay sao?

Tốt thôi! Mặc dù trong lòng cảm thấy khổ não cùng bất đắc dĩ, thế nhưng mà, ở mặt ngoài, biểu cảm ở trên mặt của Trí Tuệ Phật vẫn bình tĩnh như cũ, không nhìn ra điểm khác biệt nào!

Sau khi trầm lặng một chút, Trí Tuệ Phật cũng nhanh chóng có quyết định.

Nếu như đã nghe được sự việc này thì mình đã không có khả năng lại bứt ra, như thế, bản thân cũng chỉ có thể đi tiếp đến cuối đường!

Suy đi nghĩ lại một phen, trong lòng của Trí Tuệ Phật đã có một kế hoạch đại khái, sau đó hắn nói với Như Lai Phật Tổ:

- Kỳ thực, chúng ta trong bóng tối đi điều tra sự việc này thì đây có thể xem nhưi là âm mưu! Chẳng bằng đường đường chính chính ném vấn đề này đi ra ngoài để nó biến thành dương mưu!

- Ồ! Dương mưu thế nào?

Sau khi nghe được lời nói của Trí Tuệ Phật, Như Lai Phật Tổ tò mò nhìn chằm chằm vào hắn và mở miệng hỏi!

- Dương mưu của ta là không bằng chúng ta công bố chỗ Kim Thiền Tử cất giấu Kim Thân của mình ra ngoài đi, lại xem Huyền Trang bên kia làm phản ứng gì rồi hẵng kết luận?

Trí Tuệ Phật mở miệng, nêu ra kế hoạch của mình!

- Ừm, lời này cũng có lý!

Nghe được kế hoạch của Trí Tuệ Phật, sau khi suy tư một lát, Như Lai Phật Tổ cũng đồng ý gật nhẹ đầu!

Thật là đạo lý này. Có lúc, muốn ở trong bụi cỏ tìm kiếm con mồi thì đánh cỏ động rắn đúng là một kế hoạch tốt!

Chợt, Như Lai Phật Tổ lại thương nghị với Trí Tuệ Phật về vấn đề nhỏ, chi tiết của kế hoạch dương mưu kia, tiếp đó, Như Lai Phật Tổ đưa thi thể của Kim Thiền Tử đến trước mặt của Trí Tuệ Phật!

- Chuyện này. . .

Thấy Như Lai Phật Tổ đưa thi thể của Kim Thiền Tử đến trước mặt của mình, Trí Tuệ Phật khẽ giật mình rồi nhìn thoáng qua Như Lai Phật Tổ!

Chỉ có điều Như Lai Phật Tổ cũng không nói một lời, chỉ là lẳng lặng nhìn mình chằm chằm!

- Hazz! Được rồi! Người yếu thì phải nhận mệnh mà thôi!

Trong lòng của Trí Tuệ Phật thở dài bất đắc dĩ.

Chuyện này có liên quan trọng đại, có thể ít đi một người biết rõ thì vẫn tốt hơn.

Cho nên, Như Lai Phật Tổ là muốn bắt bản thân làm việc hay sao?

Hiển nhiên, hành động này của Như Lai Phật Tổ cũng tỏ rõ hoàn toàn không cho mình cơ hội cự tuyệt!

- Việc này liền do ta đến xử lý đi!

Cự tuyệt là chuyện không thể nào xảy ra, trong lòng thầm thở dài một tiếng, Trí Tuệ Phật đưa tay, nhận lấy thi thể của Kim Thiền Tử rồi nói!

- A Di Đà Phật, nếu như Trí Tuệ Phật chủ động xin đi, vậy liền không thể tốt hơn rồi! Sau khi chuyện thành công, đến lúc đó, ta lại tập hợp công lao, cùng nhau phong thưởng!

Sau khi thấy Trí Tuệ Phật tiếp nhận lấy thi thể của Kim Thiền Tử, Như Lai Phật Tổ mới lên tiếng, hài lòng gật nhẹ đầu!

- Chủ động xin đi ư?

Nghe thấy câu nói không biết xấu hổ như vậy của Như Lai Phật Tổ thì khóe miệng của Trí Tuệ Phật khẽ giật giật!

Đương nhiên, việc đã đến nước này lại nói cái gì cũng không có ý nghĩa.

Sau khi khẽ gật đầu, Trí Tuệ Phật cáo từ một tiếng sau đó xoay người ly khai!

. . .

Đại Lôi Âm Tự bên này xuất hiện tình huống gì, Giang Lưu tự nhiên là không biết.

Trong mấy ngày gần đây, lực chú ý của Giang Lưu đều đặt ở phía trên việc vào phó bản, cố gắng để tu vi tiến lên thêm một bước.

Khoảng cách với Đại Lôi Âm Tự cũng càng ngày càng gần, vì thế, Giang Lưu tự nhiên là phải thừa dịp thời gian sau cùng, cố gắng đề thăng tu vi!

Chuyện này giống như là học bá bình thường thành tích rất tốt thế nhưng mà thật đến lúc chuẩn bị kiểm tra thì cũng sẽ cẩn thận ôn tập lại kiến thức!

Một ngày này, sau khi kết thúc một ngày vào phó bản, mấy người Huyền Trang đi ra từ thế giới trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ đó.

Đồng thời, mắt thấy sắc trời đều đã đen, cho nên, bọn họ đi vào bên trong Linh Lung Tiên Phủ, chuẩn bị bữa tối!

Uỳnh!

Nhưng mà, ngay khi mấy thầy trò Giang Lưu đang chuẩn bị lấy bữa tối ra dùng thì đột nhiên, một bóng người hiện ra ở giữa không trung rồi nện ở trên nóc Linh Lung Tiên Phủ, tiếp đó lăn xuống mặt đất!

Cũng may mắn Linh Lung Tiên Phủ là một tòa Tiên Phủ, xem như một kiện pháp bảo.

Nếu không thì gian nhà bình thường bị nện ác như vậy, có lẽ đã bị đánh xuyên rồi!

Đương nhiên, cho dù Linh Lung Tiên Phủ không có bị hao tổn, thế nhưng mà, động tĩnh lớn như vậy vẫn là khiến cho mấy người Giang Lưu chú ý.

Giang Lưu từ trong Linh Lung Tiên Phủ chạy ra, đi đến bên ngoài nhìn, chỉ thấy một Hộ Pháp Kim Cương mặc áo giáp màu vàng đang nằm trên mặt đất.

Thanh máu HP ở trên đầu của hắn đều chỉ còn lại khoảng một phần năm mà thôi!

- Chiên Đàn Công Đức Phật, cứu, cứu mạng. . .

Nhìn thấy Giang Lưu đi tới, Hộ Pháp Kim Cương này mở miệng cầu cứu!

Là người của Linh Sơn ư?

Nếu như có thể thì Giang Lưu tự nhiên là không muốn cứu trợ.

Dù sao cứu được Hộ Pháp Kim Cương này, chẳng phải là cũng mang ý nghĩa trận chiến đấu sau cùng sẽ có thêm một địch nhân hay sao?

Vì thế, Giang Lưu cũng không có vội vã sử dụng Quan Âm Chú, mà bình tĩnh nhìn Hộ Pháp Kim Cương này, nói:

- Ngươi đột nhiên thụ trọng thương vì chuyện gì? Là người phương nào đả thương ngươi?

- Hồi bẩm Chiên Đàn Công Đức Phật, người đả thương ta là một Yêu ma cảnh giới Thái Ất Chân Tiên ở Bắc Câu Lô Châu! Khụ khụ khụ. . .

Nghe được câu hỏi của Giang Lưu, Hộ Pháp Kim Cương này thật lòng trả lời.

Lời vừa mới dứt, trong miệng ho khan vài cái, vết máu màu đỏ sẫm từ trong miệng tràn ra ngoài!

- Yêu ma cảnh giới Thái Ất Chân Tiên ở Bắc Câu Lô Châu đả thương ngươi ư?

Sau khi nghe được lời nói của Hộ Pháp Kim Cương, trong lòng của Giang Lưu lại càng thêm kinh ngạc.

Sau khi âm thầm suy tư một lát, Giang Lưu hỏi tiếp:

- Không lý do, ngươi thế nào chạy tới Bắc Câu Lô Châu rồi? Lại thế nào bị một Yêu ma cảnh giới Thái Ất Chân Tiên truy sát đến đây?

Tuy nói đối với Giang Lưu của hiện tại thì cảnh giới Thái Ất Chân Tiên không coi vào đâu.

Thế nhưng mà, đặt ở bên trong Tam Giới Lục Đạo này, Thái Ất Chân Tiên cũng coi là cao thủ, hùng bá một phương!

Dù sao ban đầu, tu vi của Tôn Ngộ Không cũng chỉ là cảnh giới Thái Ất Chân Tiên đỉnh phong mà thôi.

Mà nguyên bản tu vi của Trư Bát Giới cũng chỉ là Thái Ất Chân Tiên hậu kỳ mà thôi!

- Kỳ thực . . . kỳ thực, việc này cũng có quan hệ với Chiên Đàn Công Đức Phật.

Nghe được câu hỏi của Giang Lưu, Hộ Pháp Kim Cương này mở miệng nói.

- Ồ! Chuyện này còn có quan hệ với ta nữa sao? Chuyện gì vậy?

Sau khi nghe được lời nói của Hộ Pháp Kim Cương này, lông mày của Giang Lưu hơi nhướn lên, trong lòng cũng thật là có mấy phần kinh ngạc.

Đây là Phật môn đột nhiên có nghĩ ra biện pháp mới để chế tác kiếp nạn, đối phó bản thân hay sao?

- Sự việc là như thế này, trước đây không lâu, chúng ta nhận được tin tức rằng hai món bảo vật là Thấu Hồn Châm cùng Lang Gia Bảo Châu hiện thế, cho nên Phật Tổ phái ta tiến đến điều tra, Chiên Đàn Công Đức Phật có còn nhớ hai món bảo vật này hay không?

Hộ Pháp Kim Cương này mở miệng, hỏi Giang Lưu!

- Không nhớ rõ!

Sau khi nghe được lời nói của Hộ Pháp Kim Cương này, Giang Lưu rất thản nhiên lắc đầu!

Vô luận là tại thế giới Tây Du Ký, hay là tại thế giới Phong Thần Bảng, cũng hoặc là nói trong truyền thuyết thần thoại Hồng Hoang, bản thân thật sự là chưa từng nghe nói qua về Thấu Hồn Châm cùng Lang Gia Bảo Châu này!

- Xem ra, Chiên Đàn Công Đức Phật quả nhiên đã không còn ký ức năm đó.

Sau khi nghe được lời nói của Giang Lưu, Hộ Pháp Kim Cương này hơi xúc động nói một câu rồi nói tiếp:

- Hai kiện pháp bảo kia chính là bảo vật nổi danh trong tay kiếp trước của Chiên Đàn Công Đức Phật! Chính là Kim Thiền Tử đó!

- Kim Thiền Tử ư?

Không thể không nói, cho dù là Giang Lưu, đột nhiên nghe được tin tức liên quan tới Kim Thiền Tử, trong lòng cũng không khỏi chấn động!

Bảo vật của Kim Thiền Tử ư? Là mấy người Như Lai Phật Tổ phát hiện cái gì hay sao? Hay là thật sự chỉ là cơ duyên xảo hợp mà thôi!

- Ồ! Vậy chuyện này lại có quan hệ gì với việc ngươi thụ thương đây?

Mặc kệ ở trong lòng suy nghĩ như thế nào nhưng ở mặt ngoài, Giang Lưu cũng không có hiển lộ ra, chỉ là nhìn chằm chằm vào Hộ Pháp Kim Cương ở trước mắt này, mở miệng hỏi!

- Chiên Đàn Công Đức Phật không biết! Ta tuân theo pháp chỉ tiến đến điều tra việc này, nhưng lại không nghĩ tới, lại có thể phát hiện một chuyện khó có thể lý giải được! Kim Thân do kiếp trước của ngài lưu lại hình như đã chết rồi.

- Sau khi nghe được tin tức này, ta vốn muốn về báo cáo cho Phật Tổ nhưng mà lại bị một con Yêu ma cảnh giới Thái Ất Chân Tiên có thù với Phật môn phát hiện, con Yêu ma kia truy sát từ Bắc Câu Lô Châu đến tận đây, thật vất vả mới chạy thoát được lại không nghĩ rằng, đến phụ cận Linh Sơn này rồi lại khó mà chống đỡ được, ngã xuống. . .

Hộ Pháp Kim Cương nhìn thấy Giang Lưu, lập tức kể lại tình huống cụ thể cho hắn nghe một lần!

Mà sau khi nghe được câu chuyện của Hộ Pháp Kim Cương này, Giang Lưu lập tức trầm mặc.

Đồng thời, ở bên cạnh, mấy người Tôn Ngộ Không cũng đưa mắt nhìn nhau, âm thầm trao đổi ánh mắt, biểu cảm ở trên mặt cũng trở nên ngưng trọng rất nhiều!

Hết thảy là Thần tiên khi chuyển thế thì đều sẽ lưu lại Kim Thân, chỉ chờ đến lúc thức tỉnh thì Chân Linh trở về Kim Thân, như thế tu vi cũng có thể lập tức khôi phục.

Tựa như là trước kia Trư Bát Giới vậy!

Chỉ có điều là khi hắn hạ giới thì còn mang theo một nửa tu vi nữa!

Dùng chuyện này suy luận thì năm đó khi chuyển thế thì Kim Thiền Tử cũng hẳn là đã ẩn nấp kín tu vi cùng Kim Thân của mình rồi mới đúng!

Thế nhưng mà hiện tại Kim Thân của Kim Thiền Tử lại có thể bị người tìm được!

Chủ yếu hơn chính là hiện tại Kim Thân của Kim Thiền Tử đã chết rồi!

Đối với Giang Lưu thì chuyện này tự nhiên không phải là một tin tức tốt rồi!

Nếu như sự việc này thật bị Như Lai Phật Tổ biết rõ thì chắc hẳn, Như Lai Phật Tổ sẽ hoài nghi thân phận của mình!

- A Di Đà Phật, nếu như Kim Cương đã thụ thương, liền tạm thời ở lại trong Linh Lung Tiên Phủ này tĩnh dưỡng một thời gian đi!

- Còn như tình huống bên phía Bắc Câu Lô Châu kia thì Kim Cương không cần lo lắng, nếu như sự việc này có quan hệ đến bần tăng thì bần tăng tự nhiên nên đi một lần, việc này không thể đổ cho người khác!

- Chỉ có điều là Kim Thân của Kim Thiền Tử lại có thể chết hay sao? Sự việc này không phải là có người nhằm vào bần tăng đó chứ?

Bạn cần đăng nhập để bình luận