Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1156: Ngộ Không ra tay

Người dịch: Nguyễn Khiêm

Đối mặt đòn công kích của con yêu ma này, sắc mặt của Chân Võ Đại Đế vẫn không hề thay đổi, ông cầm trong tay trường thương, nghênh đón.

Dáng vẻ rõ ràng cũng là lấy mạng đổi mạng, lấy thương đổi thương, không tránh không né đòn công kích của con yêu ma này, chẳng qua là trường thương của bản thân vẫn nhắm thẳng vào chỗ yếu hại của còn yêu ma này không rời.

Tất cả những đòn công kích của Chân Võ Đại Đế đều bị năng lực thay đổi trạng thái giữa hư ảo và thực chất của yêu ma này ảnh hưởng mà trở nên không có tác dụng. Thế nhưng mà, tất cả đòn công kích của con yêu ma này cũng đều đi xuyên thấu qua thân thể Chân Võ Đại Đế, cũng không có tạo thành tổn thương mang tính thực chất.

Ác Thi ẩn tàng ở trong bóng tối, lẳng lặng quan sát trận chiến đấu giữa Chân Võ Đại Đế cùng yêu ma, nhìn dáng vẻ cuả hai bên đều vô cùng hung ác, thế nhưng mà, hết lần này tới lần khác rồi lại vô cùng an toàn, ai cũng không có thụ thương.

Tình huống này tựa như là hai bên đang diễn kịch vậy, thậm chí còn là đã tập luyện vô số lần.

- Chân Võ Đại Đế quả nhiên lợi hại!

Ác Thi cẩn thận quan sát trận chiến đấu ở trước mắt, sau một lát, trong lòng đột nhiên tuôn ra một câu cảm khái.

Theo Ác Thi, trước đó nếu như Khổng Tuyên được gọi là người mạnh nhất dưới Thánh Nhân, như vậy, Chân Võ Đại Đế này cơ hồ có thể được gọi là người mạnh nhất dưới Chuẩn Thánh.

Thân phận của Tứ Ngự vốn dĩ là cao cao tại thượng lại có thêm tu vi Đại La Kim Tiên đỉnh phong nên càng chót vót, nhưng mà không giống với ba vị khác, Chân Võ Đại Đế chú trọng hơn là chiến đấu.

Từ việc hắn bình thường không mặc hoàng bào, chỉ mặc giáp trụ liền có thể nhìn ra được.

Vì thế, phương diện kinh nghiệm thực chiến này có thể nói là đạt đến đỉnh phong.

Kinh nghiệm thực chiến cực kỳ phong phú, tu vi Đại La Kim Tiên đỉnh phong, còn có chí bảo phòng ngự như Chân Võ Tạo Điêu Kỳ vậy. . .

Tính theo phương diện thực lực tổng hợp, nếu nói Chân Võ Đại Đế là Đại La Kim Tiên mạnh nhất cũng chưa chắc có người phản bác được.

Trước mắt, thiên phú thần thông của yêu ma này có thể làm cho thân thể của nó không ngừng hoán đổi ở giữa ở giữa hư ảo và thực chất, thế nhưng mà, có một chút định lý lại là nhất định phải tuân theo, đó chính là con yêu ma này muốn thành công đánh trúng người khác thì phải ở trạng thái thực chất.

Vì thế, khi tần suất công kích của Chân Võ Đại Đế này hoàn toàn áp chế yêu ma, làm cho hắn không dám biến thành thực thể.

Ở phía dưới sự khống chế của Chân Võ Đại Đế, mỗi lần yêu ma đánh trúng Chân Võ Đại Đế thì cũng là lúc đòn công kích của Chân Võ Đại Đế đánh trúng đối phương.

Tự nhiên, nếu như là yêu ma thật sự ở thời điểm đánh trúng Chân Võ Đại Đế biến thành thực thể thì hắn có thể tổn thương Chân Võ Đại Đế, thế nhưng mà như vậy thì Chân Võ Đại Đế cũng có thể đánh trúng hắn.

Cũng chính bởi vì vậy, cho nên nhìn bề ngoài, trận chiến đấu giữa Chân Võ Đại Đế cùng yêu ma này vô cùng hung ác, nhưng trên thực tế thì bởi vì điểm yếu của thiên phú thần thông của yêu ma đã bị Chân Võ Đại Đế khám phá cho nên nó không dám biến thành thực thể.

Vì thế, trong trận chiến đấu này, ai cũng không có năng lực thương tổn đến đối phương, chỉ là nhìn mặt ngoài thì vẫn cực kỳ hung ác mà thôi.

- Thật là lợi hại, nếu xét về phương diện kỹ xảo chiến đấu, ta hoàn toàn bị nghiền ép.

Ác Thi đều có thể nhìn ra được chân tướng của trận chiến đấu này thì là người trực tiếp tham gia trận chiến đấu, bị buộc lấy không có biện pháp biến thành thực thể, yêu ma này tự nhiên cũng hiểu rõ sự lợi hại của Chân Võ Đại Đế, trong lòng âm thầm sợ hãi than thở.

- Thế nào? Ngươi không phải là vẫn luôn phách lối rất hay sao? Đấu lâu như vậy rồi mà ngay cả biến thành thực thể cũng không dám hay sao? Ngươi cũng chỉ có trình độ này mà thôi!

Đấu suốt gần hai mươi phút rồi bởi vì phương diện kỹ xảo chiến đấu của Chân Võ Đại Đế triệt để nghiền ép đối phương, hai bên chẳng qua là động tác mạnh mẽ, hung ác lại không có thụ thương, Chân Võ Đại Đế không nhịn được mở miệng, nói lời trào phúng với con yêu ma kia.

- Hừ, mặc dù ta không thể làm tổn thương ngươi, thế nhưng ngươi không phải là cũng không có biện pháp tạo thành tổn thương đối với ta hay sao?

Nghe được lời giễu cợt của Chân Võ Đại Đế, yêu ma này hừ lạnh một tiếng, rồi cũng nói những lời đối chọi gay gắt.

- Ta sở dĩ không thể tạo thành tổn thương đối với ngươi là bởi vì ngươi sợ chết! Mà ngươi không thể tạo thành tổn thương cho ta lại cũng là bởi vì ngươi sợ chết!

Năng lực trào phúng của Chân Võ Đại Đế tựa hồ cũng không kém, mở miệng tiếp tục nói với con yêu ma kia.

Lời này lập tức làm cho sắc mặt của con yêu ma kia trở nên khó coi hơn rất nhiều, sự hung hãn bên trong ánh mắt tăng thêm ba phần.

Con yêu ma này khó mà phản bác, bởi vì tất cả những lời Chân Võ Đại Đế vừa nói đều là lời nói thật.

Sở dĩ hai bên ai cũng không tổn thương được đối phương, cuối cùng nguyên nhân vẫn là trên người mình.

- Tốt, chiến đấu đến lúc này cũng không có ý nghĩa gì. Nếu như ngay cả dũng khí lộ ra chân thân ngươi đều không có thì bản thân ngoan ngoãn chạy trở về Ma giới đi thôi!

Nói tới chỗ này, Chân Võ Đại Đế tựa hồ không còn hào hứng, rút lui về phía sau mấy bước, nói với con yêu ma này bằng giọng điệu khinh thường.

- Lợi hại, năng lực trào phúng của Chân Võ Đại Đế này xác thực rất mạnh!

Núp trong bóng tối, nghe được lời nói này của Chân Võ Đại Đế, trong lòng của Ác Thi âm thầm sợ hãi, thán phục.

Lúc mới bắt đầu, thoạt nhìn biểu hiện của Chân Võ Đại Đế này giống như là một dũng sĩ cao ngạo, không cần nói nhiều lời hung ác, cứ xông lên động thủ rồi nói.

Thế nhưng bây giờ, động thủ cho tới giai đoạn bây giờ, Chân Võ Đại Đế này tựa hồ cũng nhìn ra được, bằng vào thực lực của mình muốn đánh bại con yêu ma ở trước mắt này là chuyện không thể. Vì thế, lúc này, Chân Võ Đại Đế mới phát huy năng lực trào phúng, dùng ngôn ngữ để ép buộc con yêu ma này.

Thật sự là đánh thắng được liền đánh, không đánh lại liền dùng phép khích tướng!

- Hừ, hi vọng ngươi có thể một mực mạnh miệng như vậy!

Yêu ma này bị lời của Chân Võ Đại Đế này làm cho tức giận, trong miệng hừ lạnh một tiếng nói.

Đồng thời, thân hình khẽ động, tiếp tục nhào về phía Chân Võ Đại Đế.

Mặc dù nói kinh nghiệm cùng thủ đoạn trên phương diện kỹ xảo chiến đấu, Chân Võ Đại Đế xác thực đè ép bản thân một bậc, nhưng dưới cơn thịnh nộ, yêu ma lại cũng không có ý định cứ vậy rời khỏi.

Bản thân có thiên phú thần thông, bất cứ lúc nào có thể trốn vào bên trong hư không, ngay từ đầu đã đứng ở thế bất bại, mình còn có cái gì mà phải sợ hãi đây?

Cho dù trong mười nghìn lần công kích tiếp theo, bản thân vẫn bị Chân Võ Đại Đế đè ép một bậc, nhưng chỉ cần có một lần bị bản thân nắm lấy cơ hội thì bản thân liền có thể làm hắn bị thương.

Cái gọi là thủ lâu tất thua chính là như thế. Theo con yêu ma này thấy, cho dù thực lực của Chân Võ Đại Đế xác thực vượt quá sự dự liệu của bản thân, nhưng mình muốn đánh chết hắn cũng không phải là chuyện hoàn toàn không có khả năng.

Chiến đấu lại tiếp tục, nhìn qua thì hai bên vẫn như trước là ai cũng không làm gì được đối phương, phương diện kinh nghiệm, kỹ xảo cách đấu thì Chân Võ Đại Đế hoàn toàn nghiền ép con yêu ma này một bậc.

Thế nhưng mà, trong lòng của con yêu ma này cũng không vội, chẳng qua là không ngừng ra tay công kích, đồng thời không ngừng di chuyển quanh người Chân Võ Đại Đế, chờ đợi thời điểm đối phương xuất hiện sơ hở.

Tình huống lúc chiến đấu có thể thay đổi trong nháy mắt, cho dù kinh nghiệm chiến đấu của bản thân bị nghiền ép, nhưng mà chỉ cần mình không thực thể hóa thì bản thân liền đứng ở thế bất bại.

Bản thân chỉ cần chờ, chờ đợi Chân Võ Đại Đế xuất hiện một sơ hở là được rồi.

Chiến đấu đến lúc này tựa hồ là biến thành hai bên giằng co, cả hai đều không nói gì, hơn nữa đòn công kích của hai bên nhìn như đều vô cùng hung ác, thế nhưng mà, không có bất cứ bên nào thụ thương cả.

Cứ như vậy, chiến đấu kéo dài đến ba ngày ba đêm.

Trong ba ngày ba đêm này, mặc dù Chân Võ Đại Đế thật là xuất hiện một cái kẽ hở nho nhỏ bị con yêu ma kia bắt lại cơ hội, thế nhưng chẳng qua là trên mặt bị móng tay của con yêu ma này quẹt cho một phát, tạo thành một vết xước nho nhỏ mà thôi.

Một vết thương ngoài da nhỏ tý xíu cũng sẽ không có ảnh hưởng chút nào.

Vụt!

Vào lúc này, đột nhiên, từ phương xa có một vệt sáng xuất hiện, nhanh chóng bay về phía bên này. Lúc đến gần vòng vây của Thần Tướng kia thì vệt sáng dần dần chậm lại, bên trong là một bóng người.

Bóng người này tựa hồ cũng đã nhận ra tình huống chiến đấu quái dị ở bên này, tốc độ càng ngày càng chậm, thẳng đến cuối cùng thì ngừng lại.

- Hắc hắc hắc, Chân Võ Đại Đế, các ngươi đây là đang làm gì vậy?

Từ giữa không trung đáp xuống, sau khi nhìn tình huống Chân Võ Đại Đế chiến đấu, Tôn Ngộ Không chợt cười nói với Chân Võ Đại Đế.

- Phốc phốc. . .

Câu nói của Tôn Ngộ Không làm cho tinh thần của Chân Võ Đại Đế hơi hơi buông lỏng, dưới tay lập tức xuất hiện một cái kẽ hở nho nhỏ, bắt giữ sơ hở này, bàn tay của con yêu ma kia lại quét qua ngực của Chân Võ Đại Đế một trảo.

Mặc dù ở thời điểm then chốt, Chân Võ Đại Đế tránh thoát nơi yếu hại, thế nhưng mà giáp trụ vẫn là bị xé mở, trên bờ vai lộ ra một vết thương sâu đủ thấy xương đáng sợ.

- Con khỉ ngang ngược kia mau cút đi, chuyện nơi này không có quan hệ gì với ngươi!

Bởi vì câu nói của Tôn Ngộ Không làm cho mình thụ thương, mà trước đó bởi vì chế tác kiếp nạn, nguyên bản liền có chút khúc mắc với đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh, Chân Võ Đại Đế tự nhiên là tức giận nói với Tôn Ngộ Không .

- Chi chi chi. . .

Tôn Ngộ Không có tính tình gì, cả tam giới đều biết. Bị Chân Võ Đại Đế không khách khí nói một câu như thế, lập tức nổi giận, vò đầu bứt tai, hung ác nói:

- Chân Võ Đại Đế, trước đây đúng là quan hệ giữa chúng ta cũng có chút không thoải mái, hôm nay ngươi nói như thế vậy thì lão Tôn ta ngược lại là muốn nợ mới nợ cũ cùng tính một lượt với ngươi!

- Đại Thánh, ở thời điểm này, ngài cũng không cần đến làm loạn thêm!

Ở bên cạnh, Thần Tướng mặc giáp vàng mắt thấy Tôn Ngộ Không lấy Như Ý Kim Cô Bổng ra ngoài, không nhịn được tiến lên mấy bước, ngăn ở trước mặt Tôn Ngộ Không nói.

- Không sai, Đại Thánh, xin ngài dừng tay!

Cùng lúc đó, ở bên cạnh, các Thần Tướng khác cũng đồng thanh nói với Tôn Ngộ Không.

- Đều lăn đi cho lão Tôn ta!

Chẳng qua là Tôn Ngộ Không vào lúc này lại tỏ ra thẹn quá hoá giận, hoàn toàn không có để ý đến lời nói của những Thần Tướng này , Như Ý Kim Cô Bổng trong tay quét ngang một cái, nhắm thẳng đến những Thần Tướng này.

- Động thủ!

Mắt thấy Tôn Ngộ Không đã động thủ, trong lòng của những Thần Tướng ở chung quanh này đều trầm xuống, nhưng mà đâm lao phải theo lao, cũng không thể thật làm cho Tôn Ngộ Không ra tay với Chân Võ Đại Đế ở trong thời điểm mấu chốt này chứ?

Vì thế, những Thần Tướng nguyên bản đang vây xem trận chiến giữa yêu mà và Chân Vũ Đại Đế đều đồng thời ra tay, công kích trọng tâm đương nhiên là thả ở trên người Tôn Ngộ Không.

Hiện tại, đẳng cấp của Tôn Ngộ Không đã đạt đến cấp 87, tu vi xem như là Đại La Kim Tiên hậu kỳ, lại thêm tư chất Boss nhân vật màu vàng cùng các loại thần thông của bản thân, có thể nói ở bên trong hàng ngũ Đại La Kim Tiên này, sức chiến đấu của Tôn Ngộ Không cũng tuyệt đối là thuộc về người xuất sắc.

Vì thế, mặc dù muốn đánh bại những Thần Tướng này không phải là chuyện dễ dàng như vậy, thế nhưng mà, lấy thực lực của Tôn Ngộ Không đứng vững trước đòn công kích của những Thần Tướng này vẫn là chuyện có thể làm được.

Vào lúc này, ánh mắt của Chân Võ Đại Đế không để lại dấu vết nhìn sang Tôn Ngộ Không bên kia, đồng thời trong lòng âm thầm may mắn.

May mắn bản thân lần này ra tay đồng thời mang theo một nhóm thuộc hạ có thực lực không tệ tới, nếu không, thật sư để Tôn Ngộ Không xông đến làm ra phiền phức cho bản thân, có lẽ hôm nay bản thân thật đúng là dữ nhiều lành ít.

- Ừm, thời cơ không sai biệt lắm!

Sau khi Tôn Ngộ Không tham chiến, chờ khoảng nửa canh giờ, Ác Thi thầm nói trong lòng và cũng chuẩn bị động thủ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận