Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1522: Phương pháp trái ngược

Người dịch: Nguyễn Khiêm

Hiện nay đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh mạnh bao nhiêu, đây là vấn đề tất cả mọi người vô cùng rõ ràng!

Trong tổ bốn người đi Tây Thiên thỉnh kinh, ngoại trừ Sa Ngộ Tịnh, những người khác đều là có tu vi cấp độ Chuẩn Thánh!

Không chỉ như thế, cho dù tính cả Sa Ngộ Tịnh, tọa kỵ Bạch Long Mã, còn có Tam Thi của Huyền Trang, tất cả đều là tồn tại cấp độ Đại La Kim Tiên!

Chiến lực của đoàn đội này thực sự là đã cao cấp đến mức có thể làm người ta chấn động rồi!

Bản thân chỉ là một Hộ Pháp Kim Cương mà thôi, vậy mà lại có thể được đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh nhiệt tình tiếp đãi hay sao?

Chẳng những cho mình một bình trị liệu Thần Thủy, thậm chí còn mời bản thân cùng ăn tối nữa? Quả thực giống như là một viên chức bình thường được chủ tịch nước mời đến nhà chơi vậy, có thể nói là sung sướng đến mức như nằm mơ.

- Đa tạ, đa tạ. . .

Được ưu ái mà kinh ngạc, sợ hãi, Hộ Pháp Kim Cương này liên tục không ngừng gật đầu nói cảm ơn!

Tiếp đó, nghe theo lời mời nhiệt tình của Bản Ngã Thi, Hộ Pháp Kim Cương này đi tới bên trong nhà ăn của Linh Lung Tiên Phủ!

Còn không có ngồi xuống, cái mũi của Hộ Pháp Kim Cương này đã không khỏi run lên, hắn hít hà vài lần!

Mùi thơm nồng đậm của nồi lẩu làm cho Hộ Pháp Kim Cương này cảm thấy thèm ăn nhỏ dãi!

- Đây chính là nồi lẩu trong truyền thuyết hay sao? Tại hạ đã sớm nghe nói đến đồ ăn đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh làm là thức ăn ngon đệ nhất thiên hạ!

Nhìn thấy nồi lẩu cuồn cuộn, hương vị cay nồng hỗn hợp với mùi thơm nức mũi tràn ngập ra, Hộ Pháp Kim Cương này nuốt nước bọt rồi nói!

- Không cần khách khí, mọi người cùng ngồi vào ăn đi!

Sau khi bảo Hộ Pháp Kim Cương này ngồi xuống, Bản Ngã Thi lập tức mở miệng nói!

Tuy rằng trong số những người này ở đây thì tu vi của Bản Ngã Thi không phải là cao nhất!

Thế nhưng mà, sau khi Giang Lưu ly khai, Bản Ngã Thi dường như đã trở thành lãnh tụ của đoàn đội này vậy!

Sau khi tất cả mọi người ngồi xuống, ngoạm miếng thịt lớn, uống từng bát rượu to, Hộ Pháp Kim Cương này cũng không còn ý định giữ gìn cái gọi là thanh quy giới luật nữa!

Sau khi ăn uống chè chén với mấy người Bản Ngã Thi một lúc, lại thêm hiệu quả đặc biệt ‘Đối Xử Chân Thành’ của Nồi Thái Cực Uyên Ương này bắt đầu phát huy hiệu quả, rất nhanh Hộ Pháp Kim Cương này đã có cảm giác quan hệ giữa bản thân và những người trong đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh này vô cùng tốt rồi!

Bản thân chỉ là một Hộ Pháp Kim Cương nho nhỏ mà thôi, có thể ở chỗ này bây giờ đều là đại lão cấp độ Đại La Kim Tiên, thậm chí là Chuẩn Thánh. . .

Nguyên bản mình làm gì có tư cách ngồi cùng bàn ăn cơm với bọn họ? Nhưng hôm nay chuyện không có khả năng xảy ra cuối cùng lại vẫn xuất hiện. Quả không hổ là Vô Lượng Lượng Kiếp, không có chuyện gì là không thể xảy ra cả!

Chỉ tính riêng bữa cơm này thì cũng đủ để bản thân khoác lác trên một ngàn năm, mười nghìn năm rồi chứ nhỉ?

- Đến, lại đến một chén!

Sau khi qua ba lần rượu, món ăn thay năm lần, Bản Ngã Thi giơ chén rượu lên, nói với Hộ Pháp Kim Cương!

- Đa tạ, tiền bối! Ly này hẳn là nên để tại hạ mời ngài mới đúng!

Giơ ly rượu lên chạm với Bản Ngã Thi, Hộ Pháp Kim Cương này mở miệng nói!

- Trên bàn cơm này của ta không có nhiều quy củ trên dưới tôn ti như vậy!

Phất phất tay, Bản Ngã Thi tỏ vẻ vô cùng hào sảng nói!

- Thật sảng khoái!

Nghe được lời nói này của Bản Ngã Thi, Hộ Pháp Kim Cương không nhịn được theo bản năng tán thưởng một câu!

Sau đó, hắn lại hơi xúc động nói:

- Bây giờ, tất cả mọi người ở trong thiên hạ này đều nói người trong đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh là khó có thể ở chung cỡ nào, đáng sợ cỡ nào, thế nhưng mà hiện tại, ở trong mắt của ta lại không phải là như thế! Mọi người đều vô cùng nhiệt tình, cũng vô cùng hiếu khách!

- Có một ít việc chính là như vậy, nghe nhầm đồn bậy mà thôi. . .

Nghe được lời nói của Hộ Pháp Kim Cương này, Bản Ngã Thi lắc đầu nói!

Mắt thấy Hộ Pháp Kim Cương này hận không thể móc tim móc phổi ra thành thật đối với mình, Bản Ngã Thi cảm thấy thời cơ không sai biệt lắm, nói bóng nói gió:

- Kỳ thực, nếu nói, người anh em cùng đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh chúng ta cũng coi là có duyên phận rồi!

- Ngươi vốn dĩ là định chạy trở về Đại Lôi Âm Tự, thế nhưng mà hết lần này tới lần khác lại không chịu được mà rơi xuống dưới chỗ chúng ta, hơn nữa, thật vừa đúng lúc nện ở bên trên Linh Lung Tiên Phủ của chúng ta!

- Chuyện này . . . kỳ thực, ta cũng cảm thấy sự việc lần này có một vài chỗ rất không thích hợp .

Nghe được lời nói này của Bản Ngã Thi, ở trên mặt của Hộ Pháp Kim Cương này lộ biểu cảm chần chờ rồi hắn chợt nói!

- Ồ! Hộ Pháp Kim Cương có ý gì? Xin cứ nói thẳng!

Nghe được lời nói của Hộ Pháp Kim Cương này, Bản Ngã Thi hơi nhướn lông mày, kinh ngạc nói!

- Kỳ thực, ngay từ đầu, bản thân ta cũng đã cảm thấy sự việc lần này có một vài chỗ rất không thích hợp rồi!

Hộ Pháp Kim Cương mở miệng nói:

- Ta được đến pháp chỉ của Như Lai Phật Tổ, sai ta đi Bắc Câu Lô Châu một chuyến, điều tra chuyện Thấu Hồn Châm cùng Lang Gia Bảo Châu kia!

- Thế nhưng mà hai món bảo vật này ở trong tay của một yêu ma có cảnh giới Thái Ất Chân Tiên!

- Mặc dù dưới cơ duyên xảo hợp, ta đã điều tra tình huống rõ ràng, thế nhưng mà, lại kém chút bị đối phương giết chết!

Nói đến đây, dừng lại một chút, Hộ Pháp Kim Cương này nói tiếp:

- Theo lý thuyết, chuyện trọng yếu như vậy Phật Tổ hẳn là nên phái ra ít nhất một vị Bồ Tát để điều tra mới đúng chứ nhỉ?

- Ừm, không sai, lời nói của người anh em thật có lý!

Sau khi nghe được lời nói của Hộ Pháp Kim Cương này, Bản Ngã Thi gật nhẹ đầu, biểu thị đồng ý nói!

- Ngoại trừ chuyện này, còn có một chỗ kỳ quặc nữa.

Nói đến đây, Hộ Pháp Kim Cương này lại nói tiếp:

- Thí dụ như mặc dù thương thế của ta cực kỳ nghiêm trọng, thế nhưng theo lý thuyết, ta trở lại Đại Lôi Âm Tự thì hẳn là không có vấn đề gì!

- Cũng không biết vì cái gì, khi bay đến chỗ này thì lại đột nhiên cảm thấy chóng mặt, không biết thế nào liền cắm đầu xuống đến. . .

- Ha ha, như thế xem ra, người anh em thật sự là rất có duyên với đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh chúng ta!

Sau khi nghe được lời nói của Hộ Pháp Kim Cương này, Bản Ngã Thi vừa cười vừa nói!

Tiếp đó, hắn giơ lên chén rượu, tiếp tục uống rượu dùng bữa cùng Hộ Pháp Kim Cương này, bầu không khí cực kỳ hòa hợp!

Chỉ có điều là trong khi đang ăn nồi lẩu, uống rượu thì Bản Ngã Thi lại kéo khung trò chuyện giữa mình cùng bản tôn Giang Lưu ra!

Tiếp đó, hắn kể lại tình huống ở nơi này cho bản tôn nghe một lần!

- Xem ra, Hộ Pháp Kim Cương này cũng không biết tin tức gì, thế nhưng mà, từ trong lời nói của hắn chúng ta vẫn có thể nhìn ra được, sau lưng của hắn tất nhiên có người đang thao túng tất cả những chuyện này rồi!

Sau cùng, Bản Ngã Thi làm ra một câu tổng kết!

- Ừm, làm tốt lắm!

Ở bên cạnh hồ nước, sau khi nhận được tin nhắn Bản Ngã Thi vừa gửi qua, Giang Lưu tán thưởng một câu, khen ngợi Bản Ngã Thi!

Sau đó, biểu cảm ở trên mặt của hắn trở nên ngưng trọng rất nhiều!

- Sư phụ, sao rồi?

Ở bên cạnh, thấy được tới biểu cảm ở trên mặt của Giang Lưu có biến hóa, Tôn Ngộ Không mở miệng hỏi!

- Bản Ngã Thi bên kia đã dò xét được tình huống rồi.

Nhìn thoáng qua Tôn Ngộ Không, Giang Lưu lập tức mở miệng, miêu tả tình huống cho Tôn Ngộ Không nghe một lần!

- Quả nhiên, ở phía sau quả nhiên là có người điều khiển hết thảy hay sao?

Sau khi nghe được lời nói của Giang Lưu, Tôn Ngộ Không cũng minh bạch hắn là có ý gì rồi!

- Vậy sư phụ, tiếp theo chúng ta nên làm cái gì bây giờ?

Tình huống đã thăm dò được không sai biệt lắm, Tôn Ngộ Không mở miệng hỏi Giang Lưu!

- Cho nên nói, tất cả những chuyện này đều là Như Lai Phật Tổ ở đằng sau thao túng, muốn nhìn phản ứng của chúng ta từ đó suy đoán xem ta có phải là Kim Thiền Tử hay không sao?

Sau khi âm thầm trầm ngâm một lát, Giang Lưu chợt nghiêm mặt lại, nói:

- Nếu là như vậy, chúng ta cũng không nên che giấu chuyện này, hẳn là nên làm ngược lại . . .

- Sư phụ, người có thể nói cụ thể một chút hay không?

Nghe được câu nói của Giang Lưu thì Tôn Ngộ Không kỳ quái hỏi!

Hiển nhiên là hắn không hề nghe hiểu ý trong lời nói của Giang Lưu!

- Ngộ Không, con nghĩ lại xem. . .

Liếc mắt nhìn Tôn Ngộ Không, Giang Lưu nói:

- Như Lai Phật Tổ hẳn là đã sớm biết rõ Kim Thân của Kim Thiền Tử đã biến thành thi thể. Thế nhưng mà hắn vẫn bố cục như vậy, mục đích là vì sao?

- Chính là vì muốn từ chúng ta phản ứng, đến xác định giữa ta cùng Kim Thiền Tử thực sự có quan hệ hay không?

- Không sai, sư phụ, người phân tích có đạo lý!

Sau khi nghe được lời nói của Giang Lưu, Tôn Ngộ Không gật nhẹ đầu nói.

- Nếu như ta muốn giấu diếm sự việc này thì phải nên làm như thế nào đây? Nói thí dụ như diệt khẩu Hộ Pháp Kim Cương kia!

- Thậm chí là còn phải đại sát tứ phương ở Bắc Câu Lô Châu, diệt khẩu tất cả người biết chuyện này, dùng chuyện này đến giấu diếm sự việc kia hay sao?

- Không sai, dựa theo lẽ thường đến nói chuyện, hẳn là sư phụ nên làm như vậy!

Sau khi nghe được lời nói của Giang Lưu, Tôn Ngộ Không lần thứ hai gật nhẹ đầu!

- Thế nhưng mà nếu như chúng ta đổi một góc độ để nghĩ, tại sao Như Lai Phật Tổ lại muốn tới dùng chuyện này để dò xét ta đây?

- Điều này nói rõ cho dù trong lòng của Như Lai Phật Tổ có hoài nghi, thế nhưng mà chính hắn cũng không thể xác định ta có thật sự là Kim Thiền Tử hay không sao?

- Nếu như là hắn thực sự tin tưởng ta không phải là Kim Thiền Tử thì cũng không cần lại dò xét ta, mà là bắt đầu bố cục nhằm vào chuyện này rồi!

Giang Lưu tiếp tục phân tích.

- Không sai, sư phụ, có lý!

Sau khi nghe được lời nói của Giang Lưu, Tôn Ngộ Không lại gật đầu một cái!

Nghe Giang Lưu phân tích, Tôn Ngộ Không tác dụng hình như chính là ở bên cạnh phụ trách hô 666 là được rồi!

- Đã như vậy thì chúng ta liền làm ngược lại! Chúng ta cũng không cần giấu diếm chân tướng của chuyện này, tương phản, còn muốn gây huyên náo hơn, khiến cho toàn bộ tam giới đều biết được sự việc này!

Giang Lưu mở miệng, trả lời!

- Như vậy thì sao đây? Mặc dù tất cả mọi người sẽ hoài nghi chúng ta, thế nhưng mà chính chúng ta cố ý náo động, làm lớn chuyện này chẳng phải là sẽ khiến cho Như Lai Phật Tổ cảm thấy kinh ngạc, từ đó giảm bớt nghi hoặc ở trong lòng hay sao?

Sau khi nghe được lời nói của Giang Lưu, ánh mắt của Tôn Ngộ Không sáng lên, bởi vì bây giừo hắn đã hiểu rõ ý định của Giang Lưu!

- Như thế vẫn chưa đủ!

Giang Lưu trong khi đang nói chuyện, lắc đầu rồi nói tiếp:

- Chúng ta còn cần diễn một vở kịch, biểu hiện ra rằng chính chúng ta cũng không rõ!

- Đặc biệt là vi sư, càng phải biểu hiện ra khó có thể tin, vì cái gì bản thân cũng sống được thật tốt, Kim Thân lại bị người làm hỏng đây?

- Thậm chí, vi sư còn muốn gióng trống khua chiêng tìm kiếm hung thủ nữa!

- Cao! Sư phụ, thật sự là cao minh! Chúng ta cứ làm như vậy!

Nghe xong kế hoạch Giang Lưu chế định, Tôn Ngộ Không không khỏi giơ ngón tay cái lên, tán thưởng Giang Lưu!

Được rồi! Sau khi biết rõ tâm tư của Như Lai Phật Tổ, suy tư một phen, Giang Lưu cũng coi là chế định được sách lược ứng đối rồi!

Sau khi chế định được sách lược tốt rồi, lúc này, Giang Lưu cùng với Tôn Ngộ Không mới lại lần nữa bay lên không lên, bay về hướng Bắc Câu Lô Châu!

Rất nhanh, bọn họ đã đi tới địa điểm Hộ Pháp Kim Cương kia nói tới rồi!

Đây là một ngọn núi lớn, trong ngọn núi lớn này có khí tức xơ xác, tiêu điều vô cùng nồng đậm!

Đương nhiên, đối với Giang Lưu bây giờ, khí tức xơ xác, tiêu điều này đã không tính là gì!

Thậm chí ngay cả một phần trăm của Thí Thần Thương cũng không sánh nổi!

Giang Lưu đi vào trong hang núi, quả nhiên ở trong hang núi này thấy được thi thể lớn chừng ngón tay cái của một con ve sầu màu vàng!

Đây chính là thi thể Kim Thân của Kim Thiền Tử!

- Không nghĩ tới, Kim Thân của Kim Thiền Tử kia lại có thể trốn ở chỗ này mà không phải là ở trong Phật môn! Chân Linh của hắn đã bị ta hoàn toàn ma diệt, cho nên, Kim Thân này tự nhiên cũng đã chết. . .

Mắt thấy Kim Thân của Kim Thiền Tử, trong lòng của Giang Lưu không khỏi cảm khái một câu!

Chợt, khí tức trên người của Giang Lưu tăng vọt, dẫn phát dị tượng của trời đất!

Bạn cần đăng nhập để bình luận