Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1440: Thánh Nhân ra tay



Hư Không cảnh giới, chân linh của Nhiên Đăng Phật Tổ đang hành tẩu trong Hư Không cảnh giới này!



Mình đang nhập định thì đột nhiên đi tới Hư Không cảnh giới này!



Có thể trực tiếp hút chân linh của mình vào Hư Không cảnh giới này, Nhiên Đăng Phật Tổ đương nhiên hiểu được là người nào gây nên!

Quả nhiên, tại Hư Không cảnh giới này đi lại cũng không có mất bao lâu. Rất nhanh, Nhiên Đăng Phật Tổ gặp được hai người Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề ở trong Hư Không cảnh giới này!



Nhiên Đăng Phật Tổ khom người hành lễ nói:



- Bái kiến hai vị Giáo chủ!



So ra mà nói, tính tình Chuẩn Đề có ngay thẳng một chút, trực tiếp hỏi:



- Ừ, Nhiên Đăng, chúng ta bảo ngươi đến hỏi Huyền Trang về Tru Tiên kiếm trận...



Nghe câu hỏi của Chuẩn Đề, Nhiên Đăng Phật Tổ cúi đầu trả lời:



- Khởi bẩm Giáo chủ, tin tức này ta đã thay hai vị Giáo chủ truyền lại. Nhưng mà, lại bị Huyền Trang cự tuyệt!



- Ngươi chỉ đơn thuần truyền tin tức thôi sao?



Nghe lời nói của Nhiên Đăng Phật Tổ, trên mặt Chuẩn Đề hiện lên vẻ tức giận.



- Ngoài ra, ta cùng Huyền Trang động thủ, bại với tay hắn, thậm chí thiếu chút nữa chết trong tay hắn! Nếu không phải cuối cùng liều mạng lấy tu vi ngàn năm bỏ chạy, có thể là ta đã bỏ mạng!



Nhiên Đăng Phật Tổ cúi đầu, nói tiếp.



Lời vừa nói ra, cho dù là Chuẩn Đề cũng không có gì để nói!



Đều đã động thủ, thậm chí thiếu chút nữa bị giết, còn có thể chỉ trích Nhiên Đăng cái gì chứ?



- Hừ, Huyền Trang thật đúng là vô pháp vô thiên mà!



Chuẩn Đề hừ lạnh một tiếng, đồng thời, giọng nói cũng tràn đầy cảm xúc tức giận!



Thân là Giáo chủ Phật Môn, chính mình cũng đều đã biểu hiện thái độ, Huyền Trang lại không chịu giao Tru Tiên kiếm trận ra đây?



Cái này là hoàn toàn không coi Giáo chủ Phật Môn ra gì mà?



- Sư đệ, bình tĩnh! Huyền Trang kia hiện giờ gánh vác cho mọi người việc thỉnh kinh Tây Hành, lại càng là mấu chốt làm cho Phật Môn chúng ta đại hưng!



Quen nhau không biết bao nhiêu cái hội nguyện rồi, tâm tư của Chuẩn Đề là gì, Tiếp Dẫn sao có thể không biết? Sau khi nhìn hắn một cái, Tiếp Dẫn mở miệng nhắc nhở.



- Sư huynh!



Chỉ là, đối với lời nhắc nhở của Tiếp Dẫn, sắc mặt của Chuẩn Đề lại ngưng nặng nề, hỏi:



- Phật Môn đại hưng xác thực rất quan trọng. Nhưng, Phật Môn đại hưng có thể khiến cho chúng ta đối đầu được Thông Thiên giáo chủ sao?



- Cho dù Phật Môn có đại hưng như thế nào nữa, chúng ta có liên thủ cũng không phải đối thủ Thông Thiên, đây là sự thật! Chỉ là, nếu chúng ta có Tru Tiên kiếm trận...



Lời này của Chuẩn Đề, tuy thô nhưng thực!



Nghe lời này của Chuẩn Đề, sắc mặt của Tiếp Dẫn cũng im lặng một lát. Ngay sau đó. Tiếp Dẫn nhìn về phía Nhiên Đăng ở bên cạnh, nói:



- Nhiên Đăng, chuyện này không phải lỗi của ngươi, ngươi đi đi thôi!



Sau khi lời vừa dứt, Tiếp Dẫn phất tay áo với Nhiên Đăng Phật Tổ!



Nhiên Đăng chỉ cảm thấy một trận trời đất quay cuồng, chân linh mơ mơ màng màng rời khỏi Hư Không cảnh giới, quay về thân thể của mình!



Nhiên Đăng Phật Tổ mở hai mắt ra, trên mặt không khỏi hiện lên vẻ kinh hãi.



Mặc dù đang ở thời điểm mấu chốt, Tiếp Dẫn giáo chủ đưa bản thân mình trở về. Nhưng mà, trước khi quay về, lời nói đó của Chuẩn Đề là ý gì, Nhiên Đăng Phật tổ vẫn nghe được!



Cứ cho là Huyền Trang là nhân vật then chốt trong thỉnh kinh Tây Hành, lại là mấu chốt để Phật Môn đại hưng. Nhưng mà, Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề tựa hồ vẫn quyết định sẽ ra tay với Huyền Trang!



Đây thật là một cái tin tức chấn động lòng người!



Chỉ là, suy nghĩ kỹ một chút, bọn họ hành động như vậy tựa hồ cũng là hợp tình hợp lý!



Dù sao, Thánh Nhân tranh đấu đều là vạn kiếp bất diệt, chỉ là tranh bên ngoài mà thôi!



Khí vận Phật Môn có quan trọng đi nữa, có thể quan trọng hơn việc tăng mạnh thực lực bọn họ, thậm chí có thể đối phó với Thông Thiên giáo chủ sao?



- A Di Đà Phật, thất phu vô tội hoài bích có tội. Huyền Trang chính là người có tu vi Chuẩn Thánh, tay lại cầm Tru Tiên kiếm trận, sát trận mà ngay cả Thánh Nhân cũng đỏ mắt, sao có thể giữ nó được?



Nghĩ đến Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề nói hai vị Thánh Nhân sẽ ra tay với Huyền Trangx Nhiên Đăng Phật Tổ âm thầm lắc đầu.



Thật ra, đặt mình vào hoàn cảnh của người khác, nếu là mình là hai vị Giáo chủ Thánh Nhân thì cũng sẽ như vậy mà ra tay với Huyền Trang, cướp Tru Tiên kiếm trận đúng không?



Không nói đến trong lòng Nhiên Đăng Phật Tổ bên này cảm khán thế nào!



Bên Hư Không cảnh giới, sau khi đưa Nhiên Đăng đi, hai huynh đệ Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề tất nhiên là không còn kiêng dè gì!



Nên nói chuyện gì là có thể nói chuyện đó!



- Sư đệ, ý của ngươi là sẽ ra tay với Huyền Trang sao?



Tiếp Dẫn nhìn về phía Chuẩn Đề, mở miệng hỏi.



- Nếu Phật Môn lại đại hưng thế nào, cũng không có thể thay đổi được sự thật chuyện chúng ta liên thủ vẫn thất bại dưới tay Thông Thiên. Chúng ta sao không đem Tru Tiên kiếm trận làm mục tiêu quan trọng chứ?



Chuẩn Đề nhìn về phía Tiếp Dẫn, bộ dạng như đang nói chuyện đương nhiên.



- Chỉ là, lời của ngươi nói tuy rằng có lý, nhưng hiện giờ việc thỉnh kinh Tây Hành đã tới thời điểm cuối cùng, không bằng chúng ta chờ thêm chút nữa?



Tiếp Dẫn suy nghĩ một chút, đưa ra ý nghĩ của mình!



Đối với Thánh Nhân mà nói, mặc dù là trăm ngàn năm thời gian, chẳng qua cũng trong một cái nháy mắt thôi!



Nhiều lắm còn có hai ba năm, việc thỉnh kinh Tây Hành việc cũng đã xong rồi đi?

Như vậy, vì sao không chờ việc thỉnh kinh Tây Hành chấm dứt, Phật Môn đại hưng rồi nói chứ?



Khi đó, Phật Môn đại hưng, mà lại có thể lấy được Tru Tiên kiếm trận, chẳng phải là vẹn toàn đôi bên sao?



- Sư huynh, trên thế gian nào có nhiều chuyện tốt vẹn toàn đôi bên như vậy, có thể nào lại để cho ngươi chiếm hết sao?



- Tru Tiên kiếm trận này, không chỉ có hai huynh đệ ta ngươi đỏ mắt! Nếu là ra tay chậm, bị Lão Tử, hoặc là Nguyên Thủy Thiên Tôn đoạt được. Khi đó, chúng ta có khóc cũng chưa có chỗ để khóc!



- Vì Phật Môn đại hưng, sư huynh, ngươi cảm thấy mạo hiểm lớn như vậy, đáng giá không?



Nghe đề nghị của Tiếp Dẫn, Chuẩn Đề lại là nghiêm túc nhìn chằm chằm Tiếp Dẫn hỏi.



Lời này, khiến cho Tiếp Dẫn trong lúc nhất thời không còn lời chống đỡ!



Lời Chuẩn Đề đúng là như vậy, Tru Tiên kiếm trận, có Thánh Nhân nào mà không đỏ mắt?



Thậm chí, vì để duy trì thân phận của mình là Thánh Nhân mạnh nhất, Thông Thiên giáo chủ cũng có thể ra tay!



Đến lúc đó, nếu bị người khác nhanh chân đến trước? Thật sự nguyện ý mạo như vậy hiểm sao?



- Nhưng mà hôm nay Huyền Trang dù sao cũng là người trong Phật Môn ta. Nếu chúng ta trực tiếp ra tay với Huyền Trang, cái này há chẳng phải là...



Sau khi suy nghĩ một lát, Tiếp Dẫn vẫn cứ kiêng dè.



Thánh Nhân tranh là bên ngoài, tất nhiên, thời điểm bình thường cũng đều rất để ý mặt mũi của mình!



- Lúc này rồi, có thể nhìn nhận được nhiều vậy sao? Chúng ta không ra tay, những người khác, cũng sẽ không có kiêng dè như vậy!



Bộ dáng của Chuẩn Đề vẫn là vô cùng ngay thẳng, nghiêm túc nói!



Theo lời của sư huynh, Chuẩn Đề cũng nghe ra được là sư huynh đồng ý quan điểm của mình, chẳng qua là cố để ý mặt mũi thôi.



- Ta cảm thấy chuyện này vẫn là nên lòng vòng một chút thì sẽ tốt hơn!



Quả nhiên, sau một hồi trầm mặc. Ngay lập tức, Tiếp Dẫn cũng mở miệng nói.



- Ồ? Sư huynh ngươi có kế sách gì?



Nghe vậy, hai mắt Chuẩn Đề hơi sáng lên, mở miệng hỏi.



- Lời vừa rồi của sư đệ ngươi, ngược lại cho sư huynh một ý tưởng tốt!



- Thánh Nhân khác cũng sẽ ngấp nghé đến Tru Tiên kiếm trận! Ta chờ đến lúc đó ra tay, vậy không phải là cướp lấy mà là che chở, lấy được Tru Tiên kiếm trận cũng chỉ là thay Huyền Trang trông coi thôi!



Trên mặt Tiếp Dẫn lộ ra ý cười, mở miệng nói.



- A?



Chỉ là nghe như vậy, sắc mặt của Chuẩn Đề trở nên có chút khó coi, nói:



- Tục ngữ nói thật đúng, chỉ có đạo lý nghìn ngày làm tặc, nào có nghìn ngày phòng tặc chứ? Chúng ta còn phải chờ đến khi những vị Thánh Nhân khác ra tay với Huyền Trang, rồi chúng ta mới ra tay? Cái này há chẳng phải là mua dây buộc mình sao?



- Không sư đệ, ngươi nghĩ lại xem, Thánh Nhân ra tay với Huyền Trang, hắn làm sao có thể ngăn cản hết. Hơn nữa, hắn có năng lực thế nào, có thể biết Thánh Nhân ra tay với hắn là ai?



Trên mặt Tiếp Dẫn lộ ra vẻ mặt cười như không cười!



- Sư huynh, ý của ngươi là hai huynh đệ chúng ta một người giả vờ là Thánh Nhân khác, ra tay với Huyền Trang sao?



Nghe lời nói cười như không cười của Tiếp Dẫn, chung sống không biết bao nhiêu cái hội nguyện rồi, Chuẩn Đề tất nhiên là biết ý của Tiếp Dẫn, hai mắt hơi sáng lên nói.



Hơi mỉm cười, Tiếp Dẫn không có thừa nhận, nhưng cũng không có phủ nhận. Chỉ là nở một nụ cười từ chối cho ý kiến!



- Biện pháp tốt, đây chính là biện pháp tốt!



Nghĩ một chút, Chuẩn Đề cũng gật gật đầu, bộ dạng rất tán thành!



Ngay sau đó, hai huynh đệ bọn họ thấp giọng thảo luận về vấn đề sách lược và chi tiết thực hiện như thế nào của kế hoạch này!



Sau khi những việc nên thảo luận cũng đã thảo luận xong hết rồi, đương nhiên là định ra tiết mục một người làm người tốt, một người làm người ác!



Mà tiết mục này, từ lúc khai thiên lập địa cho tới nay, hai người Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề đã sớm làm đến thông thạo!



Nhấc tay một cái! Một thanh thần kiếm xuất hiện ở trong tay Chuẩn Đề!



Dù gì cũng là Thánh Nhân, bảo vật trong tay Chuẩn Đề vẫn có rất nhiều. Chuôi thần kiếm này mặc dù so với Tru Tiên Tứ Kiếm và Đồ Vu Kiếm kém xa, nhưng chất lượng cũng xem như là không tồi!



Ngay sau đó, Chuẩn Đề nhấc tay một cái, một luồng kiếm khí kinh thiên xuất hiện, đè về phía Giang Lưu ở nhân gian!



Vào lúc đó, đoàn người Giang Lưu đang trên đường thỉnh kinh Tây Hành. Đột nhiên, thiên địa biến sắc!



Một luồng kiếm khí đáng sợ xuất hiện, thẳng tắp đè về phía Giang Lưu!



- Ai?



Đi trên đường, đột nhiên bị tấn công bất ngờ. Sắc mặt Giang Lưu chợt biến!



Đồng thời, Thí Thần thương trong tay cũng chỉa lên, sát khí kinh thiên cũng bộc phát ra. Một thương của Giang Lưu hướng lên bầu trời đâm qua kiếm khí!



Ngay sau đó, một áp lực khó có thể dùng lời diễn tả được khiến thân hình Giang Lưu trực tiếp bị một luồng kiếm khí này đè trên mặt đất!



Đồng thời, mặt đất cũng theo đó mà vỡ ra, thân hình Giang Lưu bị ép thẳng xuống dưới nền đất!



- Sư phụ?!



Mắt thấy đột nhiên có một luồng kiếm khí kinh thiên xuất hiện, trực tiếp đè Giang Lưu đều xuống dưới lòng đất! Bọn người Tôn Ngộ Không đều sợ hãi khó tin kêu thành tiếng!



Rốt cuộc là thần thánh phương nào, lại dám đánh lén sư phụ?



Hơn nữa? Lại có thể đè sư phụ xuống dưới lòng đất?



Phốc!



Dưới áp bức kinh thiên của kiếm khí, miệng Giang Lưu không khỏi khạc ra một búng máu, ngũ tạng lục phủ đều bị chấn động!



Không cần nhìn thanh máu của mình, Giang Lưu cũng có thể đoán được lượng máu của mình ít nhất bị thiếu đi một nửa!



Vút!



Vẫn chưa xong, sau khi thân hình của Giang Lưu bị luồng kiếm khí kinh thiên áp xuống, đột nhiên, trong hư không, một bàn tay lớn che trời xuất hiện, bay thẳng đến bao phủ lấy Giang Lưu!



- Tam giới Lục đạo này, còn có người nào có tư cách nắm giữ Tru Tiên kiếm trận!



Giữa trời đất, một giọng nam vang lên!

Bạn cần đăng nhập để bình luận