Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1592: Không có Thánh Nhân thì Nhân tộc làm sao có thể trở thành nhân vật chính trong trời đất này?

Người dịch: Nguyễn Khiêm

Thời cơ đột phá, trở thành Thánh Nhân ?

Lúc trước, khi nói chuyện cùng Thông Thiên Giáo Chủ, Giang Lưu đã nghe ông ấy nói về chủ đề liên quan tới đột phá, trở thành Thánh Nhân! Kỳ thực, ai có thể đột phá, trở thành Thánh Nhân, điều là chuyện Thiên Đạo chú định!

Hồng Mông Tử Khí cùng tu vi Chuẩn Thánh mặc dù khó thế nhưng mà, thời cơ đột phá, trở thành Thánh Nhân mới là khó khăn nhất!

Bởi vì thời cơ này là do Thiên Đạo chú định!

Nếu như có thì cho dù ngươi không làm bất cứ việc gì thì khi thời cơ đến, ngươi cũng có thể đột phá, trở thành Thánh Nhân!

Nếu như là không có dạng này thời cơ, cho dù là ngươi lại cố gắng như thế nào, Chuẩn Thánh đỉnh phong chính là ngươi trần nhà, còn muốn đề thăng là chuyện không thể nào xảy ra!

Hiện tại, từ trong miệng của Ngọc Hoàng Thượng Đế, Giang Lưu biết được tin tức ở trên người của mình có một sứ mệnh cực kỳ quan trọng!

Mặc dù không biết sứ mệnh này là cái gì, thế nhưng mà nếu như Hồng Quân lão tổ đã chính miệng nói đến thì sẽ không sai rồi!

Hơn nữa, Hồng Quân lão tổ còn cố ý nhắn nhủ Ngọc Hoàng Thượng Đế một câu, giữa trời đất ai cũng không thể ra tay với người đang gánh vác sứ mệnh là mình!

Điều này cũng làm cho Giang Lưu minh bạch, cái gọi là sứ mệnh này vô cùng trọng yếu!

Nếu không Hồng Quân lão tổ cũng sẽ không nói đến mức nghiêm trọng như vậy, mà Ngọc Hoàng Thượng Đế cũng sẽ không sợ thành cái dạng này!

Suy đi nghĩ lại một phen, Giang Lưu cũng thật sự là không nghĩ ra được sứ mệnh này đến cùng là cái gì!

Có thể, trong lòng loáng thoáng cảm giác, cái gọi là sứ mệnh này phải có quan hệ với thời cơ để bản thân đột phá, trở thành Thánh Nhân!

Bản thân lại có thời cơ đột phá, trở thành Thánh Nhân hay sao? Là có thật hay chỉ là ảo giác đơn thuần của bản thân mà thôi!

Giang Lưu nhanh chóng bay bên ngoài Thiên Đình!

Mà trông thấy Giang Lưu bay ra, ở trên mặt của mấy Thiên Binh, Thiên Tướng trấn thủ Nam Thiên Môn lập tức hiện lên biểu cảm ngạc nhiên!

Giang Lưu Giáo chủ sao lại có thể ở chỗ này? Hắn làm sao lại đi ra từ bên trong Thiên Đình?

Giang Lưu đi tới Nam Thiên Môn thì ngừng lại, sau đó, đưa ánh mắt nhìn lướt qua mấy Thiên Binh, Thiên Tướng này!

Lấy hiệu quả bỏ qua 99% phòng ngự kia của Như Ý Kim Cô Bổng, Tôn Ngộ Không có thể đập vỡ được Nam Thiên Môn!

Thế nhưng mà mình liệu có thể làm được như vậy hay không thì trong lòng của Giang Lưu thật đúng là không có nắm chắc!

Chỉ có điều, bị ánh mắt của Giang Lưu đảo qua, cũng không cần Giang Lưu nói cái gì, mấy Thiên Binh, Thiên Tướng này thức thời lập tức mở Nam Thiên Môn ra!

- Đa tạ!

Giang Lưu khẽ vuốt cằm, nói một câu cảm ơn sau đó, thân hình lướt qua Nam Thiên Môn, nhanh chóng ly khai rồi!

- Hazz!

Nhìn thấy Giang Lưu rời khỏi, một vị Thiên Binh đột nhiên cảm khái, thở dài một tiếng!

- Ngươi thở dài làm gì?

Sau khi nghe được tiếng thở dài này, ở bên cạnh một Thiên Binh khác kỳ quái hỏi!

- Ta là đang cảm khái, cho tới nay thái độ của Giang Lưu Giáo chủ đối với mọi người đều là khiêm tốn, lễ độ! Cho dù thực lực của ngài ấy bây giờ đã có thể so với Thánh Nhân, thế nhưng mà, vẫn như cũ khách khí với chúng ta như vậy!

Thiên Binh này trả lời!

- Đúng vậy! Xác thực là như thế! Lấy thực lực của Giang Lưu Giáo chủ, nếu như muốn ly khai thì ai có thể ngăn được? Thế nhưng mà ngài ấy vẫn là ngừng lại, không có ý định mạnh mẽ đâm tới!

Mấy Thiên Binh, Thiên Tướng khác cũng gật đầu!

Câu nói cảm tạ vừa rồi của Giang Lưu có thể nói cũng làm cho bọn họ đều cảm thấy được ưu ái mà kinh ngạc, sợ hãi!

Tạm thời không nói đến chuyện trong lòng của các Thiên Binh, Thiên Tướng trấn thủ Nam Thiên Môn này có suy nghĩ gì, bọn họ đang bàn luận thế nào!

Một bên khác, sau khi ly khai Thiên Đình, thân hình của Giang Lưu thoáng dừng lại ở giữa không trung.

Sau khi chần chờ một lát, hắn bay về hướng Hỏa Vân Thánh Nhân động!

Xét trên phương diện bói toán, dưới Thánh Nhân thì mạnh nhất trong thiên hạ chính là thuộc về Tiên Thiên diễn quẻ của Phục Hi!

Hiện tại, ở thời khắc mấu chốt này, mình gặp vấn đề khó khăn, tiến đến thỉnh giáo một phen, có lẽ Phục Hi đại thần có thể gợi ý, chỉ điểm cho mình một vài điều gì đó!

Nếu như là nói trong thiên hạ còn có ai có thể chỉ điểm cho bản thân thì Giang Lưu cảm thấy ngoại trừ mấy vị Thánh Nhân cùng Hồng Quân lão tổ, cũng chỉ có Phục Hi đại thần có khả năng rồi!

- Hậu bối Nhân tộc Giang Lưu, cầu kiến Phục Hi Lão Tổ!

Đi tới phía trước Hỏa Vân Thánh Nhân động, Giang Lưu mở miệng nói!

Giang Lưu vừa dứt lời, một bóng người đã nhanh chóng đi ra, không phải là người khác, chính là Phục Hi!

- Ha ha ha! Giang Lưu tiểu hữu, không cần khách khí như thế, mời đến đi!

Phục Hi đứng ở chổ cửa của Hỏa Vân Thánh Nhân động, cười hô lên với Giang Lưu!

Thân phận khác biệt, đãi ngộ cũng khác biệt!

Nếu nói kỹ càng, thân phận cùng với địa vị của Tam Hoàng Ngũ Đế áp đảo bên trên tất cả Chuẩn Thánh!

Thế nhưng lần này, khi Giang Lưu đến Hỏa Vân Thánh Nhân động, đãi ngộ lại hoàn toàn khác biệt với lúc trước!

Lúc trước mặc dù Phục Hi đại thần cũng tỏ ra nhiệt tình, thế nhưng mà lúc đó thái độ của ông hoàn toàn giống như trưởng bối đối xử với hậu bối vậy!

Thế nhưng hiện tại thì thế nào? Giang Lưu đến, Phục Hi đại thần lập tức đi ra chổ cửa động của Hỏa Vân Thánh Nhân động để nghênh đón! Nhìn qua là biết đãi ngộ đã hoàn toàn khác biệt!

Hơn nữa, cách nói chuyện cũng hoàn toàn là coi Giang Lưu làm người cùng thế hệ rồi!

Sau đó, Giang Lưu theo phía sau Phục Hi, nhanh chóng đi vào bên trong Hỏa Vân Thánh Nhân động!

Ở trong đó, mấy máy tính bày biện sắp thành 2 hàng dài, mấy vị hoàng đế khác đều đang chăm chú chơi game!

Mấy người đánh tổ đội còn đang hô to gọi nhỏ, thúc đẩy đồng đội, chửi mắng đối phương.

Nhìn thấy cảnh tượng này, ở trên trán của Giang Lưu cũng hiện lên mấy vạch đen, cảnh tượng này hoàn toàn làm cho hắn có một loại cảm giác bản thân đang ở trong quán Internet kiếp trước!

- Ha ha, Giang Lưu, cậu đã đến. . .

Thấy Giang Lưu đi vào, mấy vị Hoàng Đế đang chơi game cũng ngẩng đầu, mở miệng lên tiếng chào hỏi hắn!

Thái độ chào hỏi tùy ý này cũng không làm cho người cảm thấy lạnh nhạt, ngược lại là giống như giữa bạn bè với nhau vậy!

- Các vị chơi vui vẻ! Có cần thêm một bình Cocacola lạnh nữa hay không?

Giang Lưu gật nhẹ đầu, theo bản năng hỏi ngược lại!

- Băng khoát rơi? Là thứ gì?

Lời này của Giang Lưu làm cho mấy vị Hoàng Đế đều ngây ra một lúc!

Nhìn thấy phản ứng này của bọn họ, Giang Lưu chỉ nở nụ cười mà không nói gì thêm!

Vừa rồi bầu không khí vừa vặn đến, cho nên, hắn mới theo bản năng nói một câu như vậy!

Tựa như là có người chổng mông về phía mình, nếu góc độ vừa vặn thì bản thân sẽ không nhịn được ý nghĩ một cước đạp ra ngoài vậy!

- Kỳ thực lần này, vãn bối tới đây là có chuyện muốn nhờ!

Sau khi chào hỏi Tam Hoàng Ngũ Đế, Giang Lưu đưa ánh mắt nhìn về phía Phục Hi rồi nghiêm túc nói!

- Ừm, có chuyện gì muốn nhờ, cậu cứ nói đừng ngại, chỉ là. . .

Sau khi nghe được lời nói của Giang Lưu, Phục Hi thị rất thẳng thắn gật đầu, đồng ý nhưng chưa hết lời, hắn dừng lại một chút rồi nói tiếp:

- Chỉ có điều, bây giờ Vô Lượng Lượng Kiếp còn không có triệt để đi qua, Thiên Cơ ảm đạm không rõ, ta có thể đến giúp địa phương cũng có hạn! Chỉ có thể hết sức nỗ lực!

- Tiền bối có thể nỗ lực hết sức, ta đã rất cảm kích rồi!

Cũng minh bạch Phục Hi nói là lời thật lòng, Giang Lưu gật nhẹ đầu nói!

Được rồi! Đã nói đến mức này, Phục Hi cũng có thể thoải mái làm việc mà không có áp lực gì rồi!

Hắn khẽ gật đầu, hỏi thẳng Giang Lưu có chuyện gì muốn bản thân bói toán!

Vừa nói chuyện, Phục Hi còn lấy mai rùa của bản thân ra tới, đây là chuẩn bị vận dụng Tiên Thiên diễn quẻ rồi!

- Tình huống là như thế này! Ngọc Hoàng Thượng Đế từ trong miệng của Hồng Quân lão tổ, biết được trên người của ta gánh vác một sứ mệnh nào đó!

- Mà trước khi sứ mệnh này không có hoàn thành, ai cũng không thể đối địch với ta. Cũng chính vì thế mà trong những năm gần đây, khi đối mặt ta thì Ngọc Hoàng Thượng Đế luôn lựa chọn lùi bước!

- Sứ mệnh này là cái gì, ta suy đi nghĩ lại rất lâu cũng không có thu hoạch gì!

- Thế nhưng mà trong lòng mơ hồ cảm giác được, việc này có quan hệ đến thời cơ để ta đột phá, trở thành Thánh Nhân.

- Mong rằng Phục Hi Lão Tổ có thể thay ta thôi diễn một chút!

- Thời cơ đột phá, trở thành Thánh Nhân ư?

Sau khi nghe được lời ấy, đừng nói là Phục Hi, ngay cả mấy vị Hoàng Đế khác đang chăm chú chơi game ở bên kia đều ngạc nhiên ngẩng đầu lên, nghiêm túc nhìn chằm chằm vào Giang Lưu!

Bọn họ đương nhiên là minh bạch thời cơ đột phá, trở thành Thánh Nhân là có ý gì, cũng hiểu được tầm quan trọng của chuyện này!

- Thời cơ đột phá, trở thành Thánh Nhân ư? Giang Lưu, chẳng lẽ Thiên Đạo đã chú định cậu có thể đột phá, trở thành Thánh Nhân hay sao?

- Cũng phải thôi! Nhân tộc chính là nhân vật chính trong trời đất này, nếu như không có một Thánh Nhân nào tọa trấn thì thế nào có tư cách xưng là nhân vật chính trong trời đất này!

- Nếu như chuyện này là thật thì ta đây cũng không phải là làm hết sức, mà là liều mạng cũng sẽ giúp cậu!

Bạn cần đăng nhập để bình luận