Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1479: Nguy rồi, Công Đức Phật lại đến!

Nguy rồi, Công Đức Phật lại đến!

Cùng lúc đó, quốc vương nước Thiên Trúc ở bên cạnh cũng mở miệng theo, kinh ngạc nhìn về phía Ngọc Nhi hỏi.

- Phụ vương, tuy rằng mấy năm gần đây ta vẫn luôn ở trong Hoàng cung không có đi ra ngoài, nhưng mà, ta lại luôn có thể nằm mơ, nhìn thấy tất cả mọi chuyện của đoàn đội đi thỉnh kinh Tây Hành!

- Ta, ta nhất định phải gả cho Giang Lưu!

Nhìn thoáng qua phụ vương của mình, Ngọc Nhi công chúa mở miệng nói.

- Nằm mơ? Vẫn đều sống ở trong Hoàng cung, nhưng mà lại nằm mơ có thể nhìn thấy hết thảy tất cả mọi chuyện?

Nghe thấy lời nói của Ngọc Nhi công chúa, Giang Lưu và Tôn Ngộ Không bọn họ đưa mắt nhìn nhau, trên mặt đều lộ ra thần sắc ngạc nhiên!

Cảm thấy không có khả năng!

Nhưng mà, lời này của Ngọc Nhi công chúa, lại dường như không có khuyết điểm gì!

Ngoại trừ nói nằm mơ, còn có cái gì có thể giải thích được đây?

Nhân tộc 18 tuổi mà đã có một thân tu vi Thiên Tiên cảnh! Nhưng lại có thể nắm rõ tất cả mọi chuyện của đoàn đội thỉnh kinh Tây Hành như lòng bàn tay?

Thậm chí là rất nhiều chuyện bí mật của nhau mà người trong đoàn đội cũng không biết, vậy mà nàng cũng có thể biết được?

- Chẳng lẽ thật sự là như vậy sao?

Trong lòng âm thầm suy nghĩ, đồng thời, Giang Lưu cũng thầm lẩm bẩm ở trong lòng.

Dường như cũng chỉ có cách giải thích này mới thuyết phục được?

Nhưng, vô duyên vô cớ, tại sao lại xuất hiện tình huống như vậy? Điều này quả thực là khó có thể giải thích!

- Giang Lưu…

Không nói đến trong lòng Giang Lưu đến tột cùng là tin tưởng hay là hoài nghi, sau khi nói xong, ánh mắt của Ngọc Nhi lại một lần nữa dừng lại ở trên người Giang Lưu:

- Giang Lưu, ta và ngươi, đã là mệnh trung chú định, đã như vậy, ngươi cần gì phải nghịch thiên chứ?

- Ta không tin! Điều đó không có khả năng!

Thần sắc Giang Lưu kiên định mà lắc đầu, đồng thời còn nghiêm túc nói!

- Nhưng, sự việc trời định, không phải ngươi không tin là có thể phủ định được!

Ngọc Nhi tiếp tục tận tình khuyên bảo.

- Công chúa…

Cũng không có ý định tiếp tục dây dưa nhiều ở đề tài này, suy nghĩ một chút, Giang Lưu mở miệng theo, nói:

- Ta còn một nghi hoặc! Tuy rằng ngươi vẫn chưa nói ra tu vi của mình, nhưng ta lại nhìn ra được, ngươi có tu vi Thiên Tiên cảnh trung kỳ!

- Xin hỏi, tu vi của người là từ đâu mà có?

Theo lời Giang Lưu nói, ánh mắt mọi người cũng đều dừng ở trên người của Ngọc Nhi công chúa, trong ánh mắt mang theo vẻ tìm tòi!

Đích xác đúng như vậy, tu vi Thiên Tiên cảnh này, đến tột cùng là từ đâu mà có?

Một người bình thường, không có khả năng vô duyên vô cớ mà có được tu vi như vậy?

- Một thân tu vi này của ta, nói đến cũng kỳ lạ…

Thế nhưng, khi nghe Giang Lưu hỏi, trên mặt của Ngọc Nhi công chúa cũng lộ ra vẻ mặt kỳ lạ, nói:

- Từ lúc các ngươi mượn lực lượng của Sơn Hà Xã Tắc Đồ, sau khi tiến hành chiến đấu, tu vi của ta, vậy mà cũng càng ngày càng tăng!

- Cho đến bây giờ, ta đã đạt được tu vi Thiên Tiên cảnh! Nhưng ta lại chưa bao giờ tu hành!

Câu trả lời này của Ngọc Nhi công chúa lại làm cho đám người Giang Lưu bọn họ đều giật mình!

Tiến vào trong thế giới của Sơn Hà Xã Tắc Đồ tu luyện, có thể gia tăng tu vi?

Đây là bí mật của đoàn đội thỉnh kinh Tây Hành, người bình thường cũng không biết, vậy mà Ngọc Nhi lại biết rõ?

Hơn nữa, nàng chỉ là nhìn thấy ở trong mộng, vậy mà cũng có thể tăng tu vi lên sao?

Chẳng lẽ, vậy thời điểm vào phó bản đánh quái thăng cấp, đạt được giá trị kinh nghiệm, nàng vậy mà lại cũng có thể đạt được một phần sao?

- Như thế nào? Giang Lưu, ngươi vẫn không nguyện ý tin tưởng ta sao?

Nhìn thấy Giang Lưu, Ngọc Nhi mở miệng nói.

- Công chúa, ta, đầu óc của ta có chút loạn, có thể để cho ta nghỉ ngơi tốt một chút không!?

Lắc đầu, thần sắc của Giang Lưu vô cùng buồn rầu.

- Phải không? Vậy ta tranh thủ thời gian đưa ngươi đi nghỉ ngơi!

Nghe lời nói của Giang Lưu, dáng vẻ của Ngọc Nhi công chúa ngược lại là đối xử với Giang Lưu rất tốt, tự mình tiếp đón, đưa Giang Lưu đi nghỉ ngơi.

- Không cần, không cần, tự ta đi là được! Quốc vương bệ hạ, đa tạ yến hội của ngươi, thân thể của bần tăng không khỏe, ta lui xuống nghỉ ngơi trước!

Giang Lưu đứng dậy, nhìn quốc vương nước Thiên Trúc nói lời từ biệt.

Quốc vương nước Thiên Trúc đương nhiên là cũng không có ý định giữ lại, gật đầu, sau đó nhìn theo đoàn người Giang Lưu và Tôn Ngộ Không bọn họ rời đi.

- Đi thôi, tên ngốc…

Nhìn dáng vẻ của Trư Bát Giới còn không chịu rời đi, Tôn Ngộ Không lặng lẽ đạp hắn một cước!

- Được rồi, được rồi…

Trư Bát Giới gật đầu, đồng thời lúc ra khỏi cửa, còn cầm lấy một nải chuối tiêu ở trên cái bàn trước mặt, lúc này mới xoay người rời đi.

Giang Lưu và nhóm đồ đệ rất nhanh đã đi tới bên trong phòng thiền nghỉ ngơi.

Ngoại trừ Trư Bát Giới đang lột vỏ chuối tiêu ăn, sắc mặt của vài người Tôn Ngộ Không và Sa Ngộ Tịnh bọn họ, cũng đều rất khó coi!

- Sư phụ, ngươi cảm thấy lời nói của Ngọc Nhi công chúa kia, là thật sao?

Sau khi im lặng một hồi lâu, Tôn Ngộ Không không nhịn được sự tò mò ở trong lòng, hỏi Giang Lưu.

- Ta cảm thấy, không quá giống là thật!

Chỉ là, nghe lời Tôn Ngộ Không nói, Giang Lưu lại lắc đầu trả lời.

Nguy rồi, Công Đức Phật lại đến! (2)

- Không phải sự thật? Vậy làm thế nào mà nàng có thể biết nhiều chuyện như vậy?

Nghe vậy, Tôn Ngộ Không ngạc nhiên hỏi.

- Điểm ấy, vi sư cũng không rõ ràng!

Giang Lưu lắc đầu nói.

Đúng vậy! Vậy Ngọc Nhi công chúa đến tột cùng là làm thế nào mà biết nhiều bí mật như vậy? Điều này khiến cho Giang Lưu không khỏi cảm thấy vô cùng kỳ lạ.

- Vậy, sư phụ, ngươi có biện pháp nào không?

Cùng lúc đó, Sa Ngộ Tịnh ở bên cạnh đột nhiên mở miệng hỏi Giang Lưu.

- Biện pháp tốt? Trong một chốc vi sư cũng không nghĩ ra được! Vốn dĩ mục đích của yến hội lần này, chính là để vạch trần thân phận của Ngọc Nhi công chúa kia, không nghĩ tới, diễn biến tình huống vậy mà lại biến thành như vậy…

Lắc đầu, trên mặt của Giang Lưu vẫn là thần sắc buồn rầu đó.

- Kỳ thật, sự phụ nè, theo lão Trư nói, ngươi lập gia đình cùng Ngọc Nhi công chúa cũng đâu có gì không tốt đâu!

Trư Bát Giới ở bên cạnh ăn chuối tiêu, lúc này đột nhiên nói chen vào, nói với Giang Lưu:

- Cái khác không nói, dù sao, lão Trư thấy Ngọc Nhi công chúa kia đối với sư phụ vẫn rất để bụng, hơn nữa, đối với ngươi cũng rất tốt!

- Một cô nương đối tốt với ngươi như vậy, vì sao nhất định phải cự tuyệt chứ?

Nói đến đây, Trư Bát Giới hơi dừng lại một chút, lại nói tiếp:

- Hơn nữa, nếu lời nói của Ngọc Nhi công chúa là thật thì sao? Có lẽ lần này thật sự là mệnh trung chú định chăng?

- Thật sự là như vậy sao?

Nghe lời nói của Trư Bát Giới, trong lòng Giang Lưu âm thầm suy tư.

Thật lòng mà nói, dựa trên cảm tính, Giang Lưu vẫn không quá tin tưởng lời nói của Ngọc Nhi công chúa.

Chỉ yên yên ổn ổn ở nước Thiên Trúc này, mà có thể nằm mơ thấy chuyện của đoàn đội thỉnh kinh Tây Hành!

Thậm chí, còn có thể nằm mơ thấy mọi người đánh phó bản, chính tu vi của nàng cũng tăng lên theo, vậy mà lại đạt đến cấp Thiên Tiên?

Điều này sao có thể thuyết phục chứ?

Nhưng mà, thân phận của Ngọc Nhi công chúa là nhân loại, đều không phải là yêu mà kèm thân!

Hơn nữa, quả thật là chỉ có 18 tuổi, chưa từng tu hành bao giờ, thậm chí còn chưa từng rời khỏi nước Thiên Trúc!

Nàng có được tu vi Thiên Tiên cảnh trung kỳ cấp 65, nàng thậm chí có thể biết vô cùng rõ ràng rất nhiều bí mật của đoàn đội thỉnh kinh Tây Hành!

Như vậy, làm thế nào mà nàng biết? Tu vi của nàng là từ đâu mà có được?

Nếu mình muốn phủ nhận lời nói của Ngọc Nhi công chúa, chung quy lại mình vẫn phải tìm một lời giải thích hợp lý chứ?

Cẩn thận suy nghĩ, cho dù là Giang Lưu biết rõ nội dung vở kịch của Tây Du Ký, thậm chí biết rõ rất nhiều về chuyện bí mật của Hồng Hoang.

Nhưng mà, tình huống này của Ngọc Nhi công chúa, Giang Lưu vẫn không thể nghĩ được lý do thích hợp để giải thích.

- Sư phụ, nếu không thì ngươi đi hỏi Thính Đế thú đi? Nhìn xem nó có biết chút gì hay không?

Mặc dù trong lòng Giang Lưu hiện ra vô số ý tưởng, nhưng mà sau đó lại phủ nhận hết tất cả những ý tưởng đó đi, đột nhiên, Tôn Ngộ Không mở miệng đề nghị với Giang Lưu.

- Thính Đế thú?

Nghe Tôn Ngộ Không nhắc nhở, trong lòng Giang Lưu hơi khẽ động.

Dường như, thật đúng là có thể nhỉ?!

Tuy rằng Thính Đế thú không có hiệu quả đối với cường giả cấp Chuẩn Thánh, nhưng mà, Ngọc Nhi cũng đang nằm trong phạm vi thần thông của Thính Đế thú.

Giai đoạn Mỹ Hầu Vương thật giả, thần phật khắp trời đều không phân biệt được Tôn Ngộ Không thật và giả, nhưng mà, Thính Đế thú lại có thể nghe được!

Có lẽ nó cũng có thể nghe được tình huống thân phận của Ngọc Nhi công chúa chăng?

Nghĩ đến đây, Giang Lưu gật đầu nói:

- Ngộ Không, lời của ngươi rất có lý, vi sư đi đến động Địa Tạng một phen!

Sau khi nói xong, Giang Lưu cũng không có ý định ở lại lâu, thân hình vừa động, rời khỏi Hoàng cung của nước Thiên Trúc, đi xuống dưới U Minh Địa Phủ.

Rất nhanh, thân hình của Giang Lưu đã đi đến bên trong Địa Phủ, chợt, nước chân hơi dừng lại một chút!

- Thời điểm lúc trước vì để tính kế Nhiên Đăng Phật Tổ, lúc đó ta và Địa Tạng Vương Bồ Tát diễn khổ nhục kế! Bây giờ ta lại đi tìm Thính Đế thú để hỗ trợ? Điều này dường như có chút không thể nào nói nổi!

Giang Lưu thấp giọng than thở trong miệng.

Nếu như là che giấu tai mắt, như vậy, nên diễn trò, thì nên làm đầy đủ!

Suy nghĩ một chút, Giang Lưu lắc đầu.

Lúc này, dường như cũng không cần để ý nhiều như vậy!

Nếu như đã biểu hiện ra ngoài là đã trở mặt với Địa Tạng Vương Bồ Tát, vậy thì, cứ theo quan hệ trở mặt này mà đến xử lý đi!

Rất nhanh, dưới từng đợt Phật quang lóng lánh, thân hình của Giang Lưu đi tới động Địa Tạng.

- Địa Tạng Vương Bồ Tát có ở đây không?

Đứng trước động Địa Tạng, Giang Lưu không hề có chút ý khách sáo nào, trực tiếp mở miệng hỏi!

- Nguy rồi, Bồ Tát, Chiên Đàn Công Đức Phật lại tới nữa…

Tiểu Sa fi ở chỗ cửa động nhìn thấy Giang Lưu xuất hiện, thần sắc hoảng sợ hét lớn!

Tiểu Sa di của động Địa Tạng vốn dĩ vẫn có chút e ngại đối với Giang Lưu, dù sao lúc trước cũng đã từng bị đánh!

Hơn nữa, hình như Huyền Trang là người duy nhất dám động thủ với mình, người của động Địa Tạng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận