Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1419: Tru Tiên kiếm trận và đại trận Chu Thiên Tinh Đấu



Đi tới trước mặt Chuẩn Đề, Thông Thiên giáo chủ giơ tay lên, một luồng kiếm khí lạnh thấu xương bắn về phía Chuẩn Đề!

Thoạt nhìn thì bình thường không có gì lạ, nhưng khi nhìn thấy công kích của Thông Thiên giáo chủ, sắc mặt Chuẩn Đề vẫn không khỏi thay đổi, nhanh chóng lấy ra bảo vật của chứng Đạo của mình là Thất Bảo Diệu Thụ.

Cũng may là cuộc chiến giữa hai vị Thánh Nhân ở trong Hư Không cảnh giới, nếu như ở trong Tam giới Lục đạo, lấy thực lực của Thánh Nhân đủ để làm nơi này hoàn toàn sụp đổ.

Việc hai người Thông Thiên giáo chủ giao chiến với Chuẩn Đề dĩ nhiên cũng thu hút sự chú ý của mấy vị Thánh Nhân khác.

Từ trên cục diện mà nói, Thông Thiên giáo chủ xích thủ không quyền nhưng trên thực lực vẫn cao hơn Chuẩn Đề một bậc.

Chuẩn Đề nhìn chằm chằm vào Thông Thiên giáo chủ, mở miệng nói:

- Thông Thiên đạo hữu! Tru Tiên kiếm trận của ngươi đâu? Nếu như Tru Tiên kiếm trận trong tay Huyền Trang không phải là ngươi cho mượn thì chắc Tru Tiên kiếm trận vẫn còn ở trong tay ngươi chứ?

Đối với những lời khiêu khích của Chuẩn Đề, Thông Thiên giáo chủ chỉ hừ lạnh một tiếng rồi đáp trả:

- Chỉ là cuộc chiến giữa ta và ngươi mà thôi, còn cần phải sử dụng Tru Tiên kiếm trận sao? Ngươi đề cao bản thân mình quá nhỉ?

Tuy rằng lời nói của Thông Thiên giáo chủ có chút ngạo mạn, nhưng hắn tay không lại có thể lực áp Chuẩn Đề tay nắm Thất Bảo Diệu Thụ một bậc, nên cũng không coi là cuồng ngôn được!

Đúng lúc này, Tiếp Dẫn cũng mở miệng nói theo:

- A Di Đà Phật, tu vi của Thông Thiên giáo chủ cao cường, làm cho người ta bội phục. Nhiều năm qua hai huynh đệ bọn ta tuy hai mà một, nếu Chuẩn Đề sư đệ ra tay, bần tăng cũng không thể khoanh tay đứng nhìn!

Sau khi dứt lời, thân hình Tiếp Dẫn cũng khẽ động một cái, lấy ra Tiếp Dẫn Bảo Tràng của mình tham gia vào vòng chiến.

Hai vị Thánh Nhân liên thủ khiến cho tình hình lập tức bị thay đổi, Thông Thiên giáo chủ tay không tất nhiên không phải là đối thủ của bọn họ.

Đối với cuộc hỗn chiến của ba vị Thánh Nhân này, những Thánh Nhân khác đều đứng ở xa dùng thần niệm quan sát. Bọn họ không có ý định nhúng tay vào chuyện này.

Kỳ thực những vị Thánh Nhân này ít nhiều cũng có thể đoán được nguyên nhân mà hai người Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề ra tay là gì.

Chính là để xác định Tru Tiên kiếm trận trong tay Huyền Trang có phải là Thông Thiên giáo chủ cho mượn hay không?

Tuy rằng Thông Thiên giáo chủ không có thiện cảm gì với Phật Môn, nhưng nếu là nể mặt Cao Dương thì sao?

Thông Thiên giáo chủ đến Thanh Bình kiếm cũng có thể cho Cao Dương mượn, ai mà biết được hắn có cho Huyền Trang mượn Tru Tiên kiếm trận hay không!

Dù sao, Huyền Trang cầm Tru Tiên kiếm trận là muốn đối phó với Thiên Đình.

Mà Thông Thiên giáo chủ không chỉ không có thiện cảm gì với Phật Môn, mà hắn đối với Thiên Đình cũng vậy.

Trong lúc động thủ, Chuẩn Đề lặng lẽ dùng thần niệm nói chuyện với Tiếp Dẫn:

- Sư huynh, ngươi cảm thấy trong tay Thông Thiên có Tru Tiên kiếm trận thật không?

Với câu hỏi của Chuẩn Đề, Tiếp Dẫn suy nghĩ một lát rồi trả lời:

- Ta cũng không chắc, có lẽ là năm năm đi!

Lúc trước chuyện trong tay người áo đen thần bí có Tuyệt Tiên kiếm đã khiến cho Tam giới Lục đạo chấn động!

Ngay cả Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề cũng cảm thấy Tuyệt Tiên kiếm trong tay người áo đen thần bí là do Thông Thiên giáo chủ đưa.

Nhưng lúc đó Thông Thiên giáo chủ lại thề thốt phủ nhận, sau một hồi động thủ, tận mắt chứng kiến Thông Thiên giáo chủ lấy ra Tru Tiên kiếm trận, điều này tựa hồ chứng thực trên thế giới quả thật còn có một thanh Tuyệt Tiên kiếm khác.

Chỉ là, đơn thuần một thanh Tuyệt Tiên kiếm cùng với một bộ Tru Tiên kiếm trận đầy đủ, hai điều này đại biểu cho hai ý nghĩa hoàn toàn khác biệt!

Bởi vậy, nhìn trong tay Huyền Trang đã lấy ra Tru Tiên kiếm trận, nhân cơ hội này xem Tru Tiên kiếm trận có thật là còn ở trong tay Thông Thiên giáo chủ hay không, chuyện này rất quan trọng,

Không nói đến chuyện Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề đã âm thầm trao đổi với nhau như thế nào,

Lúc này, đối mặt với hai vị Thánh Nhân liên thủ, Thông Thiên giáo chủ tay không tất nhiên không phải là đối thủ, cho nên bị chèn ép dữ dội!

Bị Phật Môn Nhị Thánh đè nặng, tất nhiên là Thông Thiên giáo chủ không muốn chấp nhận cục diện này, sau khi hít sâu một hơi thì gật đầu nói:

- Rất tốt, nếu như hai người các ngươi muốn biết sự lợi hại của Tru Tiên kiếm trận, vậy ta đây sẽ thành toàn các ngươi!

Hắn vừa dứt lời, trận đồ Tru Tiên kiếm trận trên đỉnh đầu hắn từ từ mở ra.

Đồng thời, Tru Tiên Tứ Kiếm cũng hiện ra, lóe lên ánh sáng rực rỡ.

- Tru Tiên kiếm trận! Trong tay hắn thế mà thật sự có Tru Tiên kiếm trận!

Mặc dù trong lòng sớm đã có đáp án nhưng tận mắt nhìn thấy Thông Thiên giáo chủ lấy ra Tru Tiên kiếm trận, hai người Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề vẫn cảm thấy kinh hãi không thôi.

- Quả nhiên, gần đây giữa thiên địa này các loại dị bảo liên tục xuất hiện mà!

Lão Tử cúi đầu rũ mắt, trong lòng âm thầm lẩm bẩm.

Không chỉ trong tay Huyền Trang có Tru Tiên kiếm trận, mà ngay cả người áo đen thần bí kia cũng có tấm Thái Cực đồ thứ hai.

Chí bảo thiên địa bực này theo lý mà nói thì nó nên là tồn tại duy nhất trong thiên địa mới đứng chứ.

Nhưng mà tại sao lại xuất hiện cái thứ hai, chuyện này nhìn thế nào cũng làm cho người ta cảm thấy khó có thể tin được.

- Thật tốt quá!

Tương tự, nhìn Thông Thiên giáo chủ thực sự bày Tru Tiên kiếm trận ra, trong lòng hai người Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề cũng vui mừng quá đỗi.

Tất nhiên, cũng không phải là bọn họ có tự tin đối mặt với Tru Tiên kiếm trận của Thông Thiên giáo chủ, mà là bởi vì nếu Thông Thiên giáo chủ không cho Huyền Trang mượn Tru Tiên Kiếm trận, vậy thì cái mà Huyền Trang cầm trong tay là của bản thân hắn sao?

Nếu là như vậy thì thân là Giáo chủ của Phật Giáo, đoạt lấy Tru Tiên kiếm trận của Huyền Trang từ tay hắn cũng không tính là quá đáng nhỉ?

Chí bảo bậc này, há là hắn có tư cách nắm giữ!

Nhưng nếu hai huynh đệ mình nắm giữ Tru Tiên kiếm trận...

Ngẫm lại, Tru Tiên kiếm trận vừa xuất ra, không phải lực Tứ Thánh thì không thể phá!

Cộng thêm một vị Thánh Nhân khác!

Hai huynh đệ mình coi như là cứng đối cứng với mấy người khác cũng hoàn toàn không cần phải sợ đi?

Mặc dù lòng nóng như lửa nhưng nghĩ đến chuyện Tru Tiên kiếm trận là của mình, vô luận là Tiếp Dẫn hay Chuẩn Đề, trong lòng họ đều vô cùng háo hức!

- Từ từ, Thông Thiên đạo hữu! Có chuyện gì cũng từ từ nói...

Mặc dù Tiếp Dẫn và Chuẩn Đế không ngừng thăm dò tìm đường chết trên ranh giới của cái chết để Thông Thiên giáo chủ lấy ra Tru Tiên kiếm trận, nhưng khi Tru Tiên kiếm trận thật sự xuất hiện thì bọn họ lại lập tức sợ.

- Hai vị, không phải các ngươi rất hứng thú với Tru Tiên kiếm trận của ta sao? Muốn lĩnh giáo nó một chút sao? Ta đang thỏa mãn các ngươi đấy!

Tru Tiên kiếm trận cũng đã bày ra, lúc này Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề lại xin tha? Thông Thiên giáo chủ có thể đáp ứng chắc?

Dưới sắc mặt âm trầm, Thông Thiên giáo chủ lập tức khống chế Tru Tiên kiếm trận này đánh về phía hai người Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề.

Vẫn là cảm giác quen thuộc, vẫn là hương vị quen thuộc.

Dưới sự công kích của Tru Tiên Kiếm Trận của Thông Thiên giáo chủ, hai người Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề hoàn toàn bị đánh cho ôm đầu chạy trốn, không ngừng kêu gào thảm thiết.

Lực Tứ Thánh mới có thể phá được Tru Tiên kiếm trận, há có thể hai người Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề có thể đối kháng?

Đúng là chuyện cười!

Mắt thấy Thông Thiên giáo chủ treo lên đánh hai người Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề, ba vị Thánh còn lại cười vui trong long, họ cũng không có ý định nhúng tay vào chuyện này.

Thậm chí là trong lòng Lão Tử còn cảm thấy vô cùng thoải mái.

Chuyện hắn đơn độc đả đấu, phải ăn quả đắng khi đối mặt với hai người Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề lúc trước đã kết thúc, nhưng hắn còn ghi hận trong lòng!

Mặt ngoài vô vi, cũng không có nghĩa là trong lòng thực sự vô vi!

Trận chiến Thánh Nhân này, ở Hư Không cảnh giới mạnh thì có mạnh đấy, nhưng cũng sẽ không tạo thành ảnh hưởng gì đối với Tam giới Lục đạo.

Sau khi Thông Thiên giáo chủ lấy ra Tru Tiên kiếm trận, ba vị Thánh Nhân khác cũng đoán được kết quả của trận chiến giữa bọn họ sẽ như thế nào, vì vậy cũng không quá quan tâm, một lần nữa đặt chú ý vào chiến trường nơi phàm trần.

Tại chiến trường phàm trần, cũng có một Tru Tiên kiếm trận khác đang khởi động.

Đại trận Chu Thiên Tinh Đấu, dưới sự vận chuyển của Ngọc Đế, dẫn Thiên Tinh Thần chi lực khắp nơi hạ xuống

Mượn thiên uy huy hoàng, sức mạnh như vậy đương nhiên là không ai có khả năng đối kháng!

Vốn dĩ trên mặt Ngọc Đế mang vẻ chắc thắng.

Thế nhưng, vào lúc nhìn thấy Giang Lưu bày ra Tru Tiên kiếm trận, sắc mặt Ngọc Đế vô cùng khó coi!

Ngọc Đế không thể tin được, Tru Tiên kiếm trận thế mà lại xuất hiện trong tay Huyền Trang?

Sau khi khởi động Tru Tiên kiếm trận, Giang Lưu nhìn chằm chằm vào Ngọc Đế nói:

- A Di Đà Phật, Ngọc Đế, nếu đại trận Chu Thiên Tinh Đấu của ngươi được xưng là đệ nhất trận pháp Thượng Cổ! Vậy Tru Tiên kiếm trận này của bần tăng cũng muốn tranh phong xem sao!

Từ đẳng cấp tu vi, chênh lệch không đáng là bao, mình cũng tạm thời tăng lên cấp 91, lúc này so đấu trận pháp, ngược lại thật muốn nhìn xem là ai nào mạnh hơn!

Tru Tiên kiếm trận được xưng là Nhất Thánh Bố Trận, không phải lực Tứ Thánh thì không thể phá nổi.

Mặc dù uy năng của Tru Tiên kiếm trận do mình bày tuyệt đối không thể so sánh với Thánh Nhân Thông Thiên giáo chủ bày trận.

Nhưng mà, hiện nay mình tốt xấu gì cũng có tu vi Chuẩn Thánh, không phải sao?

Đại trận Chu Thiên Tinh Đấu kia cũng là Ngọc Đế bố trí, cũng không phải Thánh Nhân làm ra!

- Đại trận lên!

Sau khi dứt lời, Giang Lưu tâm tùy ý động, trận pháp Tru Tiên kiếm trận vào lúc này sáng lên.

Ngay sau đó, bốn thanh tiên kiếm treo giữa không trung cũng tràn ra khí tức chết chóc đáng sợ.

Đại trận Chu Thiên Tinh Đấu vô cùng mạnh, cho dù là Côn Bằng Chuẩn Thánh đỉnh phong cấp 100 có cố gắng như thế nào, đại trận Chu Thiên Tinh Đấu vẫn như cũ đứng yên không nhúc nhích.

Nhưng mà, theo Tru Tiên kiếm trận vận chuyển, bằng mắt thường có thể thấy được, khí tức chết chóc đang lan tỏa khắp nơi, đại trận Chu Thiên Tinh Đấu lập tức gặp phải áp lực khó có thể nói thành lời, khiến cho việc khởi động của đại trận Chu Thiên Tinh Đấu bị trì hoãn lại.

Ngay cả những ngôi sao sáng đầy trời kia, tựa hồ cũng trở nên ảm đạm rất nhiều.

Có 208 vị Thần tướng phối hợp với mình, Ngọc Đế lúc này đặt tất cả tâm tư trên việc vận chuyển đại trận Chu Thiên Tinh Đấu, trong miệng lớn tiếng hô:

- Trụ vững!

Sự tình phát triển đến cục diện hiện tại, Ngọc Đế cũng có thể nói là đâm lao phải theo lao rồi, hắn chỉ có thể tận lực duy trì việc vận hành của đại trận Chu Thiên Tinh Đấu này mới có thể thắng được trận chiến hôm nay!

Nếu không, đại trận Chu Thiên Tinh Đấu này mà bị phá, kết quả trận chiến hôm nay dĩ nhiên là không cần nói cũng biết.

Theo Ngọc Đế kêu to, trận cơ phụ trợ, tất cả một trăm lẻ tám vị Thần tướng đều cắn chặt răng kiên trì.

Chỉ là, áp lực khổng lồ đến từ Tru Tiên kiếm trận, làm cho lưng bọn họ đều cong xuống, thậm chí từ thất khiếu của một vài vị Thần tướng đều có máu tươi tràn ra!

- Phá cho ta!

Giang Lưu cũng âm thầm hét lớn trong lòng, sau đó cắn chặt răng, rót tất cả lực lượng vào Tru Tiên kiếm trận.

Vào lúc này, bất luận là pháp thuật thần thông, bất luận là mưu tính kế hoạch đều hoàn toàn không có tác dụng.

So đấu chính là đại trận của ai lợi hại hơn, ai có thể kiên trì lâu hơn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận