Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1527: Ngọc Hoàng Thượng Đế thần trợ công

Người dịch: Nguyễn Khiêm

Thí Thần Thương ở trong tay lại thêm hiệu quả của phong hào Vô Song, trong lúc giơ tay nhấc chân, Giang Lưu đều bộc phát ra sức mạnh cực kỳ cường hãn!

Ở dưới sự công kích của hắn, Ngọc Hoàng Thượng Đế liên tục bại lui!

Đặc biệt là Liên Hoa Tam Thập Lục Phẩm kia, sau khi tu vi của Giang Lưu tăng lên tới Chuẩn Thánh, Liên Hoa Tam Thập Lục Phẩm này đã có thể phát huy hiệu quả tương đương với Tiên Thiên Chí Bảo như Thái Cực Đồ kia rồi!

Cho dù là Lượng Thiên Xích ở trong tay của Ngọc Hoàng Thượng Đế cũng khó có thể ngăn cản được hoàn toàn sức mạnh của Liên Hoa Tam Thập Lục Phẩm!

Thậm chí, từ một loại góc độ nào đó thì sức mạnh của Liên Hoa Tam Thập Lục Phẩm là khắc chế Lượng Thiên Xích!

Dù sao, tác dụng của Lượng Thiên Xích là cái gì?

Là tùy ý rút ngắn cùng mở rộng một đoạn không gian khoảng cách nào đó lên gấp mười nghìn lần!

Cho nên, vô luận là công kích bằng thuật pháp hay là vật lý, khi khoảng cách bị mở rộng gấp mười nghìn lần thì đều sẽ chậm chạp giống như là dừng lại! Cho Ngọc Hoàng Thượng Đế đầy đủ thời gian để né tránh!

Thế nhưng mà phương thức Liên Hoa Tam Thập Lục Phẩm công kích là gì đây?

Bắn ra một chùm sáng màu vàng, phân biệt có được hiệu quả công kích, phòng ngự cùng phong tỏa!

Đối với ánh sáng thì khỏang cách được mở rộng gấp mười nghìn lần có khác nhau ở chỗ nào hay sao?

Một mình Giang Lưu cũng đã đủ sức nghiền ép Ngọc Hoàng Thượng Đế một bậc, chớ nói chi là vào lúc này ở bên cạnh còn có Tôn Ngộ Không trong tay cầm Như Ý Kim Cô Bổng rồi!

Ở dưới sự liên thủ của hai người Giang Lưu cùng với Tôn Ngộ Không, Ngọc Hoàng Thượng Đế liên tục bại lui, hoàn toàn không phải là đối thủ!

Chỉ trong chốc lát đã thụ thương, hơn nữa, thương thế còn càng ngày càng nghiêm trọng!

- Tình huống như thế nào? Đây rốt cuộc chuyện gì xảy ra vậy?

Cảm giác được thương thế ở trên người của mình càng ngày càng nặng, trong lòng của Ngọc Hoàng Thượng Đế cũng âm thầm cấp thiết cùng bất đắc dĩ!

Nguyên bản Ngọc Hoàng Thượng Đế cũng đã quyết định, không tiếp tục đối nghịch với đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh!

Thế nhưng mà vô duyên vô cớ, Huyền Trang mang theo sát ý lăng nhiên vọt tới Thiên Đình đến!

Thậm chí ngay cả cơ hội nói chuyện cũng không cho bản thân mà đã lập tức liên thủ với Tôn Ngộ Không hạ sát thủ, ở trong đó đến cùng là có chuyện gì xảy ra?

Ngọc Hoàng Thượng Đế liên tục hô to mấy câu, muốn nói rõ ràng với Giang Lưu trước đã!

Thế nhưng mà Giang Lưu tỏ vẻ không để ý, chuyện này càng làm cho Ngọc Hoàng Thượng Đế cảm thấy nghiêm trọng hơn!

Bởi vì hình như trước đây, bản thân chưa từng thấy Huyền Trang tức giận như thế!

- Ngộ Không tiếp tục đi, lượng máu của Ngọc Hoàng Thượng Đế còn có chừng phân nửa! Lần này nếu như có thể đánh chết hắn thì không thể tốt hơn rồi!

Trên mặt vẫn lộ ra biểu cảm phẫn nộ, ra tay cũng càng nặng, đồng thời, Giang Lưu cũng chú ý đến tình huống của thanh máu HP ở trên đầu của Ngọc Hoàng Thượng Đế, trong lòng âm thầm tính toán!

Vù vù!

Nhưng mà, mắt thấy thanh máu HP ở trên đầu của Ngọc Hoàng Thượng Đế đã hạ xuống đến dưới một nửa, Giang Lưu đang chuẩn bị nhất cổ tác khí, diệt Ngọc Hoàng Thượng Đế thì đột nhiên, một tòa tháp nhỏ hiện ra ở trên đầu của Ngọc Hoàng Thượng Đế, tỏa ra một vầng hào quang vàng rực rỡ xuất hiện, ngăn ở trước mặt của hắn!

Đòn công kích của Tiên Thiên Chí Bảo Thí Thần Thương ở trong tay Giang Lưu này rơi vào phía trên vầng hào quang vàng rực rỡ này lại có thể bị hoàn toàn ngăn cản, không tiến thêm được nữa!

- Đây là . . .

Nhìn thấy vầng hào quang vàng rực rỡ này bảo hộ Ngọc Hoàng Thượng Đế ở trong đó, lông mày của Giang Lưu hơi nhíu lại!

Giang Lưu đương nhiên liếc mắt liền có thể nhận ra được, Bảo Tháp vừa xuất hiện này chính là danh xưng chí bảo phòng ngự mạnh nhất thiên hạ Thiên Địa Huyền Hoàng Linh Lung Bảo Tháp!

Cũng là Hậu Thiên Công Đức Chí Bảo mạnh nhất!

- Nếu như ta nhớ không sai, giá trị phòng ngự của Thiên Địa Huyền Hoàng Linh Lung Bảo Tháp này cao tới 5 tỷ thì phải?

Nhìn tòa Bảo Tháp ở trước mắt này, Giang Lưu thầm nghĩ trong lòng.

Thiên Địa Huyền Hoàng Linh Lung Bảo Tháp này đều xuất hiện, phía sau là ai ra tay đương nhiên là chuyện không cần nghi ngờ nữa!

Quả nhiên, sau khi hai người Giang Lưu cùng với Tôn Ngộ Không đều dừng tay, Thái Thượng Lão Quân mặc đạo bào cũng xuất hiện ở trước mặt hai người!

- Vô Lượng Thọ Phúc, Chiên Đàn Công Đức Phật, bây giờ Ngọc Hoàng Thượng Đế đã phong bế Thiên Đình, ngươi đột nhiên đi tới Thiên Đình tàn nhẫn hạ sát thủ, vì cái gì?

Thái Thượng Lão Quân chắp tay chào rồi chợt hỏi Giang Lưu!

- Hazz! Ngay cả Thiên Địa Huyền Hoàng Linh Lung Bảo Tháp đều lấy ra, đây là Thánh Nhân Lão Tử muốn nhúng tay vào chuyện này hay sao?

Mặc dù người xuất hiện chỉ là Thái Thượng Lão Quân mà thôi, thế nhưng mà sau khi nhìn thấy Thiên Địa Huyền Hoàng Linh Lung Bảo Tháp, Giang Lưu cũng có thể đại khái trên đoán được là chuyện gì xảy ra, trong lòng thầm thở dài một tiếng!

Cho dù cũng biết rõ muốn giết Ngọc Hoàng Thượng Đế thì là chuyện không thể nào xảy ra, trong lòng khó tránh khỏi có một chút thất vọng!

Cũng may mà Giang Lưu sớm đã dự liệu được tình huống này!

Vì thế, hắn cũng có thể thản nhiên tiếp nhận kết quả này!

- A Di Đà Phật, Lão Quân, lần này là chuyện giữa ta với Ngọc Hoàng Thượng Đế, xin Lão Quân chớ nên nhúng tay, nếu không thì đừng trách bần tăng ra tay không khách khí!

Mặc dù trong lòng minh bạch, thế nhưng mà Giang Lưu vẫn như cũ là tỏ thái độ vô cùng cường ngạnh!

- Huyền Trang, đến tột cùng là có chuyện gì, không thể nói rõ ràng mọi chuyện trước hay sao?

Nghe thấy thế, ở trên mặt của Thái Thượng Lão Quân cũng hiện lên biểu cảm khó xử, ông mở miệng hỏi Giang Lưu!

- Có một chuyện đã vô cùng rõ ràng, hoàn toàn không cần thiết phải nói lại!

Thái độ của Giang Lưu vẫn cường ngạnh như cũ!

- Như vậy đi, Huyền Trang, ngươi hãy nói xem, nếu như thật sự ngươi chiếm lý thì lão hủ sẽ không nhúng tay chuyện lần này nữa, nhưng nếu như ở trong đó thật có hiểu lầm gì đó thì sao đây?

Sau khi im lặng một lát, Thái Thượng Lão Quân cũng không nguyện ý vạch mặt cùng Giang Lưu, chỉ có thể tận tình khuyên bảo!

- Như vậy, thôi thì cũng được. . .

Nghe được lời nói của Thái Thượng Lão Quân, sau khi im lặng một lát, Giang Lưu mới bất đắc dĩ gật nhẹ đầu, nói:

- Nếu như Lão Quân đều đã nói đến mức này, như thế, bần tăng sẽ nể mặt ngài mà nói rõ đi!

Nói đến đây, Giang Lưu dừng lại một chút, ánh mắt mang theo sự phẫn nộ cùng hận thù nhìn chằm chằm vào Ngọc Hoàng Thượng Đế, nói:

- Ngọc Hoàng Thượng Đế, đến lúc này, ngươi còn muốn mạnh miệng hay sao?

- Huyền Trang, đến tột cùng là chuyện gì? Ngươi nhanh chóng nói rõ đi!

Vào lúc này, Ngọc Hoàng Thượng Đế cũng lấy các loại đan dược chữa thương ra tới, phục dụng rồi đồng thời, cũng mở miệng hỏi Giang Lưu!

- Vậy thì tốt, Ngọc Hoàng Thượng Đế, ta lại hỏi ngươi, chuyện lúc trước Kim Thân của bần tăng bị giết, ngươi có biết được hay không?

Giang Lưu mở miệng hỏi!

- Biết được!

Gật nhẹ đầu, Ngọc Hoàng Thượng Đế trả lời!

- Như vậy chuyện vì tìm kiếm hung thủ, bần tăng thậm chí lấy ra Thái Cực Đồ làm vật treo thưởng, Ngọc Hoàng Thượng Đế hẳn là cũng đã biết được?

Giang Lưu lập tức mở miệng hỏi tiếp!

- Quả nhân biết được!

Ngọc Hoàng Thượng Đế tiếp tục gật đầu đáp!

- Vậy được rồi, ở trước đây không lâu, có người biết chuyện tới thông báo cho bần tăng, nói là biết rõ tin tức về tên hung thủ kia!

Giang Lưu nói tiếp!

- Cho nên nói . . . là có người đang vu oan cho quả nhân hay sao?

Sau khi nghe được lời nói của Giang Lưu, Ngọc Hoàng Thượng Đế lập tức nghiêm mặt, phẫn nộ nói!

- Vu oan? Người báo tin tức cho ta tỏ ra vô cùng đáng tin, tuyệt không có khả năng là cố ý vu oan!

- Nếu không thì không cần bệ hạ động thủ, bần tăng sẽ đích thân ra tay để hắn sống không bằng chết!

Nhìn chằm chằm vào Ngọc Hoàng Thượng Đế, Giang Lưu nghiêm túc nói!

- Đến tột cùng là người phương nào? Quả nhân ai làm nấy chịu, chuyện Kim Thân của Kim Thiền Tử bị chết hoàn toàn không có liên quan gì đến ta, chuyện này ta dám thề với Thiên đạo!

Ngọc Hoàng Thượng Đế mở miệng, kiên định nói!

Sau khi nghe được lời nói này của Ngọc Hoàng Thượng Đế, ở trên mặt của Giang Lưu cũng lập tức hiện ra biểu cảm ngạc nhiên, hiển nhiên là hắn cũng không nghĩ tới Ngọc Hoàng Thượng Đế thế mà lại dám nói những lời như vậy.

Sau khi trầm mặc một lát, Giang Lưu lại nói tiếp với Ngọc Hoàng Thượng Đế:

- Ta được đến tin tức là ở trong tay của tên hung thủ kia có cầm Càn Khôn Kính!

- Xin hỏi Ngọc Hoàng Thượng Đế, Càn Khôn Kính không phải là bảo vật của ngài hay sao?

- Huyền Trang, ngươi hiểu lầm rồi!

Sau khi nghe được lời ấy của Giang Lưu, Ngọc Hoàng Thượng Đế lập tức tỏ ra vô cùng ủy khuất, nói:

- Càn Khôn Kính nguyên bản thật sự là bảo vật của quả nhân. Thế nhưng mà cách đây không lâu, vật đó đã không còn ở trong tay của quả nhân nữa rồi!

Vào lúc này, trong lòng của Ngọc Hoàng Thượng Đế cũng âm thầm giật mình!

Khó trách!

Khó trách Huyền Trang muốn tới tìm bản thân để gây phiền phức, khó trách hắn cũng không muốn nói một câu nào mà đã ra tay hạ sát thủ rồi!

Nguyên lai là bởi vì sự việc này!

- Hả? Càn Khôn Kính không còn ở trong tay của ngài nữa sao?

Nghe được lời nói của Ngọc Hoàng Thượng Đế, ở trên mặt của Giang Lưu lập tức hiện lên biểu cảm kinh ngạc!

Sau đó, hắn cũng lại lập tức nhìn về phía Ngọc Hoàng Thượng Đế, chất vấn:

- Ngọc Hoàng Thượng Đế, không phải là ngài biết được lý do bần tăng tới tìm phiền toái, cho nên cố ý nói như vậy hay sao?

- Như thế nào? Vừa rồi, khi động thủ thì ngươi có từng nhìn thấy quả nhân vận dụng Càn Khôn Kính hay không?

Ngọc Hoàng Thượng Đế dựa vào lí lẽ biện luận nói!

- Chuyện này . . . cũng có thể là ngươi cố ý cất giấu không lấy ra dùng!

Ở bên cạnh, vào lúc này, Tôn Ngộ Không cũng xen miệng vào nói một câu với Ngọc Hoàng Thượng Đế!

Huyền Trang, Đại Thánh, nếu như Ngọc Hoàng Thượng Đế đã nói Càn Khôn Kính kia không ở trong tay của hắn, chắc hẳn Ngọc Hoàng Thượng Đế cũng sẽ không nói dối!

Ở bên cạnh Thái Thượng Lão Quân mở miệng, thay Ngọc Hoàng Thượng Đế nói một câu công đạo!

- Chuyện này. . .

Nghe được lời nói của Thái Thượng Lão Quân, ở trên mặt của Giang Lưu hiện lên biểu cảm chần chờ nhưng rõ ràng là hắn vẫn nửa tin nửa không!

Sau khi trầm mặc một lát, Giang Lưu hỏi:

- Nếu Thái Thượng Lão Quân đã nói thế thì ta tạm thời tin tưởng lời nói của Ngọc Hoàng Thượng Đế đi. Như vậy, Càn Khôn Kính kia đã rơi vào ai trong tay đây? Ngọc Hoàng Thượng Đế hẳn là biết rõ chứ nhỉ?

- Đương nhiên là ta biết rõ!

Sau khi nghe được câu hỏi của Giang Lưu, Ngọc Hoàng Thượng Đế gật nhẹ đầu, nói:

- Lúc trước, Minh Vương Khổng Tuyên đã bí mật đi tới Thiên Đình, cưỡng ép mượn Càn Khôn Kính kia từ trong tay của quả nhân!

- Minh Vương Khổng Tuyên ư?

Sau khi nghe được lời nói của Ngọc Hoàng Thượng Đế, lông mày của Giang Lưu nhíu chặt lại rồi hắn nói:

- Chẳng lẽ . . . Người hạ thủ là Minh Vương Khổng Tuyên hay sao? Thế nhưng mà hắn bây giờ đã vẫn lạc!

- Chờ một chút! Theo như đồn đãi thì Khổng Tuyên đã bị Chuẩn Đề sát hại, như vậy Càn Khôn Kính kia hiện tại là đã rơi vào trong tay của Chuẩn Đề Giáo chủ! Chẳng lẽ . . . Người hạ thủ là Chuẩn Đề Giáo chủ hay sao? Này, chuyện này. . .

Nói đến đây, biểu cảm ở trên mặt của Giang Lưu cũng biến thành chần chờ!

Hiển nhiên, nghĩ đến đi tìm Chuẩn Đề tính sổ, hắn có chút chần chờ rồi!

- Hừ, Huyền Trang, ngươi đây là lấn yếu sợ mạnh hay sao? Hiểu lầm quả nhân thì hung thần ác sát, nhưng bây giờ mục tiêu hoài nghi là Giáo chủ của Phật môn các ngươi, ngươi cũng không dám tiến đến đòi công đạo rồi?

Mắt thấy Giang Lưu chần chờ, ánh mắt của Ngọc Hoàng Thượng Đế hơi lóe lên rồi hắn mở miệng giễu cợt!

Sau khi Chuẩn Đề rơi xuống khỏi Thánh Nhân tôn vị, Ngọc Hoàng Thượng Đế cũng hi vọng hắn bị giết!

Thế nhưng mà ngay cả Khổng Tuyên đều thất bại, nếu như cho Huyền Trang đi thì sao đây? Hắn sẽ có khả năng thành công hay không đây?

Mặc kệ trong hai người Huyền Trang cùng Chuẩn Đề, ai thắng ai thua, chỉ cần hai người động thủ hình như cũng chính là cục diện mình muốn nhìn thấy rồi!

Vì thế, Ngọc Hoàng Thượng Đế đúng là không chút khách khí mở miệng, sử dụng phép khích tướng, trào phúng một phen!

- Đây thật là thần trợ công!

Nghe thấy lời giễu cợt, phép khích tướng của Ngọc Hoàng Thượng Đế đối với mình, Giang Lưu mừng thầm trong lòng!

Dù sao cũng là đi đối phó Chuẩn Đề đó nha, nếu như mình không hề tỏ ra chần chờ, mới nghe xong đã lập tức chạy đi tính sổ thì sẽ có vẻ hơi giả quá rồi, chẳng phải là sẽ làm cho người ta hoài nghi hay sao?

Nguyên bản Giang Lưu cảm thấy mình tỏ ra chần chờ, sau cùng mới cắn chặt răng đi tìm Chuẩn Đề tính sổ, có độ tin cậy cao hơn một chút!

Lại không nghĩ rằng, Ngọc Hoàng Thượng Đế lại có thể làm thần trợ công, thúc đẩy kế hoạch của mình tiến lên nhanh hơn?

- Hừ, đã như vậy, bần tăng liền vào Hư Không Giới, tìm Chuẩn Đề Giáo chủ hỏi cho rõ ràng đi!

Giang Lưu hừ lạnh một tiếng, giống như là bị phép khích tướng của Ngọc Hoàng Thượng Đế cho nên tức giận nói!

Bạn cần đăng nhập để bình luận