Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1287: Tự sát? Xem Hồi Hồn Chú của ta đây!

Chẳng trách mặt Giang Lưu đen lại, vốn dĩ sau khi đánh bại Mộng Ma, mình có thể giành được hơn 2 tỷ điểm kinh nghiệm.

Nhưng hiện tại sau hai lần quét, điểm kinh nghiệm tuột xuống chỉ còn hơn 1 tỷ, tức là giảm một nửa đó!

Mặc dù Giang Lưu cũng biết, khi quét lần thứ hai, thanh máu của Mộng Ma chưa đầy, chỉ khoảng 90% lượng máu, điểm kinh nghiệm ít nhiều cũng bị ảnh hưởng.

Nhưng tuyệt đối cũng không thể ảnh hưởng lớn như vậy chứ?

-Chẳng lẽ? Sau khi quét hai lần, điểm kinh nghiệm sẽ bị giảm mạnh sao? Chỉ có quét lần đầu điểm kinh nghiệm mới cao nhất!?

Nhìn thấy hệ thống đưa ra 1,2 tỷ điểm kinh nghiệm, Giang Lưu tự lẩm bẩm trong lòng.

Sau khi suy nghĩ một lát, Giang Lưu nhìn thấy kỹ năng đều làm lạnh xong rồi, tiếp theo hắn lại dùng kĩ năng Trị Dũ Thánh Thủ và Quan Âm Chú kéo lượng máu của Mộng Ma lên phân nửa.

Đương nhiên, Mộng Ma vừa tỉnh lại từ trong tình trạng hôn mê lần nữa.

-Công Đức Phật, ta, ta đã hoàn toàn nhận thua, ngươi, ngươi không cần so đấu nữa, ta không phải đối thủ của ngươi.

Sau khi tỉnh lại, Mộng Ma lộ ra vẻ mặt kinh hãi nói với Giang Lưu.

-A di đà phật, các hạ đừng sợ, ta đã nói rồi cho dù thế nào cũng sẽ không làm tổn hại đến tính mạng của ngươi, ta nói sẽ giữ lời!

Giang Lưu chắp tay trước ngực, nói với Mộng Ma.

Nhưng nghe những lời cam đoan của Giang Lưu, Mộng Ma lại không vui vẻ, mà sắc mặt càng đen hơn.

Cái quỷ gì vậy? Lúc này cam đoan sẽ không tổn hại đến tính mạng của mình? Không phải là nói? Hắn tất nhiên muốn tiếp tục luận bàn với mình nữa sao?

-Công Đức Phật, vì sao ngươi… ngươi muốn làm như thế? Ta đã nhận thua rồi…

Sắc mặt Mộng Ma càng trở nên khó coi, gần như sắp khóc.

Đúng rồi, mình đã nhận thua rồi, mà đối phương cứ luôn không muốn lấy mạng của mình, vậy thì hắn nhất định lôi mình ra luận bàn, rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy?

Hoàn toàn nghĩ mãi mà không rõ!

-Ta chỉ là muốn hiểu rõ sức mạnh của Ma tộc các ngươi hơn chút mà thôi, không có ý gì khác!

Liếc nhìn thời gian làm lạnh kĩ năng của Trị Dũ Thánh Thủ và Quan Âm Chú, Giang Lưu tiếp tục an ủi ngoài miệng.

-Không, không, ta, ta còn một số việc phải giải quyết, không thể ở đây với ngươi, ta đi trước đây…

Mình không chọc nổi còn không thể trốn sao? Sắc mặt của Mộng Ma trở nên khó coi, miệng nói lời tạm biệt, đồng thời thân thể muốn bỏ trốn.

Nhưng ngay lúc này, Liên Hoa Thập Bát Phẩm tỏa sáng, một luồng ánh sáng màu vàng mờ mờ xuất hiện, chiếu vào thân thể của Mộng Ma làm hắn không có cách nào rời đi dược.

Liên Hoa Cửu Phẩm đã là phẩm chất cấp Thần, Liên Hoa Thập Bát Phẩm dung hợp lại, đương nhiên hiệu quả sẽ càng mạnh hơn.

Vì tu vi hiện tại của Giang Lưu đã vượt qua cấp độ 92, sức mạnh của Liên Hoa Thập Bát Phẩm đương nhiên cũng vô cùng mạnh mẽ.

Bị ánh sáng màu vàng mênh mông chiếu vào, sức mạnh bị giam cầm làm ý nghĩ muốn bỏ trốn của Mộng Ma lập tức tan vỡ.

-Công Đức Phật, tha mạng đi…

Bị Liên Hoa Thập Bát Phẩm giam cầm không cử động được, Mộng Ma quả quyết mở miệng xin tha.

-Ta đã sớm nói rồi, sẽ không tổn hại đến tính mạng của ngươi, ngươi nói tha mạng này ở đâu ra chứ…

Nghe Mộng Ma xin tha, Giang Lưu lắc đầu nói.

Lúc nói chuyện, mắt nhìn thấy thời gian làm lạnh kĩ năng qua rồi.

Giang Lưu lại ném kĩ năng Trị Dũ Thánh Thủ và Quan Âm Chú lên người Mộng Ma, làm lượng máu của hắn tăng lên đến mức độ 100%.

-Được rồi, lần này lượng máu đã hoàn toàn không còn tổn hại rồi, thử xem sau khi quét lần thứ ba, điểm kinh nghiệm còn bao nhiêu!

Sau khi phục hồi hoàn toàn lượng máu cho Mộng Ma, Giang Lưu tự lẩm bẩm trong lòng.

Sau đó, Lôi Điện Kích trong tay lại giơ lên.

-Không muốn đâu! Thánh tăng, xin tha cho ta, đừng làm như vậy!

Nhìn thấy Lôi Điện Kích của Giang Lưu giơ lên lần nữa, Mộng Ma hoảng sợ cầu xin.

Nhưng Giang Lưu hoàn toàn không có ý định dừng tay, Lôi Điện Kích trong tay lại hạ xuống lần nữa.

Sau khi một hồi chiến đấu nghiền ép, thanh máu trên đầu của Mộng Ma lại rỗng.

Đồng thời, Giang Lưu chú ý âm thanh nhắc nhở của hệ thống cũng vang lên.

Nhắc nhở: Nhận được 800 triệu điểm kinh nghiệm, nhận được 5 vạn lượng tiền vàng!

- Như vây vẫn còn bị giảm đi rất rất nhiều!

Nghe được âm thanh nhắc nhở của hệ thống, sắc mặt của Giang Lưu trở nên rất khó coi.

Quả nhiên, sau mỗi lần quét, điểm kinh nghiệm này sẽ giảm xuống trên phạm vi lớn sao?

800 triệu điểm kinh nghiệm? Nhìn thì có vẻ không ít nhưng Mộng Ma này có tu vi cấp bậc Chuẩn Thánh đó! Điểm kinh nghiệm có một chút như vậy, làm sao xứng đáng với thực lực Chuẩn Thánh của hắn chứ?

Được thôi, bất luận trong lòng Giang Lưu phỉ nhổ thế nào, nhưng sau mỗi lần đấu, tình huống điểm kinh nghiệm sẽ giảm mạnh, cơ bản có thể chắc chắn.

Giang Lưu âm thầm thở dài, giơ tay lên ném cho Mộng Ma kĩ năng Trị Dũ Thánh Thủ và Quan Âm Chú để tăng lượng máu của hắn lên.

Bất luận thế nào, điểm kinh nghiệm giảm mạnh thì giảm mạnh, chiến đấu một lần có thể nhận được mấy ngàn vạn điểm kinh nghiệm, cũng xem như không tệ.

Nhân lúc hiện nay thời hạn lên cấp 92 của mình vẫn còn, Giang Lưu nắm lấy cơ hội cuối cùng, chuẩn bị quét thêm mấy lượt nữa.

-Công Đức Phật, tha mạng đi! Ta thật sự không muốn so đấu nữa! Ta bị đánh mà không đánh trả! Ngươi so đấu như vậy cũng không có ý nghĩa gì đâu! Ta chết cũng không đánh trả đâu!

-Nhắc nhở: Nhận được 500 triệu điểm kinh nghiệm, nhận được 3,7 vạn lượng tiền vàng!



-Công Đức Phật, ta cũng không ra tay nữa, ngươi so đấu như vậy cũng không có ý nghĩa gì đâu, ta với ngươi không thù không oán, vì sao ngươi hành hạ ta như vậy?

- Nhắc nhở: Nhận được 340 triệu điểm kinh nghiệm, nhận được 2,8 vạn lượng tiền vàng!



-Công Đức Phật, ngươi muốn giết thì cứ giết đi, ngươi dứt khoát giết ta đi! Ta không muốn sống nữa!

- Nhắc nhở: Nhận được 200 triệu điểm kinh nghiệm, nhận được 1,8 vạn lượng tiền vàng!

….

-A a a, ngươi là tên điên, ta nguyền rủa ngươi không được chết yên ổn! Ngươi không giết ta đúng không? Ta tự sát là được chứ gì?

-Hồi Hồn Chú!

-Bế Khẩu Thiền!

-Chưởng Tâm Lôi!

- Nhắc nhở: Nhận được 140 triệu điểm kinh nghiệm, nhận được 1.1 vạn lượng tiền vàng!

….

Nhắc nhở: Thời hạn có tác dụng đã qua, đẳng cấp giảm xuống 5 cấp, đẳng cấp hiện tại là 87!

Cuối cùng, sau khi Giang Lưu quét Mộng Ma bảy tám lần, thời hạn tăng lên cấp 92 rốt cuộc đã kết thúc.

Khí tức trên cơ thể Giang Lưu cũng giống như quả bóng xì hơi, nhanh chóng hạ xuống, giảm xuống đến cấp độ 87!

Mặc dù quét bảy tám lần, điểm kinh nghiệm này cũng càng ngày càng ít, hoàn toàn không xứng với tu vi Chuẩn Thánh của hắn, nhưng sau bảy tám lần quét, mình cũng xem như đã thu được hơn 5 tỷ điểm kinh nghiệm trong thời gian một tiếng.

Giang Lưu vẫn khá hài lòng với thành quả này.

Có hơn 5 tỷ điểm kinh nghiệm này, nhìn thấy cột kinh nghiệm của mình đã tiến thêm một bước để tăng lên cấp độ 88.

-Quả nhiên, đánh quái tăng cấp mới là cách tăng cấp tốt nhất! Nếu lại có thêm mấy cường giả cấp Chuẩn Thánh, mỗi người đều để ta quét bảy tám lần, ta có thể nhanh chóng tăng lên cấp 90?

Nhìn thấy 5 tỷ điểm kinh nghiệm mà một Mộng Ma đem lại cho mình, mặc dù sau nhiều lần quét, điểm kinh nghiệm sẽ giảm mạnh nhưng Giang Lưu vẫn giống như mở ra cánh cửa của thế giới mới.

Nếu nghĩ theo cách này, hình như hắn thật sự có thể làm được?

Nghĩ một chút, những Chuẩn Thánh có đẳng cấp thấp hơn một chút có những ai?

Bắt mấy đối thủ có thể đánh bại, đến lúc đó mình lại quét bảy tám lần liên tiếp, hình như cách này thật sự khả thi?

Được rồi, dường như cách này khả thi, nhưng đại lão cấp Chuẩn Thánh đều không dễ đối phó như vậy, chuyện này vẫn nên suy nghĩ kĩ hơn rồi bàn sau đi.

Sau khi đè những suy nghĩ xuống, Giang Lưu lại nhìn người nằm trên đất, mặc dù đã qua thời gian hôn mê nhưng Mộng Ma vẫn lộ ra dáng vẻ không còn gì luyến tiếc trong cuộc sống như cũ.

Giang Lưu khẽ mỉm cười, lập tức giơ tay lên, lại ném Quan Âm Chú lên người Mộng Ma.

Quan Âm Chú rơi xuống, lượng máu của Mộng Ma hồi phục tới khoảng 30%.

Nhưng cho dù lượng máu đã khôi phục nhưng Mộng Ma vẫn nằm bất động như cũ, có vẻ như chưa tỉnh lại.

-A? Có chuyện gì vậy? Lượng máu đã khôi phục nhiều như vậy, tại sao hắn không động chút nào?

Nhìn Mộng Ma hoàn toàn không có phản ứng gì, Giang Lưu ngẩn người, lập tức đi đến bên cạnh Mộng Ma gọi một câu.

-Công Đức Phật…

Nghe Giang Lưu đã gọi mấy câu, cuối cùng, Mộng Ma đã mở hai mắt ra, bình tĩnh nhìn Giang Lưu, nói:

-Ngươi muốn ra tay thì cứ ra tay đi, dù sao ta đã hiểu rõ rồi, rơi vào trong tay ngươi là muốn sống không được, muốn chết cũng không xong!

-Ngươi…ngươi đã bỏ cuộc rồi sao?

Nhìn bộ dạng này của Mộng Ma, Giang Lưu ngẩn ra, chợt dở khóc dở cười rồi nói:

-Được rồi, tới đây thôi cũng coi như so đấu hoàn tất rồi, ta không đấu với ngươi nữa!

Giang Lưu dở khóc dở cười nhìn Mộng Ma, mở miệng nói.

Một tiếng ừng ực vang lên!

Nghe được lời này của Giang Lưu, Mộng Ma vốn nằm trên mặt đất lộ ra bộ dạng không còn gì luyến tiếc trong cuộc sống lập tức đứng dậy, liếc nhìn Giang Lưu tha thiết:

-Công Đức Phật, ngươi nói thật sao? Thật sự không ra tay nữa?

- Đó là đương nhiên, có khi nào ta nuốt lời chưa? Hay là ngươi muốn ta tiếp tục ra tay?

Nghe Mộng Ma nói như vậy, Giang Lưu hỏi ngược lại.

-Đừng, đừng, đừng, ta đi ngay đây, đi ngay đây, Công Đức Phật, tạm biệt, đợi đã, không đúng, là không hẹn gặp lại, vĩnh biệt…

Nghe lời của Giang Lưu, Mộng Ma suýt nữa bị dọa đến nhảy dựng lên, nói năng không rõ ràng, nói xong vội vàng xoay người rời khỏi.

Khóc rồi, lúc này Mộng Ma suýt nữa khóc ra rồi, đồng thời trong lòng càng không ngừng hối hận, hận không thể tự tát mình vài cái!

Cái quỷ gì vậy? Người trong Phật môn xuất hiện ở Ma giới, có biết bao nhiêu đại lão cấp Chuẩn Thánh đều không ra tay, mình khăng khăng cứng đầu muốn tìm phiền phức làm gì?

Tuy rằng dưới tay Giang Lưu, Mộng Ma chỉ bị hành hạ khoảng một giờ, nhưng đối với Mộng Ma, cảnh tượng tự sát mà cũng bị hồi sinh lại rồi bị đánh tàn nhẫn, quả là cơn ác mộng kinh khủng!

Đồng thời, Mộng Ma đã hạ quyết tâm trong lòng, sau này nếu gặp lại Công Đức Phật, mình phải đi đường vòng, cả đời này đừng bao giờ gặp lại hắn.

-Này, đợi đã…

Nhưng mắt nhìn thấy bóng dáng Mộng Ma rời đi, Giang Lưu đột nhiên lại gọi một câu.

Theo tiếng gọi của Giang Lưu, thân thể Mộng Ma khẽ run lên, hắn quay đầu lại, vẻ mặt như đưa đám:

-Công Đức Phật, ngươi, ngươi không phải hối hận chứ?

-Không phải, ta có chuyện muốn hỏi ngươi, trong Ma giới này còn có những Chuẩn Thánh nào khác có đẳng cấp tương đương với ngươi không?

Giang Lưu khẽ lắc đầu, chợt nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận