Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1501: Tôn Ngộ Không đột phá

Người dịch: Nguyễn Khiêm

- Đã qua bảy mươi bảy kiếp nạn hay sao?! Còn tốt. . .

Sau khi nghe được câu trả lời của Kim Mao Hống, Như Lai Phật Tổ yên lặng gật nhẹ đầu!

Mặc dù nói đến hiện tại, mong muốn hoàn thành một lần kiếp nạn đã là chuyện vô cùng khó khăn, thế nhưng cũng may đã hoàn thành bảy mươi bảy lần rồi!

Như thế thì chỉ còn lại bốn lần sau cùng rồi!

Đến lúc này, Như Lai Phật Tổ cũng có chút không thể chờ đợi, nghĩ đến tranh thủ thời gian hoàn thành việc đi Tây Thiên thỉnh kinh! .

Quả nhiên Phật môn mong muốn đại hưng cũng không phải là việc dễ dàng như vậy, cho tới bây giờ, ngay cả Chuẩn Thánh như mình đều cảm thấy thể xác và tinh thần bị vắt kiệt rồi!

- Kim Quang Bồ Tát. . .

Trong lòng là nghĩ như thế nhưng trên mặt của Như Lai Phật Tổ tự nhiên là sẽ không biểu hiện ra ngoài, chỉ là sau khi im lặng một lát, hắn gọi Kim Mao Hống một câu.

- Phật Tổ!

Sau khi nghe được lời nói của Như Lai Phật Tổ, Kim Mao Hống rất quả quyết cúi đầu, dảng vẻ rửa tai lắng nghe!

- Hành trình đi Tây Thiên thỉnh kinh phải trải qua chín chín tám mươi mốt kiếp nạn, bây giờ đã qua bảy mươi bảy kiếp nạn, còn có bốn lần kiếp nạn sau cùng, Kim Quang Bồ Tát cần phải chú ý nhiều hơn!

Như Lai Phật Tổ mở miệng, nói với Kim Mao Hống!

- Phật Tổ, chuyện này. . .

Sau khi nghe được lời nói của Như Lai Phật Tổ thì ở trên mặt của Kim Mao Hống lộ ra biểu cảm khó xử!

Nói đùa hay sao? Sự việc đều đã phát triển đến cục diện bây giờ này rồi!

Huyền Trang đã là Giáo chủ của Minh Giáo, đã đánh cho Thiên Đình đều phải phong bế, Ngọc Hoàng Thượng Đế không còn hỏi đến chuyện của Tam Giới Lục Đạo.

Vào lúc này, lại đi tìm Huyền Trang để gây phiền phức ư? Đây không phải là chịu chết hay sao? Mệnh lệnh của Phật Tổ cũng làm cho bản thân quá khó xử rồi!

- Chờ đến khi chuyện đi Tây Thiên thỉnh kinh kết thúc, lúc luận công ban thưởng, Kim Quang Bồ Tát cũng có thể ngồi đài sen rồi!

Chỉ có điều là không đợi Kim Quang Bồ Tát mở miệng kể khổ, Như Lai Phật Tổ lại mở miệng, xem như sớm cho Kim Quang Bồ Tát một cái hứa hẹn!

Ngồi ở bên trên đài sen, đây là tiêu chuẩn thấp nhất chỉ Phật Đà mới có!

Lời nói này của Như Lai Phật Tổ hiển nhiên là hứa hẹn với bản thân, sau khi việc đi Tây Thiên thỉnh kinh kết thúc, bản thân cũng có thể phong Phật rồi!

Nghe Phật Tổ nói xong, Kim Mao Hống há to miệng, lời kể khổ ra đến bên miệng, lại bị hắn nuốt trở vào!

- Thân là người lên kế hoạch, chuẩn bị kiếp nạn cho việc đi Tây Thiên thỉnh kinh, ta không thể đổ trách nhiệm cho người khác, chỉ là tu vi của ta dù sao cũng thấp, nếu như là có lòng không đủ lực, mong rằng Phật Tổ có thể thông cảm nhiều hơn!

- Ừm, tận lực là tốt rồi! Ta chờ tin tức tốt của Kim Quang Bồ Tát!

Như Lai Phật Tổ tự nhiên là không có ý định cưỡng cầu, gật nhẹ đầu đáp!

Nói cho tới chỗ này, chuyện nên nói cũng coi như là đều nói xong, Như Lai Phật Tổ phất tay áo, xoay người ly khai, trở lại Đại Lôi Âm Tự!

Tuy nói trong khoảng thời gian gần đây, Thiên Đình đã bị Huyền Trang đánh cho phong bế, chuyện này cũng là một tin tức không tệ đối với Phật môn!

Thế nhưng mà, Phật môn bây giờ cũng mưa gió phiêu linh rồi!

Đặc biệt là Thiên Phạt lúc trước, thân là Phật môn chi chủ, Như Lai Phật Tổ đương nhiên cũng đã biết rõ tình huống cụ thể rồi!

Chuẩn Đề Giáo chủ lại có thể rớt xuống khỏi Thánh Nhân tôn vị, Hồng Mông Tử Khí trong cơ thể cũng đã bị Đạo Tổ rút ra!

Bây giờ, hai vị Thánh Nhân của Phật môn xem như tạm thời vẫn lạc một vị, đối với Phật môn thì việc này tự nhiên là phiền toái lớn bằng trời!

Hơn nữa, Nhiên Đăng Phật Tổ cũng đã bỏ mạng, cho tới bây giờ hung thủ đều không tìm được!

Lại thêm việc đi Tây Thiên thỉnh kinh cũng đến lúc mấu chốt. . .

Như Lai Phật Tổ thật cảm thấy sự việc vô cùng phiền phức, mà bản thân cũng đã bận tối mày tối mặt!

Như Lai Phật Tổ ly khai, trong lòng suy nghĩ như thế nào tạm thời không nói!

Sau khi đưa mắt nhìn Như Lai Phật Tổ rời khỏi, Kim Mao Hống âm thầm suy tư!

Sau đó chỉ còn lại bốn lần kiếp nạn cuối cùng, cũng không biết mấy lần kiếp nạn cuối cùng này, mình rốt cuộc nên làm như thế nào đây?

Mở sổ ghi chép kiếp nạn ở trong tay ra, nhìn mấy lần kiếp nạn trong khoảng thời gian gần đây, trong lòng của Kim Mao Hống âm thầm suy tư!

Nếu nói, hình như mấy lần kiếp nạn diễn ra trong khoảng thời gian gần đây chỉ có Trí Tuệ Phật phụ trách kiếp nạn là làm thành công!

Hơn nữa bản thân còn không có ứng sát kiếp!

Hình như Như Lai Phật Tổ cũng hứa hẹn hắn một tôn Vương Phật chính quả!

Cho nên việc này có lẽ chỉ có thể nhờ Trí Tuệ Phật tới ra tay giúp đỡ một chút hay sao?

Sau khi âm thầm trầm ngâm một lát, thân hình của Kim Mao Hống khẽ động, bay đi tìm Trí Tuệ Phật!

Chỉ có điều là sau khi thấy Kim Mao Hống đến, tiểu sa di nhanh chóng đi vào thông báo một phen nhưng lúc đi ra lại lắc đầu với Kim Mao Hống!

- Kim Quang Bồ Tát thứ lỗi, thân thể của sư phụ chúng ta không thoải mái, đã nằm xuống nghỉ ngơi, không tiện gặp khách, xin Kim Quang Bồ Tát ngày khác trở lại đi!

- Đây là Trí Tuệ Phật cự tuyệt gặp ta hay sao?

Sau khi nghe được lời nói của tiểu sa di này, Kim Mao Hống sao còn có thể không rõ là chuyện gì xảy ra? Biểu cảm ở trên mặt của hắn lúc này cũng đầy bất đắc dĩ!

Đồng thời, hắn cũng lắc đầu!

- Vừa vặn, trong khoảng thời gian gần đây, bản tọa cũng tìm hiểu một chút về việc khám bệnh, bốc thuốc, nếu như Trí Tuệ Phật cảm thấy không thoải mái thì ta đây sẽ đi vào xem cho Trí Tuệ Phật một chút đi!

- Không cần làm phiền Bồ Tát, sư phụ đã ngủ, vào lúc này không tiện quấy rầy. . .

Cái gọi là thân thể không thoải mái, không tiện gặp khách, đương nhiên chỉ là một cái lý do mà thôi, càng hẳn là một câu nói để hai người ngầm hiểu lẫn nhau mới đúng!

Nhưng hết lần này tới lần khác Kim Mao Hống ra bài không theo lẽ thường, còn muốn xông thẳng vào nhìn, hành động này đúng là ngoài dự liệu của mọi người!

Thế nhưng mà, tiểu sa di này vẫn kiên định ngăn ở trước mặt của Kim Mao Hống, không cho hắn đi vào!

- Nếu Trí Tuệ Phật thực sự đã ngủ rồi, như vậy . . . như vậy thì ta sẽ chờ đợi ở chỗ này, chờ Trí Tuệ Phật tỉnh ngủ lại nói. . .

Sau khi trầm mặc một lát, chẳng lẽ bản thân cứ như vậy mà ly khai hay sao? Kim Mao Hống đương nhiên không nguyện ý.

Sau khi suy nghĩ một lúc, Kim Mao Hống tỏ vẻ bản thân có thể chờ ở nơi này, cho nên tìm một chỗ ở bên cạnh rồi ngồi xuống đến!

- Kim Quang Bồ Tát, ngài . . . ngài. . .

Thấy Kim Mao Hống cứ ngồi xuống, không chịu rời khỏi như vậy, ở bên cạnh tiểu sa di có chút buồn bực, cũng có chút dở khóc dở cười!

- Tiểu sư phụ đi làm việc của bản thân đi, ta sẽ chờ ở đây lấy là tốt rồi, chờ Trí Tuệ Phật tỉnh ngủ!

Chỉ có điều là Kim Mao Hống lại có vẻ không quan tâm, hắn phất tay áo và nói với tiểu sa di này!

Nhìn thấy Kim Mao Hống có vẻ sẽ ngồi ì ở chỗ này không chịu ly khai, tiểu sa di này há to miệng, sau cùng cũng chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu, không còn đi quản hắn rồi!

Có biện pháp gì đâu? Đối phương dù sao cũng là Bồ Tát của Phật môn, phụ trách công việc lên kế hoạch cho hành trình đi Tây Thiên thỉnh kinh này!

Chẳng lẽ bản thân còn có thể thật sự động thủ đuổi người đi hay sao?

Nếu như hắn đã nguyện ý chờ ở chỗ này thì cứ để hắn chờ ở chỗ này một chút là được!

Khả năng là chờ một lúc nữa thì hắn sẽ cảm thấy không có kiên nhẫn, tự xoay người rời khỏi đi!

- Ai, Kim Mao Hống sao phải khổ vậy chứ? Đây không phải là làm ta phải khó xử hay sao?

Trí Tuệ Phật đương nhiên cũng biết việc Kim Mao Hống ngồi ì ở chỗ này không chịu ly khai, điều này làm cho hắn âm thầm thở dài, bất đắc dĩ thầm nói!

Thế nhưng mà hắn đúng là không có biện pháp nào với Kim Mao Hống cả! Vào lúc này bản thân giả vờ thân thể không thoải mái, đã ngủ rồi, mình đương nhiên không thể đi ra nói thêm gì nữa cả!

Kỳ thực, Kim Mao Hống là vì chuyện gì mới chạy đến đây, trong lòng của Trí Tuệ Phật hoặc nhiều hoặc ít cũng có suy đoán!

Hắn là muốn đến chỗ bản thân cầu biện pháp chế tác kiếp nạn hay sao?

Nhưng cũng tiếc cính là bản thân cũng không có biện pháp gì!

Nguyên bản, Minh Tâm Phật Tôn Giả đến thì bởi vì bị thiên phú thần thông của hắn ảnh hưởng, cho nên bản thân đã chia sẻ kinh nghiệm thành công cho hắn nghe một lần!

Sau đó, Minh Tâm Phật Tôn Giả dựa vào biện pháp bản thân nói đi làm!

Lại thêm chính thiên phú thần thông của hắn, làm cho Ngọc Thỏ Tinh hạ phàm đi cầu thân Huyền Trang, thành công hoàn thành một lần kiếp nạn!

Trí Tuệ Phật ở trong bóng tối còn cảm thấy trí tuệ của mình không sai! Minh Tâm Phật Tôn Giả làm tương tự cũng thành công rồi!

Có thể tiếp đó thì sao đây? Minh Tâm Phật Tôn Giả nhưng vẫn không có đào thoát sát kiếp!

Điều này làm cho Trí Tuệ Phật ngạc nhiên!

Cho dù Minh Tâm Phật Tôn Giả thành công, sau cùng nhưng vẫn phải ứng sát kiếp! Như thế bản thân thì sao đây? Bản thân cũng thành công rồi hay sao? Liệu có thể sau này, bản thân cũng ứng sát kiếp hay không đây?

Vì thế, trong mấy ngày gần đây, trong lòng của Trí Tuệ Phật vẫn luôn có cảm giác lo lắng bất an!

Hiện tại, Kim Mao Hống tìm đến mình, Trí Tuệ Phật tự nhiên là không chịu gặp hắn!

Đầu tiên là sợ nếu đồng ý giúp Kim Mao Hống, bản thân sẽ phải cuốn vào trong chuyện đi Tây Thiên thỉnh kinh, rồi sẽ ứng sát kiếp như Minh Tâm Phật Tôn Giả vậy!

Thứ hai là sợ Kim Mao Hống tới hỏi dò bản thân có không có biện pháp chế tác kiếp nạn gì!

Trí Tuệ Phật cũng cảm thấy bản thân hoàn toàn không có biện pháp gì hay cả!

Nếu như thật sự có biện pháp thì Minh Tâm Phật Tôn Giả há lại sẽ rơi vào kết cục thân tử đạo tiêu đây?

Vì thế, mặc kệ là từ góc độ nào đi nữa, bản thân gặp Kim Mao Hống đều là trăm hại mà không một lợi!

Như thế, đương nhiên là bản thân phải cáo ốm mà không tiếp khách rồi!

Hai người Trí Tuệ Phật cùng Kim Mao Hống giằng co như thế nào, tình huống tạm thời không nói!

Ở một bên khác, sau khi Giang Lưu về tới đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh, mấy thầy trò lại tiếp tục cuộc sống thường nhật, sáng đi đường, chiều vào phó bản!

Tự nhiên, dọc theo con đường này, tâm tư cũng đều chủ yếu đặt ở việc tu hành bằng cách vào phó bản!

Chẳng mấy chốc, thời gian hai tháng cứ như vậy đã qua rồi!

Mấy ngày nay vào phó bản, đáng nhắc tới chính là đẳng cấp của Bản Ngã Thi rốt cục đã đột phá cấp 81, chân chính bước vào cấp độ Đại La Kim Tiên rồi!

Bây giờ, Bản Ngã Thi rốt cục đã có thể thi triển đủ loại kỹ năng của Kiếm Tiên, cũng thật là vô cùng huyễn khốc mà mạnh mẽ rồi!

Một ngày này, mấy người Giang Lưu vào phó bản, lại là một lần quét ngang, tất cả quái bao quát BOSS sau cùng Như Lai Phật Tổ đều hoàn toàn không phải là đối thủ của mấy người Giang Lưu!

Khi Như Lai Phật Tổ chỉ còn 5% máu sau cùng thì hiệu quả đặc biệt của Thị Huyết Thạch phát huy tác dụng, làm cho Như Lai Phật Tổ cuồng hóa!

Sau khi đánh chết hắn, mấy người Giang Lưu lại thu hoạch được một lượng điểm kinh nghiệm rất khả quan rồi!

Uỳnh!

Nhưng mà, ngay khi thân hình của BOSS Như Lai Phật Tổ bên trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ này triệt để đổ xuống thì đột nhiên, đồng thời với tiếng nhắc nhở thu hoạch được điểm kinh nghiệm của hệ thống, Giang Lưu còn cảm nhận được ở trên người của Tôn Ngộ Không có một luồng khí tức vô cùng mạnh mẽ bạo phát ra!

- Khí tức này là khí tức khi đột phá, hẳn là . . . Ngộ Không . . .

Cảm giác được khí tức biến hóa ở trên người của Tôn Ngộ Không, biểu cảm ở trên mặt của Giang Lưu khẽ động!

Không chỉ là ở bên trong thế giới Sơn Hà Xã Tắc Đồ mà thôi, khi Tôn Ngộ Không đột phá, vào lúc này, giữa trời đất cũng có dị tượng xuất hiện, đưa tới vô số người chú ý!

Một thời gian, rất nhiều nhân vật lớn đều chú ý đến tin tức ẩn chứa bên trong dị tượng của trời đất này!

Tiếp đó, tin tức Tôn Ngộ Không đột phá cũng tự nhiên truyền khắp Tam Giới Lục Đạo rồi!

- Bảng thông tin nhân vật!

Trong lòng của Giang Lưu cũng cảm thấy mừng rỡ, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Tôn Ngộ Không rồi hắn kéo bảng thông tin nhân vật của đối phương ra xem!

Quả nhiên, ở bên trong bảng thông tin nhân vật, đẳng cấp của Tôn Ngộ Không bỗng nhiên biến thành cấp 91!

Bạn cần đăng nhập để bình luận